Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

CỤ TRẦN VĂN HƯƠNG XEM “CHÍ SĨ” NGÔ ĐÌNH DIỆM NHƯ MỘT “THẰNG NGU NGỐC VÔ LIÊM SỈ”

Cụ Trần Văn Hương (1902-1982) và Hình bìa trước của tập thơ Lao Trung Lãnh Vận, Sài Gòn, in lần thứ ba, 1974
Lời dẫn: Nhân chuyện bác cùi bắp và các bác chấy sĩ ở Google.tienlang đang sôi nổi tranh luận về "công trạng" của "chí sĩ" Ngô Đình Diệm tại bài  "TỪ NĂM 1946 ĐỒNG BÀO NAM BỘ ĐÃ RA QUYẾT NGHỊ ĐỔI TÊN TP SÀI GÒN THÀNH TP HỒ CHÍ MINH", Google.tienlang xin đưa về đây ý kiến đánh giá về ông Diệm từ năm 1961 của ông Trần Văn Hương- Cựu Tổng thống VNCH.  

****************************
 
CỤ TRẦN VĂN HƯƠNG
XEM “CHÍ SĨ” NGÔ ĐÌNH DIỆM
NHƯ MỘT “THẰNG NGU NGỐC VÔ LIÊM SỈ
Bữu Châu
Sau 1975 và tại hải ngoại, lợi dụng tình trạng khó kiểm chứng độ khả tín của tài liệu và tình hình càng ngày càng vắng dần nhân chứng, đồng thời, nhằm thực hiện lời nguyền đầy hận thù “… tôi chết trả thù cho tôi” của con chiên cuồng tín Ngô Đình Diệm, nhóm tàn dư Cần lao-Công giáo của gia đình nhà Ngô (“the House of Ngo”, như người Mỹ cũng thích dùng từ nầy) đã tung ra trên các diễn đàn Internet và một số báo giấy những tài liệu ngụy tạo trắng trợn,  nhằm hai mục đích đan kết phối hợp với nhau:
HAI MỤC ĐÍCH, MỘT CÔNG MỘT THỦ
Một mặt, họ xuyên tạc và bôi nhọ tính chính đáng của Phật tử và trí thức Việt Nam trong cuộc vận động đòi bình đẵng tôn giáo dài 6 tháng trong năm 1963, bằng cách chụp mũ cho phong trào Phật giáo là khi thì do CIA Mỹ điều động, khi thì … ngược lại, do Cọng sản Bắc Việt lãnh đạo. Tiêu biểu như bốn bài sau đây:
- Ngụy tạo ra một Đại úy CIA bí mật tên là James Scott như là hung thủ duy nhất, đặt chất nổ trong vụ thảm sát 8 Phật tử tại khuôn viên Đài Phát thanh Huế ngày 8-5-1963 (http://www.talawas.org/?p=5924).
- Vu khống cuộc tự thiêu của Hòa thượng Thích Quảng Đức ngày 11-6-1963 tại Sài Gòn là do một “cán bộ Cọng sản nằm vùng” tên Nguyễn Công Hoan lên kế hoạch và đã tự tay tiêm thuốc mê rồi tưới xăng đốt Ngài (http://thuvienhoasen.org/a16529/27-xuyen-tac-ve-cuoc-tu-thieu-cua-ht-thich-quang-duc-phap-lac-va-nguyen-kha).
- Bôi nhọ cuộc “tự hủy mình” của nhà văn Nhất Linh ngày 7-7-1963, cho đó chỉ là hành động quẫn trí vì Nhất Linh vốn bị bệnh tâm thần từ năm 1939, lúc viết truyện Bướm Trắng. (http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/templates/default.aspx?a=143907&z=271).
- Dựng ra một kết luận không hề có cho Bản Phúc trình A/5630 của “Phái đoàn điều tra Liên Hiệp Quốc tại Nam Việt Nam” (http://hoangnamgiao.blogspot.com/2013/07/blog-post.html ).
Mặt khác, họ tìm cách “đánh bóng” cho hai lãnh tụ Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Nhu một lớp sơn để che dấu những sai lầm và tội ác mà hai ông nầy đã gây hại cho đồng bào miền Nam.
Vì đồng bào xứ Huế (nơi biết rõ gốc gác và tư cách của dòng họ Ngô Đình nhất) đã từng lên án rằng: Họ Ngô có bốn gian hùng / Diệm ngu, Nhu ác, Cẩn khùng, Thục điên (trích từ đồng dao xứ Huế trong những năm đầu thập niên 1960’) nên bây giờ, nhóm tàn dư của nhà Ngô phải gian trá gán bừa cho lãnh tụ của mình những giải thưởng có kích thước quốc tế, những tác phẩm nghiên cứu lý luận có giá trị cao … hầu “dựng tượng” văn hóa cho lãnh tụ!!! Tiêu biểu như hai bài sau đây:
- Phong bừa cho ông Diệm làm khôi nguyên giải thưởng “Leadership Magsaysay Award” mà họ bịa ra là vào năm 1962 (hay 1959?) với trị giá 10,000 (hay 15,000?) đô la Mỹ để ông Diệm mau mắn tặng số tiền nầy cho vị lãnh tụ Phật giáo thế giới là ngài Đạt Lai Lạt Ma. (http://giaodiemonline.com/2013/03/suthat.htm).
- Bịa đặt ra những tình tiết không có thật để mạo nhận ông Nhu trở thành tác giả của cuốn khảo luận chính trị “Chính đề Việt Nam” hầu chứng tỏ rằng lý thuyết gia “uyên bác” của chế độ cũng có tác phẩm lập thuyết như ai! Tuy nhiên, công trình nghiên cứu giá trị nầy thật ra là của ông Tùng Phong Lê Văn Đồng, một người từ Pháp về, từng tham gia chính quyền ông Diệm (Bộ Canh Nông) nhưng đã bỏ đi không hợp tác nữa vì bất đồng quan điểm. (http://hoangnamgiao.blogspot.com/2013/02/chinh-e-viet-nam-c-ua-ngo-inh-nhu-ong.html)
Tại sao những xuyên tạc, gian trá và ngụy tạo nầy không được phổ biến rộng rãi khi hai ông Diệm Nhu còn nắm quyền sanh sát trong tay với bộ máy mật vụ ác ôn và hệ thống tuyên truyền muốn nói gì thì nói? Thậm chí trong những năm đầu thập niên 1970’, khi nhóm Cần lao-Công giáo trở lại khống chế chính trường miền Nam với sự thỏa hiệp của con chiên Nguyễn Văn Thiệu để thiết lập một chế độ “Diệm không Diệm” (nhóm từ của Robert Shaplen trong The Cult of Diem), những vu khống, bôi nhọ, mạo nhận hoặc “bốc thơm” như thế nầy hầu như không xuất hiện mà đến nay, ra hải ngoại và sau 1975, mới được ngụy tạo hoặc kích hoạt lại để tung ra một cách quy mô có hệ thống như thế? Câu trả lời gồm 3 vế.
* * *
CÂU TRẢ LỜI BA VẾ
(i) Vế thứ nhất là sau biến cố long trời lỡ đất vào mùa Xuân năm 1975, về phương diện lịch sử và trong lãnh vực tài liệu, khi đề cập đến Miền Nam, hầu như cà hai “bên thắng cuộc” và “bên thua cuộc” đều muốn viết gì thì viết tùy ý đồ chính trị, chẳng còn tiêu chuẫn chuyên môn nào hay tư cách đạo đức gì được tôn trọng hay làm chuẩn mực nữa. Hiện tượng nầy lan tràn một phần vì trong cơn vật đỗi sao dời đó, luôn luôn có một đám đông bị hội-chứng-bầy-đàn, có đầu mà không có óc, sẳn sàng đưa “sọ” cho những phù thủy “nhồi” gì cũng tin.
Một ví dụ nhồi sọ điển hình là trường hợp nữ sinh viên Nguyễn  Phương Uyên. Em sinh năm 1992 trong một gia đình theo đạo gia tiên thờ ông bà, vì chống chế độ nên bị tòa kết án tù treo 3 năm. Phương Uyên ra khỏi tòa sau phiên xữ đó vào tháng 8/2013. Nhưng dù chỉ mới hơn hai tháng sau, và dù không đủ điều kiện để tiếp cận thông tin đa chiều, do đó không biết gì (và biết đúng) về chế độ Ngô Đình Diệm 50 năm trước đây, thế mà vẫn được mấy “cha” Dòng Chúa Cứu Thế trao bằng khen gì đó, rồi “nhồi sọ” đưa lên mộ ông Diệm khóc thương vào dịp mồng 1 tháng 11 cùng năm 2013 để mấy “cha” chụp hình phát tán khoe trên Internet.
Hiện tượng nhồi sọ nầy không những thành công dể dàng với một em nữ sinh viên trẻ tuổi, mà còn “lừa” được một đám trí thức Hà Nội nông nỗi và vọng động, vì quá bất mản với đảng Cọng sản nên tung hô bất kỳ cái gì họ “vớ” được (và xem đó như mẫu mực của “dân chủ tự do”), kể cả hai nền Cọng hòa cũ ở miền Nam mà họ hầu như không có những kiến thức đầy đủ và sâu sắc về quá trình hình thành và bản chất thực sự của hai nền Cọng hòa nầy!  
 
Sinh viên Phương Uyên cầu kinh cùng các cha dòng Chuá Cứu Thế và chụp hình cạnh ngôi mộ của ông “Huynh” (Ngô Đình Diệm) trong ngày 1-11-2013
(Hình: Dân Chúa Đồng Hành – dcdh.bplaced.net) 
(ii) Vế thứ nhì là kỷ năng lan tỏa thông tin tức thời và khắp nơi của Internet. Mạng lưới Internet được khai sinh (packet networking) từ thập niên 1950’, triển khai trong thập niên 1960’ (ARPANET), rồi đi vào ứng dụng phổ quát và khai dụng đại trà trong những năm cuối thập niên 1980’ (ISPs). Internet với những ứng dụng trong lãnh vực  truyền thông xã hội (social media), một phần, đã trở thành công cụ tuyên truyền hữu hiệu cho  những kẻ giấu mặt bất lương hay minh danh nhưng không biết ngượng. Cứ nói láo mãi và nói láo nhiều, thế nào cũng có ngưới tin. Không tin bây giờ thì để lại tài liệu cho thế hệ sau … “tham chiếu”! (Kỹ thuật nhồi sọ nầy đã được bộ máy tuyên truyền của Đức Quốc xã và Đệ Tam Quốc tế học thuộc từ một bậc thầy sành sõi là Giáo hội Công giáo, vốn đã xử dụng để truyền đạo kinh qua cả nghìn năm trước).
Một ví dụ điển hình của hiện tượng lan tỏa rộng rãi lời nói láo trong cyberspace là sự kiện một cựu quan chức cao cấp của Việt Nam Cọng Hòa đã dùng Internet để liên tục gian trá khẳng định rằng lãnh tụ của mình là tác giả của một cuốn sách chính luận có giá trị trí thức cao. Thật vậy, nguyên tác phẩm “Chính Đề Việt Nam” đã được ông Tùng Phong Lê Văn Đồng chấp bút và xuất bản tại Sài Gòn từ năm 1965. Thế mà ông Tôn Thất Thiện, một “nhà nghiên cứu” hoài-Ngô (đã từng làm Giám đốc Báo chí kiêm Thông dịch viên riêng của ông Diệm, và sau 1963, làm đến Bộ trưởng Bộ Thông Tin của Đệ Nhị Cọng Hòa), mãi đến năm 2009 vẫn cứ tiếp tục khẳng định một cách bất lương và không biết ngượng trong một bài viết được phát tán rộng rãi trên Internet, rằng tác phẩm nầy là “viên ngọc quý trong kho tàng tư tưởng của nhân loại” vốn “kết tụ những nghiên cứu và phân tích dựa trên kinh nghiệm lịch sử của cố vấn Ngô Đình Nhu cùng một số phụ tá thân cận”. Ông Thiện nầy, có bằng tiến sĩ ở Anh, vừa làm báo chí vừa làm thông tin trong cả hai nền Cọng hòa, người tự nhận là “tôi đã được học hỏi ở những Đại học có tiếng là đứng hàng đầu thế giới về các môn Chính trị, Kinh tế, Xã hội học, tôi đã đọc rất nhiều sách, báo, về vấn đề phát triển”, thế mà trong 44 năm (1965-2009) lại không biết đến (?) nên không nhắc đến tác giả thật, và duy nhất, là ông Tùng Phong Lê Văn Đồng, nguyên Đổng lý Văn phòng Bộ Canh Nông thời ông Diệm, ở ngay tại Sài Gòn. Ông tưởng sau 1975 ra đến hải ngoại rồi muốn nói gì thì nói sao? Thật là bất lương hết thuốc chữa!
●Bìa “Chính Đề Việt Nam” của Tùng Phong, Nxb Đồng Nai, Sài Gòn 1965.
●Ông Tiến sĩ Bộ trưởng Tôn Thất Thiện, người đánh tráo tác giả để đề cao lãnh tụ Ngô Đình Nhu.
●Google ngày 14-1-2016 với keyword là tựa đề bài viết của ông Thiện (“CHÍNH ĐỀ VIỆT NAM MỘT VIÊN NGỌC QUÝ TRONG KHO TÀNG TƯ TƯỞNG NHÂN LOẠI”), Internet cho 199,000 kết quả (đường link URL) dẫn về những trang web/blog hoài-Ngô như “Hồn Việt”, “Chúa Cứu Thế”, “Bảo Cệ Cờ Vàng 2012” … Và sự dối trá nầy sẽ cứ, theo thời gian, tiếp tục lan tràn trong không gian Internet như ý đồ bất lương của đám hoài-Ngô.      
(iii) Nhưng “hội-chứng-bầy-đàn” và mạng lưới Internet mà thôi cũng chỉ mới là những điều kiện “đủ”, nên vẫn chưa kết hợp được để có cả một chiến dịch rộng lớn, phối hợp nhịp nhàng trong và ngoài nước, nhằm xuyên tạc lịch sử và bôi nhọ các tôn giáo khác với một ý đồ chính trị rất rõ ràng. Chiến dịch nầy, để thực hiện nó ở tầm cao của chiến tranh tuyên truyền trong thời hiện đại, phải được một thế lực cực mạnh lãnh đạo và cung cấp phương tiện mới làm được. Thế lực đó, như lịch sử đã chứng nghiệm (từ thời cố đạo Alexandre de Rhodes “gọi Thích Ca bằng thằng”) và thực tế đang chứng minh (như Giáo hoàng Benedict 16 gọi Phật giáo là một loại tâm linh tự dâm – “autoerotic spirituality”) chỉ có thể là Vatican. Và Vatican chính là vế thứ ba trong chiến dịch tuyên truyền xám đó!
Thật vậy, trong “mùa gặt lớn” mà Vatican gọi là “chương trình cứu độ của Giêsu” tại lục địa Á châu, theo đúng chiến lược xâm lăng văn hóa để “cải đạo, cướp linh hồn” được Giáo hoàng Gioan Phaolồ 2 đề xuất trong “Tông huấn Giáo hội tại châu Á” (Ecclesia In Asia) vào năm 1999 tại Ấn Độ (http://giaodiemonline.com/2009/07/tonghuan.htm), Vatican đã cởi lên để khuynh loát làn sóng bất mãn với chính quyền Việt Nam bằng một chiến dịch “thánh hóa” trường hợp Ngô Đình Diệm như một viên đá nhắm hai con chim:
Vừa bóp méo quá  khứ để vinh danh dòng họ con chiên Ngô Đình và Đệ Nhất Cọng hòa hầu mong “giải tội” cho Giáo hội Công giáo Việt Nam về quá trình 100 năm (1858-1954) làm tay sai đắc lực cho thực dân Pháp xâm lăng và đô hộ Việt Nam; lại vừa hướng về tương lai, dùng Giáo hội Công giáo để tiêu diệt chế độ Xã hội Chủ nghĩa tại Việt Nam hầu thành lập một “Philippines toàn tòng thứ nhì”, gợi hứng từ chế độ giáo trị Đệ nhất Cọng hòa của Ngô Đình Diệm, trên bán đảo Hoa-Ấn. Ý đồ chiến lược nầy của Vatican, từ góc độ chính trị, là lập lại trường hợp Ba Lan vào mùa Hè năm 1989, chỉ khác là lần nầy “giòng nước lũ” chỉ đại diện không đến 10% dân số Việt Nam nhưng được Internet và hội-chứng-bầy-đàn khuyếch đại lên nhiều hơn …
Từ đó, ta không lấy làm lạ khi thấy những động thái tưởng là rời rạc nhưng thật ra kết hợp nhất quán và đều khắp để phục vụ cho những mục tiêu chiến lược đó của Vatican:
Từ Giáo hoàng Gioan Phaolồ II viết “Crossing the Threshold of Hope” (Bước qua Ngưỡng cửa Hy vọng) để phỉ báng Phật giáo, đến rửa tội cho nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngay trước giờ lâm chung để tạo uy tín truyền đạo dù ông nầy trước đó chỉ muốn quy y Tam bảo – Từ ồ ạt và gấp rút phong một con số kỷ lục 117 người cả Tây lẫn Ta làm “thánh tử đạo” tại Việt Nam chỉ trong vòng một năm (1988), đến một tên nhà văn Công giáo là Chu Tất Tiến ở tại Little Saigon (Mỹ) to mồm vu khống rằngPhật giáo Việt Nam giết hại hơn 100 nghìn người cùng máu đỏ da vàng chỉ vì họ theo đạo Ca Tô. – Từ vận động nhà nước Việt Nam đặt lại tên đường tên trường cho những thành phần Công giáo hợp tác với chính quyền thuộc địa Pháp như Nguyễn Trường Tộ, Petrus Ký, Nguyễn Bá Tòng, cho đến ra sách vinh danh ông Linh mục Trần Lục, người đã từng mộ quân và dẫn đường cho quân Pháp đánh chiếm chiến lũy Ba Đình của anh hùng Đinh Công Tráng. –  Từ Giám mục Ngô Quang Kiệt xách động giáo dân xuống đường bạo động đòi lại một mãnh đất vốn của chùa Báo Thiên, đến vận động nhà nước cho xuất bản sách (Việt dịch) của một nữ tác giả Mỹ viết về bà Nhu. Đó là chưa kể hàng trăm video được phát tán trên YouTube để đề cao Ngô Đình Diệm và phỉ báng Phật giáo và Tướng Dương Văn Minh …
* * *
CỤ TRẦN VĂN HƯƠNG VÀ BÀI THƠ “CẢM HOÀI”
Trong chiến dịch thiên la địa võng, huy động sức mạnh tổng hợp vừa thần quyền vừa thế quyền đó của Vatican, sự kiện cụ Trần Văn Hương làm thơ “mắng” ông Ngô Đình Diệm là “thằng ngu ngốc vô liêm sĩ” (vì bài thơ Cảm Hoài) là một trường hợp tuyên truyền xám điển hình khác về thủ đoạn “thấy sang bắt quàng làm họ” để tô son trét phấn cho lãnh tụ, do “bầy tôi” của ông Diệm thực hiện.  Bài thơ Cảm Hoài nầy, một dạo, đã được tàn dư của ông Diệm phổ biến giới hạn trong nước mà họ chú thích rằng tác giả là ông Diệm. Bài thơ được tán dương là một tuyệt tác với “khẩu khí của nhà ái quốc” đang trong thời kỳ làm ẫn sĩ phải “bao năm lê gót nơi quê người” Mỹ. Đến lúc ra đến hải ngoại sau 1975, bài thơ lại được phổ biến rộng rãi trên các diễn đàn và bổng trở thành “viên ngọc quý của thi ca Việt Nam” mà chỉ có người có tấm lòng yêu nước thương nòi như “chí sĩ” Ngô Đình Diệm mới sáng tác nỗi.
Ai cũng bị “đầu độc” tin như thế cho đến khoảng năm 1995, sau khi Mỹ-Việt bang giao, chuyện về Việt Nam để tìm mua sách cũ hoặc gặp lại bạn bè đồng nghiệp xưa trở nên dễ dàng hơn, nhiều người mới phát giác ra rằng tác giả bài thơ Cảm Hoài là một vị khác. Và chuyện gán cho ông Diệm là tác giả bài thơ nầy chỉ là trò gian trá, mạo nhận của nhóm Cần lao-Công giáo để bốc thơm ông Diệm mà thôi!         
Ngoài ra, cũng nhờ vậy mà thế hệ sau mới biết được rằng trể nhất là từ năm 1974, một số ít người sinh hoạt thi ca trong nước đã biết vụ lừa dối nầy rồi.  Đặc biệt, một trong những người đó là cụ Trần Văn Hương, đã biết từ năm … 1961!
  
Cụ Trần Văn Hương là một nhà giáo, một nhân sĩ nỗi tiếng tại miền Nam. Cụ từng tham gia chính quyền Việt Minh, nhưng rồi vì bị quy chụp là Việt gian nên cụ bỏ kháng chiến về quê Vĩnh Long sống ẫn dật. Sau khi đất nước qua phân, cụ hoạt động trở lại và đã từng là Đô trưởng Thành phố Sài Gòn dưới thời ông Diệm. Nhưng chỉ được vài năm rồi cũng bất mãn vì bản chất độc tài của chế độ nầy nên cụ và một số đồng chí thành lập nhóm Tự Do Tiến Bộ, ra Tuyên Ngôn (năm 1960 tại khách sạn Caravelle) để lên án chế độ Diệm. Cũng trong năm 1960 đó, cụ ủng hộ cuộc binh biến của binh chũng Nhãy Dù để lật đổ ông Diệm nên bị Nha Tổng Giám đốc Cảnh Sát và Công An Quốc Gia bắt cầm tù vào ngày 12-11-1960. Cụ được phóng thích khoảng 5 tháng sau đó (7-4-1961).
Năm 1964, cụ trở lại tham chính và đã từng giữ những chức vụ Thủ Tướng, Phó Tổng thống và Tổng thống Việt Nam Cọng Hòa. Sau 1975, cụ chọn ở lại quê hương, tiếp tục sống ở căn nhà cũ ở Sài Gòn. Cụ mất năm 1982. Ngày nay, nhắc đến cụ, người ta vẫn gọi cụ là một mẫu mực tiêu biểu và đúng đắn  của một “Sĩ  phu Nam kỳ”. (Xem toàn bộ tiểu sử và hoạt động của cụ tại  https://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%BA%A7n_V%C4%83n_H%C6%B0%C6%A1ng )
Trong thời gian bị tù dưới chế độ Diệm, cụ và một số bạn tù chính trị khác (như các vị Tạ Chương Phùng, Phan Bá Cầm, Trần Văn Tuyên, Phan Khắc Sữu, Nguyễn Trung Hậu, Phan Quang Đán, Phan Huy Quát, …) thỉnh thoảng có làm thơ để ký thác tâm sự. Sau nầy, cụ tập trung một số thơ của mình và của các bạn đồng chí cùng cảnh ngộ in thành một tuyển tập lấy tên là “Lao Trung Lãnh vận” (Những vần thơ lạnh trong tù).
Cụ Trần Văn Hương (1902-1982) và Hình bìa trước của tập thơ Lao Trung Lãnh Vận, Sài Gòn, in lần thứ ba, 1974.  
Trong tuyển tập thơ nầy, cụ có cho đăng bài thơ Cảm Hoài vốn thực sự của cụ Nghè Nguyễn Sĩ Giác mà một người bạn thơ từng bị “tuyên truyền”, nói là của “chí sĩ Ng. Đ.D.”. Sự thực là trong giai đoạn đó, vì bộ máy tuyên truyền của chế độ ông Diệm đã đánh tráo tác giả nên có rất nhiều người bị lầm, tưởng đó là thơ của ông Diệm thật. Cụ Trần Văn Hương và một số bạn thơ cũng đã bị lừa như thế nên sau nầy, khi phát hiện ra bị lừa, đã làm thơ “đã kích ông ta” (ông Diệm). Vì vậy mà  trong bài thơ “Chuyện Trớ Trêu” làm cuối năm 1961 để hoạ lại bài thơ “Phúng Thế” của người bạn “đả kích” ông Diệm từ năm trước, cụ Trần Văn Hương đã kết bài bằng hai chữ mà “muôn đời” sau sẽ dành cho nhà “chí sĩ” Ngô Đình Diệm:
 Tấp tểnh đua đàn tranh “chí sĩ”
             Muôn đời để mãi tiếng thằng công
“Thằng công” là thằng gì? Cuối bài thơ, cụ Trần Văn Hương đã giải thích rằng chữ “thằng công” vốn là diễn âm tiếng Việt của một chữ Pháp là “Un con (tiếng thô tục để mắng mấy thằng ngu-ngốc vô liêm sỉ)
Dưới đây là phần trích dẫn và phóng ảnh ba bài thơ “Cảm Hoài”, “Phúng Thế” và “Chuyện Trớ Trêu” trong tác phẩm Lao Trung Lãnh Vận của cụ Trần Văn Hương:
Bắt đầu trích, với 3 chú thích của NK trong [ ]  
● [Trang 128] 
Một bữa kia, ông bạn Long Giang ĐỖ PHONG THUẦN có đưa cho xem một bài thơ “Cảm Hoài”, nói là của “chí sĩ NG. Đ.D.”. Sau mới biết đó là bài thơ của ông NGUYỄN SĨ GIÁC cũng gọi là NGUYỄN SĨ XÁC, hiện còn mạnh giỏi. Hình như ông cũng đã chịu nhiều gian khổ vì chuyện nước nhà, nhơn lúc buồn sanh cảm làm ra bài nầy:
CẢM HOÀI
Gươm đàn nửa gánh muốn sang sông
Hỏi bán: Thuyền không lái cũng không!
Xe muối nặng-nề thương vó ký,
Đường mây rộng-rãi tiếc chim hồng.
Vá trời lấp bể, người đâu vắng?
Bán lợi mua danh chợ vẫn đồng!
Lần-lữa nắng mưa trong cuộc thế,
Cắm sào đợi nước thưở nào trong!
(Theo trong quyển “Chơi Chữ” của LÃNG NHÂN)
● [Trang 130]
Một số thi-hữu tưởng bài thơ nầy thật của “chí sĩ” nọ, nên họa vận đả kích ông ta [ông Diệm]; tôi cũng thế…
Cũng nhơn bài thơ trên, ông bạn LONG GIANG có gởi cho xem bài thơ “Phúng Thế” như sau đây:
PHÚNG THẾ
Đường đời chen lấn, chợ đời đông.
Chác lợi mua danh mới phập phồng
Trách kẻ ham giàu bôi sử sách
Phụ người công khó giúp non song
Con buôn gặp mối đeo như đỉa,
Thằng mổng no cơm hót tợ nhồng
Ái quốc ưu dân, là quảng cáo
Ngân-hàng ngoại quốc dẫy đầy công (1)
LONG GIANG (Tháng chạp, 1961)
(1)   Công: Un compte de dépôt, un compte en banque (số tiền gởi ở ngân hàng). [Hàm ý rằng gia đình nhà Ngô mở miệng thì nói thương nước thương dân, nhưng thực ra đó chỉ là miệng lưởi “quảng cáo” vì chính nhà Ngô đã chuyển tiền ra nhiều trương mục của ngân hàng nước ngoài rồi - NK]
● [Trang 131]
Tôi họa lại như thế nầy:
CHUYỆN TRỚ-TRÊU
Trớ-trêu mật ít lại ruồi đông!
Thầm nghĩ cười ai mũi sớm phồng!
Môi mỏng khoe lo dân với nước,
Mặt dày quên thẹn núi cùng song.
Thấy lâu xốn mắt, lòng lang sói
Nghe lắm rườm tai, giọng cưởng nhồng (1)
Tấp tểnh đua đàn tranh “chí sĩ”
Muôn đời để mãi tiếng thằng công (2)
(26-12-1961)
(1)   Trong Nam dùng 2 tiếng: a) nhàm: nghĩa là nghe chán lắm, -  b) nhờm: nghĩa là nghe thấy gớm ghê lắm. - Chử “rườm”, ngoài Bắc, gồm hết hai ý ấy.
(2)   Un con (tiếng thô tục để mắng mấy thằng ngu-ngốc vô liêm sỉ) – Ông bạn giả-ngộ dùng một tiếng Pháp làm vần thơ, nên tôi cũng dùng một tiếng Pháp trùng-âm để làm vần họa lại. [Nhấn mạnh của NK]
[Hết trích]
Hình:  Ba trang trong tác phẩm  Lao Trung Lãnh Vận - Trang 128, bài “Cảm Hoài” của cụ Nghè Nguyễn Sĩ Giác; trang 130, bài “Phúng Thế” của cụ Long Giang Đỗ Phong Thuần; và trang 131, bài họa “Chuyện Trớ Trêu” của cụ Trần Văn Hương, có cước chú số (2) để giải thích hai chữ “Un con (tiếng thô tục để mắng mấy thằng ngu ngốc vô liêm sĩ)
Vậy thì cụ Nguyễn Sĩ Giác là ai mà đám tàn dư Ngô Đình Diệm phải hèn hạ dùng thủ đoạn mạo nhận, “thấy người sang bắt quàng làm họ” để đánh bóng cho lãnh tụ không thực tài, không thực danh và không thực lực nên phải dựa hơi người khác!!!
Trích đoạn dưới đây của một người học trò của cụ Nguyễn Sĩ Giác cho ta biết vài nét chấm phá về thân thế và sự nghiệp của Cụ. Tư cách và hành hoạt của Cụ Nghè Giác như vậy nên đám tàn dư nhà Ngô gian trá muốn cho lãnh tụ của mình “bắt quàng làm họ” thật phải!:
 
[Bắt đầu trích - nguyên văn, trừ tấm hình ông Diệm được NK thêm vào để minh họa bài viết]
Tiến sĩ Nguyễn Sĩ Giác (1888- 197?) là giáo sư Hán Văn tại trường đại học Văn Khoa và Sư Phạm Sài gòn trong thập niên 60.Tiên sinh cũng như giáo sư Nguyễn Huy Nhu ,Viện Đại Học Huế là những vị tiến sĩ cuối cùng của nhà Nguyễn.
Nguyễn Sĩ Giác tiên sinh sinh năm mậu tí (1888) quán xã Kim Lũ, huyện Thanh Trì, tỉnh Hà Đông , là con trai của cử nhân Nguyễn Duy Nhiếp, cháu nội của tiến sĩ Nguyễn Trọng Hợp, đỗ tiến sĩ khoa canh tuất, niên hiệu Duy Tân thứ tư (1910) vào lúc 23 tuổi, đồng khoa với các phó bảng Hoàng Tăng Bí, Bùi Kỷ , trước Đinh Văn Chấp một khoa (1913), trước Nguyễn Huy Nhu, Nguyễn Can Mộng hai khoa (1916).
Nguyễn Trọng Hợp là cháu bốn đời của Nguyễn Công Thái (1684-1758), đỗ tiến sĩ khoa Ất Vị (1715), làm quan đến chức Tể tướng. Như vậy, tiến sĩ Nguyễn Sĩ Giác cùng thi sĩ Tản Đà chung một tổ tiên.
 [Hết trích]
(Trích từ “Nguyễn Sỹ Giác Thi Văn Tập”, Lời Nói Đầu, của Nguyễn Thiên Thụ
Trái: Tác giả thật của bài thơ “Hoài Cảm”, Cụ Nghè Nguyễn Sĩ Giác
(Hình: sontrung.blogspot.com) – Phải: “Tác giả” dỏm Ngô Đình Diệm
do nhóm tàn dư nhà Ngô gán ghép phịa ra. (Hình: LIFE)
* * *
KẾT LUẬN
Để kết luận, xin chỉ nhấn mạnh một điều: Trong suốt 9 năm chấp chánh của ông Ngô Đình Diệm và gia đình của ông, xã hội miền Nam gồm nhiều thành phần đã lấy những chọn lựa khác nhau trước chế độ mới. Lẽ xuất xữ  thì tùy từng người trước tình thế mới, nhưng đặc biệt có một thành phần trí thức, dù trong hoàn cảnh nào cũng “gìn vàng giữ ngọc” để bảo tồn nguyên khí quốc gia.
Đó là những vị như Tăng Xuân An, Hoàng văn Chí, Nguyễn Xuân Chữ, Vũ Hoàng Chương, Phùng Tất Đắc, Trần Văn Đỗ, Hồ Sỹ Khuê, Tạ Chương Phùng, Phan Huy Quát, Doãn Quốc Sĩ, Phan Khắc Sữu, Nguyễn Tường Tam, Quách Tấn, Đoàn Thêm, Hoàng Trọng Thược, Nguyễn Thế Truyền, Dương Tấn Tươi, Lương Trọng Tường, Trần Văn Văn, Đào Đăng Vỹ, Nguyễn Vỹ, … mà nhân cách và khí tiết của họ thì dân chúng miền Nam lúc bấy giờ, cũng như sau nầy, đều ngưỡng mộ.
Trong số họ, có người an phận trùm chăn nhìn cuộc hí trường lên voi xuống chó, có người khinh bỉ bất hợp tác với gia đình kẻ cầm quyền. Nhưng cũng có người lấy thái độ quyết liệt hơn, thẳng thắn lên án chế độ, thậm chí còn công khai chống lại anh em nhà Ngô bằng võ lực bất chấp tù đày.  Cụ Trần văn Hương là một người trong số thành phần ưu tú nầy.
Nếu một người khí phách và cương trực như Cụ mà, từ năm 1961, đã xem ông Ngô Đình Diệm là một “thằng ngu ngốc vô liêm sĩ” thì còn gì đề nói về ông ta, và về chế độ “nhân vị” của gia đình nhóm chóp bu quyền lực Ngô Đình nữa!!!  
Bữu Châu
Đầu năm 2016
Nguồn Nam Giao

76 nhận xét:

  1. Mấy bác Tư nổ, văn lâm có ý kiến gì ở bài này không ta? Ông "chí sĩ" họ Ngô của các vị bị người ta gọi là “THẰNG NGU NGỐC VÔ LIÊM SỈ”

    Trả lờiXóa
    Trả lời


    1. văn lâm tôi không đủ trình và cũng không có hứng thú bàn cãi sa đà vào những chuyện ngày xưa.

      Để thời gian luận bàn chuyện ngày nay ,sẽ thiết thực và hữu ích hơn đó các bạn !

      Xóa
    2. Câm mồm đi con chó ghẻ văn lâm, đồ súc vật

      Xóa
    3. Cũng xin hỏi bạn Ngân Thương ông Bữu Châu là ai vậy?

      Xóa
  2. @ NGâN tHƯƠnG,
    Bạn chơi Tư nổ, Văn Lâm cú này như một cú đấm trời giáng, làm CẨU choáng không mở mắt được làm sao SỦA tiếp được!!?

    Trả lờiXóa
  3. NGƯỜI ĐẤT THÉP:lúc 16:50 17 tháng 2, 2016

    Chào các bạn.
    Sau một tuần đi vắng, tôi đã về. Mới vào Tienlang rồi vào trang của Hoàng Hữu Phước. Ở đây có bài của ông nhan đề "Nghị Sĩ Hòa Thượng Thích Chơn Thiện", đăng ngày 16.02.2016. Tôi cho là hay, nên đọc. Xin giới thiệu và mời các bạn thử ghé mắt coi, xem thế nào?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đọc rồi mới biết ông Hòa thượng đang giác ngộ...CNCS.

      Xóa
    2. Ngày xưa, Vua đầu tiên của Nhà Trần, đánh bại quân xâm lược Nguyên Mông dựng xây Đất nước hùng cường, giao lại ngai vàng cho con, đi làm Hòa thượng trở thành Phật Tổ Phúc Lâm Việt Nam. Ngày nay, Đất nước được độc lập, hòa bình, thống nhất, dân chủ, tự do là do Nhân dân ta dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam sau 15 năm (3/2/1930-2/9/1945) mới dành được độc lập và suốt chín năm cả Nước chung sức trường kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp quoay lại xâm lược nước ta lần thứ hai (19/12/1946-1954), 30 năm (1955-30/4/1975) kháng chiến chống đế quốc Mỹ và quân chư hầu của chúng xâm lược Miền Nam Việt Nam cùng bè lũ tay sai việt gian VNCH hòng chia cắt lâu dài Nước ta. Đất nước được độc lập, hòa bình, thống nhất, dân chủ, tự do, Nhân dân lao động làm chủ như ngày nay thì Hòa thượng hòa mình cùng Dân tộc xây dựng và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam XHCN là bổn phận, trách nhiệm, lẽ tự nhiên của mọi người Việt Nam yêu nước và những người tu hành chân chính. Như thế là ‘’giác ngộ CNCS’’ thì CNCS chính là chủ nghĩa tốt đẹp nhất, chân chính nhất có gì mà phải sợ !

      Xóa
  4. Tiêu đề hay đấy, cố vấn của cố vấn chính phủ Việt Minh là "ngu ngốc vô liêm sỉ" thì cái chính phủ ấy được gọi là gì nhỉ các đỉnh cao trí tuệ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cuối cùng, sự gian dối cũng đã được công nhận trên báo chính thống. Ko những thần thánh hóa lãnh tụ, một số nhân vật cũng được thánh hóa cho lòng yêu nước. LS càng lùi xa, càng hiện ra những xấu xa ẩn sau bức màn phong thánh.

      Lê Văn Tám, Nguyễn Văn Bé, rồi còn những ai nữa...

      Hãy theo link sau để đọc:
      http://petrotimes.vn/hai-nguoi-gian-doi-trong-cuoc-chien-1979-384461.html

      Xóa
    2. Nặc danh20:10 Ngày 17 tháng 02 năm 2016 dẫn bài đó thì cũng nên mời tác giả bài đó tham khảo bài trên Google.tienlang về Lê Văn Tám

      Xóa
    3. LÊ VĂN TÁM VÀ CÂU CHUYỆN XUYÊN TẠC LỊCH SỬ CỦA GS PHAN HUY LÊ.

      http://googletienlang2014.blogspot.com/2015/04/le-van-tam-va-cau-chuyen-xuyen-tac-lich.html

      Xóa
    4. Bạn có tranh cãi thì gởi thư đến BBT Petrotimes mà tranh cãi. Hỏi họ lý do sao "đầu độc" giới trẻ 1 sự thật như thế.

      Xóa
  5. Con chó ghẻ văn lâm tay sai của Việt Tân đâu rồi mà ko thấy sủa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. lấy Tên là Trọng Nghĩa nhưng phải đặt lại là vô học, nói năng rất thiếu giáo dục giống như một kẻ du côn vậy

      Xóa
    2. Trọng Nghĩa nên ăn nói cho lịch sự, không nên bắt chước cái thói chợ búa, hồ đồ như cụ già Nặc Nô thì chỉ làm hạ thấp tư cách của mình thôi.

      Xóa
  6. Tôi thích cái tên Trọng Nghĩa mà rất có thể là do cha mẹ bạn đặt cho bạn nhưng thật đáng tiếc ngôn ngữ của bạn không được hay như tên bạn đâu .

    Ngôn từ bạn sử dụng không phải là ngôn ngữ của người được dạy dỗ tử tế .Thật đáng buồn thay cho đấng sinh thành và nền giáo dục đã hun đúc ra bạn,Trọng Nghĩa ạ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. 1 like cho bạn, đó là nền giáo dục XHCN đó bạn. Cứ khác chính kiến là phản động, đồi trụy, suy thoái về đạo đức. Bên kia chiến tuyến là Thằng, là chó, là ngu xuẩn, ngu ngốc, vô liêm sỉ...

      Xóa
    2. Con chó có nick văn lâm câm mồm đỡ thối, thằng ba con má mày là lũ súc sinh mới đẻ ra giống chó ghẻ như mày bám đít lũ Việt Tân mà ko biết nhục , Những ngôn ngữ dùng cho lũ lũ súc sinh chúng mày thế còn nhẹ ĐCM mày

      Xóa
    3. Kiếm được miếng cơm ăn như văn lâm sao mà nhục nhã vô cùng, để người ta ỉa vào mồm ba má và ví như lũ súc vật, mày ko thấy nhục hở văn lâm

      Xóa
    4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    5. Thiết nghĩ bạn Trọng Nghĩa không nên có những ngôn từ như thế đối với ô. VL dù bạn có bức xúc thế nào đi chăng nữa ta vẫn có cách diễn đạt khác mà vẫn khôngkém hiệu quả. Và cô chủ nên xóa đi thì hơn. Theo tôi, dưới góc nhìn của mình, ô VL có những nhận xét còn có thể " nghe được". Bạn cũng biết rồi đấy. Trên GT này còn có kẻ chuyên tiêm thuốc độc vào chế độ, từ đầu chí cuối toàn những bài viết thẳng thừng đối kháng lại sự thật lịch sử, thờ giặc làm cha nữa mà chúng ta vẫn phải "nhã nhặn" hết mức có thể được trong lúc tranh luận để không phản tác dụng.

      Xóa
    6. Nhắc nhở bạn Trọng Nghĩa: Dù bạn thuộc "phe phái" nào chăng nữa thì những từ ngữ bạn dùng là thô tục, không phù hợp với môi trường văn hóa ở Google.tienlang, do vậy, bạn không được hoan nghênh ở đây.

      Nếu bạn tiếp tục sử dụng từ ngữ như vậy, Ban quản trị Google.tienlang sẽ xóa ý kiến mà không thông báo trước.

      Xóa
    7. @Bác TVH

      Các bác nhắc nhở bạn Ngân Thương cũng phải thôi,dù là trên mạng thì tranh luận cũng nên có văn hóa ,văn là nhân mà bác.

      Với ban Trọng Nghĩa ,văn lâm chỉ thấy xót xa cho cái thể chế ở VN hiện nay,một thể chế để thành công hơn nữa thì cần đúng toa đủ thuốc nhưng không phải là không có bề dày lịch sử vẻ vang,có dấu ấn trên trường quốc tế mà phải cần đến những người bảo vệ lỗ mãng như bạn Trọng Nghĩa ,lợi đâu chẳng thấy nhưng làm người khác dễ liên tưởng ngược là tớ nào chủ ấy đó!

      Nếu là người có trách nhiệm của tổ chức ,cần cắt cơm ngay những thủ môn bảo vệ khung thành như Trọng Nghĩa.

      Theo tâm lý học,ai trong ngày cũng có những giây phút thiếu kiểm soát và trong đời cũng có lúc đúng lúc sai nhưng cứ thiếu kiểm soát hoài như bạn Trọng Nghĩa chẳng hạn ,thiết nghĩ nếu cố chấp hóa ra mình cũng bị tâm thần à,phải không bác TVH?

      Xóa
    8. Tôi thấy thật buồn cười. Những câu thóa mạ để trút bớt hằn học thì có vô số trên đất Việt này. Tôi chằng hề quan tâm với những câu chữ như ..bà Ngô Đình Nhu mút cu Ngô Tổng Thống, ông Hồ Chí Minh là cha già dâm tặc của VN. Lê Duẩn không xuẩn cũng ngu, TBT Trọng "lú" v/v...
      Cho dù xuất phát từ người trí thức đến kẻ thất học chúng cũng chỉ đáng vứt vào thùng rác cùng với câu chữ của Trọng Nghĩa dùng với Văn Lâm, thế thui

      Xóa
    9. Trộng nghĩa ạ bố mẹ bạn không biết có xấu hổ vì bạn không nếu họ biết bạn ra nông nỗi này , chỉ biết chửi bậy thoa mạ người khác mà chẳng có một chút lý lẽ nào cả,người như vậy gọi là "vô học" đó , tôi nghĩ bác văn Lâm là một trí thức đáng nể , bạn thấy chưa khi bạn càng chửi bói thô tục , bác Lâm chỉ dùng những lời lẽ nhẹ nhàng nhưng sâu cay, tôi thấy nhục cho bạn quá , mà chỉ không biết bạn có thấy được sự nhục nhã đó không thôi.

      Xóa
    10. Bạn trẻ trâu Trọng Nghĩa đúng là ngựa non háu đá. Bạn hãy nhìn vào tấm gương vỡ là cụ già Tú Nô cũng thuộc loại cây đa cây đề ở google TL này, nhưng chỉ vì cụ Tú Nô do thiếu kìm chế đã ăn nói thô tục thiếu giáo dục như bạn nên cụ Tú đã bị ném đá tơi bời phải cúp đuôi biến ngay và luôn đó bạn ạ.

      Xóa
  7. NGƯỜI ĐẤT THÉP:lúc 21:25 17 tháng 2, 2016

    @ Nặc danh 14:07 Ngày 17 tháng 02 năm 2016
    bài của HHP có nhiều điểm tôi đồng tình, đặc biệt thích đoạn so sánh BÁT DỊ BIỆT. Điều này mình thấy, nhưng chưa nói, viết ra được như Phước.

    Trả lờiXóa
  8. Trước khi vào chuyện, Tư tui mời Người sài gòn với Ngân Thương nói riêng, toàn thể DLV hạng tép riu nói chung đọc qua cái này, hay lắm nè : http://dangcongsan.vn/tu-lieu-van-kien/van-kien-dang/van-kien-dang-toan-tap/doc-11013201510473146.html.

    Đó là báo Đảng, là Văn kiện của Đảng nghe, đừng có hồ đồ chửi sảng theo thói quen mà mang hoạ. Vậy là tài liệu gốc của Đảng thừa nhận ông Nguyễn Ái Quốc đã bị ám sát từ năm 1932 trong nhà tù Hồng Kông, vậy Nguyễn Ái Quốc nào về nước năm 1941, rồi sau đó.... Trời ơi ! Tư tui hổng hiểu nổi nữa rồi....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hay thật đó, văn kiện của Đảng chính thức công nhận tin "dưới sự lãnh đạo của người sáng lập của nó là đồng chí Nguyễn ái Quốc, đã bị ám sát vào giữa năm 1932 trong các nhà tù địa ngục của Hồng Công."

      Vậy Nguyễn Ái Quốc hồi sinh là ai vậy ta???

      Xóa
    2. Tư nổ và các chấy xĩ rận trủ đã đọc hết bài http://dangcongsan.vn/tu-lieu-van-kien/van-kien-dang/van-kien-dang-toan-tap/doc-11013201510473146.html chưa? Hay chỉ nghe bọn phản động cắt lấy 1 đoạn trong bài?

      Đọc kỹ bài báo đăng trên website của Đảng Cộng sản Việt Nam ghi rất rõ ngay từ đầu là “Kỷ niệm ba năm ngày thành lập Đảng cộng sản Đông Dương* ” trích từ nguồn “Văn kiện Đảng toàn tập”, Tập 4 giai đoạn từ 1932-1934. Nội dung cho thấy đây là báo cáo của lãnh đạo Đảng Cộng sản Đông Dương tổng kết, đánh giá quá trình ra đời và hoạt động nhân kỷ niệm ba năm thành lập (tức mọi thông tin được khóa/chốt tại lễ kỷ niệm 3 năm kia). Phía cuối tư liệu trích dẫn này cho thấy tiêu đề, lý do xuất hiện của tài liệu này là “Gửi "Đông Phương bộ1 và các thuộc địa"” – tức không hơn bản báo cáo thành tích của đảng bộ cộng sản gửi đảng bộ cấp cao hơn. Nguồn gốc tài liệu này ghi rõ “Lưu tại Kho Lưu trữ Trung ương Đảng. Bản dịch từ tiếng Pháp” – tức nó được Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay lấy được từ tiếng Pháp, dịch sang tiếng Việt, rồi đưa vào kho lưu trữ của Trung ương Đảng, ghi dấu chặng đường trưởng thành của Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay.
      Đọc kỹ tài liệu trên dễ thấy ngay đây là tài liệu mật thám Pháp thu được, lưu trữ.

      Xóa
    3. Cũng hay thật, vừa mới đụng đến tượng đài lập tức có ngay 2 tướng ko biết có tài hay ko của GT nhảy ra làm luôn 1 hơi, chỉ thiếu điều cho văn kiện đó là giả nữa thôi.

      Riêng cách dùng từ "ám sát" lại dẫn đến khái niệm "ám sát hụt" của anh NVT để ngụy biện, rồi suy luận "ám sát" chắc gì đã chết làm buồn cười đau cả bụng.

      Khi nói tới ông A, ông B bị ám sát, mặc nhiên phải hiểu là ông A hay ông B đó đã toi nếu ko diễn giải gì thêm. Còn nếu ông A hay ông B bị ám sát mà chưa chết thì mới thêm từ hụt, hoặc thêm từ nhưng.

      Ví dụ : ông A bị ám sát nhưng chỉ bị thương, ông A bị ám sát nhưng chưa chết, ông A bị ám sát hụt.

      Xóa
    4. Nhiều thằng ngu nó không hiểu "văn kiện" là gì thì phải, chấy thức chống cộng té ra đến chữ nghĩa còn chưa thông thuộc, hèn gì 40 năm chống cộng cũng chỉ ở ngưỡng chửi sau lưng ĐCS.

      Xóa
    5. anh tu be nay ,anh goi nguoi ta la dlv trong khi anh khong co bang chung gi va anh mat sat nguoi ta la hang tep reu neu vay anh tu be cung chi la dlv [dan luu vong ] trinh cua anh cung hang con ruot [con ruot nho hon con tep day]

      Xóa
    6. @ Tư TB: có thể Nguyễn ái quốc bị "ám sát" và đã chết đúng như trong văn kiện ĐCS. Nhưng biết đâu Nguyễn Ái Qốc có người anh em sinh đôi được Đảng đào tạo để thay thế Ng Ai quốc thật. Đó là lý do vì sao Ngỹn ái quốc mất tích cho đến năm 1941 mới xuất hiện lại và đấy là điều tối tối mật trong lịch sử Đảng không thể công bố được.

      Xóa
  9. Bị "ám sát" đâu có nghĩa là "phải" chết đâu! Đúng là....
    Từ nay bớt NỔ dùm cái.

    Trả lờiXóa
  10. nhà iem lại nghĩ 0 phải bác TTB bớt NỔ mà bác TVH cần phải bớt NGU đi ạ! Nếu bị ám sát mà 0 chết thì người ta dùng từ "ám sát hụt" hoặc "bị ám sát nhưng may mắn thoát chết", ở đây Văn kiện Đảng chả viết thế nhé, mà người viết văn kiện Đảng trình chắc cao hơn bác TVH nhiều! Nhà bác TVH cứ đổ cho thằng đánh máy nó đánh sai có phải dễ nghe và KHÔN hơn không

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế thông thường người ta nói: Nguyễn văn Trỗi đặt mìn ÁM SAT McNamara trên cầu Công Lý hay phải nói: Nguyễn văn Trỗi đặt mìn ÁM SÁT HỤT McNamara....(?).
      Còn luận về NGU. Nhà iem (và phe cánh)có NGU hơn không khi tin vào một " câu chữ" trong " văn kiện" nào đó hơn là "sự thật" bằng xường bằng thịt ròng rã mấy chục năm trời mà cả thế giới ai ai cũng biết. Chỉ có đám chống cộng " giả cầy" xuẩn ngốc mới luôn nhọc công tìm cách chứng minh Hồ Quang này Hồ Quang nọ. Đúng không?...

      Xóa
    2. chuyện dùng câu chữ thế nào cho đúng đã có bác nặc 01:30 giải thích rất rõ rùi, nhà iem không cần phải nói thêm, nhà iem chỉ biết giữa văn kiện Đ với lời nói của những kẻ mà nhà bác TTB gọi là DLV tép riu thì nhà iem tin văn kiện Đ hơn ạ, các bác DLV ăn cơm của Đ, hít thở không khí của Đ và ngày ngày bặm môi, bặm lợi bảo vệ, bơm thổi cho Đ mà sao lại không tin vào văn kiện Đ thế ạ?

      Xóa
    3. thi cung nhu con thuy trang nguyen tung tin bo truong quoc phong phung quan thanh bi am sat chet ben phap va phung quang thanh ve toi san bay noi bai la ong phung quang thanh la gia day thoi,chi co nguoi nao khong co nao moi tin vao bon phan quoc

      Xóa
    4. Nặc danh23:38 có phải là Cường VP?

      Xóa
  11. Tư nổ và các chấy xĩ rận trủ đã đọc hết bài http://dangcongsan.vn/tu-lieu-van-kien/van-kien-dang/van-kien-dang-toan-tap/doc-11013201510473146.html chưa? Hay chỉ nghe bọn phản động cắt lấy 1 đoạn trong bài?

    Đọc kỹ bài báo đăng trên website của Đảng Cộng sản Việt Nam ghi rất rõ ngay từ đầu là “Kỷ niệm ba năm ngày thành lập Đảng cộng sản Đông Dương* ” trích từ nguồn “Văn kiện Đảng toàn tập”, Tập 4 giai đoạn từ 1932-1934. Nội dung cho thấy đây là báo cáo của lãnh đạo Đảng Cộng sản Đông Dương tổng kết, đánh giá quá trình ra đời và hoạt động nhân kỷ niệm ba năm thành lập (tức mọi thông tin được khóa/chốt tại lễ kỷ niệm 3 năm kia). Phía cuối tư liệu trích dẫn này cho thấy tiêu đề, lý do xuất hiện của tài liệu này là “Gửi "Đông Phương bộ1 và các thuộc địa"” – tức không hơn bản báo cáo thành tích của đảng bộ cộng sản gửi đảng bộ cấp cao hơn. Nguồn gốc tài liệu này ghi rõ “Lưu tại Kho Lưu trữ Trung ương Đảng. Bản dịch từ tiếng Pháp” – tức nó được Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay lấy được từ tiếng Pháp, dịch sang tiếng Việt, rồi đưa vào kho lưu trữ của Trung ương Đảng, ghi dấu chặng đường trưởng thành của Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay.
    Đọc kỹ tài liệu trên dễ thấy ngay đây là tài liệu mật thám Pháp thu được, lưu trữ.

    Các cậu ngu lâu dốt bền quá.
    Google.tielang đã có bài phân tích rõ về chuyện này ở đây:

    - Nguyễn Ái Quốc đã chết ở Hồng Kong từ 1932?
    http://googletienlang2014.blogspot.com/2015/07/nguyen-ai-quoc-chet-o-hong-kong-tu-1932.html

    - Vụ án Tống Văn Sơ- Nguyễn Ái Quốc ở Hồng Kông năm 1931
    http://googletienlang2014.blogspot.com/2015/07/tong-van-so-hinh-tu-ho-so-canh-sat-hong.html

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn Điệp chơi vầy làm Tứ trời ơi cùng bộ sậu iem sượng " mẹ" nó rồi! Tưởng đâu chó táp phải ruồi. Ai dè....

      Xóa
    2. he he.... nhà iem thấy có kẻ bị mắng là "thằng chụp mũ hèn hạ" mà còn chưa sượng "mẹ" nó đấy bác TVH, người ta nói quả không sai, rằng văn là người, đọc văn bác là hiểu bác như nào, bác TTB mắng không sai một mảy mai

      Xóa
    3. Lại cái nhà "iem" não phẳng trí lùn nữa à(?)- được cái vẩu mồm to giọng nịnh bợ-
      " sượng mẹ nó rồi hay khét mẹ nó rồi " là cách nói dân dã trong nam( cũng có thể là cả 3 miền ) không liên quan gì đến văn và người cả. Nhận xét như thế là xúc phạm đại bộ phận dân Việt đấy! Hiểu chưa? Hay ăn phải bánh lú rồi?....

      Xóa
    4. Ha .ha.ha!...Lại nhà iem não phẳng trí lùn nữa à? ( được cái vẩu mồm lớn giọng nịnh. Trong nam người ta gọi là bợ đít đấy!)
      Những cụm từ như: " sượng mẹ nó rồi, khét mẹ nó rồi , chết cha mày, mồ tổ mày, v.v..." Là cách nói dân dã của người nam bộ ( cũng có thể là của cả 3 miền). Vì dốt mà đem ra đánh giá rồi so sánh VĂN với NGƯỜI là xúc phạm đại bộ phận dân Việt đấy. Hỏi thiệt, nhà iem dốt bẩm sinh hay dốt phát sinh do ăn nhầm bánh lú?
      Sư phụ nhà iem cũng vì mãi mê tìm cách bài bác cộng sản mà chuyến này bị tẩu hỏa nhập ma HỐ cái quá mạng, đang tẻn tò bẽn lẽn như chó ăn vụng bột bị chủ đập kìa! Nhà iem nên cùng với các nhà dân chủ cà thọt lo tìm cách cứu sư phọ đi. Ở đó mà lo bươi móc chuyện đâu đâu cho lòi dốt. Vậy đi!...

      Xóa
    5. Ồ, hoá ra bác TVH là người bị bác TTB mắng là kẻ chụp mũ hèn hạ, thảo nào "có tật giật nảy mình" bác nhễ?
      Vậy bác là người miền Nam? Ái chà, nhà iem chưa từng gặp người miền Nam nào mà nho nhe đĩ mồm như bác đấy, nhà iem đâu có nói đại bộ phận nào, nhà iem chỉ nói đọc văn của bác là hiểu con người bác, dễ hiểu thế mà bác lu loa lên nhà iem xúc phạm đại bộ phận với tiểu bộ phận chứng tỏ nhà bác cũng dốt chả thua nhà eim, chỉ được cái mồm mép tép nhảy, mồm năm miệng mười để cái nọ xọ qua cái kia do nhà bác là dư luận viên hạng tép riu (theo cách gọi của bác TTB) lâu năm thôi.
      Nói cho quan bác biết nhé, không phải chỉ mỗi nhà iem đâu mà hầu hết ai đọc qua bài của quan bác tranh luận với bác TTB cũng đều thấy quan bác thua kém bác TTB về mọi mặt, từ tri thức cho tới lối hành văn, quan bác mà 0 có sự trơ lỳ với lời lẽ điêu ngoa, vô văn hoá hỗ trợ thì chả có cái đ... gì để mà tranh luận nhá.
      Bác TTB đã nói bác ý không muốn nói nhiều về việc này vì là việc nhạy cảm nên nhà iem tôn trọng, chứ tầm cỡ nhà iem thôi cũng hiểu rằng từ cái chuyện NAQ đã bị ám sát từ năm 1932 trong nhà tù địa ngục Hồng K ông thì có khối chuyện để nói, một đề tài cực kỳ phong phú chứ tẽ tò, bẽn lẽn

      Xóa
    6. Nhà iem đã cố công viết một đoạn khá dài thì đây cũng trả lời luôn cho sòng phẳng:
      1, cái "thể loại" ôm chân giặc, thờ kẻ thù, phủ bác xương máu nhân dân đổ ra giành độc lập, xuyên tạc lịch sử, mục đích để sướng thân, thích làm chó nô lệ ( mượn lời cui bap). Thể loại ấy, có cơ hội là chúng lật cả bàn thờ cha chúng , bán cả tổ tiên chúng chứ nói gì chửi người khác. Cho nên đây không chấp.
      2, Nhà iem không thấy khi bỏ công so sánh tôi với thầy nhà iem là hơi thừa và vô duyên lắm sao(?) Bởi vì từ nào giờ trên GT này tôi chưa hề NỔ văng xích chó như thầy iem, cũng bởi sợ có lúc nào đó lòi cái dốt ra thì dù có già mồm chống chế đến đâu cũng không che được trước thiên hạ cái bản mặt tỏn tè trốn chạy như chó cụp đuôi.( thừa " thông minh " như thầy trò nhà iem chắc hiểu tôi muốn nói chuyện gì rồi , đúng không?)
      ...Dù sao cũng công nhận: ( như vừa có bạn nặc danh nào đó nói) có thầy trò nhà iem vào đây diễn trò cũng làm GT thêm " xôm tụ". Không như bên TreLàng.( vào Tre Làng giờ chỉ để đọc entry, còm chán lắm!) Riêng tôi, cũng " ngộ" ra một điều: Không có môi trường nào" thuần chất" cả. Tỉ như sống thành phố thì có kẻ cởi truồng chạy rong. Ở quê thì cóc nhái ểnh ương tru tréo. Còn trên Google Tiên lãng nầy., ....hj.hj...thầy trò nhà iem...tự hiểu nhé!...

      Xóa
    7. 1)- hi hi, nhà bác nói đúng đấy ạ, có thể từ rất lâu các bác đã xây nhà bạc ngìn tỷ, tốn tiền bảo dưỡng, duy tu, duy trì hoạt động cũng vô số tỉ để "thờ kẻ thù" rồi mà không hay biết đấy ạ.
      2)- hi hi, nhà bác lại đúng nữa ạ, nhà bác NỔ rất ít là do có trình đâu để NỔ, bởi thế nhà iem mới bảo "quan bác mà 0 có sự trơ lỳ với lời lẽ điêu ngoa, vô văn hoá hỗ trợ thì chả có cái đ... gì để mà tranh luận nhá." nhà bác chả hiểu ý nghĩa câu nói này của nhà iem sao?
      Mãi tới giờ nhà bác mới hiểu đời có muôn màu muôn vẻ là nhà bác quá ư lạc hậu đấy ạ, nhất là cái thời mạt vận "cóc nhái lên làm vua" thì xã hội, mạng miếc còn đa dạng, sinh động hơn nhiều bác ạ, sau mấy mươi năm được giáo dục bởi nền giáo dục XHCN nhiều ưu việt, xã hội và mạng miếc đầy rẫy những con người "ưu tú" tầm cỡ quan bác với cắp bòi, còi bắp gì đấy....

      Xóa
  12. +Tiếng Pháp,"con", tính từ, nhóm tục từ ít khi được sử dụng. Âm đọc của nó tương tự âm "con" trong "cha con, con cái" của tiếng Việt nhưng pha chút giọng mũi. Tất cả từ vựng có vần "on" như "mon"(của tôi), "ton"(của anh), "son"(của nó) đều phải đọc và âm thế. Không thấy ai"on" mà âm đọc là "ông" cả. Ông Hương là một nhà giáo, viết và nói tiếng Pháp nhuyễn hơn tiếng Việt, hẳn ông thừa trí để sử dụng từ ngữ lịch sự, nghiệt ngã, đúng cảnh, đúng người khi họa thơ. "Thằng công" ở đây có thể suy đoán từ từ "contre"(phản phé, phản động) chứ không thể "Thằng con" để ép nghĩa thành "ngu ngốc, vô liêm sỉ" được. Lại nữa, họa lại của một bài họa mà trong đó người họa đã sử dụng từ"compte"(tính đếm, tài khoản).
    +Chị Ngân Thương rút kinh nghiệm: Một cái còm khơi mào không lịch sự và kém nữ tính. Cớ sao chị "ới" ông Văn Lâm, ông Tư Trời Biển? Khiêu khích như thế không lịch sự, không kẻ cả và vô tư. Hành xử rất mông muội. Đành rằng ông VL, TTB nói rất nhiều cái chưa đúng. Nhưng đáp lại, ta phải dẫn chứng, có lý, có tình, để ông VL, ông TTB và nhiều người như ông VL, TTB nghe lọt tai, tâm phục khẩu phục. Chỗ này cũng cần phải nói huỵch toẹt luôn, chính ông VL, TTB đã góp phần làm cho "dàn hợp xướng", "dàn đồng ca" của G.T bớt tẻ nhạt, một chiều. Hãy giữ chút nữ tính. Mất nó, chị mất hết đó chị Ngân Thương à.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Un con" là tiếng lóng Pháp, dịch là "thằng ngu"

      Bạn có thể google câu này: "C'est vraiment un con"

      Tiếng Anh: "He's a bloody idiot/He's is an absolute jerk"
      Tiếng Việt: "Đúng là thằng ngu"

      Xóa
    2. Về nghĩa, miễn bàn. Về từ loại, "con" là danh từ khi gắn với từ chỉ số lượng(un, deux, les...), từ chỉ giống(le, la...). Ở đây, khi âm ra tiếng Việt, "con" phải đọc là "coon", pha giọng mũi; không ai và không thể, không bao giờ đọc là"công" cả bạn ạ.

      Xóa
    3. "Con" phải phát âm "công" giọng mũi, cũng giống như âm "con" trong chữ "contre", chứ chẳng ai phát âm là "coon" cả. Phát âm như thế người Pháp họ cười.

      Xóa
    4. Nói với TTB mà nói có lý có tình cũng không bao giờ lọt tai, Tư đổ nổ thì không bao giờ chịu thua ai, cãi cùn cãi bừa đến khi nào mình là người nói tiếng cuối cùng mới thôi.

      Xóa
    5. Anh già Tú Nặc lại muốn khoe tài giỏi tiếng Tây hơn đại biểu quốc hội đây mà. Đúng là cái đồ biết một mà không biết mười.

      chuyenngayxua05:11 Ngày 18 tháng 02 năm 2016

      "Un con" là tiếng lóng Pháp, dịch là "thằng ngu"

      Xóa
  13. Mình không rành tiếng Pháp. Tuy nhiên, như bạn NẶC DANH03:02 Ngày 18 tháng 02 năm 2016 trên kia cho biết: " Ông Hương là một nhà giáo, viết và nói tiếng Pháp nhuyễn hơn tiếng Việt" Vậy chính ông Trần Văn Hương đã dịch, đã giải thích ngay dưới bài thơ của ông ấy. Lẽ nào ông Hương không rành tiếng Pháp?
    ---------
    Bài họa “Chuyện Trớ Trêu” của cụ Trần Văn Hương, có cước chú số (2) để giải thích hai chữ “Un con (tiếng thô tục để mắng mấy thằng ngu ngốc vô liêm sĩ)”
    https://4.bp.blogspot.com/-MLHQ24oqX10/Vq_GipYb3HI/AAAAAAAADPw/MKyU4pOf__w/s400/p128-130-131.jpg

    Trả lờiXóa
  14. Ngày xưa, Vua đầu tiên của Nhà Trần, đánh bại quân xâm lược Nguyên Mông dựng xây Đất nước hùng cường, giao lại ngai vàng cho con, đi làm Hòa thượng trở thành Phật Tổ Phúc Lâm Việt Nam. Ngày nay, Đất nước được độc lập, thống nhất, hòa bình, dân chủ, tự do là do Nhân dân ta dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam sau 15 năm (3/2/1930-2/9/1945) mới dành được độc lập và suốt chín năm cả Nước chung sức trường kỳ kháng chiến chống thực dân Pháp quoay lại xâm lược nước ta lần thứ hai (19/12/1946-1954), 30 năm (1955-30/4/1975) kháng chiến chống đế quốc Mỹ và quân chư hầu của chúng xâm lược Miền Nam Việt Nam cùng bè lũ tay sai việt gian VNCH hòng chia cắt lâu dài Nước ta. Đất nước được độc lập, thống nhất, hòa bình, dân chủ, tự do, Nhân dân lao động làm chủ như ngày nay thì Hòa thượng hòa mình cùng Dân tộc xây dựng và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam XHCN là bổn phận, trách nhiệm, lẽ tự nhiên của mọi người Việt Nam yêu nước và những người tu hành chân chính. Như thế là ‘’giác ngộ CNCS’’ thì CNCS chính là chủ nghĩa tốt đẹp nhất, chân chính nhất có gì mà sợ phải không bạn Nặc danh19:07 Ngày 17 tháng 02 năm 2016!

    Trả lờiXóa
  15. Hương nói Diệm ngu là việc của Hương, ta không được nói Diệm ngu. Diệm ngu mà ta không thắng được Diệm, phải nhờ đến tay chân của Diệm diệt Diệm, vậy hóa ra ta ngu hơn Diệm sao???

    Ta chỉ nói Diệm ác, Diệm tay sai bán nước cho ngoại bang thôi nha!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trần Thị Thuậnlúc 09:35 18 tháng 2, 2016

      Ai "phải nhờ đến tay chân của Diệm diệt Diệm" vậy, bạn Yeu?
      Chắc chắn không phải là "ta" rồi, nhỉ?

      Xóa
    2. Rất tiếc, ta rất muốn, nhưng chưa thể làm được việc đó. Bạo lực CM không từ bất kỳ việc nào, kể cả ám sát hay thủ thiêu. Người khác làm thay ta, thế gọi là "nhờ". Chẳng phải Đặng Tiểu Bình, sư huynh ta từng phán, mèo trắng hay mèo đen, miễn bắt được chuột, đều tôt hay sao?

      Xóa
    3. vay ai nho dong bon diem thu tieu diem vay tieu yeu

      Xóa
  16. Ông Nặc 01:30 và ông Nặc 08:37 ngày 18/02/2016 đã giải thích rõ và Tư tui đồng ý với nội dung giải thích của 2 ông, chỉ bổ sung thêm 1 tình tiết là, Văn kiện Đảng, do Báo Đảng đăng công khai nói rõ : "....đồng chí Nguyễn ái Quốc, đã bị ám sát vào giữa năm 1932 trong các nhà tù địa ngục của Hồng Công.", những ai có quan điểm không thiên vị cũng phải đồng ý rằng, đã ở trong "nhà tù địa ngục" mà còn bị ám sát thì vô phương sống sót là điều tất yếu.

    Tuy nhiên đây là vấn đề nhạy cảm, không tiện nói nhiều, Tư tui đưa link về vụ Nguyễn Ái Quốc bị ám sát là muốn nói trong thời kỳ đen tối của đất nước thì có thể có những chuyện đen tối đã xảy ra với các lãnh tụ ở bất cứ phe nào mà chúng ta mới dần được biết và cần kiểm chứng nhiều hơn nữa, đồng thời cũng để gởi tới quí vị một thông điệp là tại Tư tui không muốn nói chứ không phải không biết gì để nói hoặc không có chứng cứ để nói.

    Tư tui thấy chúng ta nên ít nói chuyện quá khứ đi, tập trung bàn chuyện hiện tại và tương lai sẽ có ý nghĩa hơn. Có những đề tài mà Tư tui cho là mang tính thời sự, ví dụ tại sao Nhà nước không tổ chức kỷ niệm ngày 17/2 là ngày Trung cộng xua quân tràn qua biên giới phía Bắc để xâm lược chúng ta ? Tại sao Bộ chính trị và Quốc hội đã "bật đèn xanh" mà Chính phủ lại đề nghị "hoãn vô thời hạn" việc trình thông qua Luật biểu tình ? Lưu ý trước đây Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là người đưa ra và ủng hộ việc sớm có Luật biểu tình

    Trả lờiXóa
  17. Ai đó từng mỉa mai :Chính trị là bẩn thỉu .Tuy nhiên ,đúng hơn thì chính trị là sự khéo léo.Sự khéo léo trong chính trị không chỉ ở mức bài bản kỹ thuật đơn thuần mà phải ở tầm nghệ thuật mới mong thành công.

    Không ai gọi một nhà ảo thuật là kẻ lừa đảo dù biết rằng việc ông ta có thể đổi trắng thay đen chỉ là sự khéo léo của nhà ảo thuật .Công chúng phục tài nhà ảo thuật chỉ bởi nhà ảo thuật làm được việc mà đại đa số những người khác không thể làm được.

    Sau hiệp định Giơ- ne -vơ 1954,Cụ Hồ ở miền Bắc,ông Diệm ở miền nam với hai thể chế đều có tuyên ngôn là quốc gia dân chủ cộng hòa mà không thể thống nhất được bằng tổng tuyển cử lỗi thuộc về ông Diệm và những quốc gia bảo trợ ông này.

    Nếu ông Diệm thực lòng vì dân vì nước ,ông này đã không mắc mưu các cường quốc (cả bên này,bên kia)với ý đồ chia rẽ lâu dài Nam -Bắc VN vì lợi ích riêng của họ mà hợp tác thực thi tổng tuyển cử .Như thế ,VN đã có thể thống nhất theo tinh thần hiệp định Giơ-ne-vơ mà không có mấy chục năm huynh đệ tương tàn,ông Diệm và đảng cần lao nhân vị của ông cũng vẫn còn có cơ hội cạnh tranh lành mạnh trong một cơ chế đa nguyên theo Hiến pháp 1946 của nước VNDCCH.

    Chuyện các anh hùng Lê Văn Tám,Kim Đồng , Nguyễn Văn Bé,Võ Thị Sáu ...hay xa hơn là chuyện người Việt nam con Rồng cháu Tiên,chuyện Thánh Gióng...với mỗi người VN đã trở thành những câu chuyện huyền thoại về sự đồng nhất giống nòi,về truyền thống kiên cường bất khuất chống giặc ngoại xâm ghi dấu đậm nét trong lịch sử đấu tranh giữ nước của người VN ta .Sẽ là vô duyên nếu ai đó là người VN còn đặt lại câu hỏi liệu những huyền thoại có là sự thật...

    Khi con người ta còn tin vào thánh thần thì những huyền thoại về thánh thần luôn được sử dụng như một nghệ thuật chính trị.Trong nhiều thế kỷ qua,cây thánh giá thường luôn đi trước các đội quân thực dân Anh,Pháp,Tây ban nha ...đến khắp các châu lục mà bản thân ông Diệm là một ví dụ về sự khéo léo trong chính trường của chế độ thực dân Pháp với VN đó.

    Trả lờiXóa
  18. -Dùng chứng cứ từ ông Hương nói về ông Diệm để khách quan và thuyết phục. Đừng nhân đó mà khen ông Hương là điều không nên. Ông Hương, ông Diệm đều thuộc những lực lượng cực kỳ phản động khác nhau. Dưới triều Trần Văn Hương, nhiều vụ bắt bớ, khủng bố đồng bào miền Nam khủng khiếp, với tần suất hơn cả triều Diệm. Mà đến nay, những gian ác, dối trá của Diệm cũng không cần thêm một chi tiết nào thì nhân dân đã quá rõ. Chút chơi chữ "con" hay "công" gì đó của TVH cũng không là vấn đề gì.
    -Chuyện tung tin ông Hồ đã chết năm 1932 là phương pháp bảo vệ lãnh tụ. Vin vào chuyện ấy để dẫn đến tạo thông tin nhiễu loạn là ông Hồ sau 1932 là ông Hồ giả, cách làm ấy ấu trĩ, không tử tế.
    -Nhân vật LVT là người thật, việc thật. Riêng nhân vật Nguyễn Văn Bé thì sai về tinh tiết hy sinh, không nắm hết tông tích, ngọn nguồn, hành tung NVB. Sau khi xác minh nhân thân, đường NVB ở Long Khánh đã đổi lại thành đường Hồ Thị Hương.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cụ Tú già rồi mà suy nghĩ vẫn còn con nít. Tội ác của chí sĩ Ngô Đình Diệm thì sách báo của ta đã vạch trần quá đầy đủ rồi đâu cần phải dùng chứng cứ của cụ Hương. Nếu bọn rận trủ cũng bắt chước thím dùng lời của đại tá Quân đội NDVN Bùi Tín, của bộ đội Sao vàng Điếu Cày, của anh thư Tạ Phong Tần, thì thím cũng tin tuốt tuồn tuột à? Cụ Tú già khú rồi thì không nên trẻ con như thế mới phải chứ. Cứ một lòng tin theo Đảng thôi là ổn cả.

      Nhắc nhở riêng với cụ Tú:
      "ông Hồ" = cụ Hồ, Hồ Chủ Tịch, Bác Hồ

      Cụ Tú già gọi Bác kính yêu là "ông" thì hơi bị hỗn. Đừng để tôi phải dạy cụ Tú cái điều đơn giản mà mọi người dân VN yêu nước ai phải biết.

      Xóa
  19. Hương hay Diệm bản chất của chúng là một, đều là những tên việt gian tay sai của đế quốc Mỹ do đế quóc Mỹ tạo ra nhằm chia cách Bắc- Nam Việt Nam hòng nô dịch dân tộc Việt Nam biến Việt Nam thành thuộc địa chư hầu kiểu mới của đế quốc Mỹ. Nhưng truyền thống lịch sử bất khuất của dân tộc Việt Nam và lương tâm của Nhân dân Mỹ được Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh thức tỉnh đã chung sức đồng lòng, biền bỉ, kiên cường, anh dũng vùng lên đánh bại quân xâm lược Mỹ và bọn tay sai việt gian VNCH giành lại độc lập dân tộc, thống nhất đất Nước, Nam- Bắc một Nhà, Nhân dân lao động làm chủ, Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh sánh vai cùng các cường quốc thế giới!

    Trả lờiXóa
  20. Rân trủ anh nào cũng ngu; Chỉ có ngu mới mần được rân trủlúc 06:40 19 tháng 2, 2016

    Tư nổ dốt thì nhận đi. Bạn Điệp đã chỉ ra giúp thì nên cảm ơn cho tiến bộ, Tư à!

    Trả lờiXóa
  21. NGƯỜI ĐẤT THÉP:lúc 06:50 19 tháng 2, 2016

    @ Lê Hương Lan
    Tôi có tư liệu chứng minh Nguyễn Ái Quốc không chết trong tù ở Hong Kong. Nếu Tienlang cần tôi sẽ gửi tặng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Theo cháu thì không cần đâu, bác Thép kính mến!
      Googe.tienlang đã có nhiều bài công bố các tư liệu liên quan. Chuyện đã rõ ràng rồi.
      Google.tielang đã có bài phân tích rõ về chuyện này ở đây:

      - Nguyễn Ái Quốc đã chết ở Hồng Kong từ 1932?
      http://googletienlang2014.blogspot.com/2015/07/nguyen-ai-quoc-chet-o-hong-kong-tu-1932.html

      - Vụ án Tống Văn Sơ- Nguyễn Ái Quốc ở Hồng Kông năm 1931
      http://googletienlang2014.blogspot.com/2015/07/tong-van-so-hinh-tu-ho-so-canh-sat-hong.

      Chỉ có bác Tư nổ là không biết chuyện này thôi.

      Xóa
    2. Cháu nghĩ bác cứ đăng thành 1 comment riêng ạ. Càng nhiều tư liệu càng tốt chứ sao!

      Xóa
  22. Cái đám luồn trôn sủa mướn cho thằng Diệm thì tức là cái đám thờ chó.

    Đám này thì hạ tiện hơn cả loài chó. Loài việt gian này thời Mỹ chiếm đóng bị quân kháng chiến giết như giết con vật thôi không cần lý lẽ với chúng làm gì những con vật này.

    Trả lờiXóa
  23. Học sinh mẫu giáo vùng cao10:42 Ngày 20 tháng 02 năm 2016
    văn Lâm viết họ còn sai
    Hay là dòng giống, ngu dài đã lâu
    Bây giờ "*ứt" lộn lên đầu
    Bày trò "phản biện" đấu thầu nhà điên.

    Trả lờiXóa
  24. Đà Nẵng quê tôilúc 11:32 20 tháng 2, 2016

    Đây là bài thơ Tiếng hát thằng điên trong Dinh Độc Lập của nhà thơ nổi tiếng Chế Lan Viên viết trong thời Mỹ xâm lược miền Nam sau vụ bọn Ngô thảm sát đầu độc Phú Lợi năm 1958 tàn sát toàn bộ tù nhân. Bài thơ in năm 1960 trong vùng giải phóng Nam Bộ, phổ biến ra cả khu vực của Mỹ, trong tt Ánh sáng và Phù sa.

    Thuốc độc Nhật thì thua của Mỹ!
    Của Mỹ lại cừ hơn của Tây!
    Ngô thờ ba triều thuốc độc
    Nên cờ Ngô là cờ ba quay!
    Lương tâm vứt rồi
    Quay đi đâu mà chả được?
    Lương tâm Ngô, chó ăn vào là chết ngay!

    Người dẫm vào cũng chết!
    Ngô tẩm thuốc độc vào răng Tổng thống
    Cắn vào dân, là dân chết ngay!
    Thuốc độc này tốt lắm!
    Cần lao nhân vị đây!
    Ai-xen-hao cũng tốt bằng ông Đa-lét!
    Cảm ơn các ông quan thày!

    Thuốc độc này tốt lắm!
    Máu đỏ pha thành đen ngay
    Thầy Mỹ dạy Ngô thế
    Hoan hô các ông quan thày

    Dân chả cần phải bắn!
    Cứ chọn lấy mười thằng tay sai
    Cho nó tiền và qua Mỹ học nghề tra tấn
    Hô: "Lương tâm chúng mày! Quay đằng sau, quay!"
    Huấn luyện xong rồi dùng dễ lắm!
    Giết người, cứ là như say!
    Nhưng phải kín, phải bò như con chó!
    Như con rắn, con lươn không quản lấm đầu thì mới hay
    Lặng lờ như nước cống ở trong lỗ cống
    Chớ đeo nặng lương tâm mà khó xoay
    Vục đầu xuống ở trong cứt bẩn
    Chớ ngóc lên, dân thấy mà chết toi!

    Tiếng nhân dân:
    Bắt lấy thằng điên trong dinh Độc Lập!
    Bắt lấy thằng điên trong dinh thuốc độc!
    Chúng ta nghìn người Phú Lợi về đây
    Bắt thằng Diệm! Thằng Mỹ mày cút ngay!

    Ngô thuốc độc:
    Ai? Ai từ Phú Lợi về đây?
    Chết rồi mà, ai cho sống dậy?
    Bắn trật à? Run tay à? Bắn lại!
    Bắn nhào đi, đừng có run! "Tay sai!"
    Quan thầy ơi, cho thêm thuốc độc!
    Họ chết rồi, nhưng cứ giết thêm lần thứ hai!

    Tiếng nhân dân:
    Bắt lấy con chó điên trong dinh Độc Lập!
    Bắt lấy con thú điên trong dinh độc lập!
    Bắt cả tớ thầy treo lên cành cây
    Thằng Diệm chết. Thằng Mỹ thì cút ngay!

    Ngô thuốc độc:
    Ai! Ai từ Phú Lợi về đây?
    Năm nghìn à? Một vạn? Một triệu?
    Hai triệu à? Ba triệu? Tám, chín, mười, hai mươi triệu?
    Giê-su-ma, lạy Chúa tôi! Lạy Chúa tôi!
    Lạy nhân dân, tôi không phải là người, tôi là thú
    Tha cho tôi! Tha cho tôi! Tha cho tôi!
    Không tha ư? Thuốc độc đâu rồi! Cho tôi một liều thuốc độc!
    Đừng đổ vào trong cơm! Đổ vào trong cứt!
    Tôi không ăn, thì treo tôi lên cành cây!

    Tiếng nhân dân:
    Này chúng ta xáp lại
    Này chúng ta bủa vây
    Thằng Mỹ tống về nước
    Thằng Diệm treo nó lên cành cây
    Ta là nhân dân tiêu diệt loài bán nước
    Lấy nghìn sông rửa tội ác nơi này
    Ta là nhân dân đem về tự do thống nhất
    Rải hoa lên mộ các anh hùng cho đến suốt tương lai

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài thơ này chỉ có tính tuyên truyền do nhà thơ Chế Lan Viên làm theo đơn đặt hàng để phục vụ trong thời kháng chiến, nói nôm na là dạng thơ mì ăn liền nên tính xác thực của nó cũng ngang ngửa với sự thật về anh hùng Lê Văn Tám giả tạo. Nói cho cùng thì chí sĩ Ngô Đình Diệm, chế độ VNCH và rộng hơn là nhân dân và đất nước VN đều là nạn nhân của đế quốc Mỹ. Nếu mãi ngu si mê muội đâm đầu vào chỉ trích cá nhân cụ Diệm một cách sai lầm thì đã vô tình quên đi cái gốc của tội ác là từ đế quốc Mỹ. Bài học rút ra ở đây là phải luôn thận trọng trong ban giao với Mỹ và phải luôn trân trọng, ghi nhớ công ơn của đồng chí Trung Quốc đã hy sinh xương máu giúp VN giành độc lập và bồi đắp cho tình hữu nghị Việt-Trung quý báu ngày thêm bền vững.

      Xóa
    2. Thế thì nặc 01:55 Ngày 21 tháng 02 năm 2016 chứng minh rằng vụ đầu độc trong nhà tù Phú Lợi là không có thật đi rồi hẵn nói nhé.

      Xóa