Cuối tuần: GOOGLE.TIENLANG- CÔ LÀ AI???

Thứ Ba, 7 tháng 4, 2020

Ngày 7-4-1975: Ðại tướng Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp ra lệnh cho các đơn vị: "Thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo bạo hơn nữa…"

(Bài viết cho Chuyên mục 
Mật lệnh của Đại tướng Võ Nguyên Giáp vừa là mệnh lệnh, vừa là lời hịch cổ vũ tinh thần đối với cán bộ, chiến sỹ trên chiến trường vào thời điểm vô cùng quan trọng.
Cách đây 45 năm, 9 giờ 30 sáng 7/4/1975, Ðại tướng Võ Nguyên Giáp đã gửi Điện số 157-HÐKTK cho các đơn vị mệnh lệnh: "Thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo bạo hơn nữa. Tranh thủ từng giờ, từng phút, xốc tới mặt trận, giải phóng miền Nam. Quyết chiến và toàn thắng!"
Mật lệnh của Đại tướng Võ Nguyên Giáp vừa là mệnh lệnh, vừa là lời hịch cổ vũ tinh thần đối với cán bộ, chiến sỹ trên chiến trường vào thời điểm vô cùng quan trọng của cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc.
Mệnh lệnh lịch sử
Thắng lợi hoàn toàn và trọn vẹn của cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa Xuân 1975 là một mốc son chói lọi trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc ta. Thắng lợi lịch sử ấy bắt nguồn từ đường lối cách mạng, đường lối kháng chiến đúng đắn, sáng tạo của Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh, tinh thần đoàn kết, chiến đấu anh dũng bất khuất của toàn quân, toàn dân, gắn liền với sự lãnh đạo và điều hành trực tiếp của Bộ Chính trị, Quân ủy Trung ương, Bộ Tổng Tư lệnh trong quá trình kháng chiến.
Trong những ngày tháng lịch sử đó, Bộ Chính trị, Quân ủy Trung ương, Bộ Tổng Tư lệnh đã tập trung trí tuệ, tài năng ra những quyết định, kế hoạch chiến lược, chiến dịch, những mệnh lệnh, chỉ thị cho quân và dân cả nước biến các nghị quyết đúng đắn của Đảng thành sức mạnh chiến đấu và chiến thắng trên các chiến trường.
Một trong những mệnh lệnh đó do Đại tướng Tổng Tư lệnh Võ Nguyên Giáp ký trong bức điện khẩn ngày 7/4/1975. Bức điện với nội dung “Thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo bạo hơn nữa, tranh thủ từng phút, từng giờ, xốc tới mặt trận, giải phóng miền Nam. Quyết chiến và toàn thắng. Truyền đạt tức khắc đến đảng viên, chiến sỹ” được coi là “kim chỉ nam” để các cánh quân tiến thẳng vào sào huyệt của kẻ thù. Mệnh lệnh lịch sử này đã góp phần quan trọng tạo nên tính lịch sử cho chiến dịch quân sự lớn nhất của Quân đội nhân dân Việt Nam.
Ngày 27/1/1973, Hiệp định Paris về chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam được ký kết. Tuy nhiên, Mỹ-ngụy ra sức phá họai Hiệp định Paris, đẩy mạnh bình định lấn chiếm, tiếp tục thực hiện chiến lược “Việt Nam hóa chiến tranh.”
Trước tình hình đó, tháng 3/1973, Quân ủy Trung ương đã họp và xác định: trong khi địch dùng biện pháp quân sự để đánh ta, ta cần kết hợp chặt chẽ đấu tranh quân sự và đấu tranh chính trị, với pháp lý của Hiệp định Paris, từng bước chuyển sang tiến công chủ yếu bằng chính trị có lực lượng vũ trang làm hậu thuẫn, nhằm thực hiện ngừng bắn, lập lại hòa bình trên thế có lợi cho ta.
Ngày 30/1/1974, Bộ Chính trị họp mở rộng, bàn kế hoạch nắm bắt thời cơ, thúc đẩy phong trào cách mạng miền Nam.
Sáng 31/3/1975, Bộ Chính trị họp mở rộng và nhận định: “Cách mạng nước ta đang phát triển sôi nổi nhất với nhịp độ một ngày bằng 20 năm. Vì vậy Bộ Chính trị quyết định, nắm vững thời cơ chiến lược với tư tưởng chỉ đạo thần tốc, táo bạo, bất ngờ, chắc thắng, có quyết tâm lớn thực hiện tổng công kích, tổng khởi nghĩa trong thời gian sớm nhất, tốt nhất là trong tháng tư, không thể chậm”. (1)
Trong hồi ký của mình, Đại tướng Võ Nguyên Giáp viết: “Ngay sau Hội nghị Bộ Chính trị, tôi suy nghĩ nhiều về trận chiến đấu sẽ diễn ra trên chiến trường trọng điểm Sài Gòn-Gia Định. Sau khi nghiên cứu, trao đổi với Phó Tổng Tham mưu trưởng Cao Văn Khánh và Cục trưởng Cục Tác chiến Lê Hữu Đức, ngày 1/4, tôi gọi điện vào B2. Đúng như Bộ Chính trị nhận định, chiến tranh cách mạng ở miền Nam đang bước vào giai đoạn phát triển nhảy vọt. Hiện nay ta đã có đầy đủ lực lượng và khả năng để giành thắng lợi hoàn toàn trong một thời gian ngắn hơn dự kiến rất nhiều. Vấn đề quyết định là phải kịp nắm lấy thời cơ, tranh thủ vào trung tuần tháng 4 thì bắt đầu cuộc tấn công quy mô lớn vào Sài Gòn. Làm được như vậy thì thuận lợi nhất, bảo đảm thắng lợi giòn giã nhất. Bất ngờ hiện nay không còn ở phương hướng nữa. Địch biết nhất định ta sẽ đánh vào Sài Gòn nhưng chúng cho rằng ta cần chuẩn bị một hai tháng. Vì vậy, bất ngờ hiện nay chủ yểu là khâu thời gian. Một mặt cần cơ động lực lượng nhanh chóng, thần tốc, mặt khác sử dụng ngay lực lượng hiện có để kịp thời hành động…”
Trước thời khắc quyết định của dân tộc, cuộc tiến quân lịch sử của Quang Trung-Nguyễn Huệ lại hiện về trong ký ức của Đại tướng. Ngày 4/4, Đại tướng gửi điện cho cán bộ, chiến sỹ Quân đoàn 2 đang hành quân: “…Các đồng chí lên đường làm nhiệm vụ rất vẻ vang. Cần hành động thần tốc, táo bạo, bất ngờ, chắc thắng” (2).
Ngày 6/4, điện của Quân ủy Trung ương gửi Bộ Tư lệnh Đoàn 559 nêu rõ: “… Cần chú trọng coi công tác bảo đảm chi viện và bảo đảm cơ động lực lượng ta vào B2 là công tác trung tâm số 1. Vì vậy, cần có kế hoạch tổ chức thật tốt công tác này, nhất là bảo đảm việc hành quân của các đơn vị, binh khí kỹ thuật và các nhu cầu đạn dược theo đúng thời gian đã định”. (3)
Bức điện lúc 22 giờ ngày 6/4 của Quân ủy Trung ương gửi đồng chí Đồng Sỹ Nguyên và Thường vụ Đảng ủy 559 nhấn mạnh: “…Yêu cầu của mặt trận hết sức gấp, từng ngày, từng giờ. Thời gian lúc này là lực lượng, là sức mạnh. Các đồng chí dùng mọi biện pháp tổ chức và đôn đốc các đơn vị hành quân hết sức nhanh, chi viện hết sức gấp, hoàn thành xuất sắc chiến dịch chi viện thần tốc này.” (4)

Ngày 7/4/1975, tại Tổng hành dinh Sở Chỉ huy chiến dịch - Nhà D67, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã tự tay thảo bức điện 157/ĐK gửi các cánh quân:
"1. Thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo bạo hơn nữa, tranh thủ từng giờ từng phút, xốc tới mặt trận, giải phóng miền Nam. Quyết chiến và toàn thắng.
2. Truyền đạt tức khắc đến đảng viên, chiến sỹ." (5)
Bên dưới ký một chữ Văn.
Bức điện lập tức được giao ban cơ yếu mã hóa. Đồng chí Nguyễn Bá Líu - chiến sỹ báo vụ Lữ đoàn 25 là người trực tiếp được truyền tải bức điện đó tới chỉ huy các cánh quân tham gia giải phóng miền Nam.
Chỉ với 40 từ, vô cùng ngắn gọn nhưng Bản Mệnh lệnh đã xác định rõ mục tiêu phải đạt được, đồng thời chỉ rõ phương châm hành động để đạt được mục tiêu đó: Đã thần tốc rồi, cần thần tốc hơn nữa! Đã táo bạo rồi cần táo bạn hơn!
Quân Giải phóng chiếm trường Thiết giáp tại căn cứ Nước Trong (Biên Hòa).Từ đầu tháng 4/1975, các binh đoàn chủ lực của ta từ khắp các hướng tiến về Sài Gòn, tấn công địch với sức mạnh vũ bão
Thần tốc giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước
Bức điện khẩn “Thần tốc, thần tốc hơn nữa...” do tự tay Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Quân ủy Trung ương, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, ký tên được Ban Cơ yếu lập tức truyền đi khắp các mặt trận trên toàn miền Nam như một lời “hịch tướng sỹ.”
Mệnh lệnh đã truyền đạt quyết tâm cao nhất của Bộ Chính trị và Quân ủy Trung ương tới các cấp lãnh đạo và chỉ huy chiến trường, tới mỗi đảng viên, chiến sỹ để chủ động sáng tạo, thừa thắng, xốc tới, hướng mọi hành động theo phương châm thần tốc, táo bạo, bất ngờ, chắc thắng. Và cả dân tộc đã ra quân với khí thế ấy.
Trong đêm 7/4, các cánh quân của ta đã tăng tốc độ hành quân cả đêm và ngày đến vị trí tập kết chiến dịch đúng quy định. Ngày 9/4, Quân đoàn 4 bắt đầu tiến công địch trong thị xã Xuân Lộc; địch phản kích quyết liệt, buộc các đơn vị của ta phải thay đổi chiến thuật, rút khỏi Xuân Lộc, đánh vòng ngoài, diệt địch ở Túc Trưng, Kiệm Tân, theo đường 20 phát triển đánh địch ở ngã ba Dầu Giây, cắt đường số 1 về Sài Gòn.
Ngày 14/4, cánh quân hướng Đông tiến công vào tuyến phòng thủ Phan Rang đến ngày 16 chiếm thị xã Phan Rang và sân bay Thành Sơn, diệt và bắt toàn bộ quân địch ở đây, giải phóng tỉnh Ninh Thuận. 
Tấn công Phòng tuyến Phan Rang- Xuân Lộc
Ngày 19/4, Quân đoàn 2 giải phóng Phan Thiết và tỉnh Bình Thuận, thần tốc tiến vào Long Khánh, phối hợp với Quân đoàn 4 giải phóng Xuân Lộc. Trên các hướng Bắc, Tây Bắc, Đông và Tây Nam, quân ta dồn dập tiến công tiêu diệt các sư đoàn chủ lực địch phòng thủ vòng ngoài, áp sát lực lượng vào vùng ven đô.
Cũng trong ngày 14/4, Bộ Chính trị đặt tên cho chiến dịch giải phóng Sài Gòn là Chiến dịch Hồ Chí Minh, do Đại tướng Văn Tiến Dũng làm Tư lệnh, đồng chí Phạm Hùng làm Chính ủy.
Ngày 22/4, đồng chí Lê Duẩn, Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đảng, điện chỉ đạo Bộ Chỉ huy chiến dịch: “Thời cơ quân sự và chính trị để mở cuộc tổng tiến công vào Sài Gòn đã chín muồi. Ta cần tranh thủ từng ngày, kịp thời phát động tiến công địch trên các hướng, không để chậm. Nếu để chậm thì không có lợi về quân sự chính trị. Kịp thời hành động lúc này là bảo đảm chắc chắn nhất để giành thắng lợi hoàn toàn. Nắm vững thời cơ lớn chúng ta nhất định toàn thắng.” Và Bộ Chính trị hạ quyết tâm giải phóng Sài Gòn-Gia Định trước ngày 30/4/1975.
5 giờ 30 phút ngày 30/4/1975, Bộ Chỉ huy Chiến dịch ra lệnh tổng công kích, đánh chiếm 5 mục tiêu then chốt: Sân bay Tân Sơn Nhất, Bộ Tổng tham mưu, Dinh Độc Lập, Tổng nha cảnh sát đô thành và Biệt khu thủ đô. Từ bốn hướng Đông, Bắc và Tây Bắc, Tây Nam, quân ta đồng loạt tiến công vào Sài Gòn phối hợp với quần chúng nhân dân nổi dậy, đến 11 giờ 30 phút ta làm chủ các mục tiêu và cắm cờ Mặt trận Dân tộc Giải phóng lên Dinh Độc Lập. Chiến dịch Hồ Chí Minh toàn thắng.
Cùng với cuộc tổng tiến công giải phóng Sài Gòn-Gia Định, quân ta đánh chiếm, giải phóng các đảo và quần đảo ở ven biển miền Trung và Trường Sa. Quân và dân các tỉnh miền Đông Nam bộ và Đồng bằng sông Cửu Long tiến công, nổi dậy diệt và làm tan rã Quân đoàn 4 ngụy, giải phóng các tỉnh Long An, Bình Dương, Tây Ninh, Cần Thơ, Trà Vinh, Sóc Trăng, Rạch Giá, Bạc Liêu, đảo Phú Quốc, Bà Rịa-Vũng Tàu. Ngày 1/5, ta tiếp tục giải phóng các tỉnh Mỹ Tho, Gò Công, Vĩnh Long, Chương Thiện, Cà Mau, Long Xuyên, Châu Đốc, Kiến Tường, Sa Đéc, Côn Đảo. Đến ngày 1-5-1975, toàn bộ các tỉnh, thành phố trên đất liền và các đảo, quần đảo ở biển Đông trên toàn miền Nam Việt Nam được giải phóng.
45 năm đã trôi qua kể từ đại thắng Mùa Xuân năm 1975, nước Việt Nam độc lập, thống nhất, dân chủ, đã tiến những bước dài trong công cuộc xây dựng đất nước. Song lời mệnh lệnh lịch sử “Thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo bạo hơn nữa …” của Đại tướng Võ nguyên Giáp vẫn còn nguyên giá trị, mãi mãi là niềm tự hào và quyết tâm sắt đá của cả một dân tộc trong thời kỳ hội nhập và phát triển.
Đặc biệt, trong những ngày này, khi cả nước đang chung tay chống "giặc" COVID-19, mệnh lệnh thần tốc, tranh thủ từng giờ, từng phút cần được vận dụng để quyết định cuộc chiến với dịch bệnh COVID-19. Tại cuộc họp và thị sát qua hệ thống trực tuyến về công tác phòng chống dịch COVID-19 tại 5 thành phố trực thuộc Trung ương (ngày 29/3/2020), Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã nhấn mạnh lại tinh thần như trong bức điện của Bộ Tư lệnh Quân đội Nhân dân Việt Nam ngày 7/4/1975, là “thần tốc, thần tốc hơn nữa, táo bạo, táo bạo hơn nữa. Tranh thủ từng giờ, từng phút, xốc tới mặt trận, giải phóng miền Nam. Quyết chiến và toàn thắng!" Tinh thần này cần được vận dụng công cuộc phòng chống dịch bệnh Covid 19 hiện nay của nước ta.
*** 
Chú thích:
(1) Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Hồi ký Tổng hành dinh trong mùa xuân toàn thắng, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 2000, tr 172.
(2) Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Hồi ký Tổng hành dinh trong mùa xuân toàn thắng, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 2000, tr 285.
(3) Sđd, tr 285.
(4) Sđd, tr 285. (5) Ðảng Cộng sản Việt Nam: Ðại thắng mùa xuân 1975 - Văn kiện Ðảng, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 2005, tr 259.
Đồng Thị Kim Thanh
Google.tienlang Lưu ý bạn đọc: 
MỌI NGƯỜI NÊN CẬP NHẬT THÔNG TIN VỀ PHÒNG CHỐNG DỊCH COVID TẠI TRANG CHÍNH THỐNG CỦA BỘ Y TẾ: 

BỘ Y TẾ

TRANG TIN VỀ DỊCH BỆNH VIÊM ĐƯỜNG HÔ HẤP CẤP COVID-19

=====

12 nhận xét:

  1. Mấy hôm vừa rồi tôi cứ tưởng Google.tienlang chạy theo co vy mà sao nhãng chuyện chống lật sử!
    Hóa ra không phải!
    Chống co vy thì báo chí đã làm rất tốt.
    Mà kiểu gì thì VN cũng thành công.
    Google.tienlang cần có bản sắc riêng, là TRUNG TÂM CHỐNG LẬT SỬ CỦA CỘNG ĐỒNG, không cần phải a dua, chạy theo đám đông!

    Trả lờiXóa
  2. Xin góp ý với bạn Hoàng:

    Từ điển Tiếng Việt giải nghĩa từ "a dua": "Làm theo, bắt chước do dại dột, mù quáng hoặc do có dụng ý xấu".
    G.TL tham gia bài viết về chống dịch Covid-19 là việc làm TỐT, đó là nhiệm vụ chính trị trọng tâm, quan trọng hàng đầu hiện nay của đất nước, thì sao lại gọi là "a dua" được?

    Trả lờiXóa


  3. CHIẾN DỊCH XUÂN LỘC - LONG KHÁNH

    Chấp hành lệnh của Quân ủy TW, ngày 2-4-1975, Bộ Tư lệnh MIền quyết định mở chiến dịch tiến công tuyến phòng thủ Xuân Lộc - Long Khánh.
    Cùng ngày, Tư lệnh Trần Văn Trà xuống Vĩnh An (Chiến khu Đ) trực tiếp giao nhiệm vụ cho Quân đoàn 4 và Quân khu 7.
    Tình hình chiến trường chung đang rất thuận lợi, nhưng với Quân đoàn 4 việc đảm nhận đập tan phòng tuyến Xuân Lộc là một nhiệm vụ khá khó khăn vì Quân đoàn chỉ có 6 ngày chuẩn bị. Sư đoàn 7 của Quân đoàn vừa phải trải qua chặng đường chiến đấu hàng trăm km lên Di Linh (Lâm Đồng), chưa kịp nghỉ ngơi, củng cố; Sư đoàn 9 lại tách khỏi đội hình Quân đoàn để tham gia vào cánh quân hướng Tây - Tây Nam. Mặc dù được bổ sung thêm Sư đoàn 341 và Sư đoàn 6 (thiếu) của Quân khu 7, Quân đoàn vẫn không được sung sức, nay phải đối đầu với quân địch trên một phòng tuyến có ý nghĩa sống còn cuối cùng của chúng nên dự báo sẽ là một trận chiến đấu hết sức khó khăn.
    Để thực hiện lệnh "thần tốc" của Quân ủy TW, Quân đoàn 4 đã chọn phương án giải phóng Xuân Lộc bằng cách sử dụng một bộ phận bộ binh, toàn bộ xe tăng, pháo binh tiến công thẳng vào sở chỉ huy tiểu khu, sở chỉ huy sư đoàn 18 của địch, thực hiện bao vây, chia cắt, diệt viện, giải phóng thị xã.

    Rạng sáng 9-4, Quân đoàn 4 nổ súng tiến công Xuân Lộc.
    Sau 5 ngày chiến đấu, các đơn vị của Quân đoàn không chiếm lĩnh được các mục tiêu mà bị thương vong nặng, trên 1000 cán bộ, chiến sĩ hy sinh. Quân ngụy sau những cuộc tháo lui tán loạn đã tạm hồi lại, dồn lực lượng về Xuân Lộc phản kích điên cuồng. Chúng còn sử dụng cả những loại bom mới (CBU và De-xi-cat-tơ) đốt không khí và sát thương diện rộng mà Mỹ vừa cung cấp ném xuống trận địa. Trận chiến giằng co hết sức ác liệt.

    Trước tình hình trên, Bộ chỉ huy Chiến dịch Hồ Chí Minh và Bộ Tư lệnh Miền đề nghị Bộ Tư lệnh Quân đoàn 4 thay đổi cách đánh, tránh chỗ mạnh của địch, đánh vào chỗ yếu. Tư lệnh Miền và Phó Tư lệnh Chiến dịch Hồ Chí Minh Trần Văn Trà xuống Sở chỉ huy Quân đoàn 4 tại Chiến khu Đ trực tiếp bàn bâc kế hoạch chuyển hướng tiến công và đưa thêm các đơn vị pháo binh, đặc công Miền tham gia hỗ trợ Quân đoàn 4.
    Ngày 15-4-1975, Bộ Tư lệnh Quân đoàn 4 tập trung lực lượng chuyển hướng đánh chiếm Ngã ba Dầu Dây - Núi Thị và đoạn cuối đường 20 từ Túc Trưng đến Kiệm Tân, lập tuyến phòng thủ vững chắc ở khu vực này đánh bại các cuộc phản kích của địch từ Trảng Bom lên, đồng thời pháo kích áp chế mạnh mẽ sân bay Biên Hòa. Mất khu vực Dầu Dây và đường 20, Xuân Lộc mất tác dụng của một cứ điểm then chốt vì đã nằm ngoài tuyến phòng thủ, Biên Hòa trở nên trơ trọi, sở chỉ huy Quân đoàn 3 của ngụy ở Trảng Bom bị uy hiếp. Ngày 18-4, Quân đoàn 3 ngụy buộc phải bốc một phần lực lượng từ Xuân Lộc về Biên Hòa - Trảng Bom để lập tuyến phòng thủ mới. Số quân còn lại ở Xuân Lộc không đủ sức chống chọi nên ngày 20-4, cũng phải tháo chạy khỏi Xuân Lộc theo đường số 2 qua Bà Rịa về Biên Hòa.
    Ngày 21-4-1975, tuyến phòng thủ Xuân Lộc - cánh cửa thép trước ngưỡng cửa Sài Gòn đã bị đập vỡ tan tành. Như vậy, trải qua 12 ngày đêm (từ 9 đến 21-4) vô cùng gay go ác liệt, Quân đoàn 4 cùng lực lượng vũ trang Long Khánh đã giành thắng lợi vẻ vang trên mặt trận Xuân Lộc - Long Khán, không những giải phóng hoàn toàn tỉnh thứ 20 trong cuộc Tổng tiến công nổi dậy mà còn làm sụy sụp hệ thống chính trị ngụy Sài Gòn. Tướng Weyand - tác giả của công trình phòng thủ phải kêu lên: "Thế là hết, tình hình quân sự là tuyệt vọng". Mất Xuân Lộc, ngay tối hôm đó, Nguyễn Văn Thiệu tuyên bố từ chức Tổng thống VNCH. Còn Tổng thống J.Ford tuyên bố: "Cuộc chiến tranh ở Việt Nam đã kết thúc đối với Mỹ".

    Xuân Lộc - Long Khánh được giải phóng, cánh cửa phía Đông đã được mở sẵn để Quân đoàn 2 và Quân đoàn 4 nhanh chóng tiến xuống Bà Rịa, Biên Hòa và tiến về giải phóng Sài Gòn.
    (Sách: "BỘ TƯ LỆNH MIỀN" tác giả Hồ Sĩ Thành, Trần Thị Nhung. NXB Trẻ 5-2005)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quân ủy Trung ương nói riêng , cấp ủy Đảng nói chung không có " lệnh " đâu anh Người Đất Thép !

      Xóa
    2. @ Nặc danh 10:46 9 tháng 4,2020

      Bài này như đã ghi rõ nguồn ở dưới cùng, tôi chép lại chứ không phải tôi sáng tác bạn ạ.
      Vì khống chế số lượng ký tự nên tôi ngắt bớt đoạn đầu chỉ lấy từ:
      "Chấp hàh lệnh của Quân ủy TW, ngày 2-4-1975..."
      Nếu có sai thì do tác giả sai. Nhưng hai người viết cuốn sách BỘ TƯ LỆNH MIỀN này chắc phải có trình độ quân sự khá lắm chứ không thể là tay ngang được.
      Cuốn sách viết theo dạng hỏi đáp nêu sự kiện từ bài đầu tiên: "Bộ chỉ huy Miền ra đời trên chiến trường B2. Xin cho biết khái quát vùng B2?
      Bài cuối "Bộ Tư lệnh Miền đã chỉ đạo các đơn vị tham gia xây dựng chính quyền cách mạng và thực hiện các bước đi đến thống nhất hai miền đất nước?.
      Sách dày 297 trang.

      Xóa
    3. Nói thêm:
      NXB Trẻ giới thiệu ở bìa sách BỘ TƯ LỆNH MIỀN một loạt tên sách thể loại VIỆT NAM KỲ TÍCH này tác giả Hồ Sĩ Thành còn là tác giả các cuốn sách BIỆT ĐỘNG, ĐẶC KHU RỪNG SÁC, ĐỊA ĐẠO CỦ CHI, CHIẾN KHU Đ, CHIẾN DỊCH HỒ CHÍ MINH.
      Giới thiệu này còn có tác giả Hoàng Minh Phương viết các cuốn ĐIỆN BIÊN PHỦ, TRƯỜNG SƠN đường HỒ CHÍ MINH HUYỀN THOẠI, 2 tập, Cuốn ĐẶC CÔNG nỗi ám ảnh của giặc thù, bị che khuất không thấy tên tác giả là Hồ Sĩ Thành hay Hoàng Minh Phương?

      Xóa
    4. Anh Người Đất Thép à !
      Anh muốn biết " vùng B2 " thì nên tìm Từ điển Bách khoa Quân sự Việt Nam do NXB QĐND xuất bản năm 2004 và đọc ở trang 339 , mục nói về chiến trường B đấy. Ở đó có nói rõ " địa bàn " B1 , B2 , B3 , B3 , B4 , và B5 gồm những tỉnh nào trong kháng chiến chống Mỹ .
      Còn tôi , tôi thật sự cũng không biết có phải" 2 người viết cuốn sách BỘ TƯ LỆNH MIỀN này chắc phải có trình độ quân sự khá lắm chứ không thể là tay ngang " như anh đã nói hay không , nên tôi cũng không dám lạm bàn .
      Điều tôi muốn nói ở còm trước đây chỉ là muốn trao đổi với anh . Bởi tôi nghĩ là một đảng viên lâu năm, anh tất phải biết tổ chức Đảng nói chung , hay một cấp ủy Đảng nói riêng không bao giờ lãnh đạo bằng mệnh lệnh .
      Nhưng nếu như anh đã nói " Nếu có sai thì do tác giả sai" , thôi thì cứ xem như tôi chưa nói gì với anh vậy !

      Xóa
  4. Tôi thấy bác Hoàng nói đúng đấy, cụ Thép ạ!
    Việc chống Covid đúng là quan trọng thật song nhận xét chung của tôi: Báo chí chính thống đưa tin về công tác chống Covid rất tốt.
    Báo chí cũng rất tốt khi đưa tin về vụ Lê Đình Kình.

    Mà Google.tienlang từ xưa có nguyên tắc là CHỈ NÓI NHỮNG ĐIỀU BÁO CHÍ KHÔNG NÓI HOẶC BÁO CHÍ NÓI SAI.
    Nguyên tắc vàng này làm nên Thương hiệu của Google.tienlang, không nơi nào có được.

    Trả lờiXóa
  5. Nguyễn Đức Kiênlúc 18:47 8 tháng 4, 2020

    Đúng rồi, bác Hoàng và bác Trần Long!
    Nếu muốn theo dõi tình hình chống dịch thì hãy vào trang tin chính thống của Bộ Y tế để tránh những thông tin thất thiệt.

    Trả lờiXóa
  6. Bài Thơ chia sẻ chống con virus Covid-19

    Thế giới đang mang lắm đoạn trường,
    Dịch cúm Covid gây nhiễu nhương.
    Bao người phải chết trong oan ức,
    Cuộc sống khuyên ta chớ coi thường.

    Việt Nam cả nước đang chống dịch,
    Mỗi người, mỗi nhà một chiến binh.
    Báo chí cũng là người xung trận,
    Tất cả cùng nhau "đi" chiến đấu.

    Sức khỏe người dân là tối hậu,
    Tiếp sức cho đoàn quân phía trước.
    Chống dịch như ta từng chống giặc,
    Chắc rằng sẽ thắng "giặc" Covid!

    Trả lờiXóa
  7. Những quyết định của Đại tướng Võ Nguyên Giáp rất sáng suốt, góp phần quan trọng vào thắng lợi của quân và dân ta

    Trả lờiXóa
  8. Đại thắng mùa Xuân 1975 được ghi vào lịch sử dân tộc ta như một trong những trang sử chói lọi nhất, biểu tượng sáng ngời về sự toàn thắng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng và trí tuệ con người, đi vào lịch sử thế giới như một chiến công vĩ đại của thế kỷ 20, một sự kiện có tầm quan trọng quốc tế to lớn và có tính thời đại sâu sắc.

    Trả lờiXóa