Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

CHỈ CÓ MỘT NƯỚC VIỆT NAM

(Bài viết riêng cho Google Tienglang)
                                                                    
          Đã hơn 40 năm qua, cứ đến ngày 30 tháng Tư, những kẻ chống cộng cực đoan ở hải ngoại lại gào thét "Bắc Việt cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam", ngày chế độ VNCH sụp đổ họ gọi là "Quốc hận". Cứ thế "cha truyền con nối" khi thế hệ trước ra đi theo ông bà, con cháu kế thừa tài sản "trí tuệ" cha ông để lại, tiếp tục tru tréo mà không tìm hiểu lịch sử dân tộc Việt như thế nào, có đúng là "Bắc Việt cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam" hay không?

Trẻ em Đà Nẵng trong ngày kỷ niệm thành phố giải phóng
           Bài viết này, tác giả xin nhắc về lịch sử nước Việt trong thời kỳ này, "gợi ý" những ai cần tìm hiểu biết sự thật. (Có đầy đủ trên mạng: "Dân ta phải biết sử ta/Việc gì không biết thì tra Gu gồ"). Tôi xin miễn trích dẫn để khỏi dài dòng!

          Người Pháp xâm lược Việt Nam từ năm 1858, họ chiếm Nam Kỳ lục tỉnh rồi dần chiếm cả nước ta, áp đặt chế độ cai trị hà khắc theo ý họ, dân ta hoàn toàn mất tự do, độc lập. Để việc cai trị được thuận lợi, họ dùng người Việt làm tay sai thực hiện mọi chủ trương ở cơ sở. Một số người Việt đã làm tay sai cho họ, cả ở cấp cao, có những gia tộc ba đời bám đít thực dân, cúc cung phục vụ quân xâm lược. Khi bị Pháp nghi ngờ, thì viết thư cung kính báo công và van xin họ này nọ như Ngô Đinh Thục đã làm.
          Các sĩ phu yêu nước từ Bắc chí Nam liên tục nổi dậy chống Pháp, như Nguyễn Trung Trực, Hoàng Hoa Thám, Phan Đình Phùng, Nguyễn Thái Học v.v...đều bị Pháp dập tắt. Đáng nói là những cuộc kháng chiến không thành đó do có người Việt làm tay sai chỉ điểm hoặc trực tiếp đánh phá nối giáo tiếp tay cho giặc. Họ còn thể hiện sự trung thành với chủ bằng những việc làm dã man hèn hạ như đào mộ Cụ Phan Đình Phùng đốt hài cốt thành tro đem trộn với thuốc súng bắn cho tan biến đi (!).
          Máu người Việt đã đổ liên tục dài theo thời gian kể từ người Pháp xua quân đánh chiếm nước ta cho tới ngày họ rút về nước tháng 7.1956.  Điều này một em học sinh Trung học cơ sở (cấp II cũ) cũng đã học và biết rõ thì không lý gì người có học lại không biết?
          Đã bao nhiêu người yêu nước nối tiếp đứng lên đánh đuổi thực dân Pháp nhưng không thành. Đến năm 1945, ngày 19 tháng Tám, Việt Minh sau 15 năm xây dựng lực lượng, chuẩn bị đón thời cơ và họ đã giành được chính quyền từ tay người Nhật. Trước đó tháng 3-1945, Nhật đảo chính Pháp ở Đông Dương, quân Pháp tan rã, quân Nhật cai trị nước ta cho tới khi họ đầu hàng Đồng Minh.
         
          Thế chiến thứ II kết thúc, quân Pháp trở lại chiếm nước ta một lần nữa. Họ thực hiện tiếp chia cắt nước ta, lập ra cái gọi là chính phủ Nam Kỳ tự trị làm tay sai cho Pháp. Dù chính phủ VNDCCH do Cụ Hồ Chí Minh lãnh đạo đã tương nhượng với người Pháp nhằm tránh một cuộc chiến đẫm máu sẽ xảy ra. Nhưng người Pháp không thực hiện các giao ước với chính phủ Hồ Chí Minh, gửi tối hậu thư buộc phải đầu hàng vô điều kiện. Không thể tương nhượng được nữa vì "càng nhượng bô địch càng lấn tới", buộc chính phủ VNDCCH phải nổ súng làm cuộc kháng chiến đánh đuổi giặc. Các chính phủ tay sai do thực dân dựng lên từ 1945 không được nhân dân ủng hộ nên Pháp phải dùng lại con bài Bảo Đại và cái gọi là chính phủ "Quốc gia Việt Nam" ra đời.
          Quân đội Việt Minh được xây dựng từ không tới có, từ yếu lên mạnh, càng đánh càng thắng và "dứt điểm" quân Pháp ở Điện Biên Phủ, buộc Pháp phải ký kết Hiệp định Geneva 1954 lập lại hòa bình cho nước Việt. Cần biết rằng, Hiệp định Geneva 1954 lấy vĩ tuyến 17 làm ranh giới tạm thời để lực lượng hai phía tập kết quân, Việt Minh ra Bắc, Pháp vào Nam. Hai năm sau, tức tháng 7.1956, tổ chức tổng tuyển cử thống nhất đất nước. Vĩ tuyến 17 là ranh giới tạm thời, không có một từ nào xác quyết là ranh giới 2 quóc gia Nam - Bắc cả.
          Người Pháp làm cuộc chiến tranh với Việt Minh là sai lầm, tốn kém nhân vật lực quá sức chịu đựng nên phải xin người Mỹ viện trợ. Năm 1954, Mỹ đưa Ngô Đình Diệm về nước truất phế Bảo Đại dựng lên chính phủ VNCH nối tiếp chính phủ Quốc gia Việt Nam của Bảo Đại, làm tay sai cho họ "ngăn chặn Công sản" tràn xuống Đông Nam Á. Ngô Đình Diệm không chấp nhận tổ chức Tổng tuyển cử như Hiệp định Geneva 1954 quy định. Ông Diệm và cả người Mỹ biết rõ nếu Tổng tuyển cử ông Hồ Chí Minh sẽ thắng, có` 80% người Việt ở hai miền ủng hộ ông Hồ. Ngô Đình Diệm tổ chức tố Cộng, tàn sát người có công kháng chiến chống thực dân Pháp từ 1945 tới 1954 còn ở lại miền Nam sinh sống. Năm 1959, Ngô Đình Diệm ban hành luật 10/59 đặt Cộng sản ra ngoài vòng pháp luật, tự do giết hại bất cứ ai họ nghi là Công sản với khẩu hiệu "Thà giết lầm hơn bỏ sót" vô cùng dãn man, tàn ác, buộc người dân miền Nam phải đứng lên chống lại. Mặt Trận Dân tộc Giải Phóng miền Nam Việt Nam ngày càng lớn mạnh làm cho Mỹ và tay sai thêm rối rắm. Cuối cùng buộc Mỹ phải "thay ngựa giữa dòng", bật đèn xanh cho quân đội Sài Gòn là đảo chính giết anh em Ngô Đình Diệm, ngày 2.11.1963. Mỹ dựng Nguyễn Văn Thiệu làm Tổng thống tiếp tục làm tay sai, họ trang bị vũ khí, xây dựng quân đội mạnh đứng thứ 4 thế giới nhưng cũng không thể đánh thắng nổi Việt Công, buộc Mỹ phải đưa quân viễn chinh vào miền Nam trực tiếp chiến đấu với đối phương. Tới phiên Mỹ sa lầy, buộc họ phải tìm con dường lùi trong danh dự. Sau 5 năm "vừa đánh vừa đàm", người Mỹ chấp nhận ký Hiệp định Paris 1973, trao trả tù binh rút quân về nước.
          Nguyễn Văn Thiệu không chịu ký Hiệp định Paris. Cuối cùng dưới sức ép của người Mỹ ông ta phải chấp nhận. Nhưng Nguyễn Văn Thiệu không thực hiện. Hiệp định vừa ký xong VNCH liền đưa quân đánh chiếm giành dân lấn đất vào vùng do Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam quản lý. Việc ngụy quyền Sài Gòn, do đế quốc Pháp rồi Mỹ dựng lên nuôi dưỡng thực hiện ý đồ xâm lược của họ, nay không cần nữa bị bỏ rơi nối tiếp từ: Bảo Đại, Ngô Đình Diêm, Nguyễn Văn Thiệu là quá rõ ràng. Các chính quyền này thực hiện âm mưu chia cắt nước ta theo ý quan thầy (Ngô Đình Diệm từng tuyên bố biên giới Mỹ chạy ngang vĩ tuyến 17 (!). Nay họ không cần nữa không nuôi thì làm sao sống được? Nó phải "chết" theo con đường rút lui của chủ của nó là tất yếu.
          Cuộc đấu tranh giành lại độc lập, tự do thống nhất đất nước của nhân dân Việt Nam tốn bao xương máu từ chống thực dân Pháp rồi đế quốc Mỹ nối tiếp thời gian dài. Năm 1954, mới giành được nửa nuốc. Ý chí thống nhất phải được thực hiện, và tới ngày 30.4.1975 mới hoàn thành. Như vậy, làm gì có chuyện 'nước miền Nam;, 'nước miền Bắc' mà "Cộng sản Bắc Viêt cưỡng chiếm" 'nước' miền Nam chứ? Chỉ có cái chính phủ VNCH (đệ nhị cộng hòa) do Mỹ dựng lên, nay Mỹ không dùng nữa bò rơi thua cuộc tháo chạy tan tát mà thôi. 

          Ông Nguyễn Cao Kỳ, từng là Phó Tổng thống VNCH, phi công trực tiếp lái máy bay đánh phá miền Bắc, là môt người chống Cộng hàng đầu ở miền Nam. Sau nhiều năm sống ở hải ngoại, nghiền ngẫm quá khứ của dân tộc và chính bản thân mình, ông đã nhận ra và nói lên sự thật: chính phủ VNCH là tay sai của Mỹ. Bản thân ông muốn "lấp sông Bến Hải" để Bắc tiến nhằm thống nhất đất nước, nhưng không làm được. "Người anh em" miền Bắc họ làm được, vậy thì mình phải nhận ra và chấp nhận để hòa hợp, xây dụng đất nước. Cuối đời ông Nguyễn Cao Kỳ có suy nghĩ và hành động đúng. Ông đã về nước, được những người có trách nhiệm tiếp xúc tạo điều kiện để ông đóng góp.
          Suy nghĩ, hành động của ông Nguyễn Cao Kỳ đáng cho những ai còn luyến tiếc cái thời "vàng son" "nhung lụa" xưa, suy ngẫm để hành động cho hợp lẽ phải.
                                                                           GÌA THÉP

23 nhận xét:

  1. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 18:50 16 tháng 4, 2016

    NHẮN BỌN CỜ VÀNG!

    Asahi Shimbun (Nhật Bản): Hai nước Việt Nam - Hoa Kỳ đang tìm cách tăng cường mối quan hệ hợp tác để đối phó với các thách thức kinh tế và chiến lược.

    AP (Hoa Kỳ): Tổng thống Barack Obama đã có cuộc gặp chưa từng có tiền lệ với người đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam. Hai mươi năm sau khi bình thường hóa quan hệ ngoại giao giữa hai nước một thời từng là cựu thù, ông Obama ngồi trong Nhà Trắng với ông Nguyễn Phú Trọng với hy vọng tiến gần hơn một thỏa thuận thương mại và tăng cường mối quan hệ mà giới chức Hoa Kỳ coi là một đinh chốt trong chính sách châu Á của ông Obama. Hoa Kỳ đang rất muốn đưa mối quan hệ với Việt Nam lên một tầm cao mới. Việt Nam có thể là một điểm chính trong trục hướng đến châu Á, đóng vai trò quan trọng trong chính sách kinh tế và địa chính trị của Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama.

    Business Insider (Hoa Kỳ) đưa thông tin nổi bật đồng thời dẫn lời một quan chức cấp cao Hoa Kỳ nhận xét đây là một "sự kiện trọng đại".

    AFP (Pháp) nhận định chuyến thăm sẽ giúp hai nước cải thiện mối quan hệ song phương, góp phần củng cố mối quan hệ đang ngày càng gần gũi giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

    Còn những lý do khác gắn kết quan hệ gần gũi hơn lợi ích tương hỗ giữa Washington và Hà Nội. Ông Obama đang cố gắng hoàn tất việc đàm phán ký kết TPP. Thương mại hai chiều Việt Nam - Hoa Kỳ dự kiến lên tới 57 tỷ USD vào năm 2020. Tháng 6/2015, hai nước nhất trí mở rộng trao đổi hợp tác quốc phòng, kể cả khả năng phối hợp sản xuất các thiết bị, công nghệ mới, diễn tập hải quân chung và phối hợp giữ gìn hòa bình.

    Trong một diễn biến khác, dường như không được thế giới mấy quan tâm ngoài người Mỹ và người Việt, đó là hành động của những người chống ccđ người Mỹ gốc Việt tại Mỹ, những hành động lạc long, đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân Việt Nam, nhân dân Mỹ và xu thế chung của nhân loại.

    Trược khi tiếp đón ông Nguyễn Phú Trọng, Hội đồng an ninh quốc gia Hoa Kỳ đã mời những người chống cộng gốc Việt đến họp, cũng khôngkhó lắm khi người ta có thể liên hệ cuộc gặp và sự liên quan đến chuyến thăm Hoa Kỳ của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Cũng phải thừa nhận nước Mỹ tự do và dân chủ, nếu không cứ tạm mời mấy vị thủ lãnh này đi nghỉ vài hôm cho đến khi quốc khách về nước. Nhưng lại cũng phải biểu dương rằng ý thức của mấy vị chống cộng cũng xứng đáng được hưởng cái tự do, dân chủ, dân quyền ấy. Bằng chứng là tuy có nhốn nháo cờ lọng vàng chóe cả một đoạn đường nhưng các vị ấy không bạo loạn và cũng không chiềng ra các khẩu hiệu lạ như mấy ngài dân chủ bờ hồ Hà Nội.

    Trong lúc các nhà lãnh đạo hai nước đang tâm sự , đang dự tiệc và đang lẩy kiều lấy lòng nhau thì những chiếc cờ vàng ba sọc đỏ đã kiếm được dịp đi diễu phố. Những người Mỹ gốc Việt đưa ra những khẩu hiệu về dân quyền, dân chủ cho VN. Một hành động khiến người Việt trong nước cảm động đến phát sốt.

    Người Việt vốn nhớ dai nhưng không thù lâu. Câu chuyện đánh nhau với láng giềng, được ngấm ngầm hiểu với nhau là kẻ thù truyền kiếp nhưng những lúc không đánh nhau thì quan hệ láng giềng thân thiện, không chỉ giữa hai quốc gia mà chính từ hai dân tộc, từ nhân dân hai nước. Nếu ai từng lên vùng biên sẽ cảm nhận được điều này.

    Với nước Mỹ, khi các ngài ấy mang bom đạn đến thì " dù còn một tên xâm lược trên đất nước ta thì ta còn chiến đấu, quét sạch nó đi" là mệnh lệnh lương tâm của người Việt chân chính, nhưng khi các ngài ấy đến với thiện tâm thì chúng ta trải thảm đỏ mời và tiếp đón theo hàng thượng khách. Mối quan hệ Việt Mỹ đang ở trong hoàn cảnh của câu Kiều mà PTT Hoa Kỳ đọc tặng TBT ĐCS VN: Trời còn để có hôm nay - Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời”. với kẻ tử thù một thời còn vậy, thì hà cớ chi những người mang cùng một dòng máu lại có những hành động kì quặc vậy? Nó đi ngược lại lợi ích dân tộc, ngược lại ý chí và nguyện vọng của tuyệt đại đa số nhân dân VN. Thật sự không hiểu họ muốn gì.

    Những gì đang diễn ra của người Việt hải ngoại khiến một lần nữa, dư luận lại nhớ về câu chuyện cái đuôi muốn vẫy cái đầu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin cho nhắn kèm:
      Và cùng với các kết quả thảm hại tương tự của các ứng viên rân trủ khác, họ đang đồng thanh gào lên, rằng đây là những cuộc “đấu tố”. Vâng, nếu có là “đấu tố” thật thì đã sao nào?! Và nên nhớ, việc “đấu tố” này áp dụng bình đẳng với mọi ứng cử viên, ai cũng được (hay bị) “đấu tố”, chứ chẳng riêng gì với anh đầu gấu Nguyễn Quang A của các vị. Đơn giản là, cử tri không “đấu” và “tố” thì làm sao xác định được ứng viên này ứng viên khác có đảm bảo các tiêu chuẩn tiên quyết hay không?
      Thi đã không đỗ, thì theo thông lệ, các nhà rân trủ ngu gì mà chẳng đổ vạ cho “ban giám khảo”. Và “giám khảo” ở đây dĩ nhiên là các vị cử tri nơi ông nguyễn Quang A cư trú.
      Tuy vậy, đối với ngài “thiến xĩ”, “chuyên gia tin học, kinh tế” lại kiêm “nhà báo tự do” Nguyễn Quang A, cái tỉ lệ 7/75 phiếu tín nhiệm cũng đã là một con số ấn tượng lắm rồi.
      Thú thật, với tôi cũng thế. Tôi cũng rất ấn tượng!
      Duy có điều...
      Trong mắt các anh cờ vàng hải ngoại, thì “thiến xĩ” Nguyễn Quang A từng là một “nhà đấu tranh rân trủ quốc nội” hung hăng và to mồm nhất trong việc đòi “sửa đổi”, rồi “không công nhận” Hiến pháp năm nao, nhưng bây giờ thì ngài mặc nhiên đã trở thành “thằng luồn trôn”, “kẻ phản bội lại lý tưởng đấu tranh”. Vì: một trong những tiêu chuẩn đầu tiên và bắt buộc đối với mọi ứng cử viên, là phải tự xác nhận phẩm chất “trung thành với Hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam”.
      Vì vậy, xin “tư vấn” miễn phí cho ngài “thiến xĩ”, một khi đã “luồn trôn” nhục nhã như thế rồi mà vẫn bị cử tri khu phố cho... đi tướt, thì thôi, hãy tìm cách hồi đầu về với các anh "cờ vàng".
      Bổn cũ soạn lại, "ta" lại tiếp tục “tẩy chay”.

      Chớ còn biết mần răng bây chừ?
      "Thiên Lý"

      Xóa
    2. Ngoài cờ vàng ra chỉ có gâu mới chấp nhận thiến sĩ!

      Xóa
    3. Nên nhắn vầy luôn với bọn bú đít cờ vàng.

      Xóa
    4. Mới đây, ông Faye Stewart thành viên Đảng Cộng hòa đã có một phát biểu liên quan đến đám cờ vàng ở Mỹ như sau:
      “Chúng ta đã mang người tị nạn Việt Nam vào tiểu bang Oregon những năm về trước và họ đã tạo những ra vấn đề to lớn vì văn hóa và lối sống của họ không thích hợp với người Mỹ chúng ta. Chính phủ đã mang họ vào những căn hộ chung cư trong vùng Portland và họ không biết làm cách nào để sưởi căn phòng của họ cho ấm. Bạn biết họ làm gì không? Họ đốt lửa ngay chính giữa phòng khách của căn chung cư mà họ ở.
      Hay là khi họ cần ăn, họ rất tự nhiên theo cung cách bẩm sinh. Họ đi săn bắt các vật nuôi của người khác như chó hay mèo mà chúng ta rất yêu quý.”
      Khánh Việt

      Xóa
  2. Chỉ có một nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa của Bác Hồ

    QĐND Online- Hiệp định Paris về “chấm dứt chiến tranh lập lại hòa bình ở Việt Nam” được ký kết, nhân dân Việt Nam đã “đánh cho Mỹ cút” giành thắng lợi quyết định. Bước tiếp theo là “đánh cho ngụy nhào” giải phóng hoàn toàn miền Nam thống nhất đất nước, đó là quá trình đấu tranh quyết liệt và phức tạp trên các mặt trận quân sự, chính trị, ngoại giao. Trong đấu tranh ngoại giao và các hoạt động quốc tế để buộc Nguyễn Văn Thiệu phải thi hành nghiêm chỉnh Hiệp định Paris của các lực lượng, diễn ra mạnh mẽ, phong phú và đa dạng. Tiêu biểu là Đại sứ quán Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tại Pháp đã có các hoạt động vận động các nước công nhận Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam, tạo điều kiện thuận lợi cho đấu tranh thống nhất đất nước. Quá trình đó, có một câu chuyện thú vị tại Pháp đã nói lên một chân lý sáng ngời.

    Quảng Trường Ba Đình, nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn độc lập

    Từ năm 1973 đến đầu năm 1975, Đại sứ quán Việt Nam Dân chủ cộng hòa đã tổ chức nhiều cuộc vận động một số nước ở châu Phi có quan hệ với Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, công nhận Chính phủ Cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam Việt Nam. Đại sứ ta tại Pháp có nhiều cuộc gỡ với đại sứ các nước ở Paris và đi đến các nước để chuẩn bị cho việc thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam Dân chủ Cộng hòa với các nước đó. Quá trình đó, Đại sứ ta luôn tranh thủ vận động họ công nhận Chính phủ Cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam Việt Nam. Những hoạt động đó đã đạt kết quả tốt đối với một số nước như Bê Nanh, Công Gô, Angola,… ở châu Phi và Bồ Đào Nha ở Tây Âu. Đối với một số nước khác mặc dù chưa có kết quả ngay do điều kiện của họ, nhưng hầu hết đều đã bày tỏ tình cảm với Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam và Chính phủ Cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam Việt Nam. Với nước Mađagatca có câu chuyện khá thú vị như sau: Nhân dịp ông Ratsiraca Ngoại trưởng nước Mađagatca (sau này trở thành Tổng thống Mađagatca) có chuyến công tác qua Paris, đồng chí Võ Văn Sung, Đại sứ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tại Pháp xin gặp và đặt vấn đề Mađagatca công nhận Chính phủ Cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam Việt Nam. Với cách nói thân thiết của một người bạn, ông cho biết không bao giờ công nhận Chính phủ Cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam Việt Nam. Đồng chí Võ Văn Sung hỏi lý do vì sao? Ông Ratsiraca trả lời “vì Mađagatca đã có quan hệ ngoại giao với Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và không có quan hệ với chính quyền Sài Gòn”1. Ông Ngoại trưởng còn khẳng định: “Đối với chúng tôi thì nước Việt Nam là một, chỉ có nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của “Bác Hồ”2. Vì vậy, “nếu công nhận bất kỳ một chính phủ nào khác là trái với nguyên tắc mà chúng tôi tôn trọng: nước Việt Nam là một! Chúng tôi đã từ chối việc công nhận bọn bù nhìn ở Sài Gòn”3. Đồng chí Võ Văn Sung giải thích lại tình hình miền Nam và chính sách của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa; vai trò của Chính phủ Cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam Việt Nam; những điều khoản của Hiệp định Paris và những vấn đề thuộc về quá trình giải quyết các vấn đề nội bộ miền Nam Việt Nam, ở đó có hai chính quyền, hai quân đội, hai vùng kiểm soát,… Thấy ông Ratsiraca còn phân vân, đồng chí Võ Văn Sung đã phải nói rằng: “Chính phủ Cách mạng lâm thời cũng là anh em chúng tôi cả” và “Việt Nam Dân chủ Cộng hòa với Chính phủ Cách mạng lâm thời tuy hai cũng như một, nhưng tuy một mà cho đến khi Việt Nam tái thống nhất thì vẫn phải là hai”4. Khi hiểu ra vấn đề, ông Ratsiraca hứa sẽ báo cáo về Chính phủ. Hơn một tuần sau đó, Đại sứ quán Mađagatca ở Paris báo cho Đại sứ quán Việt Nam Dân chủ Cộng hoà tại Pháp biết là Mađagatca đồng ý công nhận Chính phủ Cách mạng lâm thời cộng hòa miền Nam Việt Nam.

    TS Nguyễn Văn Bạo
    qdnd.vn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đồng ý với ông Sĩ Nguyên,người Việt nam đã đồng cam chụi khổ,đã đổ máu và nhiều nước mắt chỉ vì MỘT NƯỚC VIỆT NAM ,ĐÓ LÀ NƯỚC VIỆT NAM DÂN CHỦ CÔNG HÒA do Chủ Tịch Hồ Chí Minh sáng lập.

      Việc đổi tên Nước ,đổi Quốc ca là việc tâm linh,liên quan không chỉ những người dân VN đang sống trên mảnh đất hình chữ S này mà còn liên quan đến hàng triệu anh hùng chiến sĩ đã hy sinh không vì một nước VN nào khác mà chỉ vì NƯỚC VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA!

      Bởi vậy,việc chọn tên Nước phải được toàn dân Việt nam phúc quyết,không ai có thể tự tiện được.

      Xóa
  3. Chờ đợi mãi hôm nay tôi mới được đọc bài của bác Thép viết riêng cho Google.tielang!

    Cảm ơn bác- lão đồng chí kiên trung!
    Mọi người dân VN đều thống nhất quan điểm với bác thể hiện trong bài này.
    Duy chỉ có mấy anh cán bộ biến chất như trần công trục, Lê Văn Cương... và lũ rận chấy mới nói rằng có hai nước VN thôi!


    Trả lờiXóa
  4. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 20:06 16 tháng 4, 2016

    LẲNG LẶNG MÀ NGHE MĨ KHÓC THAN!
    TỔNG THỐNG MỸ, OBAMA: MÙA XUÂN Ả RẬP THÀNH MÙA ĐÔNG Ả RẬP
    Theo Vnexpress, Tổng thống Mỹ Barack Obama thừa nhận sai lầm lớn nhất của ông chính là thiếu kế hoạch cụ thể cho Libya sau khi lãnh đạo nước này bị lật đổ vào năm 2011.

    Tổng thống Mỹ Barack Obama

    "Có lẽ đó là việc không lên kế hoạch cho những ngày sau khi tôi thực hiện điều mình cho là đúng trong hành động can thiệp vào Libya", ông Obama hôm qua trả lời người dẫn chương trình của kênh Fox News khi được hỏi về "sai lầm tồi tệ nhất" mà ông phạm phải suốt quãng thời gian làm tổng thống Mỹ.
    Ông Obama vài tuần gần đây không ít lần đề cập đến Libya và chiến dịch can thiệp quân sự của Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO) vào quốc gia này dẫn tới cái chết của ông Muammar Gaddafi, lãnh đạo Libya thời điểm đó.
    Hành động can thiệp vào Libya hồi năm 2011 đã lật đổ chính quyền Gaddafi nhưng lại đẩy Libya vào tình trạng hỗn loạn. Từ đó đến nay, tình hình trong khu vực chỉ chuyển biến theo chiều hướng xấu đi.
    Cả ông Obama và ngoại trưởng Mỹ lúc bấy giờ là bà Hillary Clinton đều lập luận rằng việc loại bỏ ông Gaddafi không phải căn nguyên dẫn tới bất ổn mà thất bại trong việc vực dậy một chính phủ đáng tin cậy cho Libya mới là nguyên nhân tạo ra khủng hoảng.
    "Đấy là bài học mà tôi đang vận dụng mỗi khi chúng tôi được hỏi về một quyết định can thiệp quân sự nào đó. Liệu chúng ta đã có kế hoạch cho những gì xảy ra sau đó chưa?", ông Obama nói trong cuộc phỏng vấn với kênh BBC được phát sóng hai tuần trước. (theo Vũ Hoàng lược ghi)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://www.facebook.com/hoighetphandonglúc 20:18 16 tháng 4, 2016

      Anh Ô thừa nhận sai lầm khi giết anh Kaddafy.
      Thế thì anh Ô khi can thiếp vào VN lật đổ CS cũng đừng vội vàng khi chưa chuẩn bị kế hoạch hậu CS.

      Nếu anh Ô chưa mời được anh Cù con hay Thủ tướng tâm thần hay Nuật sư của triệu triệu dân oan Bùi Kim Thành, hay thủ lãnh Việt Tân quốc nội Nguyễn Quang A... chấp nhận làm lãnh đạo VN thì chớ có xuống tay nha!

      Xóa
  5. Tôi yêu tổ quôc Vn yêu chế độ XHCN , yêu Đảng CS VN

    Trả lờiXóa
  6. Cảm ơn Bác phân tích quá đúng! Họ là tay sai mà tưởng mình là vua!

    Trả lờiXóa
  7. Súng Ngựa Trờilúc 22:05 16 tháng 4, 2016

    Đất nước VN là 1 là nguyên tắc ngàn đời này cũng không cần phải nhấn mạnh làm gì, nó là cái tự nhiên và đương nhiên. Bất kể nước ta bị giặc Tây chia làm 3 hay bị Mỹ thiết lập ách cai trị đô hộ kiểu mới ở miền nam. Đây là ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, Mỹ cút, ngụy nhào.

    Xem hình ảnh trên truyền hình và sách báo, google cũng thấy là Mỹ cút ngụy nhào. Từng thằng Mỹ tháo chạy, dù áo lính hay áo dân sự. 1 thằng Mỹ còn đấm vào mặt 1 thằng ngụy trong khi tranh dành nhau tháo chạy toán loạn. Từng quần áo lính ngụy rải rác đầy ngoài đường phố. Mỹ cút ngụy nhào tháo chạy trong nhục nhã xấu hổ tột cùng.

    Trả lờiXóa
  8. Sự thật về nội chiến VN thì trong sách Bên thắng cuộc của Huy Đức đã nói rất chi tiết nên tôi không bàn đến nội dung của bài trên. Điều tôi cảm nhận đầu tiên là tác giả viết bài này đã thể hiện hằn học, thù hận quá chua cay mà lẽ ra không nên có khi tác giả đứng ở vị trí 'thắng cuộc' để viết. Tôi tự hỏi, nếu tự cho mình là người chiến thắng thì phải vui vẻ kể về chiến công chứ, đằng này thì ngược lại, tác giả tỏ thái độ lồng lộn, hung hăng để 'ép' đối thủ phải công nhận chiến thắng của mình? Thật kỳ lạ, như thế hóa ra tác giả cũng nghi ngờ về chiến thắng của mình và , như trái cây non phải chín ép, tác giả cũng định 'thắng ép'? Buồn cười hết sức! Điều ngạc nhiên nữa mà phải nói là sự bất ngờ không ngờ là ở phần kết, tác giả lại... bợ đít Nguyễn Cao Kỳ để làm bệ đỡ cho 'chiến thắng ép' của mình?!? Ta đã chiến thắng nhưng vẫn phải cầu xin, van lơn đối phương công nhận cho ta thắng thì ta mới an lòng rằng mình đã thật sự thắng?? Ông tác giả bài này đúng là cái thứ... "thép non" nhưng... "già mồm", thật hết thuốc chữa!

    Lẽ ra, để kỷ niệm GPMN thì phải viết về sự hào hùng, anh dũng, gan dạ của toàn quân, toàn dân và sự lãnh đạo tài tình, biến hóa của toàn Đảng. Đằng này, ông lại đi bợ đít một tướng Ngụy phi nghĩa để mượn lời cũng cố cho chiến thắng dựa vào chính nghĩa của ta? Ông có khùng điên không?
    Lẽ ra, với tư thế người chiến thắng thì ông phải nên viết về tinh thần vị tha, tinh thần hòa giải nhân dân hai miền, viết về chính nghĩa Cách mạng đã cảm hóa lòng dân,vv... thì trái lại, ông lại dùng giọng văn kích động hận thù thì có ích gì? Tôi biết ông trong kháng chiến đã chịu nhiều tra tấn trong nhà giam của địch mà di chứng vẫn còn hành hạ ông hằng đêm khiến lòng thù hận trong ông không thể nào nguôi. Tôi rất hiểu và tôn trọng tình cảm yêu ghét riêng tư của ông. Nhưng tôi không đồng ý cách ông gieo rắc lòng thù hận đấy tràn lan đến bạn đọc. Ông nghĩ hậu quả xã hội sẽ ra sao nếu mỗi cá nhân đều nuôi lòng thù hận chính đồng bào của mình? Loài ác thú hổ dữ sẽ tự giết nó nếu nó cứ mãi liếm máu từ vết thương trên mình. Lòng thù hận trong ông nếu không biết cách quên đi thì ông sẽ còn phải tiếp tục sống những tháng ngày dằn vặt, không yên ổn trong tâm. Những người như ông Thép và ông Nặc nô đang tự đầu độc và làm khổ chính mình với trái tim thù hận. Hãy khép lại quá khứ để hướng đến tương lai, đó là cách duy nhất để các ông tự giải thoát và cứu lấy chính mình. Tôi chờ đọc bài thứ 3 của ông đấy, ông Thép Củ Sâm ạ. Chào ông!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tớ nhìn cách đánh máy tớ biết ngay là cậu vl.

      Xóa
    2. Nhầm chỗ một tí, cậu nặc 08:08 ngày 17/4 mới là VL

      Xóa
    3. Ông Nặc 14h53 rất có lý đấy ông Thép ạ!

      Xóa
    4. Hi hi!!!!
      Ông Nặc 14:53 Ngày 17 tháng 04 năm 2016 lại trích dẫn lời của anh rận xĩ Osin Đức San hô về đây!

      Mời anh nặc cùng anh rận xĩ Osin Đức San hô cùng nghe
      BÀ MƯỢT CHỬI TIÊN SƯ ANH OSIN HUY ĐỨC!
      Lời dẫn: Mấy hôm nay, bạn đọc của Google.tienlang đang sôi nổi thảo luận về "công tích" của Quan Toàn quyền Đông Dương Pau Doumer và về “công tích” nói chung của người Pháp ở VN. Ở bài về Nguyễn Viết Dũng, tức Dũng Phi Hổ cũng có ý kiến bàn về “công tích” của chế độ VNCH cùng người Mỹ ở VN. Tất nhiên, trong số người Việt, cũng có không ít kẻ bợ đít ngoại bang để xuyên tạc, bóp méo lịch sử nhằm chạy tội cho những kẻ xâm lược. Nhưng có lẽ không có ai trơ trẽn, mặt dày như “nhà dân chủ” Osin Huy Đức, tức Trương Huy San khi anh ta dám phát ngôn ngược 180 độ về 2 cuộc kháng chiến trường kỳ chống Pháp và chống Mỹ của dân tộc ta. Và vì vậy, anh ta bị bà Mượt nặng lời chửi bới cũng không oan…

      Đọc toàn bài:
      http://googletienlang2014.blogspot.com/2015/12/ba-muot-chui-tien-su-anh-osin-huy-uc.html

      Xóa
  9. +Hoan nghênh cậu VL đã trở lại trao đổi trên diễn đàn G.T ở bài này và một vài bài khác gần đây. Về hình thức, lỗi gõ chữ của cậu dễ nhận ra. Về nội dung, cậu thì lúc nào cũng nhập tâm việc cần đổi tên nước. Nhận thức của cậu tuy chưa tròn trĩnh, đúng đắn, nhưng được cái chân thành và ôn tồn. Tôi hiểu vì sao cậu phải thay VL bằng ND. Và mong một số người ở G.T này, tập dần nết tử tế khi trao đổi giữa bạn đọc với nhau.
    +Nặc 14:53: Một cờ vàng chính hiệu thả rông vào G.T, chuyên tấn công Anh Thép và tôi. Tôi thừa hiểu, Nặc phát hiện những ý kiến của tôi và Anh Thép khá nguy hiểm tới mưu đồ ngoi lên, bò về của Nặc và bọn bè Nặc, bằng một cách rất riêng, của chúng tôi. Nặc có thể qua mắt được nhiều người nhưng không thể nào múa kiếm, vung gươm với chúng tôi, những người đã quá quen với cha chú, chủ thầy của Nặc.
    +Cụ Hồ, tính nhân văn thấm đẫm trong con người và cả cuộc đời Cụ. Đối với quân thù, Cụ không gọp chung mà phân ra: Mỹ và Ngụy. Đánh, không đao to búa lớn, cho Mỹ"cút". Đánh, biết loài giặc cỏ nhưng cũng là máu đỏ da vàng, là đồng bào cả, cho Ngụy "nhào". Nhào thôi. Còn đã nhào rồi mà không biết ăn năn, hối cải, còn tru tróe, phục hận, gây thù thì lại là vấn đề khác.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tréo mà gõ nhầm là tróe> Xin lỗi!

      Xóa
    2. Hô hô, Cụ Thép là người đáng kính, khác một trời một vực với anh Nô nhá! "Chúng tôi"? Ai là "Chúng tôi" với anh Nô?
      Anh cu Nặc nô muốn thấy người sang bắt quàng làm họ một cách quá thô thiển khi anh ta viết:
      ---
      "+Nặc 14:53: Một cờ vàng chính hiệu thả rông vào G.T, chuyên tấn công Anh Thép và tôi. Tôi thừa hiểu, Nặc phát hiện những ý kiến của tôi và Anh Thép khá nguy hiểm tới mưu đồ ngoi lên, bò về của Nặc và bọn bè Nặc, bằng một cách rất riêng, của chúng tôi. Nặc có thể qua mắt được nhiều người nhưng không thể nào múa kiếm, vung gươm với chúng tôi, những người đã quá quen với cha chú, chủ thầy của Nặc."

      Xóa
  10. Ba Mươi tháng Tư 1975, ngày 'toàn thắng' giặc Mỹ xâm lược, giải phóng hoàn toàn miền Nam, giành lại độc lập chủ quyền dân tộc, quyền làm chủ của dân tộc từ Bắc vào Nam và chủ quyền lãnh thổ gồm toàn bộ lãnh thổ giang sơn cẩm tú, chính thức kết thúc cuộc trường chinh bi tráng hơn một thế kỷ chiến đấu hy sinh giải phóng dân tộc và giải phóng thuộc địa 1858 - 1945 - 1954 - 1975, mở ra một kỷ nguyên mới cho vận nước: kỷ nguyên độc lập và xây dựng, phát triển.

    Vì sao nói 'hoàn toàn' miền nam? Vì trước 1975 đã có nhiều vùng ở MN đã được giải phóng. Chia làm vùng giải phóng của ta và vùng tạm chiếm của địch. Cho nên bọn Mỹ mới gọi là 'mảnh da beo'. Sau năm 1973 Mỹ Thiệu kêu gào tràn ngập lãnh thổ, phá thế da beo. Bọn chúng kêu gào 'tràn ngập lãnh thổ' giấy trắng mực đen nhưng vẫn chối bai bãi tội xâm lược lãnh thổ. Bó tay.

    Trả lờiXóa
  11. Bài chủ nói

    “Đã hơn 40 năm qua, cứ đến ngày 30 tháng Tư, những kẻ chống cộng cực đoan ở hải ngoại lại gào thét "Bắc Việt cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam", ….
    ……"Bắc Việt cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam" hay không?
    (thôi trích)

    Đúng là Bắc Việt chiếm miền Nam rồi chứ còn gì?
    Chiếm để vơ vét thóc gạo sống đỡ qua ngày, hy sinh hơn một triệu thanh niên chiếm miền nam để khuân TV, tủ lạnh, Honda, thóc gạo chứ còn gì nữa


    Trả lờiXóa