Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Nóng. NGUYỄN HÙNG CƯỜNG- KẺ XUYÊN TẠC LỊCH SỬ, “RỬA MẶT” CHO NGỤY ĐÃ BỊ … MẤT DẠY!

Nguyễn Hùng Cường- kẻ xuyên tạc lịch sử
Cách đây hơn 4 năm, ngày 23/01/2014, Google.tienlang đã có bài NGUYỄN HÙNG CƯỜNG- CẬU CON TRAI ÔNG NGUYỄN BÁ DIẾN CŨNG XUYÊN TẠC LỊCH SỬ...
Tại đó, Google.tienlang có Lời dẫn như sau.
-----
“Với những người từng là sinh viên luật thì không ai không biết bố con ông Nguyễn Bá Diến- Nguyễn Hùng Cường. Cặp đôi này không nổi tiếng vì sự tài hoa mà vì những bê bối, tai tiếng tại Khoa Luật (Đại học Quốc gia HN). Blogger Thiếu Long hẳn sẽ không thấy băn khoăn về nhân cách Nguyễn Hùng Cường khi thấy "những câu phán khùng điên ba trợn" của người này nếu bác Thiếu Long biết Nguyễn Hùng Cường đã từng dọa giết một thầy giáo cùng cơ quan là thầy Ngô Huy Cương- Tổ trưởng Thổ Thanh tra!
Link http://giaoduc.net.vn/Giao-duc-24h/Tuyen-sinh/Giang-vien-khoa-Luat-to-thay-Dien-doa-giet-post3303.gd
Chúng tôi cũng không hiểu vì sao sau biết bao bê bối, tai tiếng như vậy mà bố con ông Diến vẫn được đứng trên bục giảng ở một nơi đáng ra cần sự tôn nghiêm như Khoa Luật- Đại học Quốc gia Hà Nội!
Để rồi bây giờ, cậu cả Nguyễn Hùng Cường bôi xấu Khoa Luật, bôi xấu báo VnExpress bằng loạt bài mà bác Thiếu Long phải nhận xét là "không biết về lịch sử, không biết về quân sự nên mới nhai lại mấy bài tuyên truyền trên mấy tờ báo lá cải miễn phí bên Mỹ nhai lại từ luận điệu tuyên truyền của ngụy quyền Sài Gòn"; thậm chí "lên gân như một anh AQ Ba Tàu cào mặt ăn vạ, đăng entry ca ngợi, bốc thơm quân đội Sài Gòn, chụp mũ chửi bới những người có lòng tốt góp ý chỉ ra những khuyết điểm của ông ta và trao đổi lý lẽ khách quan vào đúng đề tài với ông ta, là những người "giáo điều", "nhỏ mọn".
Vâng, thời gian hơn 4 năm qua đã cho thấy Nhận định của Google.tienlang là chính xác. Chỉ tiếc là thời gian hơn 4 năm là quá chậm trễ. Và suốt hơn 4 năm qua, biết bao sinh viên Khoa Luật- ĐHQG Hà Nội đã phải nhẫn nhịn chịu nhục ngồi nhe kẻ xuyên tạc bịa đặt Lịch sử cha ông, đội bọn “ngụy” lên đầu là Nguyễn Hùng Cường giảng bài!
Nhưng thôi, bao giờ cũng vậy, MUỘN CÒN HƠN KHÔNG!
Hoan hô Quyết định cuối cùng của Khoa Luật, Đại học Quốc gia Hà Nội!
Hoàng Ngân Thương

--------
Mời xem bài liên quan

6 nhận xét:

  1. https://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%C3%A2n_l%E1%BB%B1c_Vi%E1%BB%87t_Nam_C%E1%BB%99ng_h%C3%B2a
    TRÍCH
    Tên tiếng Anh của Quân lực Việt Nam Cộng hòa là Republic of Vietnam Military Forces hay viết tắt là RVNMF. Trong các tài liệu của phía Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam, Quân lực Việt Nam Cộng hòa bị đối phương gọi là "quân đội Sài Gòn" hoặc "ngụy quân". Một số tài liệu nước ngoài cũng sử dụng cụm từ "lính đánh thuê" hoặc "quân đội tay sai" (Puppet Army) để chỉ QLVNCH vì sự phụ thuộc của lực lượng này vào quân đội Mỹ.[4][5]

    Không có sự ủng hộ của người dân
    Về chiến lược quân sự, Quân lực Việt Nam Cộng hòa thiếu sự ủng hộ của nhân dân (nhất là ở nông thôn)[37]. Gregory Daddis nhận xét: Những hành vi tội ác của Quân lực Việt Nam Cộng hòa khiến người dân xem họ như kẻ thù. Một nông dân kể rằng "Khi quân đội Cộng hòa tới, mọi người trong làng đều bị đe dọa... Quân đội thoải mái đánh đập bất cứ ai, giết bất cứ ai", người khác kể rằng "cứ mỗi lần quân đội Cộng hòa tới thì lại càng có nhiều người dân kết thân với Việt cộng". Khi được hỏi tại sao người dân không ủng hộ chính phủ Sài Gòn, một người dân trả lời "vì quân đội Cộng hòa... thường xuyên đốt nhà của dân làng và hiếp dâm phụ nữ". Không có cách nào để quân đội Việt Nam Cộng hòa có thể đánh bại đối phương khi mà người dân đã xa lánh họ và quan hệ thân thiết với quân Giải phóng[38].

    Craig A. Lockard nhận xét rằng "trong sự khinh thường của những người Mỹ mà họ phục vụ, Việt Nam Cộng hòa chỉ là một thứ công cụ để hợp thức hóa việc phê chuẩn, nếu không phải là thường bị loại ra khỏi sự chỉ đạo của Mỹ. Việt Nam Cộng hòa hiếm khi đưa ra chính sách lớn, họ thậm chí còn không được tham khảo ý kiến về quyết định của Mỹ năm 1965 đưa một lực lượng lớn quân vào tham chiến trên bộ."[43] Suốt nhiều năm phụ thuộc vào quân Mỹ đã khiến các chỉ huy Việt Nam Cộng hòa không còn đủ khả năng để tự đưa ra các quyết sách trên chiến trường.

    Ngày 12/11/1968, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mỹ Clark Cliffords gửi thư công khai cảnh cáo Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Văn Thiệu rằng:

    "...Chỉ cần Quân lực Việt Nam Cộng hòa có được nửa lá gan của người cộng sản, thì ngày hôm nay quân đội Hoa Kỳ có thể duyệt binh ở thủ đô Hà Nội rồi, Quân đội của các ông chỉ biết bắn giết dân thường, bám theo sau và rút chạy trước, tướng lĩnh thì toàn tham nhũng, toàn hiếp dâm và chỉ giỏi nhảy đầm

    Nguyễn Cao Kỳ, nguyên Phó Tổng thống kiêm Tư lệnh Không quân Việt Nam Cộng hòa nhận định rằng:

    “ "Mỹ luôn luôn đứng ra trước sân khấu, làm "kép nhất". Vì vậy ai cũng cho rằng đây là cuộc chiến tranh của người Mỹ và chúng tôi là những lính đánh thuê.
    Tôi biết rất rõ ràng về cái gọi là những người chỉ huy, những ông tướng lĩnh. Từ cái ông Thiệu đến những ông khác dưới trướng, xin lỗi, toàn là những vị ăn chơi phè phỡn, tài chẳng có mà đức cũng không. Trước đây có "ông" Mỹ đứng sau thì không có chuyện gì, nhưng khi phải một mình trực tiếp đối diện với khó khăn thì bản chất cũng như tài năng lộ ra ngay.

    Trong một cuộc chiến, nói gì thì nói, theo tôi quan trọng nhất vẫn là lực lượng, là quân đội. Quân đội miền Nam Việt Nam, không có ai đáng giá cả, kể từ ông Nguyễn Văn Thiệu - Tổng thống kiêm Tổng tư lệnh Việt Nam Cộng hòa - trở xuống. Trong số những vị cùng vai vế với tôi, cứ mười ông thì đến mười một ông tham sống sợ chết! Trong khi đó, miền Bắc (Quân đội Nhân dân Việt Nam) các chỉ huy lại có rất nhiều kinh nghiệm chiến trường, được cấp dưới tin cậy và kính trọng về nhân cách, đó là sự hơn hẳn

    Trả lờiXóa
  2. QUÂN LỰC CỦA MÀY ĐÂY :
    TÂM SỰ CỜ VÀNG
    18.06.2011
    Lại hết một năm sống tha hương.
    Băm mấy xuân qua vẫn đọan trường.
    Cộng sản vẫn còn, ta chưa chết.
    Nhưng biết bao giờ thấy cố hương?
    Quốc hận hằng năm vẫn nhớ ngày
    Ôm niềm uất hận lết sang đây,
    Ngày xưa nhớ cái năm năm bốn
    Cũng tại cộng nô phải chạy dài.
    Số kiếp di cư đến hai lần
    Hai lần nhưng vạn nỗi gian truân.
    Lần sau còn nhục hơn lần trước,
    Vứt cả ba lô cởi cả quần.
    Cũng tại ta xui mới thế này
    Thầy ta đừng chạy chúng biết tay
    Phải chi thầy thí vài trăm triệu
    Đâu phải chạy te vứt cả giày.
    Dù bỏ chạy te vứt cả giày.
    Nhưng ta nào có sợ chúng bay.
    Chẳng qua cũng chỉ vì thời vận
    Tại số nên ta mới như vầy.
    Ta quyết không quên mối hận này.
    Con không làm được cháu ta thay
    Cờ vàng ta phất không ngừng nghỉ.
    Rồi sẽ có ngày chúng biết tay
    Ta vẫn cờ vàng vẫn duyệt binh
    Vẫn hát vang lên khúc quân hành
    Để cháu con ta luôn ghi nhớ
    Hình ảnh hào hùng lớp cha anh.
    Dù là quần áo chợ si đa
    Dù chẳng súng gươm cũng gọi là
    Quân đội cộng hòa thời oanh liệt,
    Để ta ôn lại quãng đời ta.
    Ta phất cờ vàng giữa cờ hoa
    Cờ hoa cứu giúp chở che ta
    (Không có cờ hoa ta lạnh gáy
    Cộng sản rập rình rét bỏ cha.)
    Nhớ về hòn ngọc viễn đông xưa
    Nơi ta hoan lạc suốt bốn mùa
    Tên em ngày ấy không còn nữa
    Còn lại nơi này cái little.
    Thế mà chúng cũng chẳng buông tha.
    Theo đến nơi này xứ cờ hoa.
    Cái little kia nào có tội
    Chúng cũng vặt luôn tức bỏ bà.
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Eo phe (welfare) vẫn lãnh vẫn ăn mày.
    Phút tem (food stamp) không có đời ta tận
    Bởi thế cho nên phải lụy thầy.
    Ta chạy sang đây đã cùng đường
    Thế nên ta vẫn phải khói hương
    Tâm nguyện khấn cầu ông thánh Mỹ
    Phù hộ ta tròn mộng hồi hương.
    Thầy ta ta dựng tượng phụng thờ
    Cũng vì ơn nghĩa những năm xưa
    Thế mà chúng bảo “quân chơi đĩ ”
    Năm mươi tám vạn hồn có biết chưa
    Hỡi chúa hỡi thần hỡi Ala
    Hỡi Mô ha mét hỡi Di đà,
    Cộng nô láo xược không vặn cổ
    Lại cứ vặn nhầm cổ chúng ta.
    Thà ta nô lệ xứ cờ hoa
    Quyết không về lại chốn quê nhà
    Làm mướn, cu li, hay rửa chén,
    Rửa đít cho thầy cũng sướng cha.
    Rửa đã bao năm rửa mòn tay,
    Nhưng vẫn không quên rửa hận này.
    Đời ta không được, đời con cháu,
    Quyết diệt cho tiêu bọn chúng mày.
    Trung cộng âm mưu chiếm Trường Sa.
    Đã lâu mới có dịp hò la.
    Cầu trời nó chiếm luôn Hà nội.
    Cho đáng bọn mày hả dạ ta.
    Trung cộng to đầu thế mà ngu.
    Đất liền không lấy lấy san hô.
    Sao bay không chiếm luôn cả nước,
    Chẳng lẽ bọn mày sợ chúng ư.
    Bay cứ đánh đi có chúng tao
    Tuy tao chẳng có tí quân nào
    Nhưng tao có cái mồm to khỏe.
    Chống cộng nhưng tao khoái ba tàu.
    Ta có cờ vàng có ống loa
    Có kèn có trống có cờ hoa.
    Tuy hô đả đảo thằng trung cộng
    Nhưng chống chỉ là Cộng xứ ta.
    Chẳng lẽ xuống đường chống tụi bay
    Mà không đả đảo thật hăng say.
    Thì ai mà biết ta yêu nước.
    Nhưng tấm lòng ta khoái chúng mày.
    Hàng hóa Việt Nam bán dẫy đầy
    Nhưng ta cương quyết phải tẩy chay
    Thà ta ủng hộ hàng tàu chệt
    Cho lũ cộng mày chết trắng tay.
    Nhớ nước ta càng thêm uất ức,
    Thương nhà tiếc mãi cái vila.
    Sang đây cam phận thằng ở đợ
    Cũng tại bọn mày lũ cộng nô
    Lạy thánh A la lạy chúa tôi
    Con chống bao năm quá đuối rồi
    Sức kiệt lực tàn đành chống gậy.
    Nay còn chỉ mỗi cái mồm thôi.
    Xin chúa hộ phù lũ chúng con
    Vặt cho chết hết lũ tham tàn
    Mai này phục quốc con xây tượng
    Xây nhà thờ mới đẹp to hơn.
    ***
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Bưng bê rửa bát đã bao ngày.
    Vẫn chưa rửa được niềm căm hận
    Ôi biết sao vơi mối thù này.

    Trả lờiXóa
  3. VÀ ĐAY LÀ THƠ VỀ CHÚNG MÀY "
    TIÊN SƯ CÁI BỌN BA QUE

    Có một lũ già ngu hơn lợn
    Não toàn giòi mặt chó nhơn nhơn
    Nhân cách uốn lượn giống lươn
    Bẻ cong lịch sử, bố tương vỡ mồm

    Chường mặt chó ra điều nhân sỹ
    Vẻ đau thương vận bĩ quốc gia
    Ngu hơn lợn – ngỡ tinh hoa
    Được lời nịnh thối – ngỡ là ông sao.

    Thằng hán nôm núp trang bô sít
    Chuyên bới phân, móc đít ra soi
    Chê rằng phân rất lắm giòi
    Lại khen bên Mỹ ít giòi ít phân.
    Tụ tập nhau 72 nhân sỹ
    Giở trò ma chữ ký nhân dân
    Không ngờ bị Bần Cố Nông
    Chơi cho một vố ọc phân lên mồm.

    Thằng răng vổ viết “bên thắng cuộc”
    Một lũ ngu vớ được xít xoa
    Đéo biết rằng nó ba hoa
    Bốn mươi phần nó bịa ba chín phần
    Nó tính chuyện bẻ cong lịch sử
    Trắng thành đen, thiện ác đổi thay
    Đảo luân lộn lý cho tày
    Da mặt thằng vổ chắc dày hơn mông.

    Có thằng trước nhà văn quân đội
    Rửng rưng vào nói tội gì đâu
    Chẳng qua trong lúc đánh nhau
    Đòn tra tấn giã lên đầu tù nhân
    Là biện pháp khảo tra tin tức
    Có chi mà so sánh cân đo
    Địt con mẹ, khốn nạn chưa
    Núi xương với nó vẫn chưa là gì.

    Nhà thơ Chí chuyên làm thơ cứt
    Thơ đéo gì ý thức lang băm ?
    Đéo gì giẻ rách, tâm thần ?
    “Muốn mang hồ”, “vác sông Hồng” là sao ?
    Ngồi đáy giếng “Ếch” chê đất nước
    Đất nước buồn lại bị ruồi bu
    Ruồi đây là những đứa ngu
    Vui hơn ngày trước lại tru là buồn.

    Đứa bá láp thích thơ năm chữ
    Trình như lồn, nhân cách hố phân
    Viết thơ tỏ vẻ ân cần
    Dặn dò giới trẻ chớ nhầm đường đi
    Nó nhất quyết biểu tình Tung Quắc
    Đề phòng khi nhà nước đớn hèn
    Năm 79 mày có xem ?
    Khựa sang là múc, hèn con mẹ mày.
    “Lại nói về chiến tranh” quá khứ
    Chuyện trong rừng thanh nữ thủ dâm
    Viết xong kết luận cái rầm
    Để cho đỡ chết khỏi cần đánh nhau
    Nó kết luận đéo cần chính nghĩa
    Đéo cần chi giải phóng quê hương
    Để cho nước đỡ tang thương
    Rõ phường khốn nạn, rõ phường vô ơn.

    ………………………………

    Đấy, nhân sỹ đấy! Còn nhiều nữa để dành viết sau.

    Nhân sỹ cái con bà chúng nó
    Rặt một bầy chó má ngựa trâu
    Ngu si toàn cứt trong đầu
    Huyênh hoang, khốn nạn chó đâu sánh bằng.

    Trả lờiXóa
  4. Tống cổ cái thằng khốn nạn Nguyễn Hùng Cường này đi là phải rồi.
    Nó sẽ chết về sự ngu dốt cuả nó. "cá không ăn muối cá ươn" là thế.

    Trả lờiXóa
  5. Để những kẻ rác rưởi như thế đứng trên bục giảng là sai lầm tai hại .

    Trả lờiXóa