Thứ Tư, 24 tháng 12, 2025

“NỖI BUỒN CHIẾN TRANH” - SỰ SAI LẦM CƠ BẢN KHI CÁC NHÀ PHÊ BÌNH NHÌN VÀ ĐÁNH GIÁ SỰ KIỆN BẰNG CON MẮT NGƯỜI MỸ CÙNG PHƯƠNG TÂY

Năm 1994, Tạp chí Cộng sản của Tổng Biên tập Nguyễn Phú Trọng đăng bài viết Từ đâu đến Nỗi buồn chiến tranh của tác giả Trần Duy Châu.

Không chỉ các Cựu Chiến binh mà là tất cả những người yêu nước Việt đều yêu cầu Phó Thủ tướng Mai Văn Chính phải trả lời cho câu hỏi: Tại sao vinh danh "Nỗi buồn chiến tranh" - một tác phẩm xuyên tạc bịa đặt cuộc Kháng chiến Chống Mỹ cứu nước? 

Dẫu ông Mai Văn Chính sinh sau đẻ muộn (Sn 1961) nên không tham gia cuộc Kháng chiến Chống Mỹ cứu nước, nhưng ngay từ khi làm Chuyên viên bộ phân Nghiên cứu, Văn phòng UBND tỉnh Long An (11/1983 – 02/1985) thì ông buộc phải biết cuộc Kháng chiến Chống Mỹ cứu nước không phải là NỘI CHIẾN như Bảo Ninh xuyên tạc! 

Xem video clip Bảo Ninh xuyên tạc cuộc Kháng chiến Chống Mỹ cứu nước của cả Dân tộc Việt Nam là NỘI CHIẾN:

Trước khi tiếp tục đọc bài mới, kính mời mọi người coi lại bài:

1. Hai nguyên tắc nằm lòng cho các nhà báo Việt Nam: TRUNG THỰC VÀ ĐỪNG NHÌN SỰ KIỆN BẰNG CON MẮT NGƯỜI MỸ!

2. Muốn bàn về cuộc chiến Ukraina (hay bất kỳ cuộc chiến tranh nào), việc trước tiên phải tìm hiểu bên nào có chính nghĩa

3. VIẾT LỊCH SỬ KHÁNG CHIẾN KHÔNG THỂ BỎ QUA VIỆC TÌM HIỂU BẢN CHẤT CHÍNH TRỊ CUỘC CHIẾN...

 cùng một vài bài khác: 

1. TẠI SAO CHƯA BẮT ĐÀM BÍCH THUỶ (FULBRIGHT) VÀ BẢO NINH (NỖI BUỒN CHIẾN TRANH) NHỈ?

 4. Trung tướng Nguyễn Thanh Tuấn: MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ KHI ĐỌC TIN ‘NỖI BUỒN CHIẾN TRANH’ ĐƯỢC VINH DANH. LÀ CHIẾN SĨ GIẢI PHÓNG, TÔI YÊU CẦU BAN TỔ CHỨC PHẢI THU HỒI SỰ VINH DANH NÀY 

8. TƯỚNG NGUYỄN QUỐC THƯỚC LÊN TIẾNG VỀ CUỐN TIỂU THUYẾT BỆNH HOẠN 'NỖI BUỒN CHIẾN TRANH' CỦA BẢO NINH
9. CHÂN DUNG CON NGƯỜI THẬT CỦA BẢO NINH QUA TRẦN THUẬT CỦA ĐỒNG ĐỘI

Bây giờ, kính mời mọi người đọc bài của một người Việt Nam – tác giả Nguyễn Minh Hoà – người đang sống và làm việc tại Munich, CHLB Đức với tiêu đề HIỆU ỨNG “NỖI BUỒN CHIẾN TRANH” VÀ CÁI BẪY TRUYỀN THÔNG PHƯƠNG TÂY - MỘT CẢNH BÁO VỀ SỰ LỆCH CHUẨN TRONG TƯ DUY PHÊ BÌNH VĂN HỌC

Dưới đây, Google.tienlang trân trọng giới thiệu tới bạn đọc bài viết này….

*****

HIỆU ỨNG “NỖI BUỒN CHIẾN TRANH” VÀ CÁI BẪY TRUYỀN THÔNG PHƯƠNG TÂY - MỘT CẢNH BÁO VỀ SỰ LỆCH CHUẨN TRONG TƯ DUY PHÊ BÌNH VĂN HỌC

Trong nhiều năm, cuốn “Nỗi Buồn Chiến Tranh” đã được một số người trong Hội Nhà Văn Việt Nam, đặc biệt gần đây là Trần Đăng Khoa và một số nhân vật trong hội nhà văn, nâng lên thành “tác phẩm hay nhất thời hậu chiến”, với những luận điểm quen thuộc và cái nhìn theo tôi là rất "sến":

Được dịch ra nhiều thứ tiếng,

Được vài tờ báo phương Tây ca ngợi,

Được một số học giả Âu – Mỹ đánh giá cao.

Xem thêm bài về Trần Đăng Khoa trên Google.tienlang vào Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016 với tiêu đề GỬI THẦN ĐỒNG THƠ TRẦN ĐĂNG KHOA NHÂN CHUYỆN VỀ "HÒN NGỌC VIẾN ĐÔNG"

Hỏi anh Khoa: "Những năm bom Mỹ trút trên mái nhà" có phải là những năm NỘI CHIẾN hay không hả anh?

Nhưng chính những lý lẽ đó lại bộc lộ một vấn đề: sự lệch chuẩn trong tư duy phê bình khi giá trị của một tác phẩm Việt Nam bỗng được đo bằng “chuẩn phương Tây”, chứ không phải bằng chuẩn của lịch sử, văn hóa dân tộc.

1. Khi truyền thông phương Tây tạo cái bẫy: “lật sử bằng cảm xúc”?

Những lời tán dương từ một số tờ báo phương Tây không phải tự nhiên mà có. Trong suốt nhiều thập niên, họ vẫn cố gắng viết lại cuộc chiến tranh Việt Nam theo hướng:

Giảm nhẹ vai trò xâm lược của Mỹ,

Mô tả người Việt Nam như nạn nhân của một cuộc nội chiến,

Biến kháng chiến chống ngoại xâm của Việt Nam thành bi kịch giữa người Việt với người Việt.

Nỗi Buồn Chiến Tranh, với góc nhìn cá nhân cực đoan, hoàn toàn phù hợp với “khẩu vị” ấy: một cuộc chiến vô nghĩa, một người lính lạc lõng, một đất nước ngập trong u buồn không rõ lý tưởng.

Đó chính là cái bẫy truyền thông, khi phương Tây muốn nhìn Việt Nam theo cách giúp họ giảm nhẹ trách nhiệm lịch sử. Và tiếc thay, một số cây bút trong nước đã rơi vào cái bẫy đó một cách “hồn nhiên”

2. Khi lời khen trở thành thước đo: một sự ấu trĩ trong phê bình.

Việc một số nhân vật trong hội nhà văn Việt Nam liên tục “đánh đàn”, tâng bốc tác phẩm bằng những luận điểm: • “Được dịch ra nhiều thứ tiếng”, • “Được quốc tế ca ngợi”, • “Phương Tây đánh giá cao”, Cần phải đặt một câu hỏi:Chúng ta cần sự thừa nhận của ai để hiểu đúng lịch sử của chính mình?

Đây là biểu hiện rõ ràng của một tư duy yếm thế và lệch lạc, khi giá trị văn học không còn đặt trên nền tảng của:

Chân lý lịch sử,

Đạo lý dân tộc, • Trách nhiệm trước nhân dân,

Và sự liêm chính của người cầm bút.

Đáng nói hơn, lời phát biểu của Trần Đăng Khoa đã gây nên một làn sóng phản ứng mạnh từ cộng đồng, đặc biệt là từ những người từng cầm súng, từng chứng kiến chiến tranh bằng máu và sự hy sinh thật sự.

3. “Nỗi Buồn Chiến Tranh” và làn sóng phản đối từ các tầng lớp xã hội

Không phải ngẫu nhiên hàng triệu cựu chiến binh — những con người từng đi qua bom đạn — phản đối cuốn sách. Họ phản đối không phải vì nghệ thuật của tác phẩm, mà vì nội dung của nó đã mờ hóa ranh giới ta – địch, mô tả cuộc chiến chống ngoại xâm như một bi kịch vô nghĩa.

Kính mời Bạn đọc xem thêm video clip của Bác Nguyễn Đức Thắng - Cựu Chiến binh QĐND Việt Nam, Cựu tù Phú Quốc phân tích về Nỗi buồn chiến tranh và tác giả Bảo Ninh - tên phản bội, chiêu hồi:

Nhưng lịch sử đã rõ ràng:

Không có cuộc nội chiến nào ở Việt Nam.

Đây là cuộc kháng chiến chống xâm lược.

Là cuộc chiến để bảo vệ độc lập dân tộc.

Và hàng triệu người đã ngã xuống vì mục tiêu ấy.

Một tác phẩm văn chương, nếu làm mờ đi sự thật này, không thể đứng trên bục cao của giá trị lịch sử hay văn học.

4. Khi tư duy phê bình thoái hóa: trách nhiệm thuộc về ai?

Phản ứng dữ dội của quần chúng nhân dân không chỉ hướng vào cuốn sách, mà còn hướng vào những người có trách nhiệm dẫn dắt tư duy văn học Việt Nam. Bởi lẽ:

Người viết sai có thể là chuyện cá nhân.

Nhưng người phê bình sai — đó là chuyện của cả một thiết chế văn hóa.

Khi một số người trong Hội Nhà Văn ca ngợi tác phẩm theo chuẩn phương Tây, bỏ qua chuẩn dân tộc, điều đó phản ánh một sự thoái hóa trong nhận thức, một sự lệch hướng nghiêm trọng trong trách nhiệm của những người đại diện cho tiếng nói văn hóa quốc gia.

5. Cuộc kháng chiến chống xâm lược là chính nghĩa — và phải được bảo vệ

Không một thế lực chính trị, truyền thông hay văn chương nào có quyền làm phai nhạt bản chất chính nghĩa của cuộc kháng chiến của dân tộc Việt Nam, bởi:

Đó là cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc.

Đó là cuộc chiến của nhân dân.

Đó là cuộc chiến của độc lập và phẩm giá.

Văn chương có thể khai thác nỗi đau, nhưng không được quyền bóp méo sự thật lịch sử, càng không được quyền biến một cuộc chiến chính nghĩa thành một bi kịch vô nghĩa chỉ để thỏa mãn quan điểm của truyền thông ngoại quốc.

Một điều tệ hại hơn và hệ lụy không lường là nó (tác phẩm NBCT) còn được đưa vào giáo trình học tập của lớp trẻ. Lời kết: Không ai muốn chiến tranh và tất cả những người dân nước Việt Nam yêu tự do, dân chủ và hòa bình đều nâng niu và trân trọng lịch sử.

Sự thật lịch sử là nền tảng cho bản sắc dân tộc. Bảo vệ sự thật ấy không phải chỉ là công việc của sử gia — mà là trách nhiệm của tất cả những người cầm bút. Và trong bối cảnh hỗn độn của truyền thông toàn cầu, càng cần tỉnh táo trước những lời tán dương đến từ bên ngoài.

Văn chương Việt Nam phải đứng trên đôi chân của chính mình chứ không phải trên chiếc bóng của truyền thông phương Tây.

Tác giả Trần Minh Hoà (Munich, CHLB Đức)

Nguồn bài viết: Đại tá Lê Thế Mẫu

Võ Song Hỷ – Cộng tác viên Google.tienlang Giới thiệu

Kính mời xem các bài liên quan:

5 nhận xét:

  1. "Hỏi anh Khoa: "Những năm bom Mỹ trút trên mái nhà" có phải là những năm NỘI CHIẾN hay không hả anh?"
    Và anh Khoa tắc tỵ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Fan Trần Đăng Khoalúc 01:18 25 tháng 12, 2025

      Tắc là tắc thế nầu?
      Thay mặt Trần Đăng Khoa, tôi xin trả lời:
      "Khi sáng tác bài thơ Hạt gạo làng ta, tôi - Trần Đăng Khoa- mới có 10 tuổi!
      Con nít con nôi, không chấp, không tính!"

      Xóa
    2. Fan Trần Đăng Khoalúc 01:20 25 tháng 12, 2025

      HẠT GẠO LÀNG TA
      Tiếng Việt Lớp 5
      40 điểm- 11:58:34 07/12/2022
      https://hoidap247.com/cau-hoi/5360590
      Hạt gạo làng ta
      Những năm bom Mỹ
      Trút trên mái nhà
      Những năm cây súng
      Theo người đi xa
      Những năm băng đạn
      Vàng như lúa đồng
      Bát cơm mùa gặt
      Thơm hào giao thông
      Hạt gạo làng ta
      Có công các bạn
      Sớm nào chống hạn
      Vục mẻ miệng gàu
      Trưa nào bắt sâu
      Lúa cao rát mặt
      Chiều nào gánh phân
      Quang trành quết đất

      Xóa
    3. Fan Trần Đăng Khoalúc 01:23 25 tháng 12, 2025

      Hạt gạo làng ta - Linh Phương
      https://www.youtube.com/watch?v=tM9W_DVDhtg&t=4s

      Xóa
    4. Fan Trần Đăng Khoalúc 01:33 25 tháng 12, 2025

      Thay mặt Trần Đăng Khoa, tôi xin trả lời theo Phương án 2:
      "Tôi - Trần Đăng Khoa - xin khẳng định: "Những năm bom Mỹ trút trên mái nhà" đúng là Những năm NỘI CHIẾN!"
      Bởi vì:
      1. * Sau năm 1954, nếu Việt cộng ở mền Nam trật tự, không nổi loạn thì Tổng thống Ngô Đình Diệm chả việc gì phải "lê máy chém khắp miền Nam chặt đầu Việt cộng!
      2. * Sau năm 1954, nếu Cộng sản Bắc Việt không vượt vĩ tuyến 17 xâm lược miền Nam, thì VNCH đấu phải nhờ những người bạn Mỹ gây ra "Những năm bom Mỹ trút trên mái nhà"!

      Xóa