Cuối tuần: GOOGLE.TIENLANG- CÔ LÀ AI???

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016

CHUYỆN THÁI BÁ TÂN TỌNG PHÂN VÀO MỒM VÕ VĂN TẠO

"Nhà báo" dzận chủ Võ Văn Tạo (trái)
Đám rân trủ ruồi bu, trong đó có tay “nhà báo” Võ Văn Tạo thường hô hào đòi quyền tự do biểu đạt còn gọi là tự do ngôn luận. Bản thân Tạo còn khoe trên RFA rằng y “nhận được lời mời của Ban tổ chức gồm có đài RFA, Article 19 và Đảng Việt Tân mời qua Singapore tham dự khóa huấn luyện phổ biến, giới thiệu phần mềm ứng dụng Storymaker. Nói chung nó cho phép biên tập ngay trên điện thoại và post lên đại chúng”. 
Thế nhưng khi ông Thái Bá Tân, một nhân vật quen thuộc của giới rân trủ, gần đây bỗng bày tỏ cảm xúc thực sự vui mừng vì đất nước đã đổi mới, đời sống người dân khá hơn xưa thì ngay lập tức giới rân trủ trong đó có Tạo bỗng lâm vào cơn choáng cấp tính. Thực ra những điều mà ông Tân phát biểu vừa rồi hoàn toàn thực tế và chẳng có gì là bất ngờ, nhưng lại làm cho đám rân chủ ruồi bu và Võ Văn Tạo tức hộc máu mồm, vì ông Tân nói không theo “định hướng” của lề trái.
Ban đầu Tạo cố tình “uốn nắn” cho Thái Bá Tân, rằng: “phải chăng Thái Bá Tân cũng là nạn nhân của an ninh khiến ông phải quay lại chĩa ngòi bút mình vào nhân dân, những người từng nhiệt tình kính trọng ông trước đây?”.
Trên RFA, Tạo bịa ra câu chuyện:
“Tôi xin kể câu chuyện mà tôi là người trong cuộc đó là vụ tháng Năm vừa rồi cá chết. Hôm mùng một tháng Năm cô em họ tôi là Hoàng Thị Minh Hồng, trước đây cô đi Nam cực thám hiểm hai lần cổ có thời gian làm đại sứ cho UNESCO và Trưởng đại diện cho Quỹ bảo vệ động vật hoang dã của thế giới.
Cô là người của công chúng cho nên khi ngày 1 tháng 5 cô xuất hiện ở cuộc biểu tình với tấm bảng đề là “con tôi cần nước sạch, không khí sạch, thực phẩm sạch, chính quyền sạch” Cái hình ảnh đó rất ấn tượng và không hiểu sao hai tuần sau, ngày 15 tháng 5 cô ấy xuất hiện với cái bảng “đả đảo Việt Tân”.
Nhiều người dự đoán cô bị sức ép hay có cái gì đấy. Tôi rất ngạc nhiên và gọi cô ấy nhưng rất khó liên lạc cho tới khi liên lạc được thì cô nói thật do bị sức ép của an ninh nên buộc lòng cổ phải làm việc ấy.
Cô kể hết sự tình ra là an ninh đã đe dọa cô ấy thông qua nhân viên của tổ chức cô ấy làm việc, đồng thời gửi e-mail nặc danh dọa giết cháu Giang là con của hai vợ chồng cô. Chúng còn biết cháu học ở trường nào nữa cho nên cô rất sợ cuối cùng đi đến việc làm dở như thế.”
Từ chuyện bịa đặt trên, Tạo "mớm lời" cho “hiện tượng Thái Bá Tân”: 
Có khả năng chứ không dám khẳng định: bác Thái Bá Tân cũng rơi vào tình trạng đó do có một cái ý mà bác nói “cảm ơn đảng, chính phủ qua cái việc chủ trương đổi mới” bác nói “quá nghèo mà được như thế này là tốt lắm rồi!” Tôi thấy nó giống như giọng lưỡi an ninh mà mỗi lần tiếp xúc làm việc với tôi cũng nói những câu như thế của dư luận viên và tôi không thể tin được đó là cái đầu hay cái cách của bác”
Thì đây, Thái Bá Tân trả lời:
CẢI CHÍNH
Tự nhiên thành “Hiện tượng Thái Bá Tân” mới lạ.
Chính thức và nghiêm túc nhé: Tôi không hề bị an ninh hay ai đó gây áp lực cả. Nói thế là oan cho người ta. Xưa nay tôi vẫn thế, cái gì chưa được thì nói, một cách đàng hoàng và xây dựng. Cái gì hay thì khen, nhỏ cũng khen, thậm chí còn cố tìm cái tốt để khen.
Tôi thực sự vui mừng vì đất nước đã đổi mới, đời sống người dân khá hơn xưa, có thể nói đổi đời. Trong chừng mực nào đó người dân đã có tự do và dân chủ. Cả nhân quyền. Đảng lãnh đạo đất nước thì có vai trò lớn trong việc này và phải ghi nhận. Còn tham nhũng, tiêu cực này nọ là chuyện khác, chuyện nghiêm trọng, và tôi sẽ tiếp tục phản biện về chuyện này.
Vì biết không còn cách nào khác, tôi chỉ mong đảng đổi mới hơn nữa. Tôi lên tiếng với hy vọng đảng và nhà nước nhận thấy vấn đề và có chính sách thích hợp.
Tôi viết thơ con nít và thơ Phật để giúp người trẻ là chính. Lề trái chỉ khi bức xúc lắm mới viết.
Nhân tiện: Tôi biết nhiều lắm đấy, có khi còn hơn nhiều bác, mà biết từ lâu nhưng xưa không được nói. Bây giờ cho nói thì cảm ơn chứ sao. Nhiều bác lề trái cực đoan và một chiều quá. Còn chửi lung tung. Quyền các bác, nhưng tôi thấy điều ấy chẳng hay chút nào. Đóng góp cho sự nghiệp tiến bộ quan trọng là việc làm chứ không phải lời nói thóa mạ.
Thế là rõ nhé. Tôi là thế, sẽ luôn như thế. Ai thích thì đọc, không thì thôi và đừng nặng lời. Tính tôi không thích người ta nói đến. Thề luôn. Không thích cả khen thưởng, giải này giải nọ. Tôi chỉ muốn lặng lẽ làm việc không ngừng nghỉ với cường độ cao như bốn, năm chục năm nay, cố làm được cái gì tốt cho đời thì làm.
Thế nhé. Chấm hết nhé. Chào!

Thôi rồi, “nhà thơ” Thái Bá Tân "cải chính" như thế thì khác nào tọng phân vào mõm “nhà báo” Võ Văn Tạo.
Đến nước này, thì Tạo chịu hết nổi, thôi thì quẳng luôn cái danh hiệu “nhà báo” giả cầy để bốc cứt trả thù:

7 nhận xét:

  1. Bác Tân đang ở thôi thì cứ nói như có lúc bác đã nói là " lề trái" đi thì mình nói nhiều khi quá , không khách quan và xét thấy có hại cho Dân cho Nước , nay quay về tôi nghĩ là chẳng phải theo " lề phải" mà là theo nhà Phật , THÀNH TÂM . Không nói thì thôi , còn đã nói thì khách quan , không tô hồng mà cũng không bôi đen với tinh thần xây dựng , đúng với chân lý nhà phật . Được vậy thật quý hoá quá đó bác Tân à .
    Bác Tân vẫn như xưa , Tài giỏi và chân thành.

    Trả lờiXóa
  2. Thừa nhận 1 sự thật rõ ràng trên thực tế là đời sống người dân tốt hơn xưa có nghĩa là 'chĩa mũi dùi vào nhân dân'? Thằng Tạo này bị điên quá nặng rồi. Dù sao cũng chỉ là 2 con chó chửi nhau. Chẳng có con chó nào tốt hơn con chó nào. Thằng Tạo là thằng ngu. Còn thằng Tân là thằng chửi cụ Giáp không ai quên đâu. Dù đã xóa chứng cớ phi tang lấp liếm.

    Trả lờiXóa
  3. Thôi các bác, duyệt cho ông Thái Bá Tân về Đội DLV nhá?
    Khổ, đến tận cuối đời mới tỉnh ngộ!

    Trả lờiXóa
  4. Bé Tũn đái dầmlúc 00:41 2 tháng 9, 2016

    Gửi Tấn Bá Thai:

    Ôi con người tuổi sửu (1949)
    Người con của Diễn Châu.
    Văn, truyện, thơ, dịch thuật.
    Giờ nên nỗi này sao ?

    Nhớ Liên Xô thuở trước
    Đã nuôi ông lớn khôn.
    Mà nay ông quay gót
    Buông tiếng rủa tiếng nguyền.

    Con không chê cha khó.
    Chó không chê chủ nghèo.
    Mà nay ông hất đổ.
    Liệu có chó còn theo.

    Bề bề đầy chữ nghĩa.
    Tú hụ những văn chương.
    Viết làm gì nhiều thế.
    Khi tráo trở gạt lường.

    Nào Lục ngôn thi tập.
    Nào thơ cổ phương Đông.
    Viết, dịch làm chi nhỉ.
    Khi tâm hồn rỗng không.

    Đại tướng người nhân nghĩa.
    Ân truyền khắp núi sông.
    Tiếng thơm lưu muôn thủa.
    Người Việt khắc trong lòng.

    Kẻ thù còn kính nể.
    Đối tác còn ghi công.
    Mà nay ông viết thế.
    Khác gì kẻ hai lòng.

    Nhắn ông Tân Thái Bá.
    Đời người chỉ một dòng.
    Ông rắp tâm làm phản.
    Khác gì chó thả rông.

    Dù bề bề chữ nghĩa.
    Dù một bụng văn chương.
    Tư cách mà như thế.
    Hậu họa sẽ khôn lường.

    Hãy trông gương Bùi Tín.
    Kẻ bội tín lưu vong.
    Hay ông thích như thế ?
    Thích làm chó sủa rông ?

    Trả lờiXóa
  5. Gửi ông Thái Bá Tân

    Tôi đã từng chửi ông
    Trong một lúc bốc đồng
    Bởi vì ông động chạm
    Đến người mà tôi yêu.

    Nay ông đã đổi chiều
    Tôi có lời xin lỗi
    Bởi ông nói sự thật
    Đó là điều tôi yêu

    Ông không ưa cộng sản
    Tôi không là đảng viên
    Ta mỗi người mỗi vẻ
    Nên trọng nhau ít nhiều

    Hãy nói lên sự thật
    Đúng sai phải rõ ràng
    Đừng như lũ lề trái
    Chỉ toàn là nói điêu.

    Trả lờiXóa
  6. Vậy nhé, tôi, thú thật,
    Cũng từng sợ và hèn,
    Chúc các bác dũng cảm
    Thắng cái sợ và hèn.
    thai ba tan

    Trả lờiXóa
  7. THẾ NÀY CÁC BÁC Ạ
    Thế này các bác ạ,
    Tình hình là thế này.
    Cái kiểu bắt và xử
    Tùy tiện như hiện nay,
    Thì tôi và các bác
    Cũng không thoát được đâu.
    Vậy cứ chuẩn bị sẵn.
    Tôi chuẩn bị từ lâu.
    Cứ thẳng thừng mà nói,
    Rằng ta ai cũng hèn.
    Rằng ta đánh giặc giỏi,
    Nhưng luôn sợ chính quyền.
    Tuy nhiên, hèn, sợ hãi,
    Bị dồn nén xưa nay,
    Không kéo dài mãi mãi.
    Và nhất định có ngày
    Ta vượt lên tất cả,
    Để nhớ mình là người.
    Để sống có ý nghĩa
    Với mình và với đời.
    Vậy nhé, tôi, thú thật,
    Cũng từng sợ và hèn,
    Chúc các bác dũng cảm
    Thắng cái sợ và hèn.
    *
    Biết, không nói là hèn.
    Không biết, nói là điên.
    Đã mang danh kẻ sĩ,
    Không ngậm miệng ăn tiền.
    Đó là phương châm sống
    Của tôi, Thái Bá Tân,
    Chuyên viết thơ con nít,
    Nhưng dám nói khi cần.
    Bắt thì bắt, không sợ.
    Tù thì tù, đã sao.
    Tôi nói vì yêu nước,
    Yêu quốc dân, đồng bào.
    Thai ba tan 3-9-2016

    Trả lờiXóa