Người Việt Nam, từ Nam chí Bắc, nếu là người bình thường thì không ai còn mơ hồ về cái tập đoàn đánh thuê Việt Nam Cộng hòa. Kẻ đầu lĩnh trong tập đoàn đánh thuê này là
Nguyễn Văn Thiệu đã có một tuyên bố không thể rõ ràng hơn về thân phận
đánh thuê của mình và đồng bọn: Nếu
Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày,
một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc
Lập!
Xem video clip:
Diễn văn từ chức của Nguyễn Văn Thiệu ngày 21.4.1975
Trích:
Nguyễn Văn Thiệu: "Người Mỹ đánh giặc ở đây không đánh được, đi về. Đặt ra một cái chương trình Việt Nam hóa, chúng ta chấp nhận, rồi cũng hổng “Việt Nam hóa”. Hổng “Việt Nam hóa” rồi, hứa rằng Cộng Sản xâm phạm thì sẽ phản ứng, hổng phản ứng. Thì chỉ còn một cái chuyện tối thiểu là đưa đồ cho người ta đánh, mà không đưa. Thì thử hỏi cái đó là cái gì? Thất hứa, thiếu công bằng, thiếu tín nghĩa, vô nhân đạo đối với 1 “đồng minh” đang chịu đau khổ triền miên. Trốn tránh trách nhiệm của một đại cường quốc.
Sở dĩ tôi từ chức hôm nay là bởi vì hôm nay, bên quốc hội Hoa Kỳ đưa vấn đề viện trợ ra mổ xẻ. Tôi nghĩ rằng hành động tôi từ chức hôm nay biết đâu ngày mai. Từ cái chỗ nó lên 300 nó lên 722 hay là lên 1 tỷ mấy. Rồi tới tấp cầu hàng không chở xe, tăng, đạn, pháo không còn ông Thiệu ở đây viện trợ, viện trợ, viện trợ. Tôi hi vọng như vậy.
Để coi thử, quốc hội Huê Kỳ có đồng ý. Tôi cũng hy vọng rằng trong tình thế quân sự căng thẳng tại quân khu 3, quân khu 4. Ông Thiệu đi rồi và ông tổng thống Hương thì biết đâu còn 3 – 4 ngày, còn 1 tuần thì cái chuyện đó có thể làm được.
Nếu tôi để ngày mai ngày mốt mà tôi mới từ chức, rồi Cộng Sản nó khởi sự tấn công thì e rằng nó đã quá trễ, lúc đó nó quá dở, trễ quá rồi làm hỏng được. Mà Huê Kỳ, quốc hội Huê Kỳ cứ viện trợ 350, “Trời phải sớm chút, này trễ quá rồi 350 không thể lên 722 được.” Không sớm hơn, cũng không trễ hơn.
Bởi vì tôi nghĩ rằng, cái thời gian tính từ hôm nay có thể thay đổi được cục diện quân sự tại chiến trường miền Nam."
“Sự ngạc nhiên thú vị” trong diễn văn từ chức của Tổng thống VNCH
Lê Mai
Lịch sử VN hiện đại – nếu chúng ta tính
từ khoảng giữa thế kỷ hai mươi đến nay, nói chung ít có chuyện các nhà
lãnh đạo cao cấp từ chức, huống chi một tổng thống. Có lẽ trường hợp của
Trường Chinh, vào năm 1956, buộc phải từ chức Tổng bí thư Đảng Lao động
VN do sai lầm của cuộc cải cách ruộng đất là một thí dụ khá hiếm hoi.
Cách đây đúng 37 năm, ngày 21.4.1975, vào
hồi 19h30, Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu đã có một bài diễn văn từ
chức tại dinh Độc Lập, trước sự hiện diện của đông đảo cử tọa gồm Phó
Tổng thống, các Chủ tịch Thượng nghị viện, Hạ nghị viện, Tối cao Pháp
viện, Thủ tướng Chính phủ, các nghị sỹ và dân biểu, nhân viên Chính phủ…
Đúng ngày hôm đó, Xuân Lộc – cánh cửa thép bảo vệ Saigon đã bị mở
toang, thành phố đầy lo sợ và những tiếng gầm của xe tăng, đại pháo của
Bắc VN đã vọng về dinh Độc Lập.
Diễn văn từ chức của Thiệu được ghi âm
lại đầy đủ. Người ta đã phân tích rất nhiều về các khía cạnh của nó.
“Sợi chỉ đỏ” xuyên suốt bài diễn văn là Thiệu kết tội sự bỏ rơi đồng
minh của Hoa Kỳ, sự vô nhân đạo của Hoa Kỳ, sự thất hứa của Hoa Kỳ – một
đại cường quốc. Đó chính là nguyên nhân trực tiếp, quan trọng nhất dẫn
đến sự sụp đổ của Nam VN – theo quan điểm của Thiệu.
Nguyễn Văn Thiệu chưng diện rất oách xà lách
Nghiên cứu kỹ bài diễn văn, có vẻ như đây
là một bài nói chuyện trực tiếp, chứ không phải là một văn bản viết sẵn
để đọc. Nghe băng ghi âm càng chứng tỏ điều đó. Song, có lẽ chỉ những
người trực tiếp chứng kiến buổi lễ từ chức mới biết rõ sự thực. Cũng có
tác giả có mặt trong buổi lễ viết là Thiệu “đọc” diễn văn từ chức. Dù
sao, chúng ta vẫn thấy ngôn ngữ bài diễn văn là ngôn ngữ nói, không phải
ngôn ngữ viết. Thêm nữa, kết cấu bài diễn văn đôi chỗ không chặt chẽ,
nhảy từ vấn đề này qua vấn đề khác. Cho nên, chúng ta có thể tìm thấy
không ít “sự ngạc nhiên thú vị” trong bài diễn văn từ chức của Tổng
thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu, tháng Tư năm 1975.
Gạt ra ngoài các vấn đề chính trị, nhìn
tổng quát, bài diễn văn từ chức của Thiệu khá “hay”, khá hấp dẫn, sinh
động, cuốn hút, có cá tính. Nó không trích dẫn các tác phẩm đông tây kim
cổ, ngôn ngữ “bình dân” và đôi lúc, khá là “hài hước”. Nhưng, bài diễn
văn cũng cho chúng ta thấy, Tổng thống VNCH có vẻ không phải là một nhà
tuyên truyền xuất sắc. Về điểm này, chúng ta phải khâm phục các nhà lãnh
đạo Bắc VN.
Đây, ông ta lập luận về sự viện trợ của
Hoa Kỳ cho Nam VN một cách khá “lạ lùng”. Ông ta nói với Tổng thống
Nixon, “tôi không đòi hỏi quý ông một sự viện trợ vô hạn định hai, ba
chục năm…Ông chỉ cần giúp cho tôi 5 năm mà cho thật dồi dào, hay 3 năm
cho thật dồi dào để cho tôi có cái đà để phát triển kinh tế rồi sau đó
ông cúp luôn…Tôi có đưa ra một thí dụ nói chúng ta là một con bệnh mới
đau dậy, nếu như mỗi ngày ông cho tôi một viên thuốc thì tôi chỉ đủ sức
để không có bệnh, nhưng cũng không làm ăn gì được, không đứng dậy đi,
không đứng dậy chạy, không có làm ăn sinh sống được. Nhưng bây giờ tôi
là con bệnh mới đau dậy, ông giúp thuốc cho tôi nó mạnh lên, ông giúp
thuốc tôi nhiều đi, mỗi ngày bảy tám thứ thuốc đi thì tôi tập thể thao,
thì 4 năm hay 3 năm tôi sẽ trở thành một người mạnh. Khi trở thành người
mạnh tôi đi làm ăn…tôi khỏi nhờ ông…”.
Nghe thật “ngạc nhiên thú vị” – ngôn ngữ
của một Tổng thống sắp từ chức. Làm sao ông ta có thể quan niệm vấn đề
viện trợ đơn giản đến thế. Tôi bỗng nhớ ông Mười Hương, phụ trách toàn
bộ mạng lưới tình báo của Trung ương Cục miền Nam, bị chính quyền nhà
Ngô bắt. Trong cuộc đấu khẩu với chính Ngô Đình Nhu – bộ não của chế độ,
Mười Hương cho rằng, viện trợ Mỹ là cái thòng lọng, nó có hai mặt, rất
nguy hiểm. Nếu các ông không nghe lời, khi cần, họ sẽ siết cái thòng
lọng đó lại. Ngô Đình Nhu và cả Ngô Đình Diệm sau đó đều công nhận phân
tích của Mười Hương là hoàn toàn chính xác.
Tổng thống VNCH lại có một sự so sánh đầy
hình ảnh. Ông ta nói, ngay cả Hoa Kỳ với nửa triệu lính, binh hùng,
tướng mạnh, xài gần 300 tỷ đô la trong 6 năm trời, nhưng không thể thắng
ở VN, đành tìm một lối thoát danh dự, thì với quân đội Nam VN, “súng
thiếu, đạn thiếu, thuốc thiếu, xăng thiếu, máy bay thiếu, không có B52,
lại bảo tôi làm cái chuyện đội đá vá trời thì có khác gì mấy ông cho tôi
3 mỹ kim và bảo, hãy đi máy bay hạng nhất. Họ không biết rằng thuê một
phòng ngủ một ngày đã 30 mỹ kim. Không làm được, phi lý”.
Về vấn đề này, tướng Võ Nguyên Giáp bình luận, đại ý, thói quen ăn chơi xen cả vào khẩu khí của bài diễn văn! (Võ Nguyên Giáp: Tổng hành dinh trong mùa xuân toàn thắng).
Hơn thế, có lúc, ông ta gọi người Mỹ là “quan thầy của chúng ta”. Không
bao giờ Bắc VN gọi Nga Xô hay Trung Cộng là “quan thầy” của họ cả! Rõ
ràng, với cách ví von như vậy, Thiệu không phải là người xuất sắc trong
tuyên truyền.
Chúng ta tiếp tục với những “sự ngạc
nhiên thú vị” khác của bài diễn văn. Thiệu nói về nguyên nhân ông ta từ
chức cũng thật độc đáo. “…Cái sự ra đi của tôi chỉ là một hạt cát đối
với một bãi sa mạc, hy sinh rất đáng, một cái ghế Tổng thống mà đổi lại
viện trợ dồi dào đầy đủ cho nhân dân miền Nam, chiến đấu bảo vệ đất
nước, rồi để thương thuyết có một giải pháp bảo đảm được miền Nam tự do
dân chủ không bị cộng sản đô hộ thì, cái đó tôi xin chắp tay cả nón tôi lạy (dùng từ “hay”!), lạy…cả người Mỹ”. Liệu có “sự ngạc nhiên thú vị” nào hơn?!
Phát biểu của Thiệu càng có tính tiên
tri, vì thực tế người Mỹ đã không trở lại Nam VN nữa, họ nhất quyết rút
ra khỏi Nam VN. Bắc VN đã nhận định hết sức sáng suốt, “cho kẹo Mỹ cũng
không dám vào nữa” (Phạm Văn Đồng). Sau bao nhiêu năm “tìm và
diệt” quân giải phóng rất khó khăn, thế mà bây giờ họ ngang nhiên hành
quân trên Quốc lộ với xe tăng, đại pháo, đội hình bộc lộ hoàn toàn thì
người Mỹ lại rút ra mất rồi và VNCH đành bó tay vô kế khả thi.
Thiệu tiếp tục kết tội sự thất hứa của
Mỹ. “Người Mỹ đánh giặc không đánh được đặt ra một chương trình VN hóa,
chúng ta chấp nhận. Rồi cũng không VN hóa. VN hóa rồi hứa rằng cộng sản
xâm lăng và tái xâm lăng thì sẽ phản ứng, cũng không phản ứng, thì chỉ
còn có một cái chuyện tối thiểu đưa đồ (lại dùng từ “hay”!) cho người ta đánh mà không đưa thì thử hỏi đó là cái gì?”. Ngôn ngữ của Tổng thống VNCH không thể đơn giản hơn được nữa!
“Sự ngạc nhiên thú vị” của bài diễn văn không dừng lại ở đó.
Như thường lệ, Thiệu nói về “thằng cộng
sản” rất ấn tượng. “Thằng cộng sản năm 68 đánh không được thì đàm rồi 72
đánh không được thì đàm và bây giờ cộng sản nghĩ rằng còn quân Mỹ ở đây
thì cộng sản không thể nào thắng, thay bằng ký cái Hiệp định Pari, Mỹ
đi về, còn thằng miền Nam ta sẽ làm thịt nó”. “Mấy ông không giúp đỡ cho
tôi mà thằng cộng sản nó được giúp đỡ 10 lần nhiều hơn”…
Và Bắc VN đã đánh một số căn cứ, quận lỵ
từ nhỏ đến lớn để đo lường sự phản ứng của Mỹ. Mỹ nín thinh, không có
phản ứng gì. Thiệu lớn tiếng hỏi: “thái độ đó làm sao không khuyến khích
thằng xâm lăng, mà thằng xâm lăng đó ngày một mạnh mẽ…mà chúng ta ngày
càng suy yếu…cộng sản lại được những đồng chí bố con (lại dùng từ “hay” nữa!) giúp đỡ cho ngày một mạnh mà Mỹ không dám động đến lông chân thằng cộng sản ở Bắc Việt hoặc kể cả miền Nam”.
Và ông ta thêm: “chúng ta có trách nhiệm, thằng cộng sản không có trách nhiệm”.
“Sự ngạc nhiên thú vị” trong bài diễn văn
từ chức của Tổng thống VNCH còn nhiều, song tôi xin tạm dừng ở đây và
chúng ta sẽ trở lại chủ đề này trong một dịp khác.
Nguồn: Lê Mai blog
---------------------------------------
Ặc ặc nó thú nhận : Người Mẽo đánh giặc ở đây đéo được . Đi dzìa, đặt ra cái chương trình VIỆT NAM HÓA . Rồi cũng đéo Việt Nam Hóa. Đéo VN Hóa rồi .... bla bla tiếp tục than khóc.
Trả lờiXóaThế mà bọn điên ngu muội cứ muối mặt trơ mặt chó ra bảo nội chiến Việt Nam. Nhục!
Cuộc chiến VN đích thị là một cuộc Nội chiến VN đấy bác. Hai miền Nam, Bắc đánh nhau không phải là Nội chiến thì gọi là gì? Từ 'chiến tranh' chỉ dùng khi hai nước độc lập, có chủ quyền đánh nhau. Nếu gọi cuộc chiến VN là 'chiến tranh VN' thì hóa ra miền Bắc đã xâm lược miền Nam sao?
XóaCờ vàng quá nhục!
Trả lờiXóaTrong lúc các nhà lãnh đạo hai nước đang tâm sự , đang dự tiệc và đang lẩy kiều lấy lòng nhau thì những chiếc cờ vàng ba sọc đỏ đã kiếm được dịp đi diễu phố. Những người Mỹ gốc Việt đưa ra những khẩu hiệu về dân quyền, dân chủ cho VN. Một hành động khiến người Việt trong nước cảm động đến phát sốt.
Trả lờiXóaNgười Việt vốn nhớ dai nhưng không thù lâu. Câu chuyện đánh nhau với láng giềng, được ngấm ngầm hiểu với nhau là kẻ thù truyền kiếp nhưng những lúc không đánh nhau thì quan hệ láng giềng thân thiện, không chỉ giữa hai quốc gia mà chính từ hai dân tộc, từ nhân dân hai nước. Nếu ai từng lên vùng biên sẽ cảm nhận được điều này.
Với nước Mỹ, khi các ngài ấy mang bom đạn đến thì " dù còn một tên xâm lược trên đất nước ta thì ta còn chiến đấu, quét sạch nó đi" là mệnh lệnh lương tâm của người Việt chân chính, nhưng khi các ngài ấy đến với thiện tâm thì chúng ta trải thảm đỏ mời và tiếp đón theo hàng thượng khách. Mối quan hệ Việt Mỹ đang ở trong hoàn cảnh của câu Kiều mà PTT Hoa Kỳ đọc tặng TBT ĐCS VN: Trời còn để có hôm nay - Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời”. với kẻ tử thù một thời còn vậy, thì hà cớ chi những người mang cùng một dòng máu lại có những hành động kì quặc vậy? Nó đi ngược lại lợi ích dân tộc, ngược lại ý chí và nguyện vọng của tuyệt đại đa số nhân dân VN. Thật sự không hiểu họ muốn gì.
Những gì đang diễn ra của người Việt hải ngoại khiến một lần nữa, dư luận lại nhớ về câu chuyện cái đuôi muốn vẫy cái đầu.
https://www.youtube.com/watch?v=MJUGCjUmo8
Mấy thằng bú đít cờ vàng chết đâu hết rồi?
Trả lờiXóaTổng thống VNCH lại có một sự so sánh đầy hình ảnh. Ông ta nói, ngay cả Hoa Kỳ với nửa triệu lính, binh hùng, tướng mạnh, xài gần 300 tỷ đô la trong 6 năm trời, nhưng không thể thắng ở VN, đành tìm một lối thoát danh dự, thì với quân đội Nam VN, “súng thiếu, đạn thiếu, thuốc thiếu, xăng thiếu, máy bay thiếu, không có B52, lại bảo tôi làm cái chuyện đội đá vá trời thì có khác gì mấy ông cho tôi 3 mỹ kim và bảo, hãy đi máy bay hạng nhất. Họ không biết rằng thuê một phòng ngủ một ngày đã 30 mỹ kim. Không làm được, phi lý”.
Trả lờiXóaVề vấn đề này, tướng Võ Nguyên Giáp bình luận, đại ý, thói quen ăn chơi xen cả vào khẩu khí của bài diễn văn! (Võ Nguyên Giáp: Tổng hành dinh trong mùa xuân toàn thắng). Hơn thế, có lúc, ông ta gọi người Mỹ là “quan thầy của chúng ta”. Không bao giờ Bắc VN gọi Nga Xô hay Trung Cộng là “quan thầy” của họ cả!
------
Hay tuyệt!
Quan thầy của Thiệu ko oánh được thì Thiệu sao oánh được?
Thua là tất yếu khách quan!
Cựu Chiến binh11:23 Ngày 22 tháng 04 năm 2016
XóaQuan thầy của Thiệu ko oánh được thì Thiệu sao oánh được?
Thua là tất yếu khách quan!
Đồng ý với ông CCB. Ông Thiệu rất biết người biết ta nên thua hoàn toàn do "khách quan". Nếu người Mỹ tiếp tục viện trợ thì chưa chắc miền Bắc đã là đối thủ của VNCH. Nhưng Hiệp định Pari 1973 vẫn còn hiệu lực đấy ông CCB. Nếu bây giờ Mỹ đòi thực thi để áp lực VN như TQ đã dùng Công hàm 1958 để chèn ép VN trong tranh chấp biển đảo thì cũng rất gay go đấy.
Hí hí!
XóaNội chiến?
Vui nhỉ?
Nội chiến thì hóa ra 58 ngàn ông Mẽo chết đều là con Lạc cháu Hồng cả, nhể?
Nặc danh22:14 Ngày 24 tháng 04 năm 2016
XóaCuộc chiến VN đích thị là một cuộc Nội chiến VN đấy bác. Hai miền Nam, Bắc đánh nhau không phải là Nội chiến thì gọi là gì? Từ 'chiến tranh' chỉ dùng khi hai nước độc lập, có chủ quyền đánh nhau. Nếu gọi cuộc chiến VN là 'chiến tranh VN' thì hóa ra nước miền Bắc đã xâm lược nước miền Nam sao?
Xuất thân ' lính tẩy 'phục vụ đắc lực cho nước mẹ Pháp rồi sau này là Mỹ, nên giọng lưỡi của Nguyễn Văn Thiệu rất đặc trưng cho thành phần " giúp Tây đánh ta " này.
Trả lờiXóa- Cay đắng, nhưng cũng không thể khác được ,.... thân phận đầu sai, bù nhìn nó thế. ( puppet - như ông ta thừa nhận ở video dưới đây )
https://www.youtube.com/watch?v=y0u3jL48BG4
Nói tóm lược lại mà giới bình dân ai cũng đúc rúc ra dc là CỘNG SẢN là ANH HÙNG DIỆT GIẶC NGOẠI XÂM. CS là đại anh hùng đánh giặc xâm lăng. Hồ Chí Minh là anh hùng đánh giặc xâm lược như tất cả các đại anh hùng chống giặc xl trong lịch sử. Tướng Võ Nguyên Giáp nữa.
Trả lờiXóaCộng Sản là thế lực, lực lượng đánh nhau với 5 tên giặc ngoại xâm trong lịch sử. Đó là nhiều nhất trong lịch sử. Vì vậy Cộng sản là anh hùng nhất!
5 tên đó là Tây, Nhật bổn, Mỹ, TRUNG QUỐC, Pon Pon Campuchia.
Trong đó CS đi đầu lãnh đạo dân mình đập thắng rõ ràng Tây, Mỹ, Trung Quốc, Pon Pot. Nhật thì chưa kịp đánh thắng vì Phát Xít thua Nga Sô nên VM giải giới Nhật dễ dàng ở Bắc Kỳ. Chưa kể đến các vụ quyền biến chính trị đuổi TÀU TƯỞNG và bọn Ăng Lê ở Miền Nam.
Cộng Sản đánh chạy Trung Quốc năm 1979, bọn chống phá, trong đó nhất là bọn ngụy hèn bỏ chạy trước TQ năm 1974, nghê lịnh Chủ Mỹ bán độ bỏ rơi HOÀNG SA năm 74. 1 năm sau 30/4/75 bị quân dân Nam Bộ rượt chạy té khói như chó đến ném bỏ cả quần áo mà chạy.
Trên thế gian lịch sử cổ kim Quốc Tế trên thế giới hành tinh trái đất hoàn cầu này có 1 đội quân nào mà ném bỏ quần áo tán loạn tháo chạy như rứa hay không? KHÔNG CÓ! Đó là nỗi nhục nhã có tính lịch sử, có tính sử thi đó nhá.
Nỗi nhục có tầm vóc VĨ ĐẠI quốc tế!!
Chả có đội quân nào trên thế giới cổ kim đủ độ liêm sỉ làm được chuyện thoát y bỏ chạy đó. Khỏa thân hóa quân đôi. Thế nhưng đội quân "VNCH" Tổ cuốc Ranh dự Rách nhiệm đã làm được chuyện không tưởng đó, thật khó tin thay. Đó là sự tháo chạy có tính kỷ lục quốc tế.
Bọn chống phá chửi Tàu, sủa là Cộng Sản hèn này nọ trước Tàu là bọn giẻ rách ngu học. Mẹ, bản thân chưa từng đụng tới 1 CỌNG LÔNG CHÂN của thằng Tàu. Mà chém gió như chó. Trong khi đó Cộng Sản người ta phang Chệt, đánh đuổi Tàu Ghẻ năm 1979.
Phòng tuyến Quảng Yên khác gì phòng tuyến Như Nguyệt, Xích Lỗ? Trận Chi Mã nếu ăn ý chút nữa là có 1 Bạch Đằng 1979 rồi.
CS là quân chống giặc, thắng giặc, bảo vệ tổ quốc hình chữ S ngàn xưa. Đánh bại ngoại xâm giành lại độc lập mà đã bị thằng Tây đô hộ từ trăm năm qua. Còn bọn chống phá ngày nay con cháu ngụy là bọn Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc, vậy mà đủ độ liêm sỉ để mở miệng chó dám phê phán CS về chuyện đối phó với Tàu. Con người thì phải biết nhục nhã, biết liêm sỉ.
Đúng đấy phòng tuyến Yên Bái Quảng Yên năm 1979 xét về trận hình quân sự địa lí và địa thế phòng vệ thì nó cơ bản chính là phòng tuyến Bình Lỗ của Lê Hoàn.
XóaChỉ khác ở chỗ bọn Đặng khôn cụp đuôi chạy không ngốc như bọn Tống đưa đầu vào.
Nhằm ngay CSVN chống Tàu mà bảo là sợ Tàu thì còn cái ngu nào bằng? Cuộc chiến năm 1979 là cú tát nhục nhã vào bọn nguỵ tôn nguỵ tử, nguỵ con nguỵ cháu và bọn ngu bảo VN sợ Tàu. Theo logic của chúng nó thì chúng nó phải hèn sợ hơn gấp vạn lần vì chúng nó cụp đuôi chạy năm 1974 bỏ lại HS sau khi bán độ thành công và sau đó có làm gì với TQ đâu.
Bọn này chém gió trả treo với người VN thì giỏi chứ gặp lãnh đạo TQ có khi chúng nó quỳ lết luồn trôn mồm hô Hảo Hảo. Vái lấy vái để. Bản chất nguỵ mà lị. Hồi 1946 khi Tàu Tưởng vào nguỵ trang giải giáp quân Nhật để cướp miền bắc nước ta thì bọn chúng cũng làm tay sai cho Tàu còn gì.
*Nhắm mắt 1 cái*... *nhắm mắt cái thứ 2*... bao nhiêu sinh mạng đồng bào mất đi chỉ vì 1 chính quyền của lũ hề... *tức giận*... *cắn răng nuốt nước mắt trong uất hận*...
Trả lờiXóaHàng hot hàng độc siêu hím có : Lời thằng Thiệu (nhân zân bà con miền nam gọi thân thương là SÁU THẸO) trên đài Sài Gòn Giải Phóng và đài tiếng nói nhân dân Tp.HCM . Tội nghiệp thằng 6 Thẹo nằm vạ chủ Mỹ kêu khóc củ khoai.
Trả lờiXóahttps://www.youtube.com/watch?v=q7o-Urhg5YA
'thằng Thiệu' = ông/ngài/tổng thống Thiệu
XóaBạn Tú già không nên dùng từ ngữ thiếu văn hóa xúc phạm ông Thiệu. Bạn Tú cũng biết đấy, bọn rận cũng gọi các vị lãnh đạo của ta là 'thằng này, thằng nọ' rất mất dạy nên bạn Tú già cũng không nên bắt chước như thế nhé.
Ê,ông nội mày mà là loài bán nước thì cũng kêu bằng thằng luôn,nghe chưa con thằng khốn nạn Nặc danh22:27 Ngày 24 tháng 04 năm 2016.
XóaBác Ngao nói quá cmn đúng luôn. ĐM đã bán nước cho Pháp rồi Mỹ rồi sau bán độ dàn xếp cho TQ chiếm Hoàng Sa thế mà đủ trơ tráo vác mặt mo nói chuyện yêu nước thương dân bỉu tềnh chống khựa, la làng chống khựa. Hèn !
Trả lờiXóaĐCDM chống khựa thì sang khựa mà chống ở nơi đây làm đệt gì có khựa mà sủa mãi rác tai. Chó sủa trăng. DM chỉ có phá làng phá xóm ăn tàn phá hại trị an thôn xóm là tài thôi. Phá nước hại nước mà cứ mở mồm nói chuyện nước non ra cái điều ta đây yêu lước lắm lắm cmnr. Hèn quá !
Hố hố Bu đánh giặc ở đây HỔNG được đi về đặt ra chương trình Vịt Nem Hoá. Rồi cũng HỔNG Vịt Nem hoá.
Trả lờiXóaChỉ cần cái này đem quẳng vào mặt lũ ngu tránh né sự thật. Lũ nguỵ tôn nguỵ tử, nguỵ con nguỵ cháu.
Chương trình VN Hoá rồi HỔNG VN Hoá thì đã trực tiếp thú nhận cuộc chiến của ai đến 30/4/1975?
Lũ nguỵ tôn nguỵ tử, nguỵ con nguỵ cháu đâu phải HỔNG nghe hiểu tiếng Việt. Chẳng qua hèn nhát sợ hãi sự phũ phàng. Khóc đi khóc nữa đi em.
Mà thằng "tỏng thóng" gì kém quá mở mồm ra là HỔNG HỔNG nói chuyện kiểu gì đếch ai hiểu tiếng việt không ra việt tiếng tây không tây, thế mà cũng làm "tỏng thóng".
Bản chất cuộc chiến này ai đánh với ai các trận đánh, Phi Mẽo Hoá (Phi Bu Hoá), VN hoá, quá rõ ràng rồi nhoá.
"... Thiệu nói về “thằng cộng sản” rất ấn tượng. “Thằng cộng sản năm 68 đánh không được thì đàm rồi 72 đánh không được thì đàm và bây giờ cộng sản nghĩ rằng còn quân Mỹ ở đây thì cộng sản không thể nào thắng, thay bằng ký cái Hiệp định Pari, Mỹ đi về, còn thằng miền Nam ta sẽ làm thịt nó”. “Mấy ông không giúp đỡ cho tôi mà thằng cộng sản nó được giúp đỡ 10 lần nhiều hơn”…
Trả lờiXóaTheo tôi thì ngài Tổng thống NVT nói đúng sự thật 100%. Trong khi CS Bắc Việt của ta được đồng chí Trung Quốc viện trợ tối đa đến nỗi TBT Lê Duẩn đã phải thốt lên: Ta đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc!!! Trong khi đấy, Mỹ vì bị phong trào phản chiền của dân Mỹ nên muốn rút êm khỏi cuộc Nội chiến VN, bởi thế nên một mặt Mỹ dội bom B 52 để ép CS Bắc Việt phải ký Hiệp định Pari 1973, và quả thật những trận bom B52 suốt 12 ngày đêm đã làm CS Bắc Việt sợ đái trong quần. Có tin cho rằng CS Bắc Việt đã gởi điện xin được đầu hàng vô điều kiện, nhưng phía Mỹ chỉ muốn Việt Cộng ký HD Pari 73 cho Mỹ rút quân nên Mẽo đã ngưng ném bom và thay toàn bộ đội truyền tin để giấu nhẹm sự đầu hàng của ta. Mặt khác, Mỹ cắt viện trợ cho VNCH như ngài Tổng thống đã nói. Bởi thế, nên nói Mỹ thua là không đúng vì Mỹ chỉ bàn giao VN lại cho phia TQ để rãnh tay phá khối Liên Xô. Còn như nói miền Bắc thắng miền Nam cũng sai nốt vì miền Nam chỉ đánh thuê cho Mỹ nên hết viện trợ thì buông súng thôi, riêng miền Bắc thì vì 'đánh Mỹ là đánh cho TQ' nên nếu nói thắng thì chỉ có thể là đồng chí TQ thắng Mỹ, nhưng vì Mỹ và Trung bắt tay nhau đi đêm với nhau nên cũng không thể nói ai thắng ai được. Riêng CS miền Bắc, hiệp định Pari 1973 cũng không được ngồi vào bàn đàm phán, bị cho chầu rìa mà chỉ là sự ký kết giữa Mỹ và Trung cũng đủ cho thấy vai trò của CS Bắc Việt và VNCH chỉ là hai con rối được giật dây bởi hai ông kẹ Mỹ và Trung mà thôi.
Riêng tôi thì chẳng quan tâm đến ai thắng ai thua mà chỉ ngậm ngùi cho lá Cờ vàng Long tinh kỳ dân tộc đã bị ô uế vì cuộc Nội chiến VN. Gà cùng một mẹ mà cứ hoài đá nhau thế thì thật đau lòng.
Dù gì thì cũng phải công nhận là ông Thiệu rất đẹp trai, phong độ, rất có tư thế của một vị Tổng thống trên nền Cờ vàng Long tinh kỳ uy. Tấm hình trên đẹp và kiêu dũng quá các bạn ạ. Lãnh đạo ta bây giờ cũng hiếm mà có được tấm hình gợi nên lòng tự hào dân tộc như thế. Ôi, tôi đang mơ một ngày gần đây Cờ Vàng Long tinh kỳ sẽ lại tung bay trên quê hương Đất Mẹ Việt Nam. Tôi đang mơ,... đang mơ giấc mơ thần thánh cho nền Tự Do - Dân Chủ của đất nước chúng ta. Tôi đang mơ... đang mơ giấc mơ rất thật các bạn ạ!
Cờ ba sọc bay trong nắng sớm,
Sắc Vàng tươi đón ánh bình minh.
Việt Minh là việc... của mình,
Cờ Vàng Ba Sọc - Long tinh Đế kỳ.
Vận nước Việt long đong chìm nổi,
Kiếp Cờ Vàng sao khỏi lưu vong,
Cùng trời cuối đất một vòng,
Cờ Vàng sống lại trong lòng Việt Nam!!!
Lời thật, chẳng phải nói sàm,
Nặc nô, Đất Thép chớ hàm hồ cãi ngang.
Hé hé!
XóaCờ vàng ba sọc long tinh....
Thắng trận cuốc tế cờ vàng rạng danh.
Hỏi rằng thắng trận ở đâu?
Xin xem bài dưới rõ ngay thui mừ:
----
Cuối tuần: BẤT NGỜ Ở CUỘC THI "GIỌNG CHÓ SỦA QUỐC TẾ"
BẤT NGỜ Ở CUỘC THI "GIỌNG CHÓ SỦA QUỐC TẾ"
Trong cuộc thi The Bark thế giới, tiếng Việt gọi là Giọng Chó Sủa thế giới dựa theo phiên bản The Voice được tổ chức tại Việt Nam, truyền hình trực tiếp toàn thế giới.
Vào đến chung kết là ba nước Anh, TQ và Mỹ.
Phần thi đầu tiên là của người Anh, người Anh thì rất tự hào với giống chó Hound săn giỏi, sủa to.
Phần thi bắt đầu, người Anh dắt chó lên, độ ồn đo được cách 5 km là 400 decibel (dB), gấp 5 lần một chiếc Boeing 737 cất cánh. Qủa thật ấn tượng.
Phần thi thứ hai của người TQ, tất nhiên chó Ngao là đại diện, người TQ dắt chó lên, máy cũng đo được 400 dB, nhưng khoảng cách lên đến 10 km.
Người TQ chiến thắng.
Mọi cặp mắt đều đổ dồn vào người Mỹ, người Mỹ cười khẩy, từ từ bước lên sân khấu và hô:
- Cộng Sản Việt Nam muôn năm!
Chưa kịp dứt lời, tiếng chó sủa đã vang lên chát chúa. 400 dB cũng là kết quả của máy đo trên bàn giám khảo.
Mọi người sửng sốt. Trưởng giám khảo nhìn quanh ngạc nhiên hỏi:
- Chó của ông đâu?
Người Mỹ khoan thai trả lời: - Quận Cam, California
- Ông…ông… có biết là Quận Cam cách đây cả chục ngàn km không?
- Vâng, chính là chỗ đó.
Tiếng vỗ tay ầm lên.
Giám khảo hai run run: - Thế nó là giống chó gì?
- Chó Nguỵ. Người Mỹ khẳng định.
Và ai cũng biết, kết quả cuộc thi chó sủa toàn thế giới Giải nhất: người Mỹ với giống chó Nguỵ; Giải nhì: TQ với giống chó Ngao; Và giải ba: người Anh với giống chó Hound
P/s: Giải nhất là một chứng nhận chó ngoan và phần “cốt sứt cà” đặt biệt trình bày với 3 sọc cà đỏ nổi bật trên nền vàng ươm của “cốt sứt” do đầu bếp trứ danh về ẩm thực chó “Ả Chảy” nấu. -
Trường Minh sáng tác
Xem nguồn:
http://googletienlang2014.blogspot.com/2016/03/cuoi-tuan-bat-ngo-o-cuoc-thi-giong-cho.html
Hổng bít năm nay các cụ cờ vàng Cali kỷ niệm 41 năm Cuốc hận ra sao nhẻ, bọn Mẽo có cho phép chào cờ và hát cuốc ca không????
Trả lờiXóaKhổ thân các cụ cờ vàng Cali: MỸ CẤM TREO CỜ VÀNG, HÁT CUỐC CA VNCH!
http://googletienlang2014.blogspot.com/2015/04/kho-than-cac-cu-co-vang-cali-my-cam.html
Bác Nặc 22:04 làm thơ hay quá bác ạ. Cờ vàng đúng là Long tinh kỳ nhà Nguyễn như cặp đôi hoàn hảo Điếu Cày - Phong Tần đã xác nhận. Các bạn trẻ thế hệ Bác Hồ mà tiêu biểu như Nguyễn Việt Dũng (Dũng Phi Hổ) cũng rất ngưỡng mộ Cờ vàng. Cờ vàng sẽ đem lại bình minh cho dân tộc VN bác Nặc ạ, tôi cũng tin như thế:
Trả lờiXóa"...Cùng trời cuối đất một vòng,
Cờ Vàng sống lại trong lòng Việt Nam.
Ông Thiệu là một Tổng thống có lòng
Trả lờiXóa