Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

Đồng chí B nói về âm mưu chống Việt Nam của bè lũ phản động Trung Quốc

 
Lời dẫn: Bài viết dưới đây là ghi chép lại bài phát biểu của Cố Tổng Bí thư Lê Duẩn. Tài liệu hiện được lưu trữ tại Thư viện Quân đội tại Hà Nội.  Christopher E. Goscha đã phát hiện tài liệu này trong Thư viện Quân đội ở Hà Nội, chép tay lại và dịch ra tiếng Anh. Christopher E. Goscha hiện đang giảng dạy môn Lịch sử tại American University và Trường Quốc tế ở Paris. Ông là đồng Giám đốc Nhóm nghiên cứu Việt Nam đương đại, Trường Khoa học Chính trị, Paris. Theo Stein Tønnesson: “Văn bản không đề ngày tháng, và tên tác giả chỉ cho biết là “đồng chí B”. Dù sao, nội dung tài liệu cho ta thấy, nó được viết năm 1979, có lẽ vào quãng thời gian giữa cuộc tấn công của Trung Quốc vào Bắc Việt Nam tháng 2-1979 và thời điểm phát hành cuốn Sách trắng của Bộ Ngoại giao Việt Nam về mối quan hệ Việt – Trung ngày mồng 4 tháng 10 cùng năm. Dường như văn bản được soạn chỉ ít lâu sau quyết định ngày 15 tháng 3-1979 của Đặng Tiểu Bình ngừng cuộc tấn công trừng phạt Việt Nam và rút quân về nước, nhưng trước khi Hoàng Văn Hoan đào thoát sang Trung Quốc tháng 7-1979.”
Bài này Google.tienlang đã giới thiệu tại blog cũ (đã bị hacker chiếm đoạt). Nay, trước hành động xâm lăng của Trung Quốc trên Biển Đông, chúng tôi xin giới thiệu lại bài viết này để bạn đọc hiểu thêm dã tâm của nhà cầm quyền TQ.
**********************


Nói chung, sau khi chúng ta đánh bại Mỹ, không đế quốc nào dám đánh chúng ta nữa. Chỉ có những người nghĩ rằng họ vẫn có thể đánh chúng ta và dám đánh chúng ta là những kẻ phản động Trung Quốc. Nhưng người dân Trung Quốc hoàn toàn không muốn thế. Tôi không biết những kẻ phản động Trung Quốc này sẽ tiếp tục tồn tại thêm bao lâu nữa. Tuy nhiên, miễn là họ tồn tại, thì họ sẽ tấn công chúng ta như họ vừa thực hiện (nghĩa là đầu năm 1979).

Nếu chiến tranh đến từ phương Bắc, thì các tỉnh [Bắc Trung Bộ] Nghệ An, Hà Tĩnh và Thanh Hóa sẽ trở thành cơ sở cho toàn bộ đất nước. Các tỉnh này tốt nhất, là các căn cứ mạnh nhất, tốt nhất và hiệu quả nhất. Vì nếu vùng đồng bằng [Bắc Bộ] tiếp tục là vùng liên tục căng thẳng, thì tình hình sẽ rất phức tạp. Vấn đề không đơn giản chút nào. Nếu không phải là người Việt Nam, thì sẽ không có người nào đánh Mỹ, bởi vì lúc Việt Nam chiến đấu chống Mỹ, cả thế giới còn lại đều sợ Mỹ …

Mặc dù Trung Quốc đã giúp [Bắc] Triều Tiên chỉ với mục đích bảo vệ sườn phía Bắc của họ. Sau khi cuộc chiến kết thúc [ở Triều Tiên] và khi áp lực lên Việt Nam, ông ta (chỗ này hình như nói đến Chu Ân Lai khi đoạn văn sau đó cho thấy vậy) nói rằng, nếu Việt Nam tiếp tục chiến đấu, thì sẽ phải tự lo liệu. Ông ta sẽ không giúp thêm nữa và gây áp lực với chúng ta để ngừng chiến đấu.

Khi chúng ta ký Hiệp Định Geneva, rõ ràng là Chu Ân Lai đã chia đất nước ta làm hai [phần]. Sau khi nước ta bị chia thành hai miền Nam – Bắc như thế, một lần nữa ông ta gây sức ép lên chúng ta, không được làm gì đối với miền Nam Việt Nam. Họ ngăn cấm chúng ta đứng lên [chống lại Việt Nam Cộng hòa do Mỹ hậu thuẫn]. [Nhưng] họ, [người Trung Quốc,] không thể làm gì để ngăn cản chúng ta.

Khi chúng ta ở miền Nam và chuẩn bị chiến tranh du kích ngay sau khi ký Hiệp định Geneva, Mao Trạch Đông đã nói với Đại hội Đảng của chúng ta rằng, ngay lập tức, chúng ta phải buộc Lào chuyển hai tỉnh đã được giải phóng cho chính phủ Viêng Chăn. Nếu không, người Mỹ sẽ tiêu diệt hai tỉnh này, một tình huống rất nguy hiểm [theo cái nhìn của Trung Quốc]! Ngay lập tức, Việt Nam đã phải làm việc với người Mỹ [liên quan đến vấn đề này]. Mao đã bức hiếp chúng ta bằng cách này và chúng ta đã phải làm điều đó.

Sau đó, khi hai tỉnh này đã được chuyển cho Viêng Chăn, những tên phản động [Lào] ngay lập tức bắt giữ Souphanouvong (Chủ tịch Lào từ năm 1975-1986). Lào có hai tiểu đoàn bị bao vây lúc đó. Hơn nữa, họ vẫn chưa sẵn sàng chiến đấu. Sau đó, một tiểu đoàn đã có thể thoát khỏi sự [bao vây]. Lúc đó, tôi đưa ra quan điểm của tôi là, Lào phải được phép tiến hành chiến tranh du kích. Tôi mời Trung Quốc đến và thảo luận về vấn đề này với chúng ta. Tôi nói với họ: “Các đồng chí, nếu các đồng chí tiếp tục gây áp lực với Lào bằng cách này, thì lực lượng của họ sẽ hoàn toàn tan rã. Bây giờ họ phải được phép tiến hành chiến tranh du kích“.

Trương Văn Thiên (Zhang Wentian), người trước đó là Tổng Thư ký [Đảng Cộng sản Trung Quốc] và sử dụng bút danh Lạc Phú, trả lời tôi: “Vâng, các đồng chí, điều các đồng chí nói đúng. Hãy để chúng tôi cho phép tiểu đoàn đó của Lào đảm nhiệm chiến tranh du kích“.

Ngay lập tức, tôi hỏi Trương Văn Thiên: "Các đồng chí, nếu các đồng chí cho phép Lào gánh vác chiến tranh du kích, thì không có gì phải sợ việc phát động chiến tranh du kích ở miền Nam Việt Nam. Điều gì làm cho các đồng chí sợ đến nỗi các đồng chí ngăn cản hành động như thế?"

Ông ta [Trương Văn Thiên] đã nói: “Không có gì phải sợ!”

Trương Văn Thiên đã nói thế. Tuy nhiên, Ho Wei, Đại sứ Trung Quốc ở Việt Nam lúc đó, đã ngồi ở đó và nghe điều đã nói. Ngay lập tức, ông ta điện cho Trung Quốc (báo cáo điều Lê Duẩn và Trương Văn Thiên đã nói). Ngay lập tức, Mao trả lời: “Việt Nam không thể phát động chiến tranh du kích ở miền Nam. Việt Nam phải nằm chờ trong một thời gian dài!” Chúng ta rất nghèo. Làm sao chúng ta có thể đánh Mỹ nếu không có Trung Quốc làm căn cứ hậu tập? Nên chúng ta phải nghe theo họ, đúng không?

Tuy nhiên, chúng ta đã không đồng ý. Chúng ta đã bí mật tiếp tục phát triển lực lượng. Khi [Ngô Đình] Diệm kéo lê máy chém khắp miền Nam Việt Nam, chúng ta đã ban hành lệnh thành lập lực lượng quần chúng để chống lại lệnh đã được lập và nắm quyền [từ chính phủ Diệm]. Chúng ta đã không chú ý [đến Trung Quốc].

Khi cuộc nổi dậy giành chính quyền bắt đầu, chúng tôi đi Trung Quốc để gặp Chu Ân Lai và Đặng Tiểu Bình. Đặng Tiểu Bình đã nói với tôi: “Đồng chí, bây giờ sai lầm của đồng chí đã xảy ra rồi, đồng chí chỉ nên đánh ở mức trung đội trở xuống“. Đó là áp lực mà họ đã áp đặt lên chúng ta.

Tôi nói [với Trung Quốc]: “Vâng, vâng! tôi sẽ làm điều đó. Tôi sẽ chỉ chiến đấu ở mức một trung đội trở xuống“.

Sau khi chúng ta chiến đấu và Trung Quốc nhận ra rằng chúng ta có thể chiến đấu hiệu quả, đột nhiên Mao có suy nghĩ mới. Ông ta nói rằng, vì Mỹ đánh chúng ta, ông ta sẽ đưa quân đội [Trung Quốc] đến giúp chúng ta xây dựng đường xá. Mục tiêu chính của ông ta là tìm hiểu tình hình đất nước ta để sau này ông ta có thể tấn công chúng ta và từ đó mở rộng xuống khu vực Đông Nam Á. Không có lý do nào khác.

Chúng tôi biết rõ ý đồ này, nhưng phải cho phép họ (sự xâm nhập của quân đội Trung Quốc). Thôi thì cũng được. Nhưng họ quyết định đưa quân vào. Tôi yêu cầu họ chỉ gửi người, nhưng quân lính của họ đã đến cùng với súng đạn. Tôi cũng phải chịu điều này.

Sau đó, ông ta (Mao Trạch Đông) bắt chúng ta phải nhận 20.000 quân của ông ta đến xây một con đường từ Nghệ Tĩnh vào Nam Bộ (thuật ngữ tiếng Việt chỉ miền Nam Việt Nam). Tôi từ chối. Họ tiếp tục yêu cầu nhưng tôi không nhượng bộ. Họ gây áp lực với tôi cho quân của họ vào nhưng tôi đã không chấp thuận. Họ tiếp tục gây sức ép nhưng tôi vẫn không chịu.

Tôi đưa ra những ví dụ này để các đồng chí thấy họ có âm mưu cướp nước ta từ lâu và âm mưu đó ác độc như thế nào.

- Sau khi Mỹ đưa hàng trăm ngàn quân vào miền Nam Việt Nam, chúng ta đã phát động cuộc tổng tấn công vào năm 1968 để buộc họ giảm leo thang. Để đánh bại Hoa Kỳ, một điều cần phải biết là làm thế nào để họ từ từ giảm leo thang. Đó là chiến lược của chúng ta. Chúng ta chiến đấu chống một kẻ thù lớn, kẻ thù với dân số 200 triệu người và thống trị thế giới. Nếu chúng ta không thể làm cho họ giảm leo thang từng bước, thì chúng ta sẽ thất bại và không thể tiêu diệt kẻ thù. Chúng ta phải đấu tranh để làm nhụt ý chí họ để buộc họ phải đi đến bàn đàm phán với chúng ta mà không cho phép họ đưa thêm quân.

Đến lúc họ muốn thương lượng với chúng ta, Ho Wei đã viết một bức thư cho chúng tôi, nói rằng: “Các ông không thể ngồi xuống đàm phán với Hoa Kỳ. Các ông phải đưa quân Mỹ vào miền Bắc Việt Nam để đánh với họ“. Ông ta gây áp lực với chúng tôi cách này, làm cho chúng tôi bối rối vô cùng. Đây không phải là vấn đề hoàn toàn đơn giản. Rất là mệt mỏi mỗi khi tình huống như thế phát sinh [với Trung Quốc].

Chúng tôi quyết định không thực hiện cách đó (nói đến lời khuyên của Hồ Wei không đàm phán với Hoa Kỳ). Chúng tôi phải ngồi xuống ở Paris. Chúng tôi phải làm cho họ (Mỹ) giảm leo thang để đánh bại họ. Trong thời gian đó, Trung Quốc đã thông báo [với Mỹ]: “Nếu các ông không tấn công tôi, tôi sẽ không tấn công các ông. Nhưng rất nhiều quân lính mà các ông muốn đưa vào Việt Nam, tùy các ông“. Trung Quốc nhất trí điều này và đã gây áp lực với chúng tôi bằng cách đó.

Họ (Trung Quốc) đã trao đổi nhiều với Mỹ và ép buộc chúng ta phục vụ như là một con bài để mặc cả theo cách này. Khi người Mỹ nhận ra rằng họ đã thua trận, ngay lập tức, họ sử dụng Trung Quốc để [tạo điều kiện] rút quân [ở miền Nam Việt Nam]. Nixon và Kissinger đã đến Trung Quốc để thảo luận vấn đề này.

- Trước khi Nixon đi Trung Quốc, [mục đích chuyến đi của ông ta là] giải quyết vấn đề Việt Nam bằng cách đó, để phục vụ lợi ích của Mỹ và giảm bớt thất bại của Mỹ, cũng như cùng lúc cho phép ông ta lôi kéo Trung Quốc về phía Mỹ. Chu Ân Lai đã đến gặp tôi. Chu Ân Lai nói với tôi: “Lúc này, Nixon đến gặp tôi chủ yếu là thảo luận về vấn đề Việt Nam, do vậy tôi phải đến gặp đồng chí để thảo luận điều đó với đồng chí“.

Tôi trả lời: “Đồng chí, đồng chí có thể nói bất cứ điều gì đồng chí thích, nhưng tôi không nghe theo đồng chí. Đồng chí là người Trung Quốc, tôi là người Việt. Việt Nam là của tôi (đất nước của tôi), hoàn toàn không phải của các đồng chí. Các đồng chí không có quyền nói [về vấn đề Việt Nam] và các đồng chí không có quyền thảo luận [các vấn đề đó với Mỹ]. Hôm nay, các đồng chí, chính tôi sẽ nói với các đồng chí điều mà thậm chí tôi chưa hề nói với Bộ Chính trị, rằng đồng chí đã nêu ra vấn đề nghiêm trọng và vì thế tôi phải nói:

- Năm 1954, khi chúng tôi giành chiến thắng tại Điện Biên Phủ, tôi đã ở [tỉnh] Hậu Nghĩa. Bác Hồ đã điện nói với tôi rằng, tôi phải vào miền Nam để tập hợp [các lực lượng ở đó] và nói chuyện với đồng bào miền Nam [về vấn đề này]. Tôi đi bằng xe tải vào miền Nam. Trên đường đi, đồng bào ra chào đón tôi vì họ nghĩ rằng chúng tôi đã giành chiến thắng. Đau đớn vô cùng! Nhìn đồng bào miền Nam, tôi đã khóc. Vì sau đó, Hoa Kỳ sẽ đến và tàn sát [người dân] một cách khủng khiếp.

Khi vừa tới miền Nam, ngay lập tức, tôi đã điện cho Bác Hồ để xin ở lại [miền Nam] và không trở lại miền Bắc để tôi có thể đánh thêm mười năm nữa hoặc hơn. Đồng chí đã gây khó khăn cho tôi như thế này (muốn nói đến vai trò của Chu Ân Lai trong việc chia cắt Việt Nam tại Geneva năm 1954), đồng chí có biết không“?

Chu Ân Lai nói: “Tôi xin lỗi đồng chí. Tôi đã sai. Điều đó tôi sai” (muốn nói đến sự chia cắt Việt Nam tại Geneva). Sau khi Nixon rời khỏi Trung Quốc, một lần nữa, ông ta (Chu Ân Lai) đến Việt Nam để hỏi tôi về một số vấn đề liên quan đến cuộc chiến ở miền Nam Việt Nam. Tuy nhiên, ngay lập tức, tôi nói với Chu Ân Lai: “Nixon đã gặp các đồng chí rồi. Chẳng bao lâu nữa, họ (Hoa Kỳ) sẽ tấn công chúng tôi thậm chí còn mạnh hơn“.

Tôi hoàn toàn không sợ. Cả hai (Mỹ và Trung Quốc) đã thương lượng với nhau để đánh tôi mạnh hơn. Ông ta (Chu Ân Lai) đã không bác bỏ quan điểm này là vô căn cứ và chỉ nói rằng: “Tôi sẽ gửi thêm súng đạn cho các đồng chí“.

Sau đó ông ta (Chu Ân Lai) nói (về mối lo ngại âm mưu bí mật Trung – Mỹ): “Không có điều đó“. Tuy nhiên, hai bên đã thảo luận làm thế nào để đánh chúng ta mạnh hơn, gồm các cuộc tấn công bằng bom B-52 và phong tỏa cảng Hải Phòng. Rõ ràng là như thế.

– Nếu Liên Xô và Trung Quốc đã không mâu thuẫn với nhau, thì Hoa Kỳ không thể tấn công chúng ta quyết liệt như họ đã tấn công. Khi hai [cường quốc Trung Quốc và Liên Xô] xung đột, người Mỹ đã không bị [phe đối lập là khối xã hội chủ nghĩa] cản trở. Mặc dù Việt Nam có thể thống nhất và đoàn kết với cả Trung Quốc lẫn Liên Xô, để đạt được điều này rất phức tạp, lúc đó chúng ta phải dựa vào Trung Quốc nhiều thứ. Lúc đó, hàng năm Trung Quốc cung cấp viện trợ 500.000 tấn thực phẩm, cũng như súng ống, đạn dược, tiền bạc, chưa kể đến viện trợ đô la. Liên Xô cũng đã giúp bằng cách này. Nếu chúng ta không thể làm điều đó (đoàn kết và thống nhất với Trung Quốc và Liên Xô), mọi thứ sẽ rất nguy hiểm.

Mỗi năm tôi đã phải đi Trung Quốc hai lần để nói chuyện với họ (lãnh đạo Trung Quốc) về [các sự kiện] ở miền Nam Việt Nam. Về phía Liên Xô, tôi không phải nói gì cả (về tình hình ở miền Nam Việt Nam). Tôi chỉ nói một cách chung chung. Khi giao thiệp với Trung Quốc, tôi đã phải nói rằng cả hai [nước] đang đánh Mỹ. Tôi đã đi một mình. Tôi phải có mặt về vấn đề này. Tôi đã đến đó và nói chuyện với họ nhiều lần bằng cách này, mục đích chính là để xây dựng quan hệ gần gũi hơn giữa hai bên (nghĩa là Trung Quốc và Việt Nam). Chính xác là vào thời điểm đó Trung Quốc gây áp lực với chúng ta để xa lánh Liên Xô, cấm chúng ta không được đi với Liên Xô.

Họ đã làm rất căng. Đặng Tiểu Bình, cùng với Khang Sinh đã đến và nói với tôi: “Đồng chí, tôi sẽ giúp đồng chí vài tỷ [có lẽ là nhân dân tệ] mỗi năm. Đồng chí không thể nhận bất cứ thứ gì từ Liên Xô“.

Tôi không đồng ý điều này. Tôi nói: “Không, chúng ta phải đoàn kết và thống nhất với toàn bộ phe [xã hội chủ nghĩa]“.

Năm 1963, khi Khrushchev phạm sai lầm, ngay lập tức [Trung Quốc] ban hành một tuyên bố 25 điểm và mời đảng chúng ta đến cho ý kiến . Anh Trường Chinh và tôi đã đi cùng với một số anh em khác. Trong cuộc thảo luận, họ (Trung Quốc) lắng nghe chúng tôi đến, hình như là điểm thứ 10, nhưng khi đến điểm “không từ bỏ phe xã hội chủ nghĩa”, họ đã không nghe… Đặng Tiểu Bình nói: “Tôi chịu trách nhiệm về tài liệu của chính tôi, tôi muốn nghe ý kiến ​​của các đồng chí, nhưng tôi không chấp nhận quan điểm này của các đồng chí“.

Trước khi chúng tôi ra về, Mao gặp anh Trường Chinh và tôi. Mao ngồi xuống trò chuyện với chúng tôi và cuối cùng ông ta tuyên bố: “Các đồng chí, tôi muốn nói cho các đồng chí biết điều này. Tôi sẽ là chủ tịch của 500 triệu nông dân đang thiếu đất, và tôi sẽ mang một đạo quân tiến xuống khu vực Đông Nam Á“. Đặng Tiểu Bình cũng ngồi ở đó, nói thêm: “Chủ yếu là vì nông dân nghèo, trong tình cảnh khó khăn cùng cực!”

Khi chúng tôi ra ngoài, tôi nói với anh Trường Chinh: “Đó anh thấy đó, âm mưu chiếm nước ta và Đông Nam Á. Bây giờ đã rõ rồi“. Họ dám tuyên bố điều đó như thế. Họ nghĩ chúng ta không hiểu. Đúng là không lúc nào họ không nghĩ đến đánh Việt Nam!

Tôi sẽ nói với các đồng chí nhiều hơn để các đồng chí có thể thấy thêm về tầm quan trọng quân sự trong vấn đề này.

Mao hỏi tôi: Ở Lào, có bao nhiêu cây số vuông đất?

Tôi trả lời: Khoảng 200.000 cây số vuông.

Mao hỏi: Dân số của họ bao nhiêu?

Tôi trả lời: Khoảng 3 triệu!

Mao nói: Như vậy là không nhiều! Tôi sẽ đưa dân tôi đến đó, thật mà!

Mao hỏi: Có bao nhiêu cây số vuông đất ở Thái Lan?

Tôi trả lời: Khoảng 500.000 cây số vuông. 

Mao hỏi: Có bao nhiêu người? 

Tôi trả lời: Khoảng 40 triệu! 

Mao nói: Lạy Chúa! Tỉnh Tứ Xuyên của Trung Quốc có 500.000 cây số vuông, nhưng có tới 90 triệu người. Tôi cũng sẽ đưa một số người dân của tôi tới Thái Lan! 


Đối với Việt Nam, họ không dám nói về việc đưa người tới theo cách này. Tuy nhiên, ông ta (Mao) nói với tôi: “Đồng chí, có đúng là người của các đồng chí đã chiến đấu và đánh bại quân Nguyên?” Tôi nói: “Đúng“. Ông ta hỏi: “Có phải cũng chính người của đồng chí đã đánh bại quân Thanh?” Tôi nói: “Đúng“. Ông ta nói: “Và quân Minh nữa, phải không?” Tôi nói: “Đúng, và cả các ông nữa. Tôi đánh các ông luôn. Các ông có biết điều đó không?“

Tôi đã nói với Mao Trạch Đông như thế. Ông ta nói: “Có, có!” Ông ta muốn chiếm Lào, cả Thái Lan, cũng như muốn chiếm tất cả các nước Đông Nam Á. Đưa người dân đến sống ở đó. Quan điểm đó thật là phức tạp.

Trong quá khứ (nói đến vấn đề có thể xuất phát từ mối đe dọa của Trung Quốc trong thời gian này), chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều, không phải là chúng ta không chuẩn bị. Nếu chúng ta không chuẩn bị, tình hình gần đây sẽ rất nguy hiểm. Không phải là vấn đề đơn giản.

Mười năm trước, tôi đã triệu tập các anh em trong quân đội đến gặp tôi. Tôi nói với họ rằng Liên Xô và Mỹ mâu thuẫn với nhau. Đối với Trung Quốc, họ đã bắt tay với đế quốc Mỹ. Trong tình hình căng thẳng này, các đồng chí phải nghiên cứu vấn đề này ngay lập tức. Tôi sợ rằng quân đội không hiểu ý tôi, nên tôi nói với họ rằng, không có cách nào khác để hiểu vấn đề này. Nhưng họ vẫn thấy khó hiểu. Hoàn toàn không dễ. Nhưng tôi không thể nói bằng cách nào khác. Và tôi đã không cho phép những kẻ khác túm lấy tôi.

Khi tôi đến Liên Xô, Liên Xô cũng làm khó tôi về Trung Quốc. Liên Xô đã triệu tập một cuộc họp gồm 80 đảng [cộng sản] để hỗ trợ Việt Nam, nhưng Việt Nam không tham dự hội nghị này, vì [buổi hợp này] không chỉ đơn giản chỉ nhằm giúp Việt Nam, mà còn có mục đích lên án Trung Quốc. Nên Việt Nam đã không đi.

Liên Xô nói: “Bây giờ các đồng chí bỏ rơi chủ nghĩa quốc tế [hay] là cái gì? Tại sao các đồng chí làm điều này?” Tôi nói: “Tôi hoàn toàn không bỏ rơi chủ nghĩa quốc tế. Tôi không bao giờ làm điều này. Tuy nhiên, để là người quốc tế, trước tiên phải đánh bại Mỹ. Và nếu một nước muốn đánh bại Mỹ, thì phải có sự thống nhất và đoàn kết với Trung Quốc. Nếu tôi đến hội nghị này, thì Trung Quốc sẽ gây nhiều khó khăn lớn với chúng tôi. Các đồng chí, hãy hiểu cho tôi“.

Tại Trung Quốc cũng có nhiều ý kiến và tranh luận ​​khác nhau. Chu Ân Lai đồng ý việc hình thành một mặt trận với Liên Xô để chống Mỹ. Một lần, khi tôi đi Liên Xô để dự lễ kỷ niệm quốc gia, tôi có đọc một bức điện Trung Quốc gửi sang Liên Xô, nói rằng: “Bất cứ khi nào có ai đó tấn công Liên Xô, thì Trung Quốc sẽ đứng bên cạnh các bạn“. Đó là vì đã có một hiệp ước hữu nghị giữa Liên Xô và Trung Quốc từ thời trước đó (tháng 2 năm 1950).

Ngồi cạnh Chu Ân Lai, tôi hỏi ông ta: “Trong bức điện gửi đến Liên Xô gần đây, đồng chí đồng ý thành lập một mặt trận với Liên Xô, nhưng tại sao các đồng chí không thành lập một mặt trận chống Mỹ?” Chu Ân Lai nói: “Chúng tôi có thể thành lập mặt trận chống Mỹ. Tôi chia sẻ quan điểm đó. Các đồng chí, tôi sẽ thành lập một mặt trận với các đồng chí [Việt Nam]“. Bành Chân cũng ngồi ở đó, nói thêm: “Quan điểm này cực kỳ chính xác!” Nhưng khi vấn đề được thảo luận tại Thượng Hải, Mao nói là không thể và hủy bỏ nó. Các đồng chí thấy nó phức tạp như thế nào.

Mặc dù Chu Ân Lai giữ vững một số quan điểm này, ông ta dù sao cũng đồng ý xây dựng một mặt trận và [ông ta] đã giúp Việt Nam rất nhiều. Cám ơn ông ta rằng tôi có thể hiểu [nhiều về những gì đang diễn ra ở Trung Quốc]. Nếu không thì sẽ rất nguy hiểm. Có lần, ông ta nói với tôi: “Tôi đang làm hết sức mình để tồn tại ở đây, sử dụng Li Chiang tích lũy và hỗ trợ cho các đồng chí“. Thì ra vậy (tức là Chu Ân Lai đã sử dụng Li Chiang, để giúp người Việt Nam). Có nghĩa là, không có Chu Ân Lai, điều này sẽ hoàn toàn không thể xảy ra. Tôi đang mắc nợ ông ta.

Tuy nhiên, không đúng để nói rằng các lãnh đạo khác của Trung Quốc hoàn toàn chia sẻ quan điểm của Chu Ân Lai. Họ khác nhau nhiều thứ. Phải nói rằng, người kiên quyết nhất là người có tinh thần Đại Hán và là người muốn chiếm Đông Nam Á, đó chính là Mao Trạch Đông. Tất cả các chính sách [của Trung Quốc] đều nằm trong tay ông ta.

Điều tương tự cũng áp dụng đối với các nhà lãnh đạo hiện tại của Trung Quốc. Tuy nhiên, chúng ta không biết tương lai sẽ ra sao, [sự thật của vấn đề là] họ đã tấn công chúng ta. Trong quá khứ, Đặng Tiểu Bình đã làm hai điều mà hiện đang bị đảo lộn. Đó là, khi chúng ta giành chiến thắng ở miền Nam Việt Nam, nhiều [lãnh đạo] Trung Quốc không hài lòng. Tuy nhiên, dù sao Đặng Tiểu Bình cũng chúc mừng chúng ta. Vì lý do này, ngay lập tức ông ta đã bị những người khác xem như là người theo chủ nghĩa xét lại.

Khi tôi đi Trung Quốc lần cuối, tôi dẫn đầu phái đoàn, và tôi đã gặp phái đoàn Trung Quốc do Đặng Tiểu Bình đứng đầu. Khi nói về vấn đề lãnh thổ, gồm cả việc thảo luận về một số hòn đảo, tôi nói: “Hai đất nước chúng ta ở gần nhau, Có một số vùng lãnh thổ của chúng ta vẫn chưa được xác định rõ ràng. Hai bên nên thành lập các cơ quan để xem xét vấn đề này. Các đồng chí, làm ơn đồng ý với tôi [về vấn đề này]”. Ông ta (Đặng Tiểu Bình) đồng ý, nhưng sau khi làm như vậy, ngay lập tức ông ta bị nhóm lãnh đạo khác xem như là người theo chủ nghĩa xét lại. 

Nhưng bây giờ ông ta (Đặng Tiểu Bình) điên rồi. Bởi vì ông ta muốn cho mọi người thấy rằng ông ta không phải là người theo chủ nghĩa xét lại, cho nên ông ta đã tấn công Việt Nam mạnh hơn. Ông ta để cho họ tiếp tục tấn công Việt Nam.


Sau khi đánh bại Mỹ, chúng ta giữ lại hơn một triệu quân, các đồng chí lãnh đạo Liên Xô hỏi chúng tôi: “Các đồng chí định đánh với ai mà giữ lại một đội quân thường trực lớn như vậy?” Tôi nói: “Sau này, các đồng chí sẽ hiểu“. Lý do duy nhất chúng ta giữ quân đội thường trực như thế là vì mối đe dọa của Trung Quốc đối với Việt Nam. Nếu không có [một mối đe dọa như thế], thì điều này (quân đội thường trực lớn) sẽ không cần. Gần đây, bị tấn công trên hai mặt trận, [chúng ta có thể thấy rằng] rất nguy hiểm nếu chúng ta đã không được duy trì một đội quân lớn.

(B) (Ý nghĩa của chữ “B” này trong văn bản gốc không rõ ràng) – Sau Đệ nhị Thế chiến, tất cả mọi người tin rằng tên sen đầm quốc tế là đế quốc Mỹ. Họ có thể tiếp quản và bắt nạt cả thế giới. Tất cả các nước, gồm các nước lớn đều sợ Mỹ. Chỉ có Việt Nam là không sợ Mỹ.


Tôi hiểu vấn đề này vì công việc đã dạy tôi. Người đầu tiên sợ [Mỹ] là Mao Trạch Đông. Ông ta nói với tôi, đó là, Việt Nam và Lào, rằng: “Ngay lập tức, các ông phải chuyển giao hai tỉnh của Lào đã được giải phóng cho chính phủ Viêng Chăn. Nếu các ông không làm như vậy, thì Mỹ sẽ sử dụng điều đó làm lý do tấn công. Đó là mối nguy lớn”. Về phía Việt Nam, chúng tôi đã nói: “Chúng ta phải chiến đấu chống Mỹ để giải phóng miền Nam Việt Nam“. Ông ta (Mao) nói: “Các ông không thể làm điều đó. Miền Nam Việt Nam phải nằm đợi trong một thời gian dài, đợi một đời, 5-10 đời hoặc thậm chí 20 đời kể từ bây giờ. Các ông không thể đánh Mỹ. Đánh Mỹ là nguy hiểm“. Mao Trạch Đông đã sợ Mỹ đến mức độ đó…

Nhưng Việt Nam không sợ. Việt Nam đã tiếp tục chiến đấu. Nếu Việt Nam không đánh Mỹ thì miền Nam Việt Nam sẽ không được giải phóng. Một đất nước chưa được giải phóng sẽ vẫn là một đất nước lệ thuộc. Không ai có được độc lập nếu chỉ có một nửa đất nước được tự do. Không có được độc lập cho đến năm 1975, đất nước chúng ta cuối cùng có được độc lập hoàn toàn. Có độc lập, tự do sẽ đến. Tự do phải là tự do cho cả nước Việt Nam …

Engels đã nói về chiến tranh nhân dân. Sau đó, Liên Xô, Trung Quốc và chính chúng ta cũng đã nói [về vấn đề này]. Tuy nhiên, ba nước rất khác về nội dung [chiến tranh nhân dân]. Không đúng là chỉ vì các bạn có hàng triệu người, thì các bạn có thể làm bất cứ điều gì các bạn muốn. Trung Quốc cũng nói đến chiến tranh nhân dân, tuy nhiên, [họ cho rằng] “khi kẻ thù tiến lên, thì chúng ta phải rút lui“. Nói cách khác, phòng thủ là chính, và chiến tranh được chia thành ba giai đoạn, vùng nông thôn được sử dụng để bao vây thành thị, trong khi [các lực lượng chính] chỉ ở lại trong rừng núi… Người Trung Quốc ở thế phòng thủ và rất yếu [trong Đệ nhị Thế chiến]. Ngay cả với 400 triệu người đọ sức với quân đội Nhật Bản có 300.000 – 400.000 quân, Trung Quốc vẫn không thể đánh bại họ.

Tôi phải lặp lại điều này như thế, vì trước khi Trung Quốc gửi cố vấn cho chúng ta, một số anh em Việt Nam chúng ta không hiểu. Họ nghĩ rằng [Trung Quốc] rất có khả năng. Nhưng họ không có kỹ năng và do đó chúng ta đã không làm theo [những lời khuyên của Trung Quốc].

Năm 1952, tôi rời miền Bắc sang Trung Quốc vì tôi bị bệnh và cần điều trị. Đây là lần đầu tiên tôi đi nước ngoài. Tôi đặt câu hỏi cho họ (Trung Quốc) và thấy nhiều điều rất lạ. Có những khu vực [đã bị] quân Nhật chiếm đóng, mỗi khu có dân số khoảng 50 triệu người, nhưng không có lấy một chiến binh du kích…

Khi tôi từ Trung Quốc trở về, tôi đã gặp Bác [Hồ]. Bác hỏi tôi:

- Đây là lần đầu tiên chú đi ra nước ngoài, phải không?

Vâng, đây là lần đầu tiên tôi đi ra nước ngoài.

- Chú đã thấy gì?

Tôi thấy hai điều: Việt Nam rất dũng cảm và họ (Trung Quốc) không dũng cảm chút nào.

Tôi hiểu điều này kể từ ngày đó. Chúng ta (Việt Nam) hoàn toàn khác với họ. Lòng can đảm vốn có trong con người Việt Nam và do đó chúng ta chưa bao giờ có một chiến lược phòng thủ (ý nói ở thế thủ). Mọi người dân chiến đấu. 

Gần đây, họ (Trung Quốc) đã mang hàng trăm ngàn quân vào xâm chiếm nước ta. Hầu hết, chúng ta đã sử dụng lực lượng dân quân và quân đội trong vùng để tấn công họ. Chúng ta không ở thế thủ và do đó họ phải lùi bước. Họ không thể quét sạch dù một trung đội Việt Nam, trong khi chúng ta đã xóa sổ vài trung đoàn và hàng chục tiểu đoàn của họ. Có được như vậy là vì chiến lược tấn công của chúng ta.

Đế quốc Mỹ đã đánh với chúng ta trong một cuộc chiến kéo dài. Họ rất mạnh, nhưng họ đã thua. Nhưng có một yếu tố đặc biệt, đó là những mâu thuẫn gay gắt giữa Trung Quốc và Liên Xô. [Vì điều này,] họ đã tấn công chúng ta mạnh như thế này.

… Việt Nam đã chiến đấu chống Mỹ, và đã chiến đấu rất quyết liệt, nhưng chúng ta biết rằng Hoa Kỳ là một nước rất lớn, khả năng tích lũy hơn 10 triệu quân và đưa tất cả các loại vũ khí được xem là mạnh của họ vào để đánh chúng ta. Vì vậy, chúng ta đã phải chiến đấu trong một thời gian dài để làm cho cho họ giảm leo thang. Chúng ta là những người có thể làm được điều đó, Trung Quốc thì không thể. Khi quân đội Mỹ tấn công Quong Tre (Quảng Trị?), ngay lập tức Bộ Chính trị ra lệnh đưa quân đội vào chiến đấu. Chúng ta không sợ.

Sau đó tôi đi Trung Quốc gặp Chu Ân Lai. Ông ta nói với tôi: “Điều đó (cuộc tấn công vào Quảng Trị) có lẽ là chưa từng có, có một không hai. Chỉ có một [cơ hội] trên đời này, không có cơ hội thứ hai. Không ai dám làm những điều các đồng chí đã làm“.

… Chu Ân Lai là người đứng đầu Bộ Tham mưu. Ông ta dám nói, ông ta thẳng thắn hơn. Ông ta nói với tôi: “Nếu tôi biết trước cái cách mà các đồng chí sử dụng, chúng tôi không cần Vạn lý Trường chinh“.

Vạn lý Trường chinh là gì? Vào đầu cuộc hành quân có 300.000 quân, đến cuối Vạn lý Trường chinh chỉ còn 30.000 quân. 270.000 người đã chết. Thực sự ngu ngốc khi thực hiện cách này. Nói như vậy để các đồng chí biết chúng ta đang đi trước họ như thế nào. Trong tương lai không xa, nếu chúng ta chiến đấu chống lại Trung Quốc, chúng ta chắc chắn sẽ giành chiến thắng … Tuy nhiên, sự thật là nếu một nước khác [không phải Việt Nam] chiến đấu chống lại Trung Quốc, không rõ họ có giành được chiến thắng như thế này không (như Việt Nam).

… Nếu Trung Quốc và Liên Xô thống nhất với nhau, không chắc Hoa Kỳ có dám đánh chúng ta hay không. Nếu hai nước thống nhất và liên kết với nhau để giúp chúng ta, không chắc Hoa Kỳ có dám đánh chúng ta cái cách mà họ đã đánh. Họ sẽ do dự ngay từ đầu. Họ sẽ do dự như thời Kennedy. Việt Nam, Trung Quốc và Liên Xô, tất cả đã giúp Lào và ngay lập tức Mỹ ký một hiệp ước với Lào. Họ không dám gửi quân Mỹ sang Lào, họ để cho Đảng [Nhân dân Cách mạng] Lào tham gia chính phủ ngay lập tức. Họ không dám tấn công Lào nữa.

Sau đó, khi hai nước [Liên Xô và Trung Quốc] xung đột với nhau, Mỹ được [Trung Quốc] thông báo là họ có thể tiến tới và tấn công Việt Nam mà không sợ. Đừng sợ [sự trả đũa của Trung Quốc]. Chu Ân Lai và Mao Trạch Đông đã nói với Mỹ: “Nếu các ông không tấn công tôi, thì tôi sẽ không tấn công các ông. Các ông có thể đưa nhiều quân vào miền Nam Việt Nam mà các ông muốn. Tùy các ông“.

… Hiện tại, chúng ta có biên giới với một nước rất mạnh, một nước với ý đồ bành trướng mà nếu muốn được thực hiện, phải bắt đầu với một cuộc xâm lược Việt Nam. Vì vậy, chúng ta phải chung vai gánh vác, vai trò lịch sử khác nhau. Tuy nhiên, chúng ta chưa bao giờ trốn tránh trách nhiệm lịch sử. Trước đây, Việt Nam đã thực hiện nhiệm vụ của mình, và lần này Việt Nam xác định không cho phép họ bành trướng. Việt Nam giữ độc lập riêng mình và làm như vậy cũng là để bảo vệ nền độc lập của các nước Đông Nam Á. Việt Nam kiên quyết không để Trung Quốc thực hiện âm mưu bành trướng. Trận đánh gần đây [với Trung Quốc] chỉ là vòng một. Hiện họ vẫn còn chuẩn bị nhiều lĩnh vực. Tuy nhiên, bất kể họ chuẩn bị đến mức độ nào, Việt Nam cũng sẽ thắng …

Tiến hành chiến tranh không phải là đi bộ thong thả trong rừng. Gửi một triệu quân vào cuộc chiến chống lại một nước ở bên ngoài liên quan đến vô số khó khăn. Gần đây họ đưa 500.000 – 600.000 binh lính để đánh chúng ta, nhưng họ đã không có thiết bị vận tải đầy đủ để cung cấp lương thực cho quân đội của họ. Trung Quốc hiện đang chuẩn bị 3,5 triệu quân, nhưng họ phải để lại một nửa số quân đó ở biên giới [Trung-Xô] để ngăn chặn Liên Xô. Vì lý do đó, nếu họ đưa 1 hoặc 2 triệu quân vào để đánh chúng ta, chúng ta sẽ không sợ bất cứ điều gì. Chúng ta chỉ có 600.000 quân tham gia, và trong tương lai gần, nếu chúng ta phải đánh với 2 triệu quân, sẽ không có vấn đề gì cả. Chúng ta không sợ.

Chúng ta không sợ bởi vì chúng ta biết cách đánh. Nếu họ đưa 1 triệu quân, họ sẽ chỉ giành được một chỗ đứng ở miền Bắc. Đi xuống vùng trung du, vùng đồng bằng và Hà Nội và thậm chí xuống dưới sẽ khó khăn hơn nữa.

Các đồng chí, như các đồng chí biết, bọn Hitler tấn công quyết liệt theo cách này, nhưng khi họ (Đức Quốc xã) đến Leningrad, họ không thể vào được. Với thành phố, người dân và các công trình phòng thủ, không thể nào thực hiện các cuộc tấn công hiệu quả chống lại mỗi người và mọi người. Thậm chí đánh trong hai, ba hoặc bốn năm, họ vẫn không thể vào. Mỗi làng ở đó (ở miền Bắc) thì giống như thế. Đường lối của chúng ta là: mỗi huyện là một pháo đài, mỗi tỉnh là một chiến trường. Chúng ta sẽ chiến đấu và họ sẽ không thể nào vào được cả.

Tuy nhiên, không bao giờ đủ khi chỉ đánh kẻ thù ở tiền tuyến. Phải có một đội quân hậu tập trực tiếp mạnh mẽ. Sau trận đánh gần đây kết thúc, chúng tôi đánh giá rằng, trong tương lai không xa, chúng ta phải đưa thêm vài triệu người đến mặt trận phía Bắc. Nhưng kẻ thù đến từ phía bắc, hậu phương trực tiếp cho cả nước phải là Thanh Hoá, Nghệ An, Hà Tĩnh … Hậu phương trực tiếp bảo vệ thủ đô phải là Thanh Hóa và Nghệ Tĩnh. Chúng ta có đủ người. Chúng ta có thể đánh chúng bằng nhiều cách … Chúng ta có thể sử dụng 2-3 quân đoàn để giánh một cú mạnh vào chúng, sẽ làm cho chúng lảo đảo, trong khi chúng ta tiếp tục giữ đất của chúng ta. Để đạt được mục đích này, mỗi người lính phải là một người lính thực và mỗi đội phải là một đội hình thực sự.

- Bây giờ đã đánh xong một trận rồi, chúng ta không nên chủ quan. Chủ quan và đánh giá thấp kẻ thù là sai lầm, nhưng thiếu tự tin cũng sai. Chúng ta không chủ quan, chúng ta không đánh giá thấp kẻ thù. Nhưng chúng ta cũng tự tin và vững tin vào chiến thắng của chúng ta. Chúng ta cần phải có cả hai điều này.

- Bây giờ Trung Quốc có âm mưu đánh [chúng ta] để mở rộng xuống phía Nam. Nhưng trong thời đại hiện nay họ không thể đánh và dọn dẹp một cách dễ dàng. Trung Quốc chỉ đánh Việt Nam có vài ngày mà cả thế giới đã hét lên: “Không được đụng đến Việt Nam“! Thời đại hiện nay không giống như thời xưa. Trong những ngày này, không chỉ có chúng ta và họ (muốn nói Trung Quốc). Bây giờ cả thế giới đang gắn chặt với nhau. Loài người vẫn chưa hoàn toàn đi vào giai đoạn xã hội chủ nghĩa, nhưng đây là lúc mọi người đều muốn độc lập và tự do. [Ngay cả] trên các đảo nhỏ, người dân cũng muốn độc lập, tự do.

Cả nhân loại hiện nay như thế. Điều đó là rất khác với thời xưa. Thời đó, người dân chưa nhận thức rõ những điều này. Do đó, câu của Bác Hồ: “Không có gì quý hơn độc lập tự do” là một ý tưởng của thời đại hiện nay. Đụng đến Việt Nam là đụng đến nhân loại và xâm phạm độc lập, tự do … Việt Nam là một quốc gia tượng trưng cho độc lập và tự do.

- Khi phải chiến đấu chống Mỹ, anh em chúng ta trong Bộ Chính trị đã thảo luận với nhau về vấn đề này, cân nhắc liệu chúng ta có dám đánh Mỹ hay không. Tất cả đều đồng ý đánh. Bộ Chính trị đã bày tỏ quyết tâm: để chiến đấu chống Mỹ, chúng ta không sợ Mỹ. Tất cả đều đồng tâm. Khi tất cả đã đồng ý đánh Mỹ, không sợ Mỹ, chúng ta cũng không sợ Liên Xô. Tất cả đều đồng ý. Chúng ta cũng không sợ Trung Quốc. Tất cả đều đồng ý. Nếu chúng ta không sợ ba điều này, chúng ta có thể đánh Mỹ. Đó là cách chúng tôi đã thực hiện trong Bộ Chính trị hồi đó.

Mặc dù Bộ Chính trị đã gặp và tổ chức các buổi thảo luận như thế và mọi người đồng lòng, sau này có một người đã nói với một đồng chí điều mà tôi đã nói. Đồng chí đó đặt câu hỏi cho Bộ Chính trị, hỏi lý do gì mà Anh Ba một lần nữa lại nói rằng, nếu chúng ta muốn đánh Mỹ, thì chúng ta không nên sợ Trung Quốc? Tại sao anh ấy phải nói như vậy nữa?

Lúc đó, anh Nguyễn Chí Thanh, người đã bị nghi là có cảm tình với Trung Quốc, đứng lên và nói: “Kính thưa Bộ Chính trị và kính thưa Bác Hồ, lời phát biểu của Anh Ba là đúng. Phải nói như thế (ý nói không cần phải sợ Trung Quốc), vì họ (Trung Quốc) gây rắc rối cho chúng ta nhiều điều. Họ chặn chúng ta ở chỗ này, rồi họ trói tay chúng ta ở chỗ kia. Họ không cho chúng ta đánh…“

Trong khi chúng ta đánh ở miền Nam Việt Nam, Đặng Tiểu Bình quy định rằng tôi chỉ có thể đánh ở mức trung đội trở xuống và không được đánh ở mức cao hơn. Ông ta (Đặng Tiểu Bình) nói: “Ở miền Nam, do các ông phạm sai lầm về việc đã khởi động đánh trước, các ông chỉ nên đánh ở mức trung đội trở xuống, không được đánh ở mức cao hơn“. Họ gây áp lực lên chúng ta như thế.

- Chúng ta không sợ ai cả. Chúng ta không sợ bởi vì chúng ta có lẽ phải. Chúng ta không sợ ngay cả anh trai của chúng ta. Chúng ta cũng không sợ bạn bè của chúng ta. Dĩ nhiên, chúng ta không sợ kẻ thù của chúng ta. Chúng ta đã đánh họ rồi. Chúng ta là con người, chúng ta không sợ bất cứ ai. Chúng ta độc lập. Cả thế giới biết chúng ta độc lập.

Chúng ta phải có một quân đội mạnh mẽ, bởi vì đất nước chúng ta đang bị đe dọa và bị bắt nạt … Không thể khác được. Nếu không, thì sẽ nguy hiểm vô cùng, nhưng đất nước chúng ta nghèo.

- Chúng ta có một quân đội mạnh, điều đó không có cách nào làm nhụt chí chúng ta. Có một số chính sách của Trung Quốc đối với chúng ta: xâm lược và chiếm đóng nước ta, tìm cách làm suy yếu chúng ta về kinh tế và làm cho điều kiện sống của chúng ta khó khăn. Vì những lý do này, để chống lại Trung Quốc, trước hết, chúng ta phải, không những chiến đấu, mà còn làm cho chúng ta mạnh mẽ hơn. Để đạt được mục đích này, theo tôi, quân đội của chúng ta không nên là một lực lượng lãng phí nguồn lực của nhà nước, mà nên là một lực lượng sản xuất mạnh mẽ. Khi kẻ thù đến, họ (những người lính) cầm súng ngay lập tức. Khi không có kẻ thù, thì họ sẽ sản xuất đàng hoàng. Họ sẽ là biểu tượng tốt nhất và cao nhất trong sản xuất, sản xuất nhiều hơn bất cứ người nào khác. Dĩ nhiên, đó không phải là một câu chuyện mới …

- Hiện nay, trên vai quân đội của chúng ta đang gánh vác một nhiệm vụ lịch sử: bảo vệ độc lập và tự do của chúng ta, trong khi cùng lúc bảo vệ hòa bình và độc lập trên toàn thế giới. Nếu chính sách bành trướng của bè lũ phản động Trung Quốc không thể thực hiện được nữa, sẽ là lợi ích của cả thế giới. Việt Nam có thể làm điều này. Việt Nam có 50 triệu người rồi. Việt Nam có những người bạn Lào và Campuchia và có địa thế vững chắc. Việt Nam có phe [XHCN] và tất cả nhân loại đứng về phía ta. Rõ ràng là chúng ta có thể làm điều này.

… Các đồng chí có biết người nào trong đảng chúng ta, trong nhân dân của chúng ta, nghi chúng ta sẽ thua Trung Quốc? Dĩ nhiên là không có ai cả. Nhưng chúng ta phải duy trì các mối quan hệ bạn bè của chúng ta. Chúng ta không muốn hận thù dân tộc. Tôi lặp lại: tôi nói điều này bởi vì tôi chưa bao giờ cảm thấy căm thù Trung Quốc. Tôi không cảm thấy như thế. Đó là họ đánh chúng ta.

Hôm nay tôi cũng muốn các đồng chí biết rằng trong thế giới này, người đã bảo vệ Trung Quốc là chính tôi! Đó là sự thật. Tại sao vậy? Bởi vì trong hội nghị tháng 6 năm 1960 tại Bucharest, 60 đảng đứng lên chống lại Trung Quốc, nhưng chỉ có mình tôi là người bảo vệ Trung Quốc. Việt Nam chúng ta là thế. Tôi sẽ tiếp tục lặp lại điều này: Tuy họ cư xử tồi tệ, chúng ta biết rằng người của họ là bạn của chúng ta. Về phía chúng ta, chúng ta không cảm thấy xấu hổ với Trung Quốc. Tuy nhiên, âm mưu của một số lãnh đạo (Trung Quốc) là một vấn đề khác. Chúng ta coi họ chỉ là một bè lũ. Chúng ta không nói tới đất nước họ. Chúng ta không nói người dân Trung Quốc xấu với chúng ta. Chúng ta nói bè lũ phản động Bắc Kinh. Tôi nói lại điều này một lần nữa một cách nghiêm túc như thế.

Vì vậy, chúng ta hãy kiểm soát tình hình chặt chẽ, trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, và không bao giờ nới lỏng sự cảnh giác. Về mối quan hệ với Trung Quốc cũng vậy. Tôi tin rằng trong 50 năm, hoặc thậm chí trong 100 năm, chủ nghĩa xã hội có thể thành công, và lúc đó chúng ta sẽ không bị vấn đề này nữa. Nhưng sẽ mất một thời gian [dài] như thế. Vì vậy, chúng ta phải chuẩn bị và sẵn sàng trên mọi phương diện.

Hiện nay, chắc chắn không ai còn nghi ngờ nữa. Nhưng cách đây năm năm, tôi dám chắc rằng [không có] đồng chí nào nghi ngờ Trung Quốc có thể đánh chúng ta. Nhưng có. Đó là vì các đồng chí [này] không có kiến ​​thức về vấn đề này. Nhưng đó không phải là trường hợp của chúng tôi (Lê Duẩn và ban lãnh đạo). Chúng ta biết rằng Trung Quốc đã và đang tấn công chúng ta [cách đây] mười năm hoặc hơn. Vì vậy chúng ta không ngạc nhiên [về cuộc tấn công của Trung Quốc vào tháng 1 năm 1979].

Ngọc Thu, dịch từ: Wilson Center


138 nhận xét:

  1. Tài liệu chưa kiểm chứng !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Tài liệu hiện được lưu trữ tại Thư viện Quân đội tại Hà Nội", có đọc không đấy ?

      Xóa
    2. Vãi !
      Thế nó bảo ăn cứt gà sát cũng ăn à ?
      Này :
      Trích :" ...... Christopher E. Goscha đã phát hiện tài liệu này trong Thư viện Quân đội ở Hà Nội, chép tay lại và dịch ra tiếng Anh. ... " ( hết trích )
      Đọc đến đây ông đã hiểu chửa ? Đây là bản dịch từ tiếng Anh của cái bản gốc chép tay tiếng Việt của ngài X nào đó, ngài ấy chép tay từ một cái thư viện nào đó do ngài ấy nói ra ..... và vấn đề là chưa ai kiểm chứng !

      Xóa
    3. Vãi !
      Có đọc không đấy, lời văn rất chân chất, không thể có người nước ngoài nào mà hiểu rõ tình hình VN như thế này khi đó mà có thể bịa đến mức này, cho dù dịch lại 2 bước thì vẫn rất thật khó mà thuộc dạng có thể phịa dễ dàng được, sống bên đó bị MẼo nó bịp nhiều lắm rồi nên mất cái tâm tin tưởng rồi hả? Còn muốn keiemr chứng ấy hả, chỉ cho này đồ ngu:
      Bước 1: mở google lên gõ cái tên "Christopher E. Goscha" xác thực xem có nhân vật này không và các thông tin quan đến bài này.
      Bước 2: tìm địa điểm Thư viên Quân đội tại Hà Nội xem có tồn tại không.
      Bước 3: liên kết dữ liệu đã thu thập được ở bước 1 và 2 rồi suy luận xem...
      Thời đại thông tin mà làm bố mày phải chỉ cho rõ phí thời gian.

      Xóa
    4. Nặc danh09:14 Ngày 29 tháng 05 năm 2014@,
      Suy luận kiểu lớp 1 à ?
      Này :
      Bước 1 : Nhân vật này có thực !
      Bước 2 : Có một thư viện QĐ ở Hà Nội !
      Bước 3 : Bước 1 + Bước 2 = Cái gì đây , kì này ?????
      Thằng cu Tí học lớp 3 nó bảo : Bước 1 : có một ông Lê Duẩn , bước 2 : có một đại học Tổng hợp ở hà Nội , bước 3 : rất có thể ông Duẩn học và tốt nghiệp trường này ! Mịa , thời đại thông tin mà để bố học lớp 3 phải phiền lòng , rách việc !

      Xóa
    5. Định nói mày " đúng chuẩn cách dùng kiến thức của dân đạp xích lô", mà nghĩ lại cái tên xích lô chắc mày ghi cho có thôi chứ gì, chửi thế chả lại tội các bác đạp xích lô thật, đành dùng lại câu của mày để nói mày vậy tao "bảo ăn cứt gà sát cũng ăn à ?"
      Bước 1 tao đã bảo xác thực ông đó và các tin liên quan đến bài này thì tức là không chỉ xác nhận có ông này tồn tại không mà phải xác nhận ông này và sự liên quan của bài viết này, xem có thực ông này liên quan đến bài này không ấy.....
      Bước 2: ôi ngoan lắm, tìm tốt lắm, giỏi lắm, bố khen...
      Bước 3: liên kết dữ liệu mà cũng không được hả trời.... phải chỉ từng li từng tý mới được hả trời ơi.
      Y như thằng cu Tí mà mày ví dụ, mà chắc cái thằng cu đó chả có thực, rãnh thật...

      Xóa
    6. Nặc danh09:59 Ngày 29 tháng 05 năm 2014@,
      Ối giời ôi, cu Tí nó nằm ngửA giãy đành đạch la ầm trời rằng : Có thằng kiểm chứng tính xác thực một thông tin mà lại thông qua Gu Gồ ....hé hé hé .... đúng là bảo ăn cứt gà sát cũng ăn....., trên Gu gố có đủ loại, thơm, thồi, ...v.v.... có điều nó chỉ lưu trữ thông tin do ai đó viết, nó không bao hàm phải là sự thật !
      Cu Tí bảo ông thử viết bậy một bài trên blog của ông ròi ông cũng ..... Gúc xem nó có hiện ra không !
      Hố hố hố, hé hé hé ,...v.v..... lần đầu tiên nghe nói kiểm tính xác thực thông tin bằng cách ... Gu Gồ ......
      .... rồi cu Tí hỏi lại xem ông học lớp mấy vậy ?

      Xóa
    7. ^@: hết nói vớ thằng này, tưởng theo Mẽo là tiến bộ ai ngờ bại liệt não, đến cả tiến bộ của Mẽo nó cũng phủ định, haizzz...

      Xóa
    8. Nặc danh15:47 Ngày 29 tháng 05 năm 2014@,
      Cu Tí nói với ông rằng Gu gồ là công cụ tìm kiếm tiến bộ bậc nhất nhì thế giới, nhưng việc kết quả tìm kiếm ấy có đúng hay không lại là chuyện khác ! Thì nó bẩu ông thử viết bậy vài bài trong blog cá nhân của ông rồi Gúc phát xem sao ?
      Cháu nó bẩu là công cụ tìm kiếm đơn giản chỉ để tìm kiếm, két quả đúng hay sai ... hé hé hé có óc bò mới tin !

      Xóa
  2. Tôi xác nhận tài liệu này có thực, bản dịch này có thể chưa chuẩn lắm nhưng đủ ý. Một vài quan điểm chưa hoàn toàn khách quan nhưng tôi thấy TBT Lê Duẩn là một lãnh đạo cứng rắn, quyết đoán, trừ lĩnh vực kinh tế thì ông là nhà lãnh đạo tài ba. Phong cách lãnh đạo của ông đối lập hoàn toàn ông đương kim TBT bây giờ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thằng DLV ghẻ chui gầm sủa bậy gì vậy?

      Xóa
    2. Vãi cái trò đánh lận con đen, câu 1 nửa trước khen nửa sau đá; câu 2 bắt đầu đá hoàn toàn , đến câu 3 thì lòi cái mặt chó ra...

      Xóa
    3. @ Ơ cái bọn DLV này thích khen thối nhỉ? Thế nào thì nói thế ấy, gì phải xoắn?

      Xóa
    4. Thời đó NGO chưa vào được VN chớ bây giờ NGO đã nắm đầu cả nước rồi thì TBT có muốn oai phong như ông Lê Duẩn cũng không được.

      VN phải có một nhân vật như Putin của Nga thì VN mới khá được chớ nếu không cả nước rồi đây cũng phải đầy tớ cho chúng nó mà thôi.

      Xóa
    5. Cả thế giới này - trừ một vài nước như China, Nga Sô, Triều Tiên, Cuba, Iran, ... - đã bị NGO xỏ mũi hết rồi.

      Tệ nhứt là Âu châu giống như con dog chúng bảo sủa là phải sủa, cắn ai là cắn ...

      VN mình đã bị NGO xâm nhập vào đến não bộ thì rồi đây cũng chẳng khá gì hơn đâu như một số người đã báo động.

      Xóa
    6. NGO NGO NGO NGO là cái gì hả mấy thằng ngu kia...

      Xóa
  3. Điều kỳ lạ là khi tàu cá VN bị tàu TQ đâm chìm thì bộ trưởng quốc phòng Nhật Bản lên tiếng phản đối TQ đầu tiên, còn bộ trưởng QPVN thì chắc là đang bận trăm công nghìn việc nên không để ý.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chắc ông Phùng Quang Thanh đang... bận họp.

      Xóa
    2. Khi HD981 vào biển Đông thì nghị sĩ Mĩ cũng tổ chức ra tuyên bố phản đối trong khi đại biểu cuốc hội VN vẫn ngồi trong phòng máy lạnh !

      Xóa
    3. Phản đối ầm ầm ra đó có đọc báo không mà phán đấy hả? Chủ trương của Đảng và nhà nước hiện nay là sử lý vụ việc = các biện pháp hòa bình như lực lượng cảnh sát biển với ngoại giao. Bây giờ ngoài đó chỉ có cảnh sát biển với các tàu cá ngư dân mà nó đã xuyên tạc vu khống ta đủ điều, giờ thử nghĩ nếu ta đem tàu quân sự ra thì sao hả, hiển nhiên nó cũng kéo luôn số lực lượng chính quy nó ra và đến lúc đó thì xung đột vũ trang chỉ là chuyện sớm muộn...

      Xóa
    4. Việc buồi gì ảnh hưởng đến nghị sĩ Mỹ mà " Xồn xồn như lồn phải phải nước nóng" Tốt đẹp gì cái bọn Mỹ kẻ đã giẫm đạp nhau chạy mất dép năm 1975 - Trời nắng chỉ có những thằng ngu như chó Xich lô mới ko ngồi máy lạnh , câm con mẹ cái mồm cho đỡ thối

      Xóa
    5. @Nặc danh14:16 Ngày 28 tháng 05 năm 2014
      Ngu như ch..ó! Mỹ rút quân đàng hoàng theo hiệp định Paris 1973. Thua trận là VNCH chứ không phải Mỹ. Ít nhất thì trên thế giới vẫn còn những người quan tâm đến ngư dân VN như ông bộ trưởng QP Nhật bản. Còn bộ trưởng QP VN thì chẳng có lấy 1 ý kiến về vụ này, dù là ý kiến cá nhân.

      Xóa
    6. ^@: Ngu như ch..ó, Mỹ thua be bét sợ phải tốn thêm tiền nuôi thêm đám tàn nhân sau này nên mới phải rút, VHCH chả là cái đinh ghẻ gì cả, Mỹ rút viện trợ hoàn toàn thì tèo, đơn giản như thế cũng đéo hiểu; óc não méo mẽo ra thì làm đéo gì mà hiểu được còn bày đặt dạy đời các bộ trưởng...

      Xóa
    7. Nếu BTQP lên tiếng thì chuẩn bị rút gươm ra thôi.

      Xóa
  4. qua hay, qua sac sao. Dung la mot tam nhin chien luoc, dang kham phuc

    Trả lờiXóa
  5. Lũ dư luận viên đọc cho kỹ từng câu từng chữ để mà ngậm mõm thối lại, đừng chửi ai là ngụy nữa nhé. Một đằng cầm vũ khí Mỹ, một đằng cầm vũ khi cho Tàu, cho LX, khác gì nhau?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Saovang12345 lại lảm nhảm cái gì đấy? TH bây giờ rau má có to bằng lá sen nữa đâu.

      Xóa
    2. dân đen ơi là dân đen!
      Ngu chi ngu rứa?
      NGỤY thì vưỡn là NGỤY thôi!
      Cãi sao dc mà cứ cố!
      + Một đằng, như ông Lê Duẩn ở đây nói: Dám đánh Mỹ, dù trái ý thằng Tàu khựa.
      + Một đằng thì nhục như con trùng trục: Đã tuyên bố thoái vị vào năm 1945, rồi ra làm cố vấn cho ông Hồ, rồi lại tráo trở bỏ chạy, rồi lại được ng Pháp ẵm bế lên ngai vàng do thằng Pháp trả lương, nó bảo sao thì phải làm vậy. Ở Hội nghị Genève, thằng Pháp có cho ngồi chung bàn khi thương thảo với bên kia đâu?
      Rồi Ngô Đình Diệm cũng dc ng Mỹ ắm bế lên ngai Thủ tướng, rồi lật Bảo Đại, lên ngai Tổng thống. Khi thằng Mỹ thấy hết giá trị sử dụng thì nó khử Diệm.
      Thiệu lên thay và cũng luôn luôn sợ Mỹ không ưa. Mãi đến 28/4/1975 Thiệu mới dám sổ ra nỗi uất ức trong lòng với ông chủ Mỹ:
      + CÙNG NGHE LẠI LỜI TUYÊN BỐ TỪ CHỨC CỦA NGUYỄN VĂN THIỆU
      http://googletienlang2014.blogspot.com/2014/04/cung-nghe-lai-loi-tuyen-bo-tu-chuc-cua.html
      Thằng Mỹ nó muốn đưa quân vào thì nó đưa; nó muốn rút ra thì nó rút, đâu nó có thèm hỏi bọn NGỤY?
      Thiệu ký Hiệp định Paris thì ký, không ký thì Mỹ xin cái đầu!
      Nhục chửa?

      Xóa
    3. Vãi cái câu chia phe cầm vũ khí nữa, mẹ kiếp ăn học bên tây nghe nói tiến bộ vãi cc lắm mà sao đọc hiểu ngu như bò thế nhỉ? Cái thứ nô lệ mãn kiếp ngụy quyền từ Pháp đến Mỹ giờ thì ai đây nữa? Đấng TT cũ của chúng mày đã thừa nhận thế mà sao chúng mày vẫn lỳ lợm thế nhỉ?

      Xóa
    4. Các đồng chí dư luận viên đã ngu lại còn hay cãi. Thế Đảng ta được thành lập ở đâu? Đồng chí Nguyễn Ái Quốc được ai đào tạo rồi cử về nước? Ai cho Đảng ta tiền, vũ khí, lương thực? Một số tướng lĩnh, cán bộ cao cấp, các hạt giống đỏ được đi học tập ở đâu? Đánh trận Điện Biên Phủ không có cố vấn TQ, pháo binh TQ thì ăn được Pháp không? Cải cách ruộng đất cố vấn nước nào sang chỉ đạo? Xem ảnh các vụ đấu tố thấy treo những ảnh của các lãnh tụ nào? Nội chiến Nam Bắc thì nươc nào viện trợ chính cho Miền Bắc từ vũ khí, lương thực đến đạn dược, chuyên gia huấn luyện rồi cả công binh nữa?

      Đã nói với lũ ngu các đồng chí nhiều lần rồi. Miền Nam hay Miền Bắc chỉ là quân cờ trong tay các nước lớn mà thôi.

      Xóa
    5. Vãi cái thằng ngu vodka vẫn còn tồn tại cơ à? Vẫn còn dùng cái từ "đồng chí", đậu má lên cơn "đồng chí" bại não mịa rồi, rồi để bố chỉ từng cái ngu của mày nhé:
      1, Đảng ta được thành lập ở đâu? "Đảng ta", mày mà cũng dùng từ như thế này hả hay cứ thích nói kiểu ngu để đả kích, còn thành lập ở đâu mà mày không biết hả, tìm hiểu đi rồi nói chuyện tiếp...
      2, "Đồng chí Nguyễn Ái Quốc", mày đùa tao đó hả cái thứ rác rưởi hải ngoại, dám nói kiểu này với Bác hả, thứ súc sanh mất dạy...Bác Hồ chẳng cần ai đào tạo cả, tự Người tìm đường ra nước ngoài, tự Người tiếp thu các tri thức ở nước ngoài và tự Người tổng tợp lại thành luận cương, tư tưởng cho dân tộc... còn thích chi tiết thì tìm các đầu sách về Người đọc, mà nhớ đọc với lòng tôn kính nếu không đến đời thằng cháu chắt mày cũng không hiểu hết đâu...
      3, "Một số" là ý gì hả thằng ranh... Việt Nam có bao nhiêu tướng lĩnh mày chắc còn không rõ ấy nhỉ, vậy thì tìm hiểu cho rõ rồi nói tiếp...
      4, Trận Điện Biên Phủ có bao nhiêu cố vấn TQ, có bao nhiêu pháo ta được viện trợ từ TQ, LX biết không? Không biết hả, tìm hiểu đi rồi nói tiếp...
      5, Cải cách ruộng đât để làm gì? Tại sao lại nói là chỉ đạo trong khi lại ghi cố vấn? Không biết luôn hả, ngu thế, tìm hiểu đi rồi nói tiếp...
      6, Đấu tố? Treo ảnh lãnh đạo? Lảm nhảm đéo hiểu gì cả, ghi lại cho đễ hiểu thì bố nói tiếp...
      7, Nội chiến? Mả cha mày ăn học ngu như bò, học lại lịch sử rồi nói tiếp...
      8, Đã nói mày ngu rất nhiều lần mà sao mày không thông lên được tý nào nhỉ, với mày chiến tranh có thể là quân cờ trong tay các nước lớn nhưng chính bản thân bản thân mày lại chả hiểu cái bàn cờ đó nó như thế nào, tìm hiểu đi rồi nói tiếp...

      Xóa
    6. Tao giải thích hộ Vodka:
      1. ĐCSVN thành lập ở TQ. Các bậc khai quốc VNDCCH hầu hết được hoạt động, học tập bên cạch các "đồng chí 4 tốt".
      2. Đồnc chí Nguyễn Tất Thành ra đi với mong muốn xin vào học "trường thuộc địa" của Pháp. Tất nhiên điều này không được Pháp chấp nhận và đồnc chí đã đi khắp năm châu, làm đủ nghề, cho đến ngày được QTCS phân công hoạt động ở VN.
      3. Không phải là 1 số, mà là phần lớn. Lãnh đạo lúc đó có mấy người không từ TQ về.
      4. Sự thật là có cố vấn TQ và vũ khí của họ. Chính xacs bao nhiêu thì không thể biết nhưng chắc chắn là ta không sx đc.
      5. CCRĐ là tiêu diệt Trí, Phú, Cường, Hào theo tỷ lệ ấn định sẵn mà đếch cần biết đúng sai. Cái này do TQ bắt phải làm mà nạn nhân tên Hanh(từng nuôi dưỡng cán bộ CD) là ví dụ.
      6. Đấu tố vô tội vạ là có thật, chính Bác Hồ cũng thừa nhận. Ảnh treo khắp miền bắc thời kỳ 54-75 gồm Stalin(sau đổi Khơruxop) Mao Trạch Đông, Hồ chủ tịch
      7. Hai miền đánh nhau(dù sau này Mỹ, Hàn, Úc..nhảy vào hỗ trợ đồng minh) không là nội chiến thống nhất đất nc thì là cái gì.
      8. Nói thì phải khách quan và trung thực, đừng ba hoa kẻo người ta khinh.

      Xóa
    7. Tui đưa ra các luận điểm trên để đả phá thằng cờ 3 que vodka mà, tự nhiên chen ngang vô phá thế bạn hữu:
      1, Gọi TQ là hơi quá, đó là Hương Cảng ở bán đảo Cửu Long thuộc Hong Kong, tuy thuộc TQ nhưng dân ở đó chịu ảnh hưởng từ Anh hơn vì Hong kong có 1 thời gian khá dài là thuộc địa của Anh, và khi ĐCSVN thành lập nằm trong khoảng thời gian này. Còn nói hầu hết các bậc khai quốc VNDCCH hoạt động, học tập ở TQ là nhầm lẫn nghiêm trọng nhé, ở rất nhiều nước như Pháp, Nhật, các nước LX... TQ cũng có nhưng không nhiều đâu.
      2, Giọng điệu ngôn ngữ quá cường điệu phong cách cá nhân, đề nghị tìm thật nhiều bộ phim lịch sử mà xem để hiểu rõ hơn mong muốn của Người trong giai đoạn này rồi hãy phán.
      3, Xem lại 1, và cái từ "một số" này tui trích ra để đả phá thằng ranh vodka...
      4, Không biết rõ thì đừng phán, ok?
      5,"Tiêu diệt" ? Nhầm lẫn rồi nhé, và đừng có ghi tắt từ" cái cách ruộng đất" để làm mờ đi ý nghĩa của nó, đây là 1 sai lầm nghiêm trọng do bị ảnh hưởng từ cách cải cách của cố vấn bên thứ 2, là của ai thì ai cugnx biết...
      6, Đã bảo đéo hiểu cái này rồi thì cố giải thích làm gì? Ghi rõ ra dùm cái...
      7, Nhận hỗ trợ 100% từ nước ngoài thì có gọi là quân 1 nửa kia của đất nước được không?
      8, Nói có sách mách có chứng, chính xác và rõ ràng, không người ta nghi ...

      Xóa
    8. Đéu hiểu cái đầu mày nghĩ gì. 1.2.3 là OK rồi.
      4. Tao không phán, chính nhà nước thừa nhận có sự trợ giúp bởi người TQ, vũ khí TQ. Bao nhiêu thì không 1 ai dám chắc số liệu, mà có thì cũng giấu. Nhưng chắc chắn là lớn bởi ta không sản xuất được pháo.
      5. Tao dùng sai từ "tiêu diệt", đúng thì phải dùng từ"đào tận gốc, trốc tận rễ".
      6. Tố Hữu nói: tiếng khóc đầu lòng con gọi Stalin. Cả đất nước, khắp thôn quê người ta treo ảnh Mao, ảnh Stalin làm gì? Có quốc gia nào như thế? Đúng là nhục quốc thể. VNCH mang tiếng là tay sai cũng không làm như thế với tổng thống Pháp, Mỹ.
      7. Mày có biết QĐNDVN nhận từng cái kim, từng viên thuốc từng cái quần đùi của TQ không, tao không nói những thứ to hơn. Quân VNCH mà tiến hành chống phá VNDCCH thì TQ nó biến Sài Gòn trở về thời kỳ đồ đất lâu rồi.
      8. Sự thật là sự thật, không bao giờ uốn lưỡi lừa người.

      Xóa
    9. ^@: chính bạn mới phải uốn lưỡi ấy, tui đang chửi thằng vodka tự nhiên xông vào nói càn làm gì.
      4, Đọc lại câu thằng cờ hó vodka xem nào, nó nói không có cố vấn và vũ khí của TQ thì mình không thắng Pháp ở ĐBP, tui nói để đả kích nó câu này giờ bạn xen vào làm lan man rồi này...
      5, Sai lầm ở cấp dưới chứ đâu phải chủ trương hoàn toàn mà lại dùng những từ như cố tình thế?
      6, Cái không hiểu ở đây là "nói vậy thì có ý nghĩa gì", treo ảnh ai thì sao? Còn VNCH á, há há,mấy con chó nó có bao giờ treo ảnh chủ không nhỉ, há há...Nixon từng có câu liên quan đến chó và VNCH mà không nhớ ra, google tìm dùm nhé...
      7, Nhận viện trợ thì sao, rồi cho tất cả công lao là của tQ à, mà mỗi TQ chắc; VNCH mà không quấy phá VNDCCH ư, nói như đùa... với lại làm ơn quay về thời đó mà suy xét, VNCH có sự bảo trợ rất lớn từ Mỹ, TQ có gan lợn cũng ko dám đánh đâu mà nói kiểu đó...
      8, Sự thật là sự thật, nhưng sự thật như thế nào, có thể ông tin thế nhưng khi ở vị trí khác ông sẽ phải suy nghĩ lại, sự thật thực sự phải là tổng hợp của hàng trăm sự thật như kiểu của bác...

      Xóa
    10. Hehe. Đồng chí Nặc dư luận viên thuộc bài phết nhỉ. Lại là "chủ trương đúng nhưng do cấp dưới thực hiện sai" à? Hehe.

      Còn vụ ĐBP, tôi sẽ ghi nhận thêm 1 công lao của nhân dân VN, đó là kéo pháo vào, rút pháo ra. Còn bộ đội hy sinh thì ai cũng biết rồi. Tướng lĩnh của Đảng ta ngoài tài nướng quân ra thì không còn nhiều chuyện để bàn nữa.

      Lại còn Nixon nữa chứ. Đồng chí cho xin cái nguồn nào không phải từ tuyên huấn nhé.

      VNCH tấn công VNDCCH? Các trận chiến đều diễn ra trên mặt trận Miền Nam, các vụ khủng bố cũng trên địa bàn các đô thị Miền Nam, đặc biệt là SG. VNCH phá rối VNDCCH như thế nào hả đồng chí? Có đội khủng bố "Biệt động HN" nào không?

      Còn việc nhận tiền nhận hàng của LX, TQ thì ai cũng biết rồi. VNCH nhận của Mỹ, Mỹ nói phải nghe. Thế Đảng ta xin tiền 2 ông anh kia thì không cần làm theo chỉ đạo à? Hehe, nực cười.

      Nói chung các đồng chí thì lúc nào chẳng Đảng ta là nhất!

      Xóa
    11. Trong những năm chia đôi đất nước, Mỹ cũng có huấn luyện và gởi biệt động ra Bắc nhưng vì hệ thống an ninh của VNDCCH rất chặt chẽ nên hầu hết đều thất bại (đa số đều bị bắt hoặc biệt tăm). Những câu chuyện được kể qua một số sách in ở Mỹ, chẳng hạn như cuốn "SOG: The Secret Wars of America's Commandos in Vietnam" ("Nhóm đặc nhiệm: những cuộc chiến bí mật của biệt động quân Mỹ ở Việt Nam).

      Xóa
  6. Hic, không ngờ thời đó phải đối phó đủ điều như vậy, thế mà cứ nghĩ chúng ta chỉ chiến đấu không thôi chứ? Giờ mới thấy thật sự rõ bộ mặt ba phải của lũ cầm quyền tq, khốn nạn thật...

    Trả lờiXóa
  7. Hồi 1946, VN tổng tuyển cử, hồi đó Pháp nó nghĩ là nó ngon, nó từng tuyên bố "Pháp có thể dẹp xong Việt Minh trong 8 ngày bằng 11 vào đơn vị bình thường" (ý nó nói là chỉ cần vài tiểu đòan là nó làm xong trong 8 ngày)
    Ví nó tưởng nó ngon cho nên nó không cần nuôi lính ngụy.

    Đến 1948 Pháp bị đánh tơi bời khắp VN và cả Lào thì Mỹ và Pháp mới bày trò lập "cuốc da VN" và đưa Bảo Đại về Làm Cuốc trưởng, Bảo Đại ra lệnh tổng động viên và bắt khỏang 200 ngàn lính ngụy đi chết thay cho Pháp. Thiệu Kỳ này nọ đều có mặt trong đám lính ngụy hồi đó.

    Khi Pháp thua thì Mỹ nhảy vào và đám lính ngụy kia chuyển sang đi lính cho Mỹ, Mỹ nuôi và lập ra ngụy SG lấy tên VNCH vào 10/1955

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hic, toàn sách vở nhồi sọ.
      Đây mới là sự thật nè: TQ mang thai và đẻ ra cái gọi là ĐCSVN, đẻ ra rồi nuôi dưỡng, đào tạo, tài trợ, điều khiển...

      Xóa
    2. ^@: Đây mới là rác rưởi cặn bã xã hội này...

      Xóa
    3. Lại có thằng ngu nữa, ĐCS TQ tuy thống nhất TQ muộn nhưng vẫn là đẻ ra, nuôi dưỡng ĐCSVN.
      Mỹ kề dao vào nách Khựa thì việc đéo gì phải giúp Khựa. Vẫn là chung ý thức hệ nên xoắn. Mất lãnh thổ cũng tại ý thức hệ.

      Xóa
    4. Bớ thằng óc cám lợn, quốc khánh sau không có nghĩa là đẻ sau rõ chưa. ĐCSTQ ra đời sớm hơn ĐCSVN rõ chưa.
      Ở HS thì VNCH còm dám bắn tàu TQ, còn ở GacMa thì ta không dám bắn, dù chỉ 1 viên đạn.

      Xóa
    5. Hố hố!!!
      Ở HS thì VNCH bắn tàu!!!
      Hé hé, tàu nào thế hử cu Nặc nô?
      HQ05 bùm bùm HQ16 và HQ10

      Xóa
    6. Các đồng chí ngu thật hay ngu vờ thế? QK VNDCCH là 1945, CHNDTH là 1949, lập luận thế nào về việc Đảng ta nói VN là nước XHCN thứ 2 ở Châu Á? Thứ nhất là nước nào? Chắc không phải TQ.

      Lại nhắc vụ HS bị mất năm 1974. Vụ TQ chiếm Gạc ma Đảng ta im lặng suốt bao nhiêu năm thì là hèn hay do chính sách ngoại giao khôn khéo? Đảng ta được quyền mất Gạc ma, không đánh đòi lại còn VNCH bị mất HS, không dám đánh lại vì sợ lưỡng đầu thọ địch thì không được à?

      Xóa
    7. Đệ tử kiki giáo đi nhận "thông giáo" kỷ niệm 50 năm ngày đầu được "giáo thông" hôm nay lại nhảy bổ lên diễn đàn à???

      Xóa
    8. Đồng chí nông dân cùi bắp tham gia nhắn tin ủng hộ HS-TS chưa? Đăng ký nhập ngũ chưa? Hiến máu cho biển đảo chưa? Hehe

      Xóa
    9. Lại thằng cờ hó vodka, mày không quân tâm chuyện chủ quyền đất nước bây giờ thì kệ mày, chuyện người ta quan tâm thế nào thì tự có suy nghĩ riêng của người ta, cái thứ không quan tâm mà bày đặt dạy đời người khác, rác rưởi... Lúc này mày câm 1 tiếng là bớt đi mấy câu chửi của các bạn khác đấy, cũng đỡ cho tao nữa bị huyết áp mà cứ phải nhìn mấy cái dòng thộn lợn của mày...

      Xóa
    10. Sao thế đồng chí Nặc? Không ca ngọi Nga, ca ngợi Đảng ta, chửi bới TQ nữa à? Hehe

      Xóa
  8. Bài này ngữ khí đúng là cụ Duẩn nhưng lão Mỹ cắt xén thêm bớt ít nhiều nội dung và bị dịch 2 lần. Lão Mỹ dịch lại từ bản tiếng Việt. Rồi 1 số người chống cộng lưu vong hải ngoại dịch trở lại tiếng Việt từ bản tiếng Anh của lão Mỹ. Rốt cục tam sao thất bản. Trừ khi có tài liệu gốc tiếng Việt hay bản scan thì các nội dung này chỉ có giá trị tham khảo tương đối thôi. Đây không phải bản nguyên gốc.

    Trả lờiXóa
  9. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 20:03 28 tháng 5, 2014

    Hôm nay sang nhà Diện,
    Tổng kết bài và còm,
    Không hơn vài chục đứa,
    Toàn nặc, rặt lòi dom.

    Thương hại, đám bói bù,
    Như lão Phường nó bảo.
    Các hội, hai mươi chù,
    Thi nhau bú và bú,

    ...

    Trả lờiXóa
  10. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 20:18 28 tháng 5, 2014

    Và về đây, vẫn cũ,
    Chẳng khác, vài "phởn ba",
    Tầm cao, đầy trí tuệ,
    Tri thức ngang đầu gà.

    Đời phân bốn "phởn" hả?
    Đần nhất, " phởn" loại ba.
    Có tiền, làm tất cả,
    Bán cả mẹ lẫn cha...

    Trả lờiXóa
  11. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 20:34 28 tháng 5, 2014

    Ngày ấy, trong tay cha,
    Kế bên là cây súng.
    Bên suối, ngồi xem phim,
    "Mây đen!" cha sờ súng.(Mây đen che phủ bầu trời Bắc Kinh)

    ...

    Trả lờiXóa
  12. Đang trong thời điểm đấu tranh ngoại giao, tranh thủ sự ủng hộ, đồng tình của công luận quốc tế.
    Không có một quốc gia nào từ nhỏ đến lớn, từ Âu sang Á, từ Mỹ sang Phi, không lên án Trung Quốc. Và tất cả đều đồng thanh bênh vực Việt Nam. Lạ lùng, có một số bà con người Việt, nhân lúc quốc họa, lại ra rả vinh danh cái thây ma VNCH. Sự xuất hiện của "quái vật" HD 981, làm lộ rõ nhiều con người thú: Suốt đời chỉ chăm chăm tàn hại tổ quốc! Nên nhớ: Một, thậm chí thêm dăm bảy "quái vật" HD 981 của rợ phương Bắc xuất hiện, chế độ này vẫn "bình chân như vại", biết tất tật, đi đúng hướng, kiên trì, kiên quyết và chiến thắng kẻ thù. Ngồi đó mà mơ mòng vực dậy cái thây ma đã thối rữa!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

      Xóa
    2. + Quá đúng!!!, “Sự xuất hiện của "quái vật" HD 981, làm lộ rõ nhiều con người thú: Suốt đời chỉ chăm chăm tàn hại tổ quốc! hết trích.
      + Sau sự kiện HD 981, thì không còn kẻ nào rao giảng về “ 4 tốt, 16 chữ vàng” nữa; kẻ nào còn to mồm tuyên truyền rằng thì là: “Tình hữu nghị Việt - Trung do người này, người khác dày công vun đắp….”. Chắc chắn khi đó sẽ bị người dân nhổ vào mặt là còn nhẹ!!!.

      Xóa
    3. Vãi chưởng thằng lẩm cẩm tự sướng, 1 chiếc HD981 đã không có cách nào làm gì được lại còn đòi dăm bảy chiếc. Mịa, cả thế giới hỗ trợ chưa chắc nó đã rút lại còn ngồi tự sướng! Cứ tham nhũng tàn tạ đất nước rồi ngồi đấy mà: "chế độ này vẫn "bình chân như vại", biết tất tật, đi đúng hướng, kiên trì, kiên quyết và chiến thắng kẻ thù". Không đòi bằng máu ai nó trả lãnh thổ, ngồi đấy mà bla bla...

      Xóa
    4. Bạn Nặc Danh 21:17!
      Mình không bao giờ gọi những con người thú, suốt đời tàn hại tổ quốc, đặc biệt khi đất nước đang gặp họa xâm lăng, là "phản động" cả. Dù "lẩm cẩm" nhưng nếu chọn, mình vẫn chọn gọi chúng đúng tên: "lũ phản quốc"! Chào bạn.

      Xóa
    5. Lão XYZ. Quan điểm của lão mang nặng định kiến. Hai thể chế khác nhau mang hai tư tưởng khác nhau, chỉ có 1 tư tưởng thắng, việc tư tưởng nào xấu, tư tưởng nào tốt để lịch sử phán xét. Nếu QGVN hay VNCH dựa vào Pháp Mỹ, thì VNDCCH cũng dựa hoàn toàn vào TQ, LX. Nếu VNCH được Mỹ bảo trợ quân lương thì VNDCCH được TQ bảo trợ quân lương. VNCH thua là bởi kém hơn về lực và phương pháp bạo động. Nếu VNCH hô hào bắc tiến thì VNDCCH cũng âm thầm nam tiến...
      Hãy nhìn thẳng vào sự thật, chúng ta thắng Pháp bởi chuyên gia và vũ khí TQ, chúng ta thắng Mỹ bởi vũ khí TQ, LX. Chiến tranh ở mức hủy diệt thì chúng ta không có cửa so với Mỹ, TQ. Ngay cả súng cá nhân mà chúng ta còn không sản xuất nổi của riêng mình đấy.
      Ở đời, hôm qua là người tốt hôm nay có thể là người xấu, bố mẹ xấu chưa chắc con cái đã tốt. Cứ cho rằng thế hệ cờ vàng trước là "phản động" thì thế hệ sau chắc gì đã là "phản động". Quan trọng là tại sao hiện nay họ bị gọi là phản động? Nói thẳng ra là họ đang chống độc tài, chống những thứ đang làm kiệt quệ 1 dân tộc.

      Xóa
    6. Đồng chí XYZ hôm nay không say rượu nên vẫn giữ cái mặt nạ cựu giáo viên mà không chửi bậy à?

      Chết cười các đồng chí dư luận viên đần độn bị hớ vụ ca ngợi Nga, ca ngợi chính sách của Đảng ta đối với Tàu, giờ bị hố lại quay sang bảo người khác là vui mừng khi đất nước lâm nguy. Các đồng chí đúng là vừa ngu vừa gian trá! Hehe

      Xóa
    7. Định kiến? Nó không giúp chúng ta có cái nhìn bao quát, khách quan. Thậm chí, cào bằng lịch sử. Đánh đồng giữa phi nghĩa và chính nghĩa. Và ai, đâu, là chính, là tà, là ngụy, là thật thì lịch sử đã nói thay chúng ta rồi! Còn bình chân như vại? Nhìn cung cách Việt đang đánh Tàu, chống Tàu, Tàu đang rất khó chịu và quốc tế cũng đang ngã mũ. Đổ máu? Rất sẵn sàng nhưng chưa đến lúc. Và chính những con dân Việt ưu tú hôm nay mà các bạn đang chửi bới họ sẽ tiên phong đổ máu để gìn giữ cõi bờ tổ tiên để lại. Họ không có cái gien ôm chân đế quốc, thực dân!

      Xóa
    8. Hết "chế độ trường tồn" (còm trước) giờ thì..." bình chân như vại". Mà nghĩ ông dáo "đù" nói không sai..."bình chân như vại" vì TQ còn thì VN còn ...là một tỉnh của nó! Ý thức tương thông mà lị.

      Xóa
    9. Thế nào là chiến tranh ở mức hủy diệt ? Số lượng bom đạn Mỹ thả xuống VN nhiều gấp đôi các nước thả vào đầu nhau trong WW2 đã được cho là hủy diệt chưa ? Hay ý định thả 5,6 trái bom hạt nhân xuống ĐBP mới gọi là hủy diệt ? Đất nước tang thương, bom đạn dày xéo như vậy mà còn bảo là chưa hủy diệt à.

      Xóa
    10. Con XYZ. muốn "đổ máu" nhưng "chưa đến lúc" à??? Chưa đến kỳ kinh à??? Thế theo con XYZ đội lốt nhà dáo, thì bao giờ là "đến lúc" đổ máu để bảo vệ Tổ quốc?? Hay khi "đến lúc" thì lại chui trong đống rơm rồi bảo mình hết máu rùi???
      Tởm cho nhà dáo XYZ.!

      Xóa
    11. fan của đu đủlúc 16:45 29 tháng 5, 2014

      Khổ thân bác XYZ. điềm đạm cứ bị bọn dở người bắt nạt.

      Bác XYZ. chửi tục thì so thế nào được với nông dân "ủ thức ăn bón ruộng và cho anh em dân chủ", "lợn lai chó dân chủ", cùi bắp "ki ki giáo nhận thông giáo" "dân chủ lộn gằm" ... sao anh em dân chủ và ki ki giáo không nhảy vào nông dân với cùi bắp nhỉ. Hay là thấy XYZ. "lành thì bành lỗ ...ít thổi sáo".

      Xóa
    12. Cái đó gọi là hèn đó mà.

      Xóa
    13. Chết cười các đồng chí. Đồng chí nông dân cùi bắp đã thể hiện sự ngu xuẩn và mất dạy của mình 1 cách đầy tự hào, cái đó ai cũng biết. Đồng chí XYZ thì cố gồng gắng để giữ cái mặt nạ giáo viên ngữ văn về hưu nhưng bản thân lại chửi bậy như ranh.

      Người ta có thể không chấp lũ mất dạy, nhưng lại ghét bọn đạo đức giả, các đồng chí ạ. Hehe

      Xóa
  13. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  14. Đồng chí Lê Duẩn là lãnh tụ mạnh tay và sắt máu bậc nhất của Đảng ta. Không có sự độc tài sắt máu đó, Đảng ta còn lâu mới xâm lược được Miền Nam.

    Đồng chí Lê Duẩn cũng là lãnh tụ dám chống TQ. Không như các lãnh tụ nhát gan, ăn phải bả khác. Chính đồng chí Lê Duẩn đã dám phát động cuộc Bài Hoa nổi tiếng, và đánh nhau tay bo với Tàu. Mỗi tội sau vụ đánh nhau này VN chính thức bị các thế hệ lãnh tụ sau này của TQ tìm cách triệt.

    Nói chung là các đồng chí dư luận viên đầu đất hay húng nên lấy đó làm gương mà cẩn thận hơn, không đến lúc bị cấp trên phạt vì tội phát ngôn ngu thì lại khổ hehe

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rận mà cũng bày đặt khen Lê Duẩn thì cũng giống như bọn lái súng đang khen rằng chỉ có VN mới chống cự nổi với Khựa mà thôi.

      Lũ Rận có làm trò gì cũng không qua mặt nổi người dân VN đâu mà nằm mơ!

      Xóa
    2. Dễ hiểu thôi ...

      Chúng chỉ muốn dân VN mãi mãi là con tốt thí.

      Giả dụ chiến tranh giữa Khựa và VN thì đám lái súng sẽ vớ bở và cười tít mắt lại ấy chứ.

      Lái súng chỉ đánh giặc miệng với Khựa thôi còn chiến tranh xảy ra thì những thằng Da Vàng chết chùm với nhau chúng càng mừng.

      Xóa
    3. Trước khi lái súng rút khỏi VN thì vội đem Hoàng Sa cống cho Mao Sếng Sáng để gài sẵn ngòi nổ ...

      Để cho Lũ Da Vàng ngu dại chúng mày tha hồ tàn sát lẫn nhau.

      Thế cờ ở Biển Đông hiện nay đúng y chang với kịch bản của đám lái súng chẳng sai một ly ông cụ.

      Xóa
    4. Thông báo các anh em, thằng vodka là thằng đại ngu không cần nói nhiều với nó, nó gọi cuộc kháng chiến chống Mỹ là nội chiến đó, thằng này ngu lịch sử lắm, lại thêm cái đầu bại não nữa... nói không hết với nó đâu>.<

      Xóa
  15. Tôi nghĩ các đồng chí dư luận viên nên tích cực tổ chức các buổi mít tinh nói chuyện, phản đối TQ nhiều hơn nữa. TQ ngày càng ngang ngược mà cac đồng chí muốn VN theo phong cách "tự cường" thì chỉ có cách cho dư luận viên ra phản đối thôi. Đánh nhau thì chắc chắn không ai ở VN muốn rồi, và các đồng chí dư luận viên thì 100% là không dám nhập ngũ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có khích bác hoặc xỏ xiên kiểu nào cũng vô ích thôi Rận à!

      Dân VN thời nay đâu phải như xưa nữa mà Rận đòi dùng cái mánh đâm bị thóc chọc bị gạo?

      VN lúc nào cần nhường là phải nhường, cần đánh là phải đánh chớ lũ nô tài cho lái súng chẳng thuyết phục nổi ai đâu.

      Xóa
    2. Thông báo các anh em, thằng vodka là thằng đại ngu không cần nói nhiều với nó, nó gọi cuộc kháng chiến chống Mỹ là nội chiến đó, thằng này ngu lịch sử lắm, lại thêm cái đầu bại não nữa... nói không hết với nó đâu>.<

      Xóa
    3. Thằng Vodka không sai. 1954-1975 là quá trình cố gắng thống nhất đất nước của cả 2 miền. VNCH thì đòi bắc tiến, VNDCCH thì âm thầm nam tiến. Mỹ, Nhật, Úc.. ủng hộ VNCH giống như LX, TQ ủng hộ VNDCCH. Một bên dùng M16 Mỹ, một bên dùng AK Tàu. Mỹ xây dựng ủng hộ và kiến thiết VNCH theo phong cách Mỹ, TQ ủng hộ và xây dựng VNDCCH theo phong cách LX, TQ. Mỹ chỉ đưa quân vào VNCH từ năm 1965 khi đồng minh bị uy hiếp nghiêm trọng và rút đi năm 1973 khi HĐ Paris cấm Mỹ can dự quân sự ở VN.

      Xóa
    4. Thằng Nặc1016: mày học lại lịch sử dùm tao cái đi, mà đừng có đọc không đấy, vừa đọc vừa dùng não mà nghĩ dùm cái...

      Xóa
    5. Những điều tao nói đều có trong sách sử XHCN đấy. Mày tìm xem tao nói sai cái gì?

      Xóa
    6. ^@: sách nào ghi thế thằng cờ hó xuyên tạc, lôi tiêu đề ra đây để bố tìm...

      Xóa
    7. Tao vẫn biết bọn DLV là ngu vì nếu giỏi đã làm kỹ sư, bác sỹ. Riêng mày tao thấy kinh ngạc về kiến thức Sử của mày. Bọn khối C chúng mày vốn đã là loại mạt hạng rồi, chỉ mỗi học thuộc như con vẹt mà không nổi. Tao thật phí thời gian đã nói chuyện với mày, về đọc lại Sử 11,12. Nếu thấy tao nói sai cái gì thì bàn luận tiếp.

      Xóa
    8. ^@: Nặc này với nặc nọ khó phân biệt thằng nào ra thằng nào thật, không biết mày có phải thằng nặc1240 không, nếu không thì xin lỗi nhé, nếu có thì mày là cái đinh ghẻ gì mà thích phán tư cách người khác hả, khối C toàn là các môn thiên về nhớ thì học thuộc là dĩ nhiên, còn các em hs ấy có học vẹt hay không chưa đến cái mỏ cờ hó mày xiên vào, còn thích biết tận tình thì đăng ký thi ĐH CĐ khối C rồi vào phòng thi mà chứng kiến, đồ mạt hạng; kêu tao về học lại sử 11 12, lảm nhảm, tao qua cái thời đó lâu rồi, độ dày sách sử trên giá sách tao còn dài hơn cả đầu thối của mày ít nhất cũng 5 lần đấy con ạ, cái thứ trẻ ranh sách thì không chịu đọc mà cứ thích đem chuyện sách vở ra nói, đến lúc bị hớ thì xiên xỏ nói tránh chửi dọc chửi ngang, loãng cả bình luận về bài này...

      Xóa
    9. Tao nói rồi, thằng não lợn, mày về đọc lại sử và chỉ ra xem tao nói sai cái gì.

      Xóa
    10. Vậy các hạ là thằng nặc1016 ủng hộ thằng ranh vodka phải không, ok, chấp nhận thách đấu:
      1, 1954-1975 là quá trình cố gắng thống nhất đất nước của VNDCCH, còn VNCH là cố gắng làm bù nhìn chiến lược dưới tay Mỹ để hòng chiếm đất nước VN làm bàn đạp nhằm thọc hậu TQ cũng như chống CNXH của LX khỏi lan rộng.
      2, Vấn đề viện trợ: VNCH 100% viện trợ từ Mỹ, từ đô la, vũ khí đến các đại ca cố vấn bảo gì VNCH cấm cãi nấy, và đừng có đem Nhật, Úc vào đây, khi đó các nước tư bản đồng minh Mỹ đều thuộc dạng đàn em của Mỹ bảo đâu làm đó, giờ tuy có thay đổi nhưng vẫn chịu sự ảnh hưởng nhất định; VNDCCH tuy nhận viện trợ từ LX, TQ nhưng gần như tự lực trong vấn đề chiến đấu; từ đây có thể thấy VNCH là con bù nhìn Mỹ như nào rồi.
      3, Mỹ chỉ đưa quân vào VNCH khi VNCH chứng tỏ cái ngu lẫn dã man của mình trong việc điều hành miền Nam dẫn đến cơ hội cho VNDCCH - khi đó được tuyệt đại nhân dân miền Nam ủng hộ; 1973 Mỹ thấy khó có thể thắng VNDCCH trong chiến tranh VN trong khi nền kinh tế - chính trị - xã hội tràn đầy biều tình và bất ổn do chiến tranh VN đây ra, cũng do sức ép quá lớn từ dư luận Mỹ mà các chính trị gia sợ ảnh hưởng đến các cuộc bầu cử sau này nếu chiến tranh VN còn tiếp tục nên Mỹ mới chấp nhận hiệp đinh Paris và rút, còn VNCH khi Mỹ rút hoàn toàn viện trợ thì như kết cuộc tất yếu, bù nhìn không có viện trợ thì cũng chỉ là bù nhìn rơm...

      Xóa
    11. Mày chưa trả lời tao xem tao nói sai cái gì mà cứ giải thích theo quan điểm của mình.
      Quan điểm của tao là VNDCCH cũng như VNCH, 2 lý tưởng khác nhau, cùng muốn thống nhất bên kia. Nếu nói VNCH là bù nhìn của Mỹ thì ít nhất VNDCCH là bù nhìn của TQ(ít nhất thì nghe TQ ký hiệp định chia đôi nước, tán thành tuyên bố bọn cướp đảo, treo ảnh thằng Mao ở các gia đình...)
      Ai nói mày là VNCH nhận 100% viện trợ từ Mỹ (nực cười.). Chính ông Lê Duẩn đã nói VN nhận cả tiền của TQ. Ít nhất thì xà phòng, kem đánh răng, quần đùi bộ đội đến súng AK đều do TQ cấp. Nếu phán VNCH như nào thì hãy sờ gáy mình xem có thế không đã.
      Dân chúng ủng hộ chỉ là cách nói của VNDCCH. Thực tế thì khi tiếp quản miền Bắc thì cả triệu dân đi về phương Nam. Khi quân GP đến đâu thì họ chạy khỏi đó. Không biết dân ủng hộ hay bị cưỡng ép. Chỉ biết rằng có những vùng dân nhất quyết không ủng hộ thì có thảm sát. Tìm hiểu thêm vụ thảm sát Dak Son do quân VNDCCH nhé (Link bên dưới, của Nga)
      http://en.academic.ru/dic.nsf/enwiki/6363849

      Xóa
    12. ^@: đọc thế mà còn không hiểu mình sai chỗ nào à? Cái lũ rận bại vong nô, VNCH là bù nhìn của Mỹ thì đâu ra quan điểm với lý tưởng, Mỹ kêu 1 dám kêu 2, có dám cũng bị tát cho rụng răng ấy chứ. Còn muốn suy sét mấy cái trường hợp trên thì kiếm sách mà đọc, không thiếu các đầu sách đã chỉ rõ đâu, sách thì không chịu đọc mà cứ bô bô mấy cái trang phản động mà làm dẫn chứng cho được, nó nói gì cũng tin trong khi cái tài liệu được nghiên cứu chuyên sâu thì chê bai...

      Xóa
  16. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  17. Nói các anh DLV đừng gầm gừ chửi bới chứ bây giờ mà tổng động viên ra trận diệt Trung Quốc, đi tìm các đồng chấy như cùi bắp, XYZ, chôm chôm, Điên biên, Học sinh mẫu giáo... cùng một số Nặc Danh tương tự rất là khó, vì các đồng chí ấy đang bận... chui trong đống rơm.
    He he he...!!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Còn mày thì đang đang ở Mẽo mút "cờ 3 que", hahaha...

      Xóa
    2. Có XYZ. đây. Bạn nói đúng. Trên 70 rồi, không "ra trận" được, lại cũng chẳng ai cho
      phép, gọi tên. Nhưng tin Bạn mừng, mình nhiều con cháu lắm. Một con đang ở Trường Sa lớn. Hai cháu đang là sĩ quan hải quân ở Cam Ranh. Chúng gian nan, vất vả lắm. Giá như gia đình mình có được chút gien "cơ hội" như Bạn thì con mình, cháu mình, chúng cũng đã thanh nhàn trong phòng lạnh ở Cali, ở Boston, ngồi nhâm nhi cà phê, gõ phím, chửi thằng Việt Nam kém cỏi, ngu đần, nhát gan rồi. Tiếc thật!

      Xóa
    3. Thế Lớp 1 có ra trận không ? Tôi trả lời dùm luôn nè : có. Ai mà biết được nhỉ?

      Xóa
  18. Nặc 09:50
    Tao chắc chắn 100% thế hệ ông nội ông ngoại mày đã phải chào cờ "ba que" dù sống ở đâu trên đất nước VN trước 2/9/1945.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái thứ tạo ra năm 1955 thì trước 1945 là cái giẻ rách à? "Chắc chắn 100%" luôn cơ đấy, uh trước 1945 nó là cái giẻ rách... hahaha

      Xóa
    2. Đéo dùng não suy nghĩ à? Cờ vàng là cờ VN trước 2/9/1945 nhé. Phủ chủ tịch hay các công sở ở HN cũng treo cờ này từ 1948-1954 đấy.

      Xóa
    3. ^@: vãi cái thằng ngu, đéo có não suy nghĩ à, đó là cờ của Việt Nam Đế Quốc là con bù nhìn dưới trướng phát xịt Nhật thời bất giờ, với lại cờ của VNĐQ là cờ 3 sọc, sọc giữa có đứt đoạn 2 phần chứ không như 3 cái que thẳng tắp của VNCH đâu mà nhìn thấy giống, đồ bại não cứ 3 que là vơ hết vô cờ VNCH...

      Xóa
    4. Bù nhìn là cách ĐCS gọi chính phủ Trần Trọng Kim thôi, chứ trí tụê và đức độ thì người đời còn phải tìm hiểu về cụ nhiều. Chỉ mấy tháng cầm quyền mà cụ đã cải cách sâu rộng giáo dục, kinh tế, chính trị. Ngay cả tên các đường phố chính ở HN bây giờ đều đặt từ khi cụ mới nắm quyền để thay các tên của người Pháp. Phải dùng não suy nghĩ xem người ta nói láo hay không chứ. ĐCS khoe khoang đánh thắng Nhật, hix, chỉ não lợn mới tin, vì có đánh nhau trận nào đâu. Nhật thua đồng minh và bị đồng minh vào tước khí giới đấy chứ.

      Xóa
    5. Đúng thật Trần Trọng Kim là người học rộng nhưng nói chính phủ của ông ta không phải bù nhìn thì quá nhầm lẫn, 1 chính phủ mà lệ thuộc quá vào phát xít Nhật đến nổi muốn cứu đói cho dân cũng không được thì nên nói gì đây, mình cũng tôn trọng cá nhân và tư cách của ông ấy nhưng chính phủ của Trần Trọng Kim là bù nhìn dưới trướng phát xít Nhật là điều không thay đổi.
      Cứ phải đánh nhau chảy máu vỡ đầu mới là thắng à, Cách Mạng tháng Tám diễn ra rất đúng thời điểm, nhờ thế mà hầu như không có đụng độ thương vong lớn xảy ra, đó là chiến thắng lớn dựa trên cơ hội lớn, thấy thì có vẻ dễ dàng nhưng để có thể làm được như thế cần chuẩn bị kỹ càng cũng như hoạch định kế hoạch chi tiết chứ không phải cứ làm là được.

      Xóa
  19. Ở đâu, thời nào, không ai có thể, dù vận dụng đến 72 phép thần thông, hầu dựng lại cái thây ma thối rữa để gọi là tồn tại trong cuộc nhân sinh. Hả hê, mở cờ trong bụng khi tổ quốc đang có biến do rợ xâm lăng, rõ ràng nhất, tự xếp mình vào loại công dân mạt hạng. Đoàn ngũ của lớp lớp dân Việt, đã từng xua Tây, đuổi Mỹ, đánh Tàu, không mảy may nao núng. Giành nước đã xong. Giữ nước khó nhưng là chuyện trong tầm tay. Mình chúa ghét cái tuyển dụng qua lý lịch. Nhưng nghĩ cho cùng, ném chúng ra rìa của đại lộ nhân dân trước đây, những thằng người mang gien ôm gót thực dân đế quốc, ăn xàm nói bậy, cơ hội, để hôm nay thanh thản tập trung mưu cầu đại sự bảo vệ tổ quốc. Văn kém. Trình thấp. Trí tưởng tượng sa đà, viết cổ tích là điều không thể. Ha ha!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế rốt cuộc các hạ đang muốn nói gì?

      Xóa
    2. Sau"bảo vệ tổ quốc" sót:"là một việc làm cần và đúng". Xin lỗi mọi người!

      Xóa
    3. "Hả hê, mở cờ trong bụng khi tổ quốc đang có biến do rợ xâm lăng"
      Dẫn chứng cụ thể đi ông dáo đù ơi!

      Xóa
  20. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái này thì có thấm tháp gì so với ông dáo từng có 16, 17 năm giảng dạy lại mở miệng ra là : Đù cái đỉ mẹ chúng nó. Ha ha ha.
      Đọc còm ở đây bạn cũng biết ai dùng những từ ngữ "..Mày tao chí tớ, cứt đái, ỉa bậy, cặc lồn, đụ đéo..". Đa phần là đỉnh cao đấy. Bái phục!

      Xóa
  21. Chuyên gia ngâm kíu phởnlúc 14:25 29 tháng 5, 2014

    ĐIỂM MẶT MỘT SỐ DẠNG PHỞN
    "Rằng qua cơn hoạn nạn, mới tỏ tận lòng nhau" - Dân ca Nghệ Tĩnh.
    "Giặc ngoài dễ phòng/ Thù trong đáng sợ", "Trong có ấm, ngoài mới êm" - Tiền nhân.
    Những lúc này, càng cần phải chấn chỉnh, làm sạch đội ngũ để xây dựng khối thống nhất quanh Đảng, chính phủ, đồng lòng đấu tranh bảo vệ Tổ Quốc. Những người không cùng quan điểm, ý thức hệ vẫn luôn có thể sát cánh chống ngoại xâm, và họ cung không bao giờ chống phá, chia mũi dùi vào lực lượng lãnh đạo đấu tranh.
    Còn những kẻ nội thù, cần được nhận mặt:
    ====
    Phởn loại 1: Loại thâm thù cách mạng
    Loại này thường là những tên trước kia chống lại cách mạng, bị cách mạng trừng trị, đánh đuổi, giáo dục, cải tạo, vì đòn đau nên chúng sinh ra hận thù sâu sắc, dai dẳng (có thể đến hết đời này sang đời khác).
    Chống phá điên cuồng, bất chấp thủ đoạn là đặc điểm chính của loại thâm thù cách mạng, với loại này rất khó có thể cảm hóa, giác ngộ, bởi những quyền lợi bất chính trước đây của chúng bị thu hồi là rất lớn.

    Trong cái gọi là "đấu tranh dân chủ, xóa bỏ độc tài", mục đích của loại này là lật đổ chế độ hiện nay, khôi phục lại "thiên đường", "hòn ngọc" của chúng trong chế độ cũ.
    ====
    Phởn loại 2: Loại bất mãn chế độ
    Loại này thường là những người mang danh trí thức, có chút tài năng, song có thể do tự cao tự đại, tự cho rằng mình hơn người thì phải ở ngôi này vế kia; có thể do bị kẻ khác chèn ép, không thăng tiến được; cũng có thể do nhu cầu danh vị nào khác ko được thỏa mãn mà sinh lòng bất mãn chế độ, cho rằng do chế độ này mà họ không ngóc lên được, nhưng suy cho cùng cũng là bởi nhận thức lệch lạc, ko vững lập trường, và tự diễn biến.

    Trong tổ chức rân chủ, những con người thuộc loại "bất mãn" thường được vào vai chủ xị... bởi họ có chút trình độ, đc "tổ chức" coi là những người "cấp tiến, giác ngộ"..
    Những cá nhân tiêu biểu của loại 2 có thể nhắc đến Bùi Tín, Cù Huy Hà Vũ,...
    ====

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyên gia ngâm kíu phởnlúc 14:26 29 tháng 5, 2014

      Phởn loại 3: Loại tham danh hám lợi
      Loại này chủ yếu là những kẻ tham lam, vì vụ lợi bản thân mà chống phá cách mạng, thậm chí bán nước cầu vinh, đây là loại chiếm tỉ lệ lớn trong phởn hội...
      Loại này chống phá vì tiền vì lợi, chứ ko phải vì lý tưởng hay tư tưởng gì đó xa vời... khi tổ chức còn cho tiền, tạo tiếng thì thề thốt nọ kia, chống cộng đến cùng, nhưng khi lợi ích ko còn được đáp ứng nữa thì sẵn sàng phản trắc. Loại này thường bị bọn cáo già lợi dụng làm tay sai bởi đòn đánh vào lòng tham
      Vì danh lợi là động cơ thúc đẩy, nên những tên trong phởn loại 3 thường có trình độ thấp, vốn liếng lý luận chủ yếu đc những loại kia bồi cho, rồi hễ mở mồm là lu loa ra vẻ ta đây, nhưng thực ra chưa chắc đã hiểu nó là dư lào, ko khác gì loài vẹt nói tiếng người vậy.
      Những cá nhân tiêu biểu có thể kể như: Uyên, Kha, Bùi Hằng, Công Nhân, Mẹ Nấm Gấu..
      ====
      Phởn loại 4: Loại cơ hội.
      Loại này là những kẻ tuy có trình độ, chuyên môn, song lý tưởng, lập trường giả tạo, gió chiều nào theo chiều ấy, như con dơi quạ, khi tung cánh giả chim, khi co cánh làm chuột...
      Loại cơ hội về chính trị, là “không rõ ràng, lờ mờ... Do bản chất của mình, phái cơ hội chủ nghĩa bao giờ cũng tránh đặt vấn đề một cách rõ ràng và dứt khoát; bao giờ nó cũng tìm con đường trung dung, nó quanh co uốn khúc như con rắn nước giữa hai quan điểm đối chọi nhau, nó tìm cách “thỏa thuận” với cả quan điểm này lẫn quan điểm kia, vì nó quy những sự bất đồng ý kiến của mình lại thành những điều sửa đổi nhỏ nhặt, những sự hoài nghi, những nguyện vọng thành tâm và vô hại” - V.I.Lenin

      Những kẻ cơ hội chính trị không có quan điểm chính trị rõ ràng, luôn ngả nghiêng, dao động. Khi cách mạng thuận lợi thì tỏ ra “cấp tiến”, khi cách mạng gặp khó khăn thì thoái lui, thỏa hiệp... Tựu chung cũng chỉ vì vụ lợi cho cá nhân

      Đây là loại nham hiểm, xảo quyệt, ẩn nấp trá hình rất khó phát hiện nếu như không tỉnh táo, bản lĩnh. Loại phần tử này rất khó xử lý bằng pháp luật bởi thủ đoạn của nó là vô cùng tinh vi, nhạy cảm, biết lách qua các kẽ hở của luật pháp.
      (VD như trường hợp Lê Hiếu Đằng, với chỉ số dơi quạ của ông ta cực cao... khi vào Đảng thì thề thốt nọ kia, suốt đời trung thành, khi còn tại chức thì lặng thầm hưởng lộc... còn đến khi về hưu, trước nguy cơ giảm lộc, suy danh thì... vác loa tuyên bố rống lên: "Tôi bỏ Đảng vì Đảng ko còn như xưa"...??? Thật là trơ tráo hết chỗ nói!!!
      Tất nhiên chẳng có luật lệ nào và cũng chẳng ai thèm
      xử lý những kẻ dạng này, song chúng luôn phải nhận hậu quả đích đáng về đạo đức, lương tâm!)
      ====
      Loại 5: loại theo đóm ăn tàn.
      Loại này gọi là phởn thì hơi xấu mặt cho phởn hội. Vì thực ra chẳng biết gì, chỉ ăn theo nói leo, do thiếu nhận thức chính trị mà tung hô theo giọng điệu của phởn.
      Loài này đầy rẫy trên FB, không có chất gì nhưng tác hại gây ra không hề nhỏ.

      Với dạng này, thì cần tăng cường giáo dục, vận động, cộng đồng cùng đấu tranh để mở mắt cho họ. Và khi cần thì cung phải có biện pháp giáo dục từ phía chính quyền để hạn chế tác hại do họ gây ra, làm nhân dân hoang mang, mất phương hướng...

      Xóa
    2. Cho thêm ít muối đi, nhạt lắm chuyên gia ạ. Suy nghĩ láo lếu rồi copy paste lung tung. Quá nhạt và chẳng có chút khoa học nào cả, chuyên gia ạ.

      Xóa


  22. TRÊU ONG CHỌC RẮN
    Trần Nhật Quang

    "Trêu ong, chọc rắn" là thành ngữ lưu truyền ngàn đời của ông cha ta phê phán những kẻ ngây ngô khờ dại, có những động thái, hành vi đụng chạm, tấn công không cần thiết những đối tượng để chuốc lấy những hậu quả xấu không đáng có (hoặc chưa đáng có) cho mình và cộng đồng...

    "Tránh voi chẳng xấu mặt nào" cũng là lời khuyên lưu truyền ngàn đời của ông cha ta.

    Đối với quân xâm lược khổng lồ láng giềng phương Bắc, các thế hệ ông cha ta đều thấm nhuần những tư tưởng này, để giữ gìn cho đất nước và nhân dân được hưởng thái bình, hưng thịnh, đẩy lùi chiến tranh xâm lược không mong muốn.

    Kế thừa tư tưởng và sách lược hoà bình của ông cha ta, sau 42 năm chiến tranh giữ nước 1946-1988, Đảng và Nhà nước ta đã vận dụng đường lối quốc phòng hiện đại và đường lối ngoại giao hoà bình cứng rắn và cương quyết - mềm dẻo và khôn khéo để đẩy lùi chiến tranh, bảo vệ sinh mạng thanh niên quân đội, sinh mạng nhân dân, bảo vệ thành quả xây dựng đất nước đã đạt được, và bảo vệ hoà bình cho công cuộc xây dựng và phát triển đất nước đi lên. Đã 26 năm qua (1988 đến nay), không một phát súng nào nổ trên biên giới, hải đảo nữa, không một mét vuông lãnh thổ nào bị xâm chiếm thêm nữa, đó là thành tích của đường lối ngoại giao - quốc phòng đúng đắn của Đảng, Nhà nước và Nhân dân ta.

    Ngược lại, bọn giặc phản động và phản quốc trong và ngoài nước điên cuồng chống phá đường lối ngoại giao - quốc phòng của Đảng và Chính phủ, liên tiếp tiến hành những hành vi kích động chiến tranh đối đầu với Chính quyền nước lớn phương Bắc.

    Chúng liên tiếp tiến hành biểu tình "Chống" TQ, "Tưởng niệm" 74 tên hải quân Nguỵ không kịp bỏ chạy bị TQ giết chết ở Hoàng Sa năm 1974, "Ghi nhận" rồi "Vinh danh", "Tri ân" bọn gây tội ác với các chiến sĩ hải quân và đoàn tàu Không số đường Hồ Chí Minh trên biển...

    Sau mỗi đợt biểu tình "Chống" và "Tưởng niệm", "Ghi nhận" rồi "Vinh danh", "Tri ân"... chúng TRÊU ONG, CHỌC RẮN cho con Sư tử đang lim dim lại điên tiết chồm lên trả đũa: Bắt giữ ngư dân, cắt cáp tàu Viking, thành lập "TP Tam Sa", đưa giàn khoan xâm phạm chủ quyền, bồi đắp đảo, xây sân bay...

    Cứ mỗi đợt chúng trêu ong, chọc rắn, con sư tử lại điên tiết chồm lên cắn đất nước và nhân dân ta một nhát đau!

    Trớ trêu thay, thâm độc thay, táng tận lương tâm thay cái trò "quyền thể hiện lòng yêu nước" chọc cho thú dữ cắn đất nước ta và nhân dân ta của bọn giặc phản động!

    Chúng đã bị vạch trần bộ mặt thật, dã tâm thật, chúng đã bị quần chúng tiên phong đáp trả và ngày càng bị phong trào quần chúng nhân dân bảo vệ an ninh Tổ quốc quét sạch.

    Cán chổi, mắm tôm, hồ ao đang chờ chúng ăn no và lóp ngóp bơi lội...


    TRẦN QUANG NHẬT - CHÚNG TÔI LÀ QUẦN CHÚNG NHÂN DÂN

    Theo biểu đồ xương cá, số thanh niên Hà Nội và các tỉnh lân cận tình nguyện "đòi" tham gia "Săn bắt phản động" đã lên đến con số ngót 100, đông đảo ngang lũ giặc "Biểu tình viên Chuyên nghiệp" ở Hà Nội. Họ đều là những quần chúng thanh niên có võ nghệ, căm ghét bọn giặc phản động, giữ gìn sự bình yên cho đất nước, quét sạch bọn giặc rác rưởi xâm phạm, chiếm đóng nơi công cộng (vỉa hè, lòng đường, quảng trường, công viên, tượng đài), trả lại nguyên trạng môi trường, cảnh quan Thủ đô.

    Họ có nhiều tên gọi khác nhau, như:

    - Biệt đội Mắm Tôm Hồ Gươm
    - Biệt đội Phản ứng nhanh
    - Biệt đội Vệ sinh Môi trường (quét sạch rác phản động)
    - Biệt đội Săn lùng Phản động
    - Biệt đội Hoa Hồng
    - Biệt đội Chúng tôi Là Người dân
    - V.v....

    Họ đều quán triệt hiệu quả nhưng không gây thương tích (bầm tím, gãy xương, chảy máu...) hay tử vong...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lại có kiểu giải thích là tại vì biểu tình, tại vì tưởng niệm liệt sỹ nên TQ nó giận nó bắt giữ ngư dân, cắt cáp tàu Viking, thành lập "TP Tam Sa", đưa giàn khoan xâm phạm chủ quyền, bồi đắp đảo, xây sân bay..
      DKM em đéo ngửi nổi thằng lùn này nữa rồi. Chính TQ đã bắt giữ ngư dân, cắt cáp tàu Viking, thành lập "TP Tam Sa", đưa giàn khoan xâm phạm chủ quyền trước nên mới có biểu tình, chứ sao lại nói vì biểu tình mà TQ nó thế, đang yên đang lành ai biểu tình. Em xin lạy trí tuệ các DLV.

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

      Xóa
    3. Đồng chí cựu chiến binh tự phong Quang khổng lồ này thuộc Đội cờ đỏ mà các đồng chí chủ blog này hâm mộ đấy hehe

      Xóa
  23. NGO là gì thì người ta đã nói đầy ra đấy ở các chủ đề khác rồi. Chỉ có những đứa ngu si thất học lại lười đọc mới không biết NGO là gì mà thôi.

    Cả thế giới này đang khốn khổ khốn nạn vì bàn tay của NGO. Con bạch tuộc này chỉ có Putin của Nga sô mới trừng trị được khiến chúng không thể xúi dân làm loạn được mà thôi.

    Ông ta diệt được NGO vì bắt buộc rằng tiền bạc chúng dùng ở Nga đầu vào cũng như đầu ra phải minh bạch cho nên NGO không thể lén lút hỗ trợ những tên ham tiền, nuôi dưỡng những tên tài phiệt bán nước không thể thao túng xúi dân làm loạn ở nước Nga được.

    Ucraina trái lại không nhà lãnh đạo nào có tầm vóc như Putin nên NGO chỉ bỏ ra có 5 tỷ đô la để nuôi dưỡng đám tài phiệt kên kên mà nước này đang tan nát khốn nạn như ngày nay.

    Hiểu chưa những thằng ngu, ăn cám xú?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. VN không làm được như Nga Sô nên mới có hiện tượng đám truyền thông của mình giờ đây đã trở thành nô tài của NGO hết cả rồi.

      Chúng đang cấu kết với nhau để thành lập những nhóm lợi ích phục vụ quyền lợi riêng tư làm tôi tớ cho NGO để bán nước thế mới nguy chớ.

      VN dần dần sẽ trở thành giống Ucraina không mấy hồi cũng chỉ vì những tên Tư Bản Đỏ này ham tiền đang làm tôi tớ cho lũ con buôn chính trị thế giới qua bàn tay của NGO.

      Xóa
    2. Hoa Kỳ hùng mạnh như thế mà cũng không thoát khỏi bàn tay của những nhóm lợi ích riêng tư kiểu như tài phiệt Do Thái đang làm chủ ngành hành pháp của nước này.

      Nhờ thế mà Israel bảo Cờ Hoa vẫy đuôi hoặc sủa lúc nào cũng phải làm theo, bố bảo tên nào dám cãi lại. Cho nên Obama dù là TT nước này cũng không thể làm trái ý những tên lái súng được.

      VN mình sức mấy mà thoát khỏi bàn tay của NGO được chớ?

      Phe phét cho lắm vào rồi cũng phải đi làm đầy tớ cho những con buôn chính trị thế giới mà thôi!

      Xóa
    3. Lạy hồn các mợ, NGO là các tổ chức phi chính phủ hoạt động có mục đích, có rất nhiều tổ chức hoạt động từ thiện, chữa bệnh ở các nước nghèo trong đó có các dân tộc miền núi còn khổ cực của VN mình đấy... làm ơn đừng vơ đũa cả nắm như thế.
      Còn việc NGO là công cụ thì cũng chỉ có 1 số tổ chức được đầu tư bài bản thôi, và nó không chỉ liên quan đến chính trị đâu còn dùng để đả kích giữa các tập đoàn kinh tế với nhau nữa lận, vấn đề môi trường là cái cớ thường xuyên nhất...

      Xóa
    4. Ở Nga NGO hỗ trợ các đám ham tiền bán nước dưới danh nghĩa các nhóm gọi là liberal (tạm dịch là cấp tiến). Họ ru ngủ dân Nga khá thành công và lộng hành đến nỗi "khuyên" Putin không nên ra tái tranh cử Tổng Thống để chúng muốn làm dơi làm chuột, xỏ mũi nước Nga dẫn đi đâu cũng được như dẫn một con kiki vậy.

      Putin tái đắc cử TT với một tỷ số vẻ vang khiến NGO thất vọng não nề, ra lệch cho các nhóm liberal tổ chức cuộc biểu tình 1 triệu người tham dự ở Mas-cơ-va nhưng Putin lại cho chúng ăn quả đắng một lần nữa, khi các cuộc biểu tình phản đối Putin chỉ lèo tèo vài chục ngàn mạng thay vì 1 triệu người như NGO trông đợi.

      Hãy tưởng tượng 1 triệu người Nga mà tham dự biểu tình phản đối Putin, sẽ dần dần khích động dân Nga lan dần để trở thành phong trào phản đối chính quyền như ở Ucraina thì chẳng những Putin mà cả nước Nga cũng bị tiêu tùng bởi NGO mà thôi.

      Lũ đầu bò ở VN còn chưa tỉnh ngộ?

      Xóa
    5. Lái súng đem vũ khí đi làm cỏ cả thế giới!

      Chúng cũng chẳng thương tiếc gì người dân xứ Cờ Hoa cho nên ở nước này tháng nào cũng có vài vụ giết nhau như ngóe vì vũ khí tràn lan trong nước.

      Thật quá đúng với câu nói của người VN chúng ta: Sống chết mặc bay, tiền thày bỏ túi!

      Xóa
    6. Dễ hiểu thôi mà!

      Ở Ucraina thì NGO tạo ra đám tài phiệt bán nước, còn ở VN thì chúng đẻ ra những tên Tư Bản Đỏ cùng một sách vở có chi khác đâu?

      Chính đám Tư Bản Đỏ này mới ra lệnh được cho những tên xếp lớn của đám truyền thông VN trở cờ đá giò lái Nga Sô và điếu đóm cho lái súng được chớ?

      Nếu không có lệnh lạc của xếp lớn thì đám truyển thông VN có uống mật gấu cũng không dám trơ trẽn vô liêm sỉ như việc làm của chúng ở các tờ báo mạng và các đài TV, Radio, ... hiện nay.

      Mặt khác mỗi tên xếp lớn này được NGO đấm mõm cho vài triệu đô la thì bảo chúng bán nước chúng cũng làm chớ nói gì đến việc trở cờ.

      Cho nên VN mình mèo vẫn lại hoàn mèo, không mất nước mới là chuyện lạ!

      Xóa
    7. Ỉa ra 1 bãi rồi tự mình khen thơm, em chẳng hiểu bác muốn truyền đạt cái gì nữa. Bác nêu ra 1 vấn đề rồi tự vuốt ve đến 6 comment, bác bị trầm cảm à.

      Xóa
  24. Vậy là bệnh dịch toàn cầu do con vi rút NGO gây ra đang lây lan và hoành hành khắp thế. Đảo qua một vòng các bệnh viện người ta thấy tình trạng như sau:

    Syria - Con bệnh này đã nhiều lần chết lên chết xuống, đã tưởng phải đi đưa đám ai ngờ vẫn còn sống lay lất đến ngày nay.

    Nga Sô - Xuýt nữa cũng toi mạng may nhờ có lương y Putin tài ba mới cứu được. Tuy nhiên vi rút vẫn còn đầy trong cơ thể bệnh nhân khiến ông thầy thuốc Putin hết sức lo lắng ngày đêm túc trực bên bệnh nhân lo sợ bệnh có thể tái phát bất cứ lúc nào.

    Venezuela - Con bệnh này xem ra càng lúc càng thêm trầm trọng tuy hiện nay chưa đến nỗi nào.

    Cuba - Vi rút NGO đang lởn vởn trước cửa nhà.

    China - Phòng bịnh và chích ngừa khá tốt nên chưa có dấu hiệu phát bệnh.

    Triều Tiên - Đóng cửa không cho người nhà giao thiệp với bên ngoài nên gần như được miễn nhiễm, nhưng vì không ngoài chơi với thiên nhiên nên trẻ con nhà này nhìn có vẻ xanh xao ốm yếu.

    Việt Nam - Đang có dấu hiệu xâm nhập nghiêm trọng của vi rút NGO nên bệnh có thể phát tác nguy hiểm đến tính mệnh bất cứ lúc nào.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Minh chứng rõ ràng nhất của đồ cớ hó "sủa" này, mầy bài trước nó "sủa" đúng tiếng này, đến bài này nó "sủa" lại y chang, đúng là cờ hó dạng người...

      Xóa
    2. Ông bạn này bỏ sót trường hợp của Iran rồi đó.

      Chúng đang o bế nước này đề cho NGO có cơ hội hoạt động trở lại để làm loạn ở nước này đấy nha.

      Xóa
  25. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 19:52 29 tháng 5, 2014

    Tưởng bốn, thế mà năm,
    Đọc đi rồi đọc lại.
    Rằng phởn, có những năm,
    Tóm chung là ăn hại.

    ...

    Trả lờiXóa
  26. Nghĩ đi nghĩ lại thấy tội nghiệp cho nước mình thiệt đó: đã có mấy cụ cờ vàng phá phách, đám Rận điếu đóm ăn theo, rồi Dân Làm Báo, Quan Làm Báo, Điếu Cày Điếu Bừa, Lê Thị Công Nhân, Kiki Giáo, cụ Bùi Tín, CHHV, đám trí thức chồn lùi, ... mỗi đám phá VN theo một kiểu khiến nước mình khó mà ngóc đầu lên nổi.

    Nhưng mà suy ra cho cùng giặc từ trong nhà mà ra, từ con cháu các cụ chớ đâu xa?

    Không lẽ Tư Bản Đỏ điếu đóm cho NGO để thành tỉ phú lại không những thứ cô hồn ở trên kiếm chút cháo sao?

    Trâu cột ghét trâu ăn đời nào chúng chúng chịu bị thiệt.

    Thiệt là bất hạnh cho dân VN mình quá.

    Trả lờiXóa
  27. Hai vkl:
    Bac Nặc danh20:15 Ngày 29 tháng 05 năm 2014 says:
    Ỉa ra 1 bãi rồi tự mình khen thơm, em chẳng hiểu bác muốn truyền đạt cái gì nữa. Bác nêu ra 1 vấn đề rồi tự vuốt ve đến 6 comment, bác bị trầm cảm à.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bọn chúng vẫn vậy, tao biết từ lâu rồi, nhất là thằng ÓC CÁM LỢN (Chủ blog Thời Thổ Tả gọi nó như vậy) (Nong dan = Cui bap = Nặc danh= Hoàng = Vớ Văn Vỉn....)
      Đúng là ỉa ra 1 bãi rồi bốc lên mũi nhiều lần tự khen thơm, dkm, vkl.

      Xóa
    2. Bổ xung thêm: NGO's là những tổ chức phi chính phủ, phi lợi nhận. Ít nhất thì họ không bòn rút tham nhũng tiền của nhân dân, tôi đã mô tả:
      NGO giúp nông dân có nước sạch, NGO giúp ngư dân ra khơi, NGO giúp diêm dân lấn biển, NGO xây trường học, NGO tặng thiết bị y tế, thuốc men cho bệnh viện, NGO trồng rừng chống lũ, NGO tài trợ sinh viên nghèo, NGO cải thiện kỹ năng trồng trọt cho nông dân...
      Tội lớn nhất của NGO là truyền bá quyền làm chủ của nhân dân và không chịu sức ép của chính phủ, không làm theo sự chỉ đạo của chính quyền phải tài trợ cho ai và ở đâu.
      Đúng là khi hoảng loạn và mất phương hướng, người ta sợ bất cứ thứ gì.

      Xóa
    3. Vẫn còn những đứa óc heo càng mồm ra nói tốt và bênh vực cho NGO trong khi bọn bất nhân này làm cỏ cả thế giới, bắt mọi nước phải làm tôi tớ cho chúng nó.

      Có thằng nào ngu đến mức đem tiền cho không mình nếu chúng không muốn cưỡi cổ thiên hạ?

      Thảm trạng từ Iraq, Afghanistan, Lybia, Syria, ... còn sờ sờ ra đó mà sao chúng nó ngu thế nhỉ?


      Cho nên nước Việt mình không khá được là bởi vì còn những thứ dân này.

      Xóa
    4. Đúng thế đấy.Từ hôm đọc cái công hàm ông PVĐ tớ đây ỉa không ra,cũng tại NGO cả đấy thôi.

      Xóa
    5. Chẳng phải chúng ngu ngốc không hiểu cái họa của NGO cho thế giới đâu.

      Mà chỉ vì chúng là đầy tớ của cái tổ chức bất nhân nên chúng phải giả bộ ngu ngốc để cãi chầy cãi cối mà thôi. Cãi không lại thì chúng nói chuyện lạc đề bằng cách lảng sang chuyện khác.


      Có đứa tôi tớ nào ăn cơm của chủ mà không phải cơm chúa múa tối ngày cơ chứ?

      Cái ngu ngốc của chúng là khinh thường trí khôn của loài người thời đại thông tin internet ngày nay.

      Số phận của lũ tôi tớ hạng các ké này thê thảm như vậy đó!


      Xóa
  28. Công bằng mà nói mấy ông DLV hơi dốt hay giả vờ dốt k biết.Dân trí khá hơn trước rồi nên đọc văn các bố chua lắm,đã vậy còn hay nổi nóng văng tục.Bày tỏ quan điểm phải thực tế từ nhận thức,chứ vì tiền vì nhiệm vụ là tự biến mình thành bồi bút.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chua là cái chắc!

      Thời nay dân trí đã cao, thông tin internet đến tận hang cùng ngõ hẻm, những ống loa quốc tế chúng bỏ ra tiền tỉ để nói láo và bị chuyện còn bị thế giới đập cho vỡ mõm huống gì mấy tên cu ly làm tay sai cho Tư Bản Đỏ để phản bội đồng minh của mình.

      Tư Bản Đỏ điếu đóm cho NGO để có tiền tỉ thì làm sao mà bịt miệng bọn Rận, những tên phản quốc, Điếu Cày, Kiki Giáo, Dân Làm Báo, Quan Làm Báo, ... cơ chứ. Bịt chỗ này thì nó xì ra chỗ khác, đám đầu sỏ truyền thông của nước nhà còn bị người Việt chửi cho nát nước thì cái đám DLV đầy tớ của Tư Bản Đỏ làm được cái gì?

      Nhà dột từ trên nóc dột xuống, nước VN không tiêu tùng sao được?

      Xóa
  29. ...Hôm sau, phiên họp của Phái đoàn Liên hợp quân sự 4 bên về việc Giám sát thi hành Hiệp định Paris do Thiếu tướng Lê Quang Hòa, trưởng phái đoàn Việt nam Dân chủ Cộng hòa chủ trì tại Sài gòn. Trong phiên họp này, phía Việt nam Cộng hòa đã đưa văn bản đề nghị chính thức Chính phủ VNDCCH cùng với mình ra thông cáo lên án hành động xâm lược lãnh thổ-lãnh hải của Việt nam. Đề nghị này còn lên kế hoạch chi tiết, trong đó yêu cầu quân Bắc Việt nam và quân của Chính Phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt nam giảm áp lực tại quân đoàn 2 của VNCH. Trong đó đề nghị cụ thể không tiến công quấy rối Đà nẵng, Nha trang và các sân bay ở khu vực này để quân lực VNCH có thể rảnh tay tập trung tái chiếm quần đảo Hoàng sa.

    Theo lời kể lại của ông H., nguyên sỹ quan bảo vệ an ninh cho đoàn, ông Hòa đã điện về xin ý kiến Trung ương. Đích thân ông Lê Đức Thọ phê bình ‘’lập trường chính trị các anh để đâu? Đang có chiến tranh, lại phối hợp hoạt động với địch à? Cuộc chiến tranh gay go của ta rất cần sự ủng hộ của Trung quốc, mà lại nói quay sang chống bạn. Họ có giải phóng giúp ta, thì sau này cũng trả lại cho ta thôi.’’

    Sau đó, phía VNCH đề nghị họp bất thường. Lần này,Trung tướng Ngô Du chủ trì phiên họp. Mở đầu, ông ta nói :

    -Trong phiên họp này, tôi đề nghị không cáo buộc, cãi nhau về những vụ xâm phạm lãnh thổ, vi phạm hiệp định nữa. Trung cộng đã ngang nhiên xâm lược và chiếm giữ toàn bộ quần đảo Hoàng sa. Đất của chúng tôi thì cũng như đất của các anh vì cùng là đất tổ tiên chúng ta để lại cả. Vì thế, chúng ta nên xếp ba bốn cái vụ tranh cãi lại, để ngồi cùng nhau bàn bạc về việc phối hợp hoạt động chông lại sự xâm lăng này.

    Cũng như đề nghị bằng văn bản, tướng Ngô Du ngoài sáng kiến giảm bớt áp lực quân sự thuộc quân đoàn 2 ra, ông ta còn đòi phía VNDCCH gửi công hàm lên án tại Liên hiệp quốc, vận động phe XHCN cũng như Thế giới lên tiếng phản đối.

    Phái đoàn Mỹ, người bảo trợ cho tất cả các hoạt động quân sự của VNCH im lặng, không có ý kiến gì.

    Ông Lê Quang Hòa cũng tảng lờ, không đáp lại đề nghị này. Ông biết tướng Ngô Du, một thời cũng là cựu đồng ngũ, đã là cán bộ tiểu đoàn thuộc Vệ quốc đoàn, sau đó đảo ngũ và sang phía bên kia , cũng đã một vài lần nói chuyện có vẻ ‘’hòa hợp dân tộc’’. Ông Hòa tưởng tảng lờ đề nghị đó cho qua chuyện nhưng ông Ngô Du nổi đóa. Ông chửi tục, nói chúng mày tảng lờ , là tiếp tay cho Trung Cộng, là bán nước mà còn tiếp tục định đánh không cho chúng tao giành lại đất đai của ông cha.

    Cáu đến đỉnh điểm, ông Ngô Du vớ lấy cái gạt tàn thuốc lá bằng thủy tinh ném thẳng vào mặt ông Lê Quang Hòa. Ông Hòa né được, gạt tàn đập vào tường vỡ tung tóe.

    Sỹ quan bảo vệ, ông H. lao đến, định chộp cổ ông Ngô Du nhưng bị mấy người lính cận vệ phía bên kia khóa tay.
    xin mời đọc ở đây

    Trả lờiXóa
  30. Hay và có lý lắm. Mọi người Việt Nam hãy ghi nhớ và có hành động cụ thể

    Trả lờiXóa
  31. Phường Điện Biênlúc 08:23 31 tháng 5, 2014

    ánh cho Mĩ cút, nguỵ nhào,
    Đánh cho Pháp chối, "Pốt" vào cõi âm.
    Đánh cho thầy "Pốt" âm thầm,
    Rút lui bởi những, quần thâm áo Tày.

    Nếu ai, chưng biển mặt dày,
    Chứng minh sai đúng, thẳng ngay tỏ tường.
    Nếu không, đừng có vào phường,
    Ăn mày dĩ vãng, tiếc thương "nỗi gì"?

    Trả lờiXóa
  32. Phòng thủ quân sự, tấn công ngoại giao
    Tháng Năm 30, 2014 — Lê Mai
    Phải nhìn cho rộng, suy cho kỹ

    Kiên quyết không ngừng thế tấn công

    Hai câu thơ của Hồ Chí Minh có tính chiến lược, nêu lên một nguyên lý lớn: Trong mọi trường hợp, phải nhìn xa, trông rộng. Nhìn trong nước, nhìn thế giới, nhìn trước, nhìn sau, nhìn xa, nhìn gần, song dù thế nào cũng phải duy trì thế tấn công đối phương liên tục, không ngưng nghỉ. Thực hiện chiến lược đó sẽ giành thắng lợi, ngược lại sẽ thất bại.

    Chúng ta đang chứng kiến cuộc tấn công ngoại giao lý thú của VN trong vụ HD-981. Chiến lược phòng thủ quân sự, tấn công ngoại giao của VN hiện được nhiều nhà nghiên cứu, các học giả và nhiều nước trên thế giới ủng hộ.


    Sẽ rất nguy hiểm nếu đi vào con đường kẻ thù đã lựa chọn. Không một ai quan tâm tình hình trên Biển Đông mà không hiểu rõ rằng, TQ đang trắng trợn và hung hăng khiêu khích VN, tìm cớ để gây sự, cao hơn nữa – gây chiến. Bên nào nổ súng trước, bên đó được lợi về chiến thuật nhưng lại bất lợi về chiến lược, vì chắc chắn sẽ bị cộng đồng quốc tế phản đối mạnh mẽ. Dường như đang có một “nghịch lý” mà người ta đều chấp nhận: Các bên “chạy đua vũ trang”, có đủ các thứ vũ khí tối tân, tàu ngầm, chiến hạm, máy bay hiện đại…song không ai sử dụng – đúng hơn không ai sử dụng trước cả. Thay vì dùng biện pháp quân sự, người ta dùng biện pháp dân sự, với những con người không một tấc sắt trong tay. Bên nào cũng đủ khôn ngoan để tránh tình huống mình là bên nổ súng trước. VN đã tuyên bố rất rõ ràng, không sử dụng biện pháp quân sự, trừ khi bắt buộc phải tự vệ. Dù sao, nói gì thì nói, bên yếu hơn vẫn bị thua thiệt đủ đường.

    Khi chưa (không) sử dụng biện pháp quân sự, để tránh bị bất ngờ, nhất thiết phải làm thật tốt nhiệm vụ phòng thủ quân sự.

    Phòng thủ quân sự không chỉ đơn giản là “đào hào sâu, xây thành cao”. Phòng thủ quân sự phải chuẩn bị đẩy đủ mọi điều kiện nhằm ngăn ngừa và sau đó – chuyển sang tiến công giáng trả quân địch những đòn mãnh liệt, giành phần thắng. Phòng thủ phải mang tính tiến công chứ không thể phòng thủ đơn thuần. Phòng thủ nhưng phải chủ động, linh hoạt, sáng tạo.

    Quân sự phải đi liền với chính trị, ngoại giao – “ba quả đấm” chiến lược. Song, trong bối cảnh hiện nay, máy bay, tàu chiến hãy tạm dẹp sang một bên, để cho thuyết khách nói chuyện.

    Cuộc tấn công ngoại giao từ đầu tháng 5.2014 của VN là chưa từng có kể từ khi hai nước Việt – Trung bình thường hóa quan hệ. Hiển nhiên, cuộc tấn công ngoại giao đó nhằm vào những hành động sai trái, vô nhân đạo – “vô pháp vô thiên” của giới cầm quyền TQ xung quanh vụ hạ đặt giàn khoan HD-981 vào sâu trong vùng đặc quyền kinh tế của VN.

    Theo truyền thông nước ngoài, có vẻ như cuộc tấn công ngoại giao của VN được bắt đầu bằng một cú điện thoại từ đường dây nóng cấp cao hai nước Việt – Trung, đáng tiếc là đường dây này không hoạt động. Nó được lập ra để xử lý những sự việc khẩn cấp, song khi cần lại không sử dụng được, còn gì mỉa mai hơn ? Mối quan hệ (hữu nghị) bỗng trở nên mong manh làm sao !

    Không nản lòng, VN tìm các diễn đàn khác cho cuộc tấn công ngoại giao. Các cuộc họp báo quốc tế liên tiếp được tổ chức. TQ đã bị VN chỉ đích danh là bên gây hấn, bất chấp mối quan hệ đồng minh giữa hai nước. Ngôn từ ngoại giao được dùng rất mạnh mẽ, gọi đúng bản chất sự việc, không có chuyện “tàu lạ” hay “người lạ” nữa. Ngoại trưởng VN điện đàm với đại diện TQ, yêu cầu TQ rút ngay lập tức HD-981 ra khỏi vùng biển VN. Ông còn thực hiện nhiều cuộc điện đàm khác – nhất là với Ngoại trưởng Hoa Kỳ. Ông đang chỉ đạo triển khai cuộc tấn công ngoại giao sôi động, có hiệu quả. Một cách tự nhiên, ta lại nhớ đến nhà ngoại giao tài ba Nguyễn Cơ Thạch.

    Trả lờiXóa
  33. Một điểm đáng chú ý trong cuộc tấn công ngoại giao, đó là các phát biểu của người đứng đầu Chính phủ VN. Tại ASEAN 24 hay Diễn đàn kinh tế Đông Á, thông điệp của Thủ tướng VN được trong và ngoài nước hoan nghênh. Thủ tướng VN chỉ rõ: “Hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn, tự do hàng hải và hàng không ở Biển Đông – mối quan tâm chung của ASEAN, của khu vực và thế giới đang bị đe dọa nghiêm trọng”.

    Nhớ lại năm ngoái tại Đối thoại Shangri-la, Thủ tướng VN đã tránh trả lời trực tiếp câu hỏi khiêu khích của bà Thiếu tướng diều hâu Diêu Vân Trúc (Yao Yun Zhu), Học viện kỹ thuật Quân sự TQ:

    “Ngài Thủ tướng đã đề cập đến các thách thức an ninh ở khu vực Châu Á – Thái Bình Dương, trong đó có thách thức có thể làm gián đoạn tự do hàng hải, hoạt động thương mại quốc tế. Ngài Thủ tướng cũng đề cập một vài cường quốc vi phạm luật pháp quốc tế, xin ngài đưa ra các ví dụ về cường quốc nào vi phạm luật pháp quốc tế và vi phạm luật nào, qua đó làm gián đoạn tự do hàng hải” ?

    Cường quốc nào vi phạm luật pháp quốc tế và vi phạm luật nào ư ? Câu trả lời của Thủ tướng VN bây giờ thật quá rõ ràng:

    “Đây là sự vi phạm đặc biệt nghiêm trọng luật pháp quốc tế và Tuyên bố Ứng xử của các Bên ở Biển Đông (DOC) mà TQ là một bên tham gia ký kết. Hành động này của TQ đã và đang đe dọa trực tiếp đến hòa bình, ổn định, an ninh, an toàn, tự do hàng hải và hàng không ở Biển Đông”.

    Với điều kiện đàm phán do TQ đưa ra là VN phải rút tất cả các tàu xung quanh HD-981 về, VN đã nhanh chóng bác bỏ. Thử tưởng tượng, có một bọn cướp vào làng của mình, cướp của, giết người, rồi sau đó chúng tuyên bố, thôi ta hãy nói chuyện ? Làm sao có thể mắc mưu chúng được ?

    Cuộc tấn công ngoại giao vẫn tiếp diễn, sôi nổi, đa dạng, đầy cảm xúc. Nhiều kênh ngoại giao, nhiều sáng kiến ngoại giao khác được VN triển khai. Mới đây, liên tiếp hai cuộc trả lời phỏng vấn, một của Đại sứ VN tại Hoa Kỳ và một của Thứ trưởng ngoại giao VN trên CNN. Không còn nghi ngờ gì nữa, chọn CNN để chuyển thông điệp của VN đến với toàn thế giới là rất hay, rất có ý nghĩa. Tất nhiên, ngoại giao VN vẫn còn rất nhiều việc phải làm.

    Hiện giờ, TQ đang hung hăng quá đáng. Nhưng, kinh nghiệm của ông cha ta chỉ ra rằng, khi giặc đến ào ạt như nước, như lửa thì không đáng sợ !

    Phòng thủ quân sự, tấn công ngoại giao liên quan chặt chẽ với nhau, cái này hỗ trợ cái kia. Song, chỉ đơn thuần phòng thủ quân sự và tấn công ngoại giao thôi là hoàn toàn chưa đủ. Các biện pháp tổng hợp cần được sử dụng, đặc biệt là dựa vào sức mạnh của toàn dân. Bài học “dựa vào dân, có dân là có tất cả” không bao giờ cũ – hiện nay càng cần hơn bao giờ hết.

    Phòng thủ quân sự, tấn công ngoại giao không phải là chiến lược mới mẻ gì. Đo lường chuẩn xác ý nghĩa của các sự kiện đã, đang và sẽ diễn ra, lựa chọn đúng chiến lược để hành động là nghệ thuật lãnh đạo, cũng là điều kiện tiên quyết để chiến thắng.
    BLOG LE MAI

    Trả lờiXóa