Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Khổ thân các cụ cờ vàng Cali: MỸ CẤM TREO CỜ VÀNG, HÁT CUỐC CA VNCH!

Từ vài tháng nay, các tổ chức “quân dân cán chính” của các cụ cờ vàng Cali hô hào, vận động sẽ tổ chức sự kiện tròn 40 năm tụt quần bỏ chạy khỏi Tổ quốc 30.4.1975 thật hoành tá tràng, là một “Đại lễ cuốc hận” với cái tên gọi cũng hoành: “Tưởng Niệm 40 Năm Hành Trình Đến Tự Do và Vươn Tới”. Địa điểm lựa chọn cũng hoành: tại căn cứ Quân Sự Thủy Quân Lục Chiến Pendleton North, San Clemente, California- nơi tiếp nhận những người lính VNCH đầu tiên sau hành trình dài vượt biển bỏ chạy! Thời gian tổ chức cũng hoành: Suốt từ 10 giờ sáng đến 6 giờ chiều ngày 25/4/2015!
 Mời xem thêm:
Xem video clip trên Google.tienlang-TV:

Như các cụ hãnh diện tuyên bố, việc tổ chức “Đại lễ” này đã nhận được sự “hỗ trợ mạnh mẽ” của Dân Biểu Liên Bang Loretta Sanchez, Dân Biểu Liên Bang Alan Lowenthal và Cựu Nghị Sĩ Lou Correa.

Ấy thế mà sáng qua, đại diện của Căn cứ Thủy quân lục chiến Camp Pendleton thông báo một tin sét đánh: Dù rất thông cảm cho các cụ nhưng họ phải tuân lệnh cấp trên. Cụ thể là Bộ Ngoại giao và Bộ Quốc phòng Mỹ vừa ra lệnh CẤM TREO CỜ VÀNG VÀ HÁT QUỐC CA VNCH TẠI CÁC CƠ SỞ DO CHÍNH QUYỀN LIÊN BANG QUẢN LÝ! Lý do cho lệnh cấm này là bởi: Từ năm 1995 Hoa Kỳ đã mở lại quan hệ ngoại giao với Việt Nam, cụ thể là với chính thể Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Do vậy, theo quy tắc ngoại giao của Chính Phủ Hoa Kỳ, cũng như quân pháp của Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ thì chỉ có Cờ đỏ sao vàng và Quốc ca của Nước CHXHCN Việt Nam mới được phép sử dụng tại các cơ sở chính thức do chính quyền liên bang Hoa Kỳ quản lý.
Ban Tổ chức “Đại lễ” cố gắng thuyết phục Ban Chỉ huy Căn cứ Thủy quân lục chiến Camp Pendleton, nài nỉ họ cho tổ chức “Đại lễ” như mọi năm trước theo thỏa thuận ban đầu, Đại diện Căn cứ nể tình cũng đồng ý nhưng với điều kiện KHÔNG ĐƯỢC KÉO CỜ VÀNG BA QUE tại Căn cứ và … KHÔNG ĐƯỢC HÁT CUỐC CA VNCH!

Ôi! Thế thì còn gì là “Đại lễ” của các cụ Cờ vàng Cali! Nếu vậy thì chỉ còn là một buổi “dã ngoại”, buổi "hành hương" về “chốn xưa” của các cụ mà thôi!
Google.tienlang cực lực phản đối nhà cầm quyền Hoa Kỳ vì sợ chính quyền Hà Nội nên đã ban ra cái mệnh lệnh cấm cờ vàng của các cụ Cali! Đây là hành động thiếu nhân đạo vì dẫu sao các cụ cựu binh VNCH sống được bao lâu nữa mà không để các cụ "tự sướng" một chút?
Google.tienlang Mời xem thêm một vài hình ảnh kỷ niệm "cuốc hận 30.4.1975" của các cụ cờ vàng những năm trước trên đất Mỹ:















Trâm Anh
Đưa tin từ Hoa Kỳ

108 nhận xét:

  1. Đúng là khổ thân các cụ Cờ vàng Cali!
    Anh Obama chơi không đẹp với các cụ rồi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Làm gì mà tức giận thế hả, hihi, văn hóa thấp thế, ít nhất cũng phải hơn cái lưng quần chứ.

      Xóa
    2. Đề nghị bạn Lê Lan Hương nên xem lại: Hình như bức ảnh có ông mặc áo vét, đội mâm hoa quả là ảnh chụp ông Nguyễn Phương Hùng (cựu sĩ quan VNCH) tại lễ hội gò Đống Đa sau tết âm lịch vừa rồi.

      Xóa
    3. tôi thấy dù sao thì cờ vàng cũng là cờ có từ thời nhà Nguyễn nên cờ vàng là cờ của người Việt nam mình. Còn cờ đỏ sao vàng hiện nay thực ra là do Hồ chủ tịch mượn cờ của tình Hắc Long Giang bên trung cộng rồi chỉnh sửa lại. Do đó, cờ vàng thì chính danh người việt dùng hàng việt nhưng không chính nghĩa. Trái lại, cờ đỏ sao vàng thì chính nghĩa là quốc kỳ chính thức nhưng không chính danh vì là hàng Tàu. Vậy ta không thể dùng cờ vàng như là quốc kỳ dự bị được sao.

      Xóa
    4. QLVNCH hiện nay già nhất Thế Giới , Tướng Tá nào cũng lụm khụm , râu tóc bạc phơ . Trông thật là tội nghiệp .

      Xóa
    5. Tom nguyen tự bịt mắt mình rồi. Hai tàu chiến tên lửa của Mỹ đang cập cảng Đà nẵng do ai chỉ huy, tom biết không? Do đại tá Lê Bá Hùng là con của một cựu sĩ quan hải quân của quân lực VNCH đấy. Thế hệ con cháu f1, f2,..., fn của các cụ cờ vàng nhiều vô số kể và những người trẻ này rất thành công ở mọi lãnh vực kinh tế, giáo dục và cả quân sự ở Mỹ. Có thể vài năm nữa thôi thì không chừng Tom nguyen cũng sẽ là nhân viên dưới quyền của họ đấy.

      Xóa
    6. Nặc danh11:28 Ngày 13 tháng 04 năm 2015 ơi!!
      đại tá Lê Bá Hùng là ai zị?
      cờ vàng con?
      Bu Mỹ cờ vàng, tướng tá cũng tụt quần bỏ chạy thì lũ còn là ai, tuổi gì?

      Xóa
    7. Còn cái tay Nguyễn Phương Hùng mà bạn Nặc danh13:17 Ngày 12 tháng 04 năm 2015 nhắc đến trên kia thì cũng là loại lừa đảo, cặn bã xã hội chứ oai vệ gì? Cứ hỏi ông Gúc về tên này thì đủ thấy thông tin về nhân cách bẩn tưởi, dâm ô trụy lạc của hắn. Cả phe cờ đỏ và cờ vàng khinh như chó.

      Xóa
    8. thây hoành tráng nghe.toan súng nhựa và áo quần si da.ôi lạy chó tôi

      Xóa
    9. Ng Việt nghĩ ra lá cờ cho VN là made in VN chứ là cái gì nua? Các ông thua r lấy lí này lí kìa. Vãi lòng 🐕
      😱

      Xóa
    10. Hờ, này thì quốc hận với phục quốc

      Xóa
  2. Tớ cũng cực lực phản đối anh Obama chịu sức ép của chính quyền Hà Nội!
    Vô nhân đạo!
    Các cụ Cờ vàng Cali sống được bao nhiêu nữa đâu mà không nỡ cho các cụ "tự xướng" chút cơ chứ?

    Trả lờiXóa
  3. BA TÀU TỰ SỰ - ARJEN NGUYEN
    Một bài viết quá hay đã nói lên được tất cả sự thật mà xưa nay chưa có người nào viết. Tác giả tự cho mình là người Trung Hoa nhưng cũng có thể là một người VN đang ở Hải ngoại hay một người VN trong nước lấy danh nghĩa một người Trung Hoa để gióng lên tiếng nói cảnh tỉnh mọi người.... Một bài viết mạch lạc, rõ ràng, không sai lỗi chính tả, là một người có văn hóa. Xin giới thiệu đến mọi người đọc để suy gẫm.
    ================
    BA TÀU TỰ SỰ - ARJEN NGUYEN
    Không biết xuất phát từ đâu và từ bao giờ, người VN gọi chúng ta là “Ba Tàu”, là “thằng chệt” với hàm ý phân biệt đối xử và miệt thị. Có lẽ họ còn hận cha ông chúng ta ngày xưa đã đặt ách thống trị cả ngàn năm lên đất nước này. Và cũng có thể họ ghen tức với sự thành công của chúng ta tại miền Nam trước đây.
    Dù cho ngày nay hai nước có 16 chữ vàng để vuốt ve nhau, dù cho người ta hát lên những bài ca hữu nghị núi liền núi sông liền sông để ca ngợi nhau, dưới mắt người dân VN, chúng ta vẫn là là “Chệt Ba Tàu ăn rau sình bụng”
    Hoa Kiều Saigon chúng ta ở Chợ Lớn từng có một thời hoàng kim, từng có tiếng tăm lẫy lừng trước ngày 30.4.1975. Ngày xưa cha ông chúng ta qua đây để chạy loạn và cũng để kiếm sống. Đất nước VN đã nối tiếp bao thế hệ chúng ta kể từ những người di cư đầu tiên vào thế kỷ thứ 3 trước công nguyên. Người Hoa Chợ Lớn của chúng ta chỉ mới định cư từ thế kỷ 19 khi người Pháp tuyển mộ hàng loạt phu đồn điền. Năm 1949 khi Tưởng Giới Thạch thua ở lục địa, một số người Hoa chúng ta di cư sang VN chẳng khác gì những người Mỹ gốc việt ra đi năm 1975.
    Cha ông chúng ta tha phương cầu thực đến đây lấy sức làm phu, bán mồ hôi cho chủ đồn điền để kiếm sống, hay oằn vai với gánh ve chai trên lưng, và cũng từ gánh ve chai đó mà hôm nay thế hệ chúng ta đã thành đạt trên đất nước này. Dù chúng ta nói tiếng Việt rành hơn là tiếng mẹ đẻ nhưng chúng ta vẫn luôn tự hào và hãnh diện rằng ta là người Trung Hoa vì tổ quốc Trung Hoa chúng ta đã vươn lên hàng đầu thế giới về nhiều mặt.
    Đất nước chúng ta có rất nhiều điểm giống với VN. Cũng da vàng mũi tẹt cũng văn hóa Á Đông, cũng tương đồng về tập quán tín ngưỡng, giống nhau về thể chế chính trị và ta cũng có một bộ phận không chấp nhận CS sống riêng biệt ở ĐàiLoan.
    NGƯỜI VIỆT Ở MỸ cũng bỏ nước ra đi như chúng ta, nhưng có điều lạ là trong số họ có những nhóm người rất ồn ào không hề tự hào về đất nước họ dù rằng VN ngày nay đang được cả thế giới khen ngợi. Họ đến Mỹ cũng y như cha ông chúng ta ngày xưa chỉ với bộ quần áo trên người, nhưng họ sướng hơn cha ông chúng ta rất nhiều vì nước Mỹ có những chính sách an sinh xã hội rất tốt cho nên họ không phải quảy trên lưng gánh ve chai. Tuy nhiên họ không dám cam đảm như chúng ta để nhận rằng họ bỏ nước ra đi vì nạn đói kém sau chiến tranh ở VN mà họ cho rằng họ bỏ nước ra đi không phải vì đói mà vì tị nạn CS, nói như thế nó mới chính trị, nó mới sang. Thừa nhận chạy trốn đói tha phương cầu thực thì quá tầm thường.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phải chăng cuộc sống tốt ở Mỹ đã làm thay đổi nhân cách của họ. Phải chăng không phải quảy gánh ve chai, không phải lo mưu sinh cho nên họ mới có thì giờ tụ tập nhau lại để cùng nhau đốt lửa hận thù. Họ chống lại đất nước họ thậm tệ, họ không muốn nước họ giàu lên, họ chống lại bất cứ điều gì làm cho nước họ phát triển và thật khó hiểu là họ còn muốn nước chúng ta phải xâm lăng nước họ cho dân họ lầm than thì họ mới hả dạ.
      Cha ông chúng ta tha phương cầu thực rồi định cư ở VN vì đây là đất lành, chúng ta lập ra những bang hội để giúp nhau, sự đoàn kết giúp chúng ta tồn tại và giàu có. Chúng ta ra sức làm ăn cần mẫn để phát triển và hướng đến tương lai con cháu, chúng ta đã thành công nhưng bao đời nay chúng ta vẫn luôn mơ về tổ quốc.
      Phải nói rằng thời cực thịnh của chúng ta là thời trước 30.4.1975. Chúng ta cám ơn chế độ VNCH, chế độ mà những người Việt chống cộng ở Mỹ đang tôn vinh. Chế độ này đã giúp cho chúng ta ăn nên làm ra và nắm giữ một tỷ lệ rất quan trọng của nền kinh tế. Nhờ chế độ này mà từ gánh ve chai của tiền nhân, chúng ta đã nắm giữ và kiểm soát hầu như toàn bộ các vị trí quan trọng của nền kinh tế miền Nam VN đặc biết trong 3 lãnh vực, sản xuất, phân phối, và tín dụng.
      Đến cuối năm 1974, chúng ta đã kiểm soát hơn 80% các cơ sở sản xuất của các ngành công nghiệp thực phẩm, dệt may, hóa chất, luyện kim, điện…và gần như đạt được độc quyền thương mại: 100% bán buôn, hơn 50% bán lẻ, và 90% xuất nhập cảng. Ỏ miền Nam VN Hoa kiều chúng ta gần như hoàn toàn kiểm soát giá cả thị trường. Người Việt cứ khen rằng chúng ta giỏi thương mại nhưng không hẳn thế. Chính cái chế độ VNCH đã quá ưu đãi chúng ta và trong chế độ này bất cứ điều gì chúng ta cũng có thể mua được bằng tiền.
      TRƯỚC 30/4/1975 CHÚNG TA MUA ĐỨT suốt mọi thời kỳ cái ghế quận trưởng quận 5 là cái chức quyền lực cai quản vùng Chợ Lớn. Chúng ta mua thông tin từ các bộ, từ các tướng lãnh quân đội, từ các tỉnh trưởng, quận trưởng, tiểu khu trưởng để nắm thời cơ. Chúng ta mua đứt những gói thầu béo bở , thâu tóm vật liệu chiến tranh, và hầu hết những mặt hàng thiết yếu của nền kinh tế.
      Chính vì vậy Chợ Lớn, thủ phủ Hoa Kiều tại VN của chúng ta là nơi kiểm soát nền kinh tế miền Nam. Những ông cán bộ nằm vùng CS cư trú trong địa bàn Chợ Lớn an toàn hơn bất cứ nơi nào ở SaiGon. Ngô Đình Diệm cũng chọn Chợ Lớn để ẩn náu khi bị quân đảo chính truy lùng.
      Trong những ví dụ cho sinh viên kinh tế, những người giảng dạy thường nêu hình ảnh một con đường có 2 tiệm tạp hóa, một của người VN và một của người Tàu. Một thời gian sau, tiệm của người VN chết trước, cuối cùng chỉ còn tiệm của người Tàu. Người ta lý giải rằng, nếu một thùng dầu lửa mua 20 đồng người VN chỉ bán 20 đồng rưỡi thì người Tàu bán có 20 đồng xem như không có lãi. Dĩ nhiên người VN chẳng thể hiểu được tại sao và phải dẹp tiệm. Chẳng phải chúng ta có vốn liếng, chẳng phải chúng ta có tài giảm chi phí. Bí quyết nằm ở chỗ chúng ta đục một lỗ kim ở đáy thùng rôì rút bớt ra nửa lít thế thôi. Sau khi tiệm người VN đóng cửa thì chúng ta bán 21 đồng thậm chí 22 đồng mà vẫn chẳng có ai phàn nàn.
      NGƯỜI VIỆT KHÔNG THỂ CẠNH TRANH thương mại với chúng ta vì chúng ta đoàn kết, vì chúng ta thừa khả năng làm hàng nhái, hàng giả, thừa ma giáo trong thương trường. vì thế mới có câu nói của người Việt là “Hồng Kông bên hông Chợ Lớn”. Và điều quyết định nhất là chúng ta có cái ô dù rất lớn của chế độ VNCH. Những ông vua lúa gạo, vua sắt thép, những ông trùm hàng quân tiếp vụ đều là người Tàu chúng ta. Chúng ta có khả năng biến hóa giá cả bất cứ mặt hàng nào, chỉ cần một tin đồn chúng ta có thể giải quyết xong hàng tồn kho một sớm một chiều. Chúng ta có khả năng tích trữ rất lớn những mặt hàng khan hiếm để tung ra thị trường khi cần.

      Xóa
    2. Khi ông tướng râu kẽm Nguyễn Cao Kỳ nhậm chức Chủ Tịch Ủy Ban Hành Pháp Trung Ương ông đã nhận ra mối đe dọa từ khả năng thống trị và lũng đoạn của chúng ta về thương mại, ông ra lệnh tử hình ông Tạ Vinh, một tay trùm lúa gạo người Tàu để răn đe, nhưng một ông Tạ Vinh chết chằng ảnh hưởng gì đến Chợ Lớn, một mình ông Kỳ chẳng thể đội đã vá trời, với đồng tiền chúng ta vẫn phây phây tồn tại.
      NẾU NÓI ĐẾN THÙ HẬN thì phải nói dân Chợ Lớn chúng ta cùng chung mối thù với những người Việt đang chống cộng tại Mỹ. Ngày xưa, chúng ta có thể mua được ông bộ trưởng, chúng ta có thể mua đứt cái ghế quận trưởng có thể làm mưa làm gió thương trường ở miền Nam nhưng chúng ta vẫn phải cay đắng bóp bụng đóng thuế đều đặn cho các ông giải phóng nằm vùng mà không thể báo cho cảnh sát và cũng không có cách nào khác, không thể làm gì được nếu muốn yên thân.
      Sau 30.4.1975 họ mở chiến dịch đánh tư sản mại bản mà nạn nhân hầu hết là Hoa kiều Chợ Lớn. Với chế độ này chúng ta chỉ biết tích trữ vàng bạc chờ thời cơ tuy nhiên thời hoàng kim của chúng ta đã thực sự chấm dứt rồi. Năm 1979 khi Trung Quốc tấn công VN, một bầu không khí nặng nề bao trùm cộng đồng Hoa kiều chúng ta. Tất cả những viên chức có chút chức vụ trong chính quyền đều bị phế truất, Hoa kiều bị phân biệt đối xử và giám sát nghiêm ngặt. Vào những năm này, VN chưa mở cửa thị trường với thế giới nên chúng ta không thể phát huy sở trường của mình là thương mại. Họ cài cắm những cán bộ Hoa vận vào cộng đồng chúng ta để giám sát. Hoa kiều và Thiên Chúa Giáo là hai đối tượng không thể kết nạp đảng.
      Trong các tháng 3, 4 năm 1978, khoảng 30.000 doanh nghiệp lớn nhỏ của Hoa kiều bị quốc hữu hóa. Vị thế kinh tế của đa số tư sản Hoa kiều bị hủy bỏ, nhà nước thắt chặt kiểm soát nền kinh tế.
      Áp lực nặng nề lên người Hoa chúng ta đến nỗi nhiều người đã sống mấy đời ở VN phải bỏ lại tài sản để về Trung Hoa làm lại từ đầu. 250 ngàn người Hoa đã chạy sang TQ năm 1979 qua biên giới phía Bắc chúng ta gọi sự kiện này là nạn kiều.
      Họ cảnh giác với chúng ta là lẽ đương nhiên vì dòng máu Trung Hoa vẫn chảy trong huyết quản chúng ta,nếu xung đột lan rộng giữa nước chúng ta và VN thì chúng ta là mối nguy hiểm tiềm tàng. Những người Việt chống cộng ở Mỹ thường hay nói rằng VN khiếp nhược trước Trung Cộng, là tay sai của người Tàu. Họ chẳng hiểu tí gì về chúng ta, chẳng hiểu gì về chính dân tộc của họ, họ chẳng hiểu tí gì về CS đối tượng mà họ đang chống.
      So với chế độ VNCH trước đây, trong chế độ CSVN Hoa Kiều chúng ta như những con hổ bị vặn hết nanh, con cua bị bẻ hết càng. Tinh thần dân tộc chủ nghĩa của người Việt rất ghê sợ, nếu có chủ trương của chính quyền để kích động bài Hoa thì chắc chắn chúng ta không còn đất sống. Những người lãnh đạo VN hiểu rất rõ vũ khí từ tinh thần yêu nước của dân tộc VN. Họ đã sử dụng vũ khí đó đánh bại người Mỹ mà họ gọi là chiến tranh nhân dân.
      THÁI ĐỘ MỀM DẺO CỦA CHÍNH QUYỀN VN đối với những tranh chấp căng thẳng với chúng ta ở biển Đông nằm trong sách lược ngoại giao rất khôn ngoan của họ. Họ tự tin vì đằng sau họ là cả một dân tộc anh hùng.
      Những nhà lãnh đạo Trung quốc hiểu rõ và rất e ngại một khi tinh thần dân tộc ở VN được phát động thì làn sóng bài Hoa sẽ không thể ngăn cản được và mối nguy hiểm cho Hoa Kiều sẽ gấp nhiều lần năm 1979. Thế nên mới có chuyện các nhà lãnh đạo hai nước gặp nhau để giảm nhiệt làn sóng chống Trung Quốc trong nước. Những người Mỹ gốc Việt chống cộng hiểu rõ điều này cho nên họ luôn tìm cách kích động bài Hoa để gây xáo trộn trong nước gây khó khăn cho chính quyền, thỏa mãn khát vọng trả thù..
      Những năm tháng VN gọi Trung Quốc là “bọn bành trướng Bắc Kinh” là những năm tháng khổ nạn cho Hoa Kiều chúng ta. Chúng ta phải cố giấu đi cái gốc gác của mình. Con cháu chúng ta mang họ Tàu bị kỳ thị, công chức bị sa thải, bị phân biệt đối xử, hàng hóa chúng ta bị tẩy chay.

      Xóa
    3. Xưa nay người Việt vẫn không ưa thích người Tàu vì nhiều lý do như ta đã biết. Chính yếu tố này được những người Việt chống cộng ở Mỹ khai thác để kích động lòng dân. Họ kích động dân không phải họ yêu nước mà chống chúng ta.Họ chỉ muốn làm khó cho nhà cầm quyền VN, càng gây rối được họ càng thỏa mãn. Họ nói chính quyền VN cho chúng ta vào khai thác Bô Xít ở Tây Nguyên là mắc bẫy âm mưu người Tàu, sau này ta sẽ sinh con đẻ cái rồi thôn tính VN. Họ nói cho chúng ta trúng được những gói thầu lớn vì chính quyền VN là tay sai người Tàu, khiếp nhược Tàu, phải dành ưu ái cho người Tàu v.v… Họ đánh lừa và kích động được rất nhiều người Việt yêu nước hải ngoại bằng chiêu bài này.
      Nếu là người Hoa sống ở VN ai cũng thấm thía rằng những nhà lãnh đạo VN luôn xem chúng ta là đối tượng cảnh giác số 1. Mỹ tuy đã gây biết bao thảm họa chiến tranh trên đất nước VN, Trung Quốc bỏ biết bao của cải để yểm trợ VN trong cuộc chiến này. Thế nhưng nhân dân và những nhà lãnh đạo VN ngày nay chẳng ai còn xem Mỹ là kẻ thù mà ngược lại, TQ lại bị xem là mối đe dọa nguy hiểm, là kẻ thù tiềm tàng số 1.
      Những chính sách của VN về ngoại giao và quốc phòng đã cho thấy càng ngày họ càng xích gần đến Mỹ và cảnh giác cao độ với chúng ta. Chợ Lớn ngày nay không còn thời hoàng kim cũ, hàng hóa xuất xứ từ TQ bị kỳ thị, dù có tốt đến đâu vẫn bị xem là hàng kém chất lượng chỉ được giới bình dân sử dụng vì giá rẻ.
      Chúng ta đang sống khá bình đẳng với người Việt trong nước nhưng chúng ta vẫn có cảm giác rằng chúng ta là công dân loại 2 vì họ vẫn cảnh giác chúng ta, không tin tưởng chúng ta, vẫn không xếp chúng ta vào các chức vụ quan trọng, không cho chúng ta làm việc trong những ngành liên quan đến an ninh quốc phòng. Tuyệt đối không có dây mơ rễ má huyết thống người Tàu khi làm trong những lãnh vực bí mật quốc gia. Còn nhớ những năm chiến tranh, khi họ còn nhận viện trợ của chúng ta nhưng Miền Bắc họ không bao giờ cho người Hoa chúng ta đi nghĩa vụ quân sự. Bởi vì họ không muốn có người Tàu tham gia cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc của riêng họ và lý do lớn nhất là vì họ rất cảnh giác với chúng ta. Thế mà những người Việt chống cộng cứ rêu rao rằng VN đang khiếp nhược và phục tùng TQ. Nói được như thế vì họ không phải là người Tàu để có thể hiểu và thấm thía nỗi niềm cư dân loại 2 như chúng ta và họ cũng không phải là người Việt để có những cảm xúc tự hào của người Việt.
      Họ luôn nói rằng chế độ CS ở VN là lệ thuộc là tay sai Tàu, là bán nước cho Tàu, là nhu nhược v.v… nhưng họ không biết hoặc cố tình bịt mắt để không thấy rằng chính những người CS luôn tìm cách loại trừ những tàn tích văn hóa, ngôn ngữ ảnh hưởng từ người Tàu chúng ta. Họ giảm thiểu đến mức có thể để hạn chế tối đa những từ ngữ Hán Việt làm cho nó thuần Việt, bình dân, trong sáng và dễ hiểu. Họ không nói “quốc gia“ mà họ gọi là “nhà nước” họ nói “nhà máy nước Saigon” chứ không nói “Saigon thủy cục“ như những người VNCH.
      Những từ ngữ dịch từ nước ngoài như sofware chẳng hạn họ dịch là “phần mềm” chứ không dịch là “nhu liệu” như những người Việt hải ngoại thích dùng từ Hán Việt. Họ dùng từ “làm sáng tỏ” chứ không dùng từ “bạch hóa” họ dùng từ “người cao tuổi” chứ không nói “niên trưởng” .
      Họ nói máy bay chứ không nói phi cơ, họ nói xe bọc thép chứ không nói thiết vận xa v.v … Bất cứ từ ngữ nào nếu Việt hóa được là họ làm , không như những người Việt chống cộng ở Mỹ cứ cho rằng sử dụng càng nhiều ngôn ngữ Hán Việt mới thể hiện ta là người có học.
      Những người chống cộng luôn chê Việt Cộng là dốt nát vì không biết sử dụng những từ Hán Việt mà họ cho rẳng như thế mới có học, mới sang. Họ đâu biết rằng chính mình mới là đầu óc bã đậu. Họ đâu biết rằng chính những người CS đang cố bóc ra những tàn tích văn hóa ngôn ngữ ngoại bang. bảo tồn bản sắc đặc thù của dân tộc họ. Chính những người chống cộng mới là người vọng ngoại và tôn vinh chúng ta.

      Xóa
    4. Như vậy chúng ta có thể thấy tinh thần dân tộc của những người CS mới là đáng sợ. Những người chống cộng ở Mỹ đối với chúng ta rất tầm thường nhưng họ lại là bạn ta vì cùng chung với chúng ta một kẻ thù. Họ biểu tình chống TQ nhưng mặt trái là họ chống chính đất nước mình. Họ chẳng có gì đáng sợ cho chúng ta, ngược lại ta cần khuyến khích họ. Họ bài hàng Việt, chống hàng Việt nhưng chẳng bao giờ họ chống hàng hóa chúng ta, có chống cũng chỉ giới hạn ở cái mồm hô khẩu hiệu. Nếu có xung đột cần đến nội công ngoại kích thì chính họ là lực lượng chúng ta cần.
      Chế độ VNCH là ân nhân của chúng ta, là bệ phóng cho chúng ta một thời, chế độ này tạo ra thời hoàng kim của Hoa Kiều Chợ Lớn. Chế độ này chết đi kéo theo sự chết thảm của chúng ta. Nguyên nhân tận cùng cũng là bởi những người CSVN. Chúng ta hận họ nhưng chúng ta không cô độc vì chúng ta có bạn là chính những ngưởi Việt chống cộng ở Mỹ cũng hận họ như chúng ta. Với người Tàu chúng ta, họ là bạn, là đồng minh.
      Chúng ta đang ở VN, chống lại nhà cầm quyền là điều dại dột, dường như chẳng có Hoa Kiều thứ thiệt nào chơi dại chống lại nhà cầm quyền, chỉ những anh VN chống cộng ngựa non háu đá hay những anh chẳng hiểu gì về CS mới dại dột tự dẫn mình vào tù.
      Còn nhớ những năm đầu sau chiến tranh, chúng ta treo hình Mao Trạch Đông và cờ Trung Quốc ở Chợ Lớn, chúng ta chống lại việc nhập quốc tịch VN ngỡ rằng người Tàu chúng ta đã giúp họ làm nên chiến thắng thì người Hoa Chợ lớn cũng phải có những ưu tiên và được nể nang, nhưng chúng ta đã lầm to. Chính lầm lẫn đó đã dẫn đến sự kiện “nạn kiều”.
      NGƯỜI VIỆT CHỐNG CỘNG Ở MỸ ĐANG LÀM THAY NHỮNG GÌ CHÚNG TA MONG MỎI. Giả dụ rằng tương lai VN có nghèo đi bởi những người Việt chống cộng này cố vận động, thỉnh nguyện Mỹ ngưng giao thương với nước họ thành công thì cái công làm nghèo đất nước của họ sẽ rất đáng được chúng ta ghi nhận, đáng được chúng ta vinh danh và biết ơn. Một nước VN hùng mạnh sẽ là trở ngại lớn nhất chúng ta vấp phải trên con đường Nam tiến.
      Người Việt chống cộng ở Mỹ tự hào rằng họ có một thủ phủ người Việt ở Mỹ như thủ Phủ Hoa Kiều Chợ Lớn một thời. Nhưng không bao giờ họ có được sức mạnh như chúng ta vì ngoài việc chống cộng họ còn bận chống nhau suốt 37 năm rồi. Chính họ làm tổn thương và suy yếu lẫn nhau. Họ không thể có những bang hội đoàn kết giúp nhau tạo sức mạnh như chúng ta mà chỉ có những hội đoàn chỉ chú tâm việc phô trương thanh thế và đầy ảo vọng. Họ thích được phô truơng, thích được khen, được nịnh mà thiếu trầm trọng cái thực chất. Thậm chí họ ảo tưởng họ đang sở hữu một quyền lực khả dĩ có thể làm thay đổi chế độ chính trị ở VN. Họ tâng bốc nhau, vinh danh nhau, gắn lon cho nhau và tự xem đó là … quân lực của họ.
      Họ chưa bao giờ là một thế lực, chưa bao giờ là một tổ chức có quy củ và kỷ luật có thể gây áp lực gì với chính quyền VN, nhưng ít ra họ với ta là bạn, Chế độ VNCH của họ với ta là ân nhân, ta với họ có chung những mất mát và hận thù.
      Điểm duy nhất chúng ta hoàn toàn khác biệt với họ là chúng ta không có khái niệm về “người Tàu Quốc gia” và “người Tàu Cộng sản” dù rằng nước ta có hoàn cảnh chẳng khác họ bao nhiêu. Chúng ta chỉ có một tổ quốc Trung Hoa vĩ đại và đó chính là niềm tự hào của dân tộc chúng ta .
      http://www.aihuubienhoa.com/a2502/ba-tau-tu-su-arjen-nguyen

      Xóa
  4. Blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh vừa được tổ chức Civil Rights Defenders (CRD) trao giải thưởng Người bảo vệ nhân quyền 2015. Giải Nhân quyền của Civil Rights Defenders được trao hàng năm cho những nhà hoạt động nhân quyền khắp thế giới, blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là người thứ ba, đồng thời là người châu Á đầu tiên được nhận giải này.
    Được biết CRD là một tổ chức phi lợi nhuận của Thụy Điển có hơn 30 năm hoạt động trong lĩnh vực nhân quyền ở cấp độ toàn cầu, tập trung vào những điểm đen của thế giới như Trung Á, Đông Nam Á, Tây Balkans, Đông Âu và Châu Phi. Tiền thân của CRD là Ủy ban Helsinki của Thụy Điển, được thành lập thời kỳ Chiến tranh Lạnh nhằm lan tỏa các giá trị nhân quyền phổ quát ra khắp thế giới.
    Tổ chức Civil Rights Defenders trong thông cáo báo chí có đoạn viết:
    CRD vui mừng thông báo Giải thưởng Người bảo vệ nhân quyền 2015. Cô Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là điều phối viên của Mạng lưới blogger Việt Nam và cô cũng được biết đến như là người sử dụng truyền thông xã hội để lên tiếng chống lại những bất công và những vi phạm nhân quyền tại Việt Nam
    Cô Quỳnh viết blog dưới bút danh Mẹ Nấm và đã công khai chỉ trích chính quyền Việt Nam vi phạm nhân quyền và tham nhũng. Cô bắt đầu viết blog năm 2006 khi cô đến thăm một bệnh viện và chứng kiến ​​nhiều người nghèo trong nắng nóng, tuyệt vọng chờ đợi để điều trị, nhưng bị phớt lờ vì họ thiếu tiền để hối lộ các quan chức bệnh viện.
    Ghi nhận trên chứng chỉ giải thưởng của cô, CRD tóm lược tinh thần tuyệt vời của người nhận giải xứng đáng này: "Trong điều kiện rủi ro cá nhân rất lớn, Mẹ Nấm ở ngay trên tuyến đầu của hoạt động nhân quyền ở Việt Nam. Với sự sáng tạo và cởi mở, cô là nguồn cảm hứng khi đi tiên phong cho tự do biểu đạt và lên tiếng cho những người không thể lên tiếng."
    Cô Như Quỳnh cho biết động cơ viết blog của mình rất đơn giản: "Tôi không muốn con tôi phải đấu tranh và làm những gì tôi đang làm bây giờ"
    Được biết buổi lễ trao tặng và vinh danh cô đang diễn ra tại Hội nghị “Defenders’ Days" ở Stockholm, Thụy Điển. Hội nghị cũng là nơi quy tụ những nhà bảo vệ nhân quyền trên thế giới.
    "Nguyễn Ngọc Như Quỳnh không phải là người đầu tiên nhận giải Nhân quyền CRD trong tình trạng vắng mặt. Năm ngoái, Ales Bialiatski, một nhà hoạt động nhân quyền người Belarus, cũng không thể xuất hiện vì đang bị giam giữ bởi tội trốn thuế (nghe rất quen). Nhưng dù sao Ales cũng may mắn hơn vì gia đình và đồng nghiệp của ông đã có mặt ở Stockholm để nhận thay.
    Chị Nấm thì không có ai."
    Giải thưởng Người bảo vệ nhân quyền của CRD được thành lập từ năm 2013, để trao cho những người không ngại nguy hiểm tới cá nhân để đấu tranh cho quyền chính trị và dân sự của người khác được tôn trọng và bảo vệ. Giải thưởng là một tấm bằng danh dự và khoản tiền 50 ngàn euro được trao hàng năm vào tháng Tư để tưởng nhớ ngày mất của nhà hoạt động nhân quyền Martin Luther King Jr. Người nhận giải sẽ giữ tấm bằng danh dự, còn phần tiền sẽ được chuyển tới tổ chức của người đó để hỗ trợ các hoạt động của tổ chức bảo vệ nhân quyền này về lâu về dài.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cô Quỳnh được mấy anh chị phản động tặng thưởng gải nọ giải kia thì có cứu được mấy cụ cờ vàng bị Mỹ cấm cửa ở Mỹ mà ta đang bàn ở entry này không?

      Xóa
    2. Hy vọng cô này nhận giải rồi đấu tranh cho các cụ ở cali đc treo cờ :)) hát cuốc ca VNCH :))

      Xóa
    3. nhìn họ diêu hanh va khóc lóc hoành tá tràn quá.súng nhựa.ao quần si da nhìn thât ok.như lu khỉ xin ăn vây

      Xóa
  5. BỐN BÀI THƠI TRĂN TRỞ LÚC CUỐI ĐỜI CỦA CHẾ LAN VIÊN

    MỘT NGƯỜI BÌNH THƯỜNG
    “Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng ba trăm thương binh
    Xác anh em và xác con mình
    Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ
    Vợ, dâu anh thì sợ
    Nhưng anh vẫn làm nhiệm vụ
    Việc ấy không để lại hào quang trên tay
    Ánh sáng gì trong mắt
    Hay huân chương trên tường
    Có khi bản thân anh cũng muốn quên giữa cuộc đời chật vật
    Còn ta à! Thì bận vì dạ hội, liên hoan
    Tình ca, hội thảo...
    Bao nhiêu điều láo nháo chúng ta quên
    Quên rằng giờ chiến thắng mười năm
    Anh ta vẫn khổ
    Con vào trường không có chỗ
    Đến bệnh viện không tiền
    Ra đường không ai nhớ
    Về làng người ta quên”

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. AI ? TÔI ?
      Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
      Chỉ một đêm, còn sống có 30
      Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó?
      Tôi! Tôi - người viết những câu thơ cổ võ
      Ca tụng người không tiếc mạng mình trong mọi cuộc xung phong
      Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm
      Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ
      Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ
      Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ!
      Ai chịu trách nhiệm vậy?
      Lại chính là tôi!
      Người lính cần một câu thơ giải đáp về đời
      Tôi ú ớ
      Người ấy nhắc những câu thơ tôi làm người ấy xung phong
      Mà tôi xấu hổ
      Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay
      Giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ
      Giữa buồn tủi chua cay vẫn có thể cười
      1987

      Xóa
    2. BÁNH VẼ
      Chưa cần cầm lên nếm, anh đã biết là bánh vẽ
      Thế nhưng anh vẫn ngồi vào bàn cùng bè bạn
      Cầm lên nhấm nháp
      Chả là nếu anh từ chối
      Chúng sẽ bảo anh phá rối
      Đêm vui
      Bảo anh không còn có khả năng nhai
      Và đưa anh từ nay ra khỏi tiệc…
      Thế thì còn dịp đâu nhai thứ thiệt?
      Rốt cuộc anh lại ngồi vào bàn
      Như không có gì xảy ra hết
      Và những người khác thấy anh ngồi
      Họ cũng ngồi thôi
      Nhai nhồm nhoàm
      (Prométheé 86, Văn học và Dư luận, 8-1991)

      Xóa
    3. TRỪ ĐI
      Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
      Có phải tôi viết đâu! Một nửa
      Cái cần đưa vào thơ, tôi đã giết rồi
      Giết một tiếng đau – giết một tiếng cười
      Giết một kỷ niệm – giết một ước mơ – tôi giết
      Cái cánh sắp bay – trước khi tôi viết
      Tôi giết bão ngoài khơi cho được yên ổn trên bờ
      Và giết luôn mặt trời lên trên biển – Giết mưa
      Và giết cả cỏ trong mưa luôn thể
      Cho nên câu thơ tôi gầy còm như thế
      Tôi viết bằng xương thôi, không có thịt của mình
      Và thơ này rơi đến tay anh
      Anh bảo đấy là tôi.
      Không phải!
      Nhưng cũng chính là tôi – Người có lỗi
      Đã phải giết đi bao nhiêu cái
      Có khi không có tội như mình
      (Tạp chí Văn, Paris 1992)

      Xóa
    4. VĂN TẾ CỤ DIỆM .

      Hỡi ơi,

      Giáp Ngọ huy hoàng, thừa thiên chấp chánh,

      Quý Mão bồi hồi, dân lệnh “qui tiên”

      Nhớ linh xưa,

      Con nhà quyền quý,

      Đường hoạn lộ, rồng mây gặp hội,

      Chỉ mười năm thăng đến Thượng thư !

      “Lệnh trời cao” rũ ấn “từ hư”

      Danh chí sỹ liên hồi sắp đặt

      Theo “quyền huynh” ghé sang đất Nhật,

      Thấy không xong, sang Mỹ cầu bàn.

      Hai ba năm “tu-học” xong ban

      Lại về Pháp chực chờ Bảo Đại

      Ngày song thất đăng quang thiệt khoái

      http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=13481

      Dần loại vua, nắm trọn quyền uy !

      Khổ một nỗi,

      Tính toan chẳng sáng,

      Bị “quyền thần gia trị” chuyển lay,

      Nên “thân tàn ma dại”; than ai ?

      Thương lắm nhỉ, “đồng môn” lệ nhỏ

      Hỡi ôi !

      Trưa hôm trước triệu bàn tay vỗ,

      Mấy ai thương “nhụy rữa hoa tàn” !

      Đứa con cưng Tư lệnh Sư đoàn

      Được “xức thuốc” thay Trời trừng trị.

      “Truyền thống” ấy hồn hay không nhỉ ?

      Ai có ai, mà oán cũng vì “Trời”.

      Kiếp “anh tài” khổ lắm hồn ơi,

      Lạc tay lái muôn đời thống hận !

      Thương là thương, chọn đường vong bản,

      Lại ngậm ngùi toan tính độc tôn.

      “Quốc hoá của mình”, thịt đổ máu tuôn

      “Dâng hiến nước nhà”, bị dân chống lại !

      “Bình địa ba đào” luật đời ai cãi ?

      Trước hay sau thì cũng “mệnh Trời” !!!

      Thiết nghĩ,

      Nơi chốn thâm u,

      Hồn ơi nghĩ kỹ:

      Đừng trách dân vùng lên chống trả

      Đừng hô hào bởi tại Đồng minh

      Đừng cho rằng Phật giáo biểu tình

      Nên Mỹ mới ra tay trừ khử....

      Hy vọng rằng:

      Hồn biết câu bỉ thử

      Bởi cái này, nên có cái kia

      Nhân quả tự nhiên là luật tuần hoàn

      Vô sở hữu cũng vô sở đắc

      Niệm niệm: “lỗi tại tôi”

      Lời ai đã nhắc ?

      Thôi buông xuôi cho đẹp cả hai chiều.

      Thiên đàng, Địa ngục chỉ có bấy nhiêu

      Do tâm niệm, chứ ai vào thay đổi.

      Chạnh nghĩ,

      Lúc ngôi cao chí cả

      Lúc bèo dạt, hoa trôi

      Giữa thế gian, người khóc, kẻ cười

      Hãy “vô nhiễm”, hồn ơi đừng oán hận.

      Nghĩ đến mình lúc trời quang mây tạnh,

      Nghĩ đến người lúc khổ lụy oan khiên

      Thì hồn ơi, hồn sẽ tỉnh liền

      Chôn ân oán cho sạch tay “huyết hận”.

      Hôm nay đây,

      Lưu lạc xứ người,

      Nhớ thương cố quốc

      Nhớ đến người nghe dạ xót xa.

      Đốt nén tâm hương,

      Thành tâm tưởng niệm

      Nguyện cho hồn thoát khỏi khổ đau.

      Nếu Thiên đàng có thật trên đầu

      Xin hướng niệm để mau về cõi tịnh.

      Hỡi ơi !

      Thương thay,

      Phục duy thượng hưởng.

      BQK-01-11-11

      Xóa
    5. Cụ Diệm Khóc Ròng

      (Bảo quốc Kiếm)
      http://sachhiem.net/TONGIAO/BQK/BQK02a.php
      05-Nov-2013
      Hôm qua cụ Diệm khóc ròng
      Hỏi ra mới biết nỗi lòng đáng thương
      Cụ rằng: Tui ghét cả phường
      Buôn thần bán thánh chẳng nương tay nào
      Nói xong nước mắt lại trào
      Bầm gan tím ruột máu trào tuôn ra
      Ai ngờ tụi nó tinh ma
      Bắt tui đứng dưới “Nam Ca” (Nam Cali) tượng đài
      Dưới chân hai đấng râu mày
      Đã từng hạ sát tui ngày mồng hai
      Bây giờ tụi nó trói đây
      Bốn chân họ đá mặt mày toe tua
      Mấy ông tướng tá nói chua:
      Năm mươi năm trước chú thua rồi mà
      Hội Đồng Cách Mạng định tha
      Nhưng Lu-xiêng (Lucien) khiến Khiêm mà ra tay
      Bây giờ sao chú tới đây
      Muốn thêm mấy phát nát thây nữa à ?
      Cụ rằng: Tui chỉ hồn ma
      Bị loài buôn bán mang ra “chào hàng”
      Tướng ơi, tui chỉ bị oan
      Quân Dân cả nước xin khoan hồng dùm
      Quân Nhân Cách Mạng Hội Đồng
      Đã từng tha thứ trong lòng tui hay
      Chỉ vì mệnh lệnh của “NAI” (Knight)
      Nhà tui phải chịu quả này không sai
      Nay xin quỳ trước tượng đài
      Anh hùng Mỹ Việt tỏ bày tâm tư:
      Rằng phường ăn hại tàn dư:
      Cần Lao Nhân Vị sống thừa ác gian
      Ngày tui thịt nát xương tan
      Chúng treo cờ trắng có màng chi mô
      Chạy theo sau Thiệu chúng hô:
      “Mừng nay Cách Mạng cơ đồ khá hơn”
      Thằng thăng chức, đứa lên lon
      Mười hai năm ấy chẳng còn nhớ tui
      Ngày nay hết giỗ Thiệu rồi
      Đem tui ra để làm mồi câu cơm
      Người được giết, kẻ hàm oan
      Chúng đều cúng hết để làm chi chi ?
      Mồ cha một lũ ngu si
      Giết tui lần nữa tại Ca Li này
      Dưới chân hai vị “LÍNH THẦY”
      Tui quằn, tui quại suốt ngày suốt đêm
      Nào ai nghe tiếng tui rên....

      BQK-04-11-13

      Xóa
    6. Hay và cảm động. Cám ơn bạn tom nguyen đã đăng bài Văn tế cụ Diệm để tưởng nhớ một trong những danh nhân kiệt xuất thời cận đại của dân tộc Việt Nam. Cụ Diệm là nhà lãnh đạo tài ba đã có công xây dựng nền tảng cho tổ chức chính quyền ở Việt nam bao gồm Hành pháp, Tư pháp và Lập pháp. Do có cống hiến to lớn như thế nên hình ảnh cụ Diệm luôn được nhân dân tưởng nhớ.

      Xóa
    7. Những người tài đức như ông Ngô Đình Diệm thì luôn sống mãi với lòng kính trọng của nhân dân.

      Xóa
    8. sông trong sư ngu dốt

      Xóa
  6. Google Tiên lãng cũng nên biết thông tin này
    MỸ QUYẾT ĐỊNH CỬ ĐẠI SỨ TẠI NGA LÀM ĐẠI DIỆN DỰ LỄ DUYỆT BINH KỶ NIỆM NGÀY CHIẾN THẮNG CỦA NƯỚC NÀY.
    Thời báo Hoàn Cầu (Trung Quốc) đưa tin, còn cách kỷ niệm Ngày Chiến Thắng 9/5 tại Nga 1 tháng, phát ngôn viên Quốc hội Mỹ hôm 9/4 tuyên bố Đại sứ Mỹ tại Nga John Tefft sẽ đại diện nước Mỹ tham dự lễ duyệt binh tại Moscow.
    "Chúng tôi hy vọng, Đại sứ Tefft sẽ đại diện cho chúng tôi dự lễ duyệt binh ở Moscow vào ngày 9/5" - phát ngôn viên QH Mỹ cho hay.
    Cũng theo quan chức này - "Nước Mỹ tôn trọng sự đóng góp của những người đã chiến đấu chống chủ nghĩa phát xít trong Thế chiến II, trong đó có hàng triệu người Nga.

    Đồng thời, Washington cũng không thể không xét đến vấn đề chính sách của Nga đối với Ukraine". Vì vậy, Mỹ đã quyết định cử Đại sứ làm đại diện tới lễ kỷ niệm Ngày Chiến Thắng.
    Theo Hoàn Cầu, quyết định của Mỹ đã khiến truyền thông Nga nổi giận và cho là "sỉ nhục nước Nga".
    Tôi nghĩ GT cũng ủng hộ quyết định này của Mỹ như ở trên, Lan nhỉ
    DÂN CHỦ SAIGON

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế thì sao hở em hot boi Dân chủ Sài Gòn?
      Mỹ nó dự hay không dự kỷ niệm ở Nga thì liên quan gì tới việc nó cấm cờ vàng ở Mỹ?

      Xóa
  7. Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ

    Nguyễn Ngọc Trân, TĐ 31 BĐQ (LĐ3)

    Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ
    Xác thân này đâu chết cho quê hương ?
    Súng gươm xưa đã bỏ lại chiến trường!
    Thân chiến bại nhục nhằn nơi đất khách!

    Hơn nửa đời đã tan rồi khí phách.
    Nhớ bạn bè nằm xuống nghĩ mà đau!
    Không quan tài cờ phủ giữa chiến hào,
    Máu thịt đã thấm vào lòng đất mẹ.

    Bao năm trời bao nhiêu người trai trẻ,
    Chết không cần cờ phủ vẫn uy nghi.
    Khi nằm xuống bạn nào đã cần gì ??
    Chỉ ước muốn thân này dâng đất nước,

    Ta giờ đây đã tàn bao mơ ước!
    Chuyện ngày xưa chỉ còn thấy trong mơ...
    Ngày về quê càng lúc càng xa mờ.
    Thời gian vẫn lạnh lùng theo năm tháng,

    Tuổi càng cao lòng càng nghe mặn đắng!
    Xót thân này khi chết bỏ lại đây!
    Nơi xứ người bạn hữu chẳng còn ai ??
    Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ.

    Trả lờiXóa
  8. "Mai tôi chết, cờ vàng xin đừng phủ!"
    Rất hay!

    Trả lờiXóa
  9. Họ chẳng phải là CỘNG SẢN!

    Quê hương anh nước mặn đồng chua
    Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
    Anh với tôi đôi người xa lạ
    Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.
    Súng bên súng, đầu sát bên đầu
    Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỷ
    Đồng chí!

    Ruộng nương anh gửi bạn thân cày
    Gian nhà không mặc kệ gió lung lay
    Giếng nước gốc đa nhớ người ra lính.
    Anh với tôi biết từng cơn ớn lạnh,
    Sốt run người, vừng trán ướt mồ hôi.

    Áo anh rách vai
    Quần tôi có vài mảnh vá
    Miệng cười buốt giá
    Chân không giày
    Thương nhau tay nắm lấy bàn tay!

    Đêm nay rừng hoang sương muối
    Đứng cạnh bên nhau chờ giặc tới
    Đầu súng trăng treo.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 17:18 11 tháng 4, 2015

      Thế mà:
      Đánh cho MĨ cút, nguỵ nhào!
      Bốn mươi năm ấy rằng: tao hay mày?
      Chấp gì cái lũ ăn mày!
      Thôi đành nhập nhận "vuốt mày" lẫn nhau.
      Cờ vàng nó đã bỏ "thau",
      Vứt vào "sọt rác" nghĩa "tàu" là chônI
      Vất vơ, một lũ "cô hồn"

      Xóa
    2. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 19:59 11 tháng 4, 2015

      Quân lựcVNCH!
      "Quân lực Việt Nam Cộng hòa là một quân đội trang bị hiện đại, mô phỏng hoàn toàn theo Hoa Kỳ nên rất tốn kém, đòi hỏi kinh phí hoạt động gần 3 tỷ đô la Mỹ mỗi năm[cần dẫn nguồn] (gấp 10 lần đối phương). Nền kinh tế Việt Nam Cộng hòa, vốn quá lệ thuộc vào Mỹ đã không thể cáng đáng được kinh phí này, nên Việt Nam Cộng hòa đã gần như phải dựa hoàn toàn vào viện trợ kinh tế của Mỹ để có thể thực hiện phòng thủ trước đối phương có sức mạnh phù hợp với hình thái chiến tranh thực địa hơn."
      Thế mà thua mới nhục!

      Xóa
    3. @ Học sinh mẫu giáo: bạn rất sai lầm đấy. Chính thể VNCH không phải thua mà là bị Mỹ bỏ rơi. Chiến lược của Mỹ là nhường lại miền Nam cho TQ qua sự chiếm đóng và sáp nhập của miền bắc VN, để đổi lại, TQ sẽ làm ngơ để Mỹ ra tay phá vỡ tan nát Liên bang Xô Viết ra thành trăm mảnh. Mỹ bỏ con săn sắt để bắt con cá rô là vậy đấy. Nhưng Mỹ con cao tay hơn nữa, Mỹ nhả miền Nam cho TQ nhưng cấm vận VN suốt mấy chục năm không cho ngóc đầu lên, và bây giờ thì 2 chiến hạm tên lửa của Mỹ đang cập cảng Tiên Sa ở Đà nẵng. Bạn thấy Mỹ có khiếp đảm chưa. Mỹ hoàn toàn có thể sẽ phục hồi lại chính thể VNCH dưới một vỏ bọc khác để phục vụ cho sách lược trở lại VN nói riêng và chuyển trục về châu Á nói chung để kềm hãm TQ.

      Xóa
  10. Google.tienlang cực lực phản đối nhà cầm quyền Hoa Kỳ vì sợ chính quyền Hà Nội nên đã ban ra cái mệnh lệnh cấm cờ vàng của các cụ Cali! Đây là hành động thiếu nhân đạo vì dẫu sao các cụ cựu binh VNCH sống được bao lâu nữa mà không để các cụ "tự sướng" một chút?
    ----
    Đỉu! Đỉu quá!

    Trả lờiXóa
  11. VNCH BẢO VỆ ĐẤT NƯỚC NÀO ?
    https://www.facebook.com/huonglan.../posts/607726262615997
    Nam nhi đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất , ai chí lớn ôm mộng bá vương thì xưng hùng xưng bá , ai không muốn làm rồng làm cọp thì chọn minh chủ mà thờ . Nam nhi có được tôn trọng hay không là ở chỗ chọn và thờ minh chủ . Có thề lựa chọn minh chủ sai lầm nhưng gã nam nhi ấy vẫn đáng nể trọng nếu trung dũng. Thời loạn lạc , nam nhi có thể chọn sai minh chủ một lần cũng không ai trách , còn cái hạng đổi chủ như thay quần kiểu Lã Bố thì coi như thua toàn tập . Lã Bố là tay phản trắc nhưng ít ra cũng có tài oánh trận còn loại phản trắc mà bất tài thì …..

    I. Bèo dạt mây trôi.
    Dưới thời Pháp thuộc , tổ tiên cờ Vàng gọi nước Pháp là “mẫu quốc”.. Lá cờ vàng phiên bản 1.0 được đẻ ra bởi vua Thành Thái vào 1890 .Tới khi “mẫu quốc” chán dùng cờ vàng (1916) thì nó được xếp xó thay vào đó là cờ Long Tinh . Cờ quạt nào đi nữa nó cũng phải nằm dưới đít cờ Tam Tài , và cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tinh thần phụng sự mẫu quốc của các nhà “ái cuốc” Ngô Đình Khả , Nguyễn Hữu Bài ,.,Ngô ĐÌnh Diệm ….

    Ngày11/3/1945 ông vua Bù nhìn Bảo Đại được Đại Sứ Nhật Yokohama đến báo cho biết Việt Nam đã được độc lập. Ông vua hào hoa phóng đãng bỡ ngỡ vì cục “độc lập” trên trời rơi xuống.. Ngày 17/4/1945, ông Trần Trọng Kim thành lập chính phủ “ĐẾ QUỐC VIỆT NAM” phục vụ cho quyền lợi của người Nhật. Và một lần nữa Cờ Vàng được sử dụng , đây là phiên bản 2.0 (Ngày hôm nay , các anh cờ vàng một mực khăng khăng chính phủ Trần Trọng Kim là độc lập rồi , quần chúng và Đảng Cộng sản mần cách mạng tháng 8 là cướp quyền ông Trần Trọng Kim mà thôi ).Cờ vàng nhận chủ mới được vỏn vẹn hơn trăm ngày thì khai tử vì Bảo Đại thoái vị (30//8/1945) trao quyền hành lại cho Việt Minh .

    Sau chiến tranh thế giới lần thứ hai thì “mẫu cuốc” tái chiếm Việt Nam. Ngày 7/12/1947 , “Quốc Gia Việt Nam” ra đời trên …..chiến hạm ở vịnh Hạ Long với Bảo Đại là quốc trưởng. Cờ Vàng lại trở về với chủ cũ, lần này là cờ vàng phiên bản 3.0. Túm cái váy lại là chỉ riêng ông Vua Bảo Đại đã làm vua tới 3 lần , phụng sự hai ông chủ , xài hai phiên bản cờ Vàng , một cờ Long Tinh .

    Sau hiệp định Geneve , Mỹ hất cẳng Pháp khỏi Đông Dương, Ông Ngô ĐÌnh Diệm , tôi trung của Bảo Đại năm nào truất phế đại ca lên làm Tổng Thống , các các anh lính khố xanh khố đỏ hoan hỉ đốt lon lá kiểu Pháp, thay bằng lon lá kiểu Mỹ .Cờ Vàng thêm lần nữa đổi chủ , gọi là cờ vàng phiên bản 4.0, là quốc kì VNCH. Ông Đại Thần Phản trắc Ngô ĐÌnh Diệm có lần nguyện dâng Miền Nam( VNCH) cho Chúa. May mà ông ta chết sớm , nếu không danh sách chủ của cờ vàng còn dài ra .
    Như vậy Cờ Vàng ra đời dưới thời Pháp thuộc và nhiều phen được xài rồi cất , cất rồi xài, đổi chủ liên miên . Những con người đứng dưới lá cờ vàng cũng đổi chủ phà phà .cho nên lá cờ này cũng chẳng có lý tưởng gì sất, và nó cũng chẳng dính dáng gì đến nhân dân Việt Nam ,nó được đẻ ra bởi một ông vua 18 tuổi trong vòng kiềm chế của người Pháp và được xài đi xài lại theo ý muốn của ngoại bang

    II. Nói Chiến tranh Việt Nam là nội chiến để giải quyết khâu oai.

    Có lần trên forum của cờ vàng Cali, có người hỏi mấy ảnh một câu “Là người Việt Nam, các bạn có tự hào về hai cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ hay không ? Các bạn chỉ được trả lời có hay không”. Các anh ấy phán rằng “ Câu hỏi này không thể trả lời có hay không bởi vì chúng tôi chỉ tự hào về kháng chiến chống Pháp mà thôi,giai đoạn 54-075 là nội chiến , có gì mà tự hào ”.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trong kháng chiến chống Pháp , dân Cờ Vàng đóng góp cái chi mà họ họ tự hào ? Hàng ngũ tướng lĩnh QLVNCH có ai từng cầm súng chống Pháp hay không? Trong khi cả dân tộc đổ máu chống Pháp giành lại độc lập thì cờ vàng lại gia nhập Quân Đội Quốc Gia Việt Nam , làm tay sai cho Pháp , bắn vào chính đồng bào của mình . Những nhân vật Cờ vàng nổi trội sau này làm lớn trong VNCH toàn xuất thân từ lính khố xanh khố đỏ cả. Thống Tướng Lê Văn Tỵ, Đại Tướng Dương Văn Minh, Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu, Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ, Đại Tướng Cao Văn Viên, Thiếu Tướng Phạm Văn Phú…. Danh sách này dài dằng dặc .Rặt những anh ăn lương Pháp, cầm súng Pháp bắn vào đồng bào . Với người Pháp hay người Mỹ thì nhân dân Việt Nam muốn họ cuốn xéo đi . Quân đội QGVN và QLVNCH một mực bám váy Pháp- Mỹ , chiến đấu đề người Pháp- Mỹ ở lại mảnh đất này . Vai trò của QĐ QGVN và QLVNCH không có gì khác nhau .Thậm chí cách bú mớm để sống cũng y chang nhau . Trong cả hai cuộc kháng chiến người Việt Nam xem ngoại bang là đối thủ trọng yếu , chỉ xem QĐ QGVN và QLVNCH là tay sai ăn theo ngoại bang . Thời kháng chiến có bao nhiêu là khẩu hiệu “chống Pháp- chống Mỹ” , chả ai đếm xỉa gì đến 2 quận đội này

      Vậy tại sao cờ vàng không gọi Kháng Chiến Chống Pháp là nội chiến dù rằng Quốc Gia Việt Nam và VNCH khác chủ chứ không khác bản chất ? họ cứ khăng khăng Kháng chiến chống Mỹ là ‘NỘI CHIẾN” vì cái gì ? Nói toạc móng heo là để giải quyết khâu oai. Bởi vì gốc gác dân cờ vàng là tay sai chứ chưa một lần được tự quyết,có tư cách , có chính nghĩa, dân cờ vàng số phận long đong bèo dạt mây trôi y chang như lá cờ vàng vậy .Họ gọi Kháng Chiến chống Mỹ là Nội Chiến nghĩa là nâng tầm QLVNCH ngang với QĐND và Mặt trận DTGP Miền Nam, oai ra phết ấy chứ , sẽ chùi được cái nhãn tay sai in trên trán , sẵn tiện xóa luôn tội phản quốc .

      III. Về đâu em hỡi ?
      Lịch sử Cờ Vàng tóm tắt ngắn gọn là có bốn phiên bản, qua vài lần make up chút đỉnh, được đổi chủ nhiều lần và luôn nằm dưới đít các quốc kỳ ngoại bang . Cho tới những ngày cuối cùng của năm con Ngựa thì đứa con tinh thần của vua Thành Thái vẫn tung bay ở Mỹ, được xếp ngang hàng cùng cờ của hội chim cảnh , hội chó cảnh Huê Kỳ. Mới đây thì Bộ Ngoại giao Mỹ tuyên bố không công nhận lá cờ này là cờ của cộng đồng người Việt Ở Mỹ, không biết rồi cờ vàng sẽ đi đâu về đâu. Sự thật , lá cớ đó đã chết vào trưa 30-4-1975 rồi , chỗ của nó là bảo tàng lịch sử chứ không phải là công cụ thẩm du tinh thần của một số người .

      BB.
      https://www.facebook.com/huonglan.le.35/posts/235262089976762?comment_id=658546&offset=100&total_comments=222

      Xóa
    2. Hơn 10 năm nay bọn VNCH chạy làng cứ nhắm nhé dựng tượng cụ Ngô lãnh tụ anh minh tại thủ đô Bolsa mà không được . Dựng tượng Ngô chí sĩ thì chẳng khác nào dựng tượng Hitler trước cọng đồng người Do Thái , chắc chắn người Việt Phật giáo tại Cali sẽ bị khơi dậy nổi đau năm xưa mà đứng lên tẩy chay và giật sập ngay tượng đài TT Ngô Đình Diệm độc tài gia đình trị . Bọn CCCĐ tay sai đừng ngông cuồng mà làm bậy trước người Việt hải ngoại Phật giáo . Ngoài ra Diêm còn là một tên tay sai bán nước ,ngày 20-8- 1958 trong đại hội Thánh mẫu tại La Vang (Diệm cướp đất của chùa Lá Vằng - Quảng Trị ) dâng lên mẹ Maria có Hồng y đại diện Vatican nhận lảnh .
      -Diệm bán nước cho Mỹ nên tuyên bố :

      "Biên giới Mỹ chạy dài từ Alaska cho đến vĩ tuyến 17 "

      -Ngoài ra Diệm còn dâng đảo Ba Bình ở Trường Sa cho Tưởng Giới Thạch - Đài Loan

      Nguồn : https://www.youtube.com/watch?v=O9KK6PM-1Ks

      Thử hỏi một tên bán nước , dâng biển đảo cho ngoại bang mà bọn tôi tớ CCCĐ còn vinh danh không biết nhục .

      N hà Ngô độc tài gia đình trị bị tàn sát thê thảm do nghiệp báo .Cha Diệm là Ngô Đình Khả do Pháp cài vào triều đình Huế làm Thượng thư Bộ lại cùng Nguyễn Hữu Bài nằm bên cạnh triều Nguyễn để kềm kẹp , làm tay sai báo cáo cho thực dân Pháp . Chính Ngô Đình Khả mật báo là Vua Hàm Nghi muốn nổi dậy dành độc lập nên Pháp đày biệt xứ qua đảo Reunion . Nguyễn Hữu Bài đào mã cụ Hoàng Hoa Thám trôn với thuốc súng bắn tang xác .Người Huế có câu :

      " Dày vua là Khả , đào mã là Bài "

      Cũng vì ác độc như thế nên mộ bia của Ngô Đình Khả bị sét đánh nức làm đôi trước lăng tại Phú Cam Huế .

      Bây giờ nghiệp báo Diệm , Nhu bị cách mạng 1-11-1963 giết khi đàn áp Phật giáo cho đến nay gần 50 năm nhưng hai mộ phần Diệm , Nhu cải táng về Lái Thiêu vẫn chưa dám dựng bia ghi tên , họ đúng sự thật . Mộ Diệm lại đề chữ ĐỆ ( em ) , trong khi mộ Nhu thì dựng bảng chữ HUYNH ( anh ) nhằm tráo nhau vì sợ người dân còn căm hờn đào mã , tán xác vức đi vì uất hận .
      Con gái của Nhu là Ngô Đình Lệ Thũy , Ngô Đình Lệ Quyên đều bị tai nạn xe mà chết ở Pháp . Trần Lệ Xuân thân tàn ma dại , ngày ngày lấy chổi đi quét lá khô ở nhà thờ Note Dame Paris cho đến ngày chết .

      Ngô Đình Diệm ở Mỹ về nước thay thế vua Bảo Đại cho làm Thủ Tướng lại trở mặt lật đổ nhà vua , lập cái gọi là đệ nhất VNCH ngày 26-10-1956 là ngày quốc khánh . Bây giờ bọn tay sai CCCĐ chọn ngày 26/10/1963 làm ngày tưởng niệm còn gọi là kỵ giổ .Nếu đúng ngày giổ phải là 2/11/1963 là ngày Tổng thống Ngô Đình Diệm và ông cố vấn Ngô Đình Nhu bị sát hại trong cuộc đảo chính ngày 1/11/1963 mới là đúng .

      Cứ đến dịp bầu cử , ứng cử là nhóm CCCĐ lại đem Diệm và cờ vàng ra tung hô . Không biết là đúng hay sai ngày vào nào giờ nào . Có như vậy mới có dịp kiếm Dollars , địa vị và lừa dối đồng hương .Chủ tịch cọng đồng thì tranh nhau , chửi nhau và ù lì không từ chức . Nhìn vào mà thấy hổ thẹn cho người Việt lưu vong .

      Xóa
  12. Tổng thống của các anh đây!
    Trong cuộc khủng hoảng, Nguyễn Văn Thiệu]đã cố gắng lần cuối trước khi từ chức, viết thư van nài Tổng thống Ford “cho vay nợ vì tự do”, trong cơn tuyệt vọng, Nguyễn Văn Thiệu đã không cần mặc cả lãi suất vay nợ và còn đem cả tài nguyên đất nước ra thế chấp[14]:

    “Thưa Ngài Tổng thống,
    Tôi đề nghị Ngài yêu cầu Quốc hội (Mỹ) đồng ý cho chúng tôi vay dài hạn lần cuối cùng số tiền 3 tỉ Mỹ kim được phân chia trong 3 năm và kỳ hạn hoàn trả là 10 năm, với mức lãi suất do Quốc hội Mỹ tự quyết định.
    Tiềm năng về dầu hỏa và nguồn lợi về nông nghiệp của chúng tôi sẽ thế chấp cho món nợ này. Số tiền vay này được gọi là “Freedom Loan”, sẽ cho phép chúng tôi có một cơ hội để được tồn tại... Trong giờ phút vô cùng khẩn thiết này, chúng tôi mong muốn Ngài thúc giục Quốc hội xem xét dễ dàng và cấp bách lời yêu cầu được vay “số tiền vì tự do” nêu trên của chúng tôi. Đây là hành động cầu xin cuối cùng mà chúng tôi, một người bạn đồng minh, gửi đến nhân dân Mỹ”.

    Trả lờiXóa
  13. Obama Đúng là đồ đểulúc 17:46 11 tháng 4, 2015

    Người Việt phản ứng vụ Camp Pendleton không cho chào cờ VNCH

    WESTMINSTER, California (NV) - Một ngày sau khi nhật báo Người Việt đăng bản tin liên quan đến vụ hủy bỏ chương trình tưởng niệm Tháng Tư Đen, có tên “Hành Trình Đến Tự Do và Vươn Tới” (Journey to Freedom and Beyond), vì ban tổ chức không được chào cờ và hát quốc ca VNCH, một số người có phản ứng lẫn lộn và vô cùng xúc động, về chuyện này.

    http://zupimages.net/up/15/15/kxcl.jpg
    Khoảng 1,100 cái lều được các binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến Mỹ ở
    Camp Pendleton dựng lên hồi năm 1975 để đón người tị nạn Việt Nam. (Hình: ehistory.osu.edu)

    Có ý kiến cho rằng nhập gia phải tùy tục, ở đâu có luật ở đó.

    “Họ (Camp Pendleton) không cho chào cờ và hát quốc ca VNCH là họ làm đúng, vì trại lính thuộc luật liên bang. Mỹ và CSVN bang giao thì về phương diện ngoại giao, làm sao họ làm khác được? Tuy vậy, mình vẫn có quyền cầm cờ vàng ba sọc đỏ,” ông Đỗ Hữu Danh, 72 tuổi, cư dân Hacienda Heights, một cựu sĩ quan Hải Quân VNCH, nói.

    Vợ ông Danh, ngồi trước đền thờ Đức Thánh Trần trên đường Bolsa, Westminster, xen vào, “Mình không trách ai được, nhưng cuộc sống ngắn ngủi, phải sống sao cho còn ngẩng mặt lên được với con cháu.”

    Ông Thanh Lê, 59 tuổi, cư dân Westminster, cựu quân nhân Không Quân VNCH, tình nguyện giúp ban bầu cử cộng đồng, góp ý, “Mình tuân theo luật pháp, nhưng được theo ý mình thì tổ chức, không cho thì thôi!”

    “Có thể tụi Việt cộng nó than phiền. Nhưng chúng ta có thể nói lá cờ vàng là lá cờ của cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ, chứ đâu phải là của nước Việt Nam. Tại sao lại đem luật ngoại giao của hai nước ra mà áp dụng?” ông Trung Lê, 70 tuổi, cư dân Garden Grove, cựu quân nhân Biệt Động Quân, sang Mỹ năm 1982, thắc mắc.


    Một số người từng lưu trú tại Camp Pendleton những ngày cuối Tháng Tư, 1975 tỏ ra xúc động mãnh liệt.

    “Lần này, tôi thấy thành phần ban tổ chức không rõ ràng, không có tinh thần quốc gia. Không ai biết nhiều về người tị nạn ở Camp Pendleton. Bất cứ ai hưởng ơn mưa móc của lá cờ vàng ba sọc đỏ, phải nhớ, phải tranh đấu. Tổ chức nào không chào cờ (VNCH), tôi không chấp nhận,” ông Ngô Văn Quy, 70 tuổi, cư dân Garden Grove, lên tiếng phản đối.

    Ông Quy nhắc lại, “Tôi từng mặc áo lính VNCH những ngày đầu bước tới Camp Pendleton. Tôi nhớ 10 năm trước, dịp 30 Tháng Tư, tôi vào thăm lại trại số 8 và khu đón người tị nạn (Post Arrival), nơi tôi từng làm việc. Tôi cũng mặc bộ đồ lính khi ra khỏi trại.”

    Ông cho biết chuyến về Camp Pendleton 10 năm trước, ông “không rõ ban tổ chức là ai, cũng luộm thuộm, không có dựng lại lều chi hết” và “chỉ nói muốn vào thăm lại chốn xưa là lính Mỹ cho vào.”

    “Chúng tôi phát những chiếc jacket nhà binh cho đồng bào vì khi ấy lạnh lắm, trại nằm giữa thung lũng, về đêm gió lạnh. Tôi nhớ Nam Lộc, Phước Sữa và 21 gia đình đến sau cùng vào Tháng Mười Một,” ông chia sẻ thêm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Obama Đúng là đồ đểulúc 17:48 11 tháng 4, 2015

      Ông Sĩ Nguyên, cư dân Santa Ana, vừa mừng sinh nhật 65 tuổi, chia sẻ, “Tôi làm thông dịch viên và chứng kiến Tướng Nguyễn Cao Kỳ, Tướng Ngô Quang Trưởng, ông Đỗ Ngọc Yến và gia đình cũng từng ở trại này.”

      “Về mặt ngoại giao, cấm treo quốc kỳ và cấm hát quốc ca VNCH là đúng luật, nhưng về tình thì làm như thế, còn gì là ý nghĩa của việc trở về thăm lại chốn xưa của người Việt tị nạn,” ông Sĩ nói.

      Có những người trẻ hơn, từng sống ở Camp Pendleton, chia sẻ cảm tưởng hoàn toàn khác.

      Kỹ sư John Đỗ, 54 tuổi, cư dân Westminster, nhận xét, “Người Mỹ làm thế là đúng, vì Mỹ và CSVN có bang giao. Tuy nhiên, mình chống Cộng mà hại đến quyền lợi kinh tế, thương mại của Mỹ, thì chính CSVN nó sẽ có cớ đánh mình. Mình phải suy nghĩ tìm phương thức thực tế hơn, hay hơn.”

      “Tôi và các bạn tôi e rằng chỉ một thập niên nữa là thế hệ cha, anh của chúng tôi không còn nữa. Chữ 'tị nạn' hay 'HO' sẽ không còn ý nghĩa nữa, vì cộng đồng người Mỹ gốc Việt tại đây chỉ còn lại lớp người trẻ, sinh ra và lớn lên ở Mỹ, những du học sinh Việt Nam, và những du khách Việt Nam. Chúng ta phải chống cộng thế nào?” người kỹ sư nói.

      “Bố tôi là sĩ quan Không Quân QLVNCH. Ông đi tù Cộng Sản 10 năm. Ông già vợ của tôi cũng là nạn nhân của chính sách tù đày của Cộng Sản. Tôi để lá cờ vàng ba sọc đỏ trên bàn thờ và trong trái tim của tôi. Ngày nay, chúng ta phải biết là trang sử đã được lật qua. Nhìn lại xung quanh xem còn bao nhiêu người trung thành với chính quyền miền Nam Việt Nam? Bao nhiêu người về Việt Nam làm ăn với Việt Cộng? Họ có xứng đáng đứng dưới lá cờ vàng?” ông chua chát nói.

      Ông John Đỗ cho biết cá nhân ông “đi tù Cộng Sản ở Bình Long, sông Bé, Chí Hòa sáu năm, vì tội vượt biên mang vũ khí năm 17 tuổi.”

      “Chúng ta như một người thuê nhà, đừng bắt chủ nhà phải theo ý mình. Tôi ở Mỹ 28 năm, chưa một lần về Việt Nam. Lá cờ VNCH tôi để trong trái tim tôi, qua bao lần kỷ niệm quốc hận,” ông nói thêm.

      Theo dự trù, chương trình “Hành Trình Đến Tự Do và Vươn Tới” sẽ được tổ chức từ 10 giờ sáng đến 6 giờ chiều Thứ Bảy, 25 Tháng Tư, tại Camp Pendleton, San Diego, chỉ cách Little Saigon chừng nửa giờ lái xe, với các chương trình triển lãm, văn nghệ, nói chuyện...liên quan đến đề tài Tháng Tư Đen.

      Đây là nơi hàng ngàn người tị nạn Việt Nam đặt chân đến đầu tiên và sau đó định cư trong nhiều tháng trời, khi cuộc chiến Việt Nam kết thúc hồi năm 1975.

      Ban tổ chức “Hành Trình Đến Tự Do và Vươn Tới” cho biết địa điểm mới sẽ được thông báo sau.

      Linh Nguyễn/Người Việt
      http://www.quehuongngaymai.com/forums/showthread.php?218682-Ng%C6%B0%E1%BB%9Di-Vi%E1%BB%87t-ph%E1%BA%A3n-%E1%BB%A9ng-v%E1%BB%A5-Camp-Pendleton-kh%C3%B4ng-cho-ch%C3%A0o-c%E1%BB%9D-VNCH

      Xóa
    2. Obama Đúng là đồ đểulúc 17:50 11 tháng 4, 2015

      Đúng là đồ đểu ! Cây còn có gốc rễ ,thú vật còn có nguồn cội , huống gì là một dân tộc thì phải dính liền với Tổ Quốc với quốc kỳ quốc ca ! Không có quốc kỳ quốc ca thì không thể gọi là tưởng niệm !

      Đúng là cờ hoa giờ đang thương mại giao du với quỷ đỏ nên củng bị ""biến chất " ! Đồng hương hảy ghi nhận điểm này để có ngày "ân trả bằng ân , oán thì phải đáp lại bằng oán "!
      http://www.quehuongngaymai.com/forums/showthread.php?218682-Ng%C6%B0%E1%BB%9Di-Vi%E1%BB%87t-ph%E1%BA%A3n-%E1%BB%A9ng-v%E1%BB%A5-Camp-Pendleton-kh%C3%B4ng-cho-ch%C3%A0o-c%E1%BB%9D-VNCH&s=1c720189500926a1c8922447c570a9e6&p=1314859#post1314859

      Xóa
    3. Hoang tưởng dựng tượng Ngô Đình Diệm?

      http://kbchn.net/hoang-tuong-dung-tuong-ngo-dinh-diem-12101.html

      Để tháo gở áp lực của Mỹ, anh em ông Diệm đã chủ quan tính sai một nước cờ lấy một quyết định liều lĩnh, dại dột nhất trong cuộc đời chính trị của mình: “Tìm cách thỏa hiệp với Hà Nội”. Quyết định nầy liều lĩnh và dại dột vì ba lý do:
      Dựng tượng Tổng Thống Ngô Đình Diệm ở thủ đô Washington của Mỹ có được không?

      Tai sao Mỹ quyết định “Diệm must go!”?


      Canh bạc “thấu cáy” liều lĩnh của anh em Ông Diệm Ông Nhu


      Để tháo gở áp lực của Mỹ, anh em ông Diệm đã chủ quan tính sai một nước cờ lấy một quyết định liều lĩnh, dại dột nhất trong cuộc đời chính trị của mình: “Tìm cách thỏa hiệp với Hà Nội”. Quyết định nầy liều lĩnh và dại dột vì ba lý do:
      1. Mỹ đã “nặn” ra ông Diệm về nước. Sau đó, lại đổ kinh viện, quân viện và uy tín quốc gia để khai sinh và nuôi dưỡng nền Đệ Nhất Cọng hòa trong chiến lược xây dựng một tiền đồn chống Cộng cho Thế giới Tự do, thì làm sao Mỹ để cho ông qua mặt tự đi thỏa hiệp với Cộng sản phá vở vai trò “tiền đồn” trong cuộc chiến tranh lạnh được. 2. Ông Hồ Chí Minh và Đảng Cọng sản Việt Nam đã nằm gai nếm mật, hy sinh bao nhiêu xương máu trong gần 30 năm để làm hai nhiệm vụ đan bện với nhau: Dành độc lập cho dân tộc, và thiết lập chế độ Cọng sản tại Việt Nam cho Quốc tế Cộng sản. Năm 1954, họ đã thành công được một nữa: Đuổi thực dân Tây ra khỏi nước (cho dân tộc) và quản lý miền Bắc (cho Cộng sản Quốc tế). Vậy thì làm sao họ có thể thỏa hiệp với kẻ thù “Mỹ-Diệm” được. Cộng sản quốc tế có cho họ làm không ? Làm sao họ biện minh được với Quân dân và Đảng viên ở miền Bắc ? Họ biết ông Diệm đang mâu thuẫn với Mỹ và đang bị nhân dân miền Nam chống đối nên lợi dụng động thái xin thỏa hiệp của chính phủ Diệm để làm suy yếu thế đồng minh Mỹ-Việt mà thôi (Đọc thêm War of the Vanquished của Mieczilaw Maneli)
      3. Nhưng quan trọng hơn hết là khi thỏa hiệp với Hà Nội, hai ông Diệm-Nhu đã phản bội lại Hiến pháp VNCH 1956 (Theo Điều 7 thì "những hành vi có mục đích phổ biến hoặc thực hiện một cách trực tiếp hay gián tiếp chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thái đều trái với nguyên tắc ghi trong Hiến pháp"), đã vi phạm luật 10/59 (ban hành tháng 5/1959) mà ông Diệm đã dựa vào đó để đàn áp những chiến sĩ quốc gia cũng chống Cộng nhưng đối lập với ông. Thỏa hiệp với chính phủ Hồ Chí Minh, hai anh em ông Diệm-Nhu còn phản bội bao nhiêu chiến sĩ Quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh xương máu để bảo vệ miền Nam.
      Tưởng Mỹ không bao giờ dám từ bỏ mình vì đã can dự quá sâu vào miền Nam, tưởng chính phủ Hà Nội đánh giá cao động thái thỏa hiệp, tưởng đã khuất phục được quân dân miền Nam sau 9 năm bạo trị, …. Gia đình ông Diệm (đúng ra lúc đó ông Diệm chỉ là một bù nhìn bất lực, chính hai “tổng thống” Ngô Đình Nhu và Trần Lệ Xuân mới là kiến trúc sư để thiết kế và) đi “canh bạc chính trị” liều lĩnh và ngu dại nhất đời mình ‘tìm cách thỏa hiệp với Hà Nội để giải tỏa áp lực của Mỹ’. Nhưng “canh bạc” đó không lừa được kẻ thù, không dấu được đồng minh, và không đánh giá đúng được phản ứng của quân dân miền Nam nên, cuối cùng, Mỹ quyết định “Diệm must go!”, anh em ông đã phải lãnh hậu quả trước lịch sữ và dân tộc. Ngày 1-11-1963, chế độ Đệ Nhất Cộng Hòa cáo chung.

      Tai sao Mỹ quyết định “Diệm must go!”?

      Xóa
    4. Dựng tượng Tổng Thống Ngô Đình Diệm ở thủ đô Washington của Mỹ có được không?
      Đọc bài báo dưới đây sẽ thấy có câu trả lời:
      1)Ngày 02 tháng 11 năm 2001
      Số là vào ngày 02 tháng 11 năm 2001, một số người thuộc nhóm “tinh thần Ngô Đình Diệm”đã tổ-chức một buổi lễ cầu hồn cho cố Tổng-Thống Ngô Đình Diệm tại Trung Tâm Công Giáo Việt Nam ở California, và quyết định mở một chiến dịch gây quỹ để xây một bức tượng của cố Tổng-Thống Ngô Đình Diệm ngay tại thủ đô Washington.

      2) Ngày 24 tháng 12 năm 2001

      Không phải tự-nhiên mà tờ tuần-báo Newsweek nổi tiếng của Hoa Kỳ vào ngày 24 tháng 12 năm 2001 bỗng đăng một bài tổng-kết tình-hình hoạt-động cuả CIA ở Đông Nam Á, và chú lên trên bức ảnh cuả cố Tổng-Thống Ngô Đình Diệm một câu trắng-trợn như sau:

      “1963: The Kennedy administration begins to see South Vietnamese President Ngo Dinh Diem as a communist tool and decides that "Diem must go." The CIA engineers coup attempts that eventually lead to his assassination in November.”

      (“1963: Chính-quyền Kennedy bắt đầu thấy rõ Tổng Thống Ngô Đình Diệm cuả Nam Việt-Nam là một công-cụ cuả cộng-sản và quyết định rằng "Diệm phải ra đi." Cơ-quan CIA thiết kế các mưu toan đảo chánh rốt cuộc đưa đến việc ám sát ông ta trong tháng 11.")

      Sau đây, trang báo Newsweek, ngày 24 tháng 12, năm 2001:
      Inline image 1
      (DECEMBER 24, 2001- NEWSWEEK - PAGE 16)
      3) Độc-giả tinh ý hiểu ngay đó là một cách trả lời của Mỹ đối với ý định nói trên của số người liên quan.

      Tìm câu trả lời cho câu hỏi tai sao Mỹ quyết định “Diệm must go!”?
      Theo Ông QUÁCH TÒNG ĐỨC
      (Đổng Lý Văn Phòng của Tổng Thống Ngô Đình Diệm):

      Theo tiến-sĩ Lâm Lễ Trinh, cựu Bộ-Trưởng Bộ Nội-Vụ dưới thời Đệ-Nhất Cộng-Hòa, trong bài “Mạn Đàm với cựu Đổng-Lý (Văn-Phòng Tổng-Thống Ngô Đình Diệm) Quách Tòng Đức” thì:
      <>
      *
      Ta thử so-sánh giữa 2 con đường, vì chỉ có 2 con đường mà thôi:
      -- Con đường thứ nhất là tạm uyển-chuyển nhường-nhịn Đồng-Minh Hoa-Kỳ để đạt thắng-lợi diệt Cộng, rồi sẽ tranh-đấu giành lại thế mạnh của mình, một việc dễ làm đối với chú Sam trong bối-cảnh khai-phóng của Thế-Giới Tự-Do. Về điểm này, ông Hồ Chí Minh có một câu nói để đời. Năm 1946, họ Hồ rước Pháp, đuổi Tàu; được hỏi, ông trả lời: “Tôi thà chịu ngửi cứt Tây 5 năm, còn hơn phải ăn cứt Tàu suốt đời”. Ông giải-thích thêm: “Pháp là ngoại-bang, ở xa, sẽ cút; còn Tàu, láng-giếng, sẽ ở lại luôn”. Vậy ta cũng có thể nói: “Mỹ là ngoại-bang, ở xa, sẽ rút; còn Cộng, nội-thù, sẽ diệt chúng ta.”
      -- Con đường thứ hai là chịu hòa-giải hòa-hợp với họ Hồ (nghĩa là nạp mạng cho địch) để rồi nếu không bị họ thảm-sát như các nhân-vật Quốc-Gia trong vụ Ôn Như Hầu (CSVN bất-thần tấn-công vào trụ-sở VN Quốc Dân Đảng ở Hà Nội trong đêm 27-6-46 thảm-sát hầu hết các lãnh-tụ các đảng-phái đối-lập) thì cũng trở thành bù-nhìn tay-sai cho họ nuốt gọn Miền Nam; nhưng đã vào tròng cộng-sản độc-tài thì khó lòng mà tháo cũi sổ lồng.
      Ông Diệm đã chọn con đường thứ hai.
      Mãi đến hôm nay, có người vẫn cho con đường thứ nhất là sai (nghĩa là bị Mỹ cướp hết, hoặc đa-số, quyền-lợi của quốc-gia mình. Vậy thì Nhật-Bản, Tây-Đức, Nam-Hàn (ngay cả Pháp nữa)... thì sao? họ cũng bị Mỹ "chèn-ép" lúc đầu, sao họ trở nên giàu mạnh từ bao lâu nay?

      Thử hỏi: một người dân Việt miền Nam nào đó mà có lời-lẽ hoặc cử-chỉ cho là xúc-phạm đến Ngô Tổng-Thống thì người đó có yên thân hay không, huống gì tự ý hành-động (độc-lập) ra ngoài chính-sách đường-lối của gia-đình họ Ngô thì bị mất mạng là chuyện tất-nhiên. Vậy thì, khách-quan mà nói, họ Ngô đơn-phương thương-lượng với kẻ thù chung là cộng-sản Bắc Việt mà không hội-ý với Mỹ trước (điều mà Đồng-Minh cần làm với nhau), lại với ý-đồ đầu-hàng cộng-sản, loại bỏ ảnh-hưởng của Hoa Kỳ, tức là phản bội Đồng Minh, thì có lẽ nào Hoa-Kỳ khoanh tay chịu đựng hay sao? (Huống chi then-chốt vẫn là lòng dân miền Nam Việt-Nam).

      Phản-bội Đồng-Minh tức cũng đồng-thời phản-bội cử-tri, ân-nhân, và chí-hữu của mình.

      LÊ XUÂN NHUẬN

      Xóa
  14. Và đây là Phó tổng thống VNCH:
    “ Việt Cộng gọi chúng tôi là những con rối, những con bù nhìn của người Mỹ. Nhưng rồi chính nhân dân Mỹ cũng gọi chúng tôi là những con bù nhìn của người Mỹ, chứ không phải là lãnh tụ chân chính của nhân dân Việt Nam."

    Trả lờiXóa
  15. Thế là hết, một đời ăn bám
    Thế là xong, chó cậy gầm giường!


    Tổng thống Dương Văn Minh: "Tôi, đại tướng Dương Văn Minh, Tổng thống chính quyền Sài Gòn, kêu gọi Quân lực Việt Nam Cộng hòa hạ vũ khí đầu hàng không điều kiện quân Giải phóng Miền Nam Việt Nam. Tôi tuyên bố chính quyền Sài Gòn từ trung ương đến địa phương phải giải tán hoàn toàn. Từ trung ương đến địa phương trao lại cho Chính phủ Cách mạng Lâm thời Miền Nam Việt Nam”.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Học sinh mẫu giáo vùng caolúc 19:10 11 tháng 4, 2015

      "Còn gì nữa đâu mà khóc, mà sầu,
      Còn gì nữa đâu mà sầu với nhớ..."

      Xóa
  16. Bao năm anh núp đũng quần
    Hết phân anh bảo đũng quần chơi anh...

    Trả lờiXóa
  17. Không đánh thuê là gì hở các anh cờ vàng?

    Nguyễn Văn Thiệu nói:
    "Mỹ còn viện trợ, thì chúng ta còn chống cộng"
    "Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau 3 giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập! "

    Trả lờiXóa
  18. Mà thôi mọi người, để mấy cụ cờ vàng sống nốt những ngày cuối đời. Sỉ nhục nữa cũng có ích gì đâu.

    Trả lờiXóa
  19. 40 Năm Hải Ngoại Được Mất Những Gì?

    Góp Ý Với Bài Ba Tầu Tự Sự


    Cao Hữu Tâm

    http://sachhiem.net/TONGIAO/tgC/Caohtam27.php

    30-Jan-2015

    Không lẽ đã 40 năm mà chúng ta chỉ nghe những hô hào lật đổ chính quyền, và tôi dám nói 40 năm nữa cũng không khác gì đâu, vì tình trạng của chúng ta là "năm cha ba mẹ". Cụ có thấy đã tụ họp được bao nhiêu nhân lực chưa? (CHT)

    1.

    Subject: Về bài viết "Ba Tầu Tự Sự" - lúc đầu người Việt bị chê là lũ "gook"
    From: "Tam Cao"
    Date: 2/11/15 1:14 pm

    Bài viết "Ba Tầu Tự Sự" của Arjen Nguyen (do Paul Osieck, nghegiaochituthan@gmail.com phổ biến) là một bài viết phân tích công phu về cộng đồng người Hoa ở Việt Nam, nhất là Chợ Lớn. Trước hết phải nhận là phân biệt kỳ thị ở đâu cũng có, nhiếu ít, hay trong giới hạn của luật pháp. Chẳng hạn khi người Việt mới sang Mỹ đã bị chê bai bài bác là lũ "gook", Khi hỏi nghĩa về chữ gook là gì, cô bạn Mỹ vì tế nhị đã trả lời chính cô cũng không hiểu. Sau nhiều lần dò hỏi, chúng tôi mới biết đại khái thôi vì không có chữ nào tương đương, như là bọn khùng, bọn cà chớn, bọn ma đói ma khát vv ... Ngay báo chí ở Cali cũng lên tiếng chống di dân ta hơn nơi nào hết trên đất Mỹ. Vì vậy sự kỳ thị là chuyện không tránh khỏi. Có thể người Việt kỳ thị người Tầu hay ngược lại. Mà nếu chống lại người Tầu thì mục tiêu nào dễ nhắm đến hơn là Chợ Lớn, thủ đô của người Tầu ở Việt Nam.

    Phải nói ngay dù VN bị chia làm hai, nhưng cả Bắc lẫn Nam đều có kỳ thị người Tầu, nhiếu nhất là ở miền Bắc. Khi có chiến tranh Trung-Việt năm 1979, dĩ nhiện người Tầu ở VN, hay ở miền Bắc là đối tượng nặng nhất của chính sách bài Hoa. Dù hai nước CS Trung-Việt, là đồng chí, song các đồng chí VN không ưa gì các đồng chí Trung Cộng. Mặc dầu có 16 chữ vàng hay bốn chữ tốt, là chính sách ngoại giao với nhau, nhưng thực tế Việt Cộng còn dị ứng Trung Cộng rất nhiều, vì có chính sách đối xử tống khứ người Hoa. Còn ở miền Nam, nếu có đố kỵ thì cũng giữa hai sắc dân với nhau thôi, chính quyền miền Nam không có chính sách bài Hoa. Do đó, mãi cho đến thời Nguyễn văn Thiệu, người Tầu đã len lỏi vào các cơ quan công quyền ta, ngay cả quốc hội nữa. Vì chiến cuộc, ai có tiền, không kể người Hoa mà không tìm cách vảo những đơn vị, nha sở an toàn, nhất là ở Saigon hay các tỉnh. Khi còn ở đơn vị tại Saigon, tôi đã có những đồng đội đọc tên lên là thấy sặc mùi chệt như Lý Tô Háng, Mã Quang vv... Thậm chí lên đơn vị mới ở Dalat, chúng tôi cũng thấy những sĩ quan gốc Chợ-lớn, mà không phải là nơi kham khổ nguy hiểm gì, vì là đơn vị không tác chiến, nhưng lại lọt vào làm ở thư viện, thời loạn, ai bảo những chỗ đó không an toàn, trừ một lần Dalat bị pháo kích các tuyên uý Phật Công giáo vv ... đều lãnh thẹo.

    Chuyện bên lề là các tuyên uý Công giáo đang nằm núp thị bị các tuyên uý Phật giáo chạy pháo kích nằm đè lên. Sau "cơn binh lửa" các "ngài" mới tâm sự là lúc biến có những tấm bia đỡ đạn, muốn gì hơn? Trở lại chuyện Ba Tầu Tự Sự, chống hay kỳ thị Tầu có từ nguồn gốc của một ngàn năm đô hộ giặc Tầu. Ngay từ lúc còn nhỏ tôi thường nghe người lớn nói về hoạ xâm lăng. Đó chẳng qua là bản năng tự vệ của một nước nhỏ nằm sát một nước lớn. Vì thử năm ngủ cạnh con voi, không cảnh giác là trông thấy ... ông bà ông vải rồi.

    Sự khác biệt giữa di dân Tầu và Việt Nam, trước hết là nước Tầu đông dân có nạn tha phương cầu thực là sự bó buộc. Còn người Việt Nam không có truyền thống tha phương, nhiều lắm là cuộc di cư từ Bắc vào Nam, nhưng vẫn chỉ trong vòng biên cương của đất nước.

    http://nld.com.vn/van-hoa-van-nghe/san-kich-tet-ron-tieng-cuoi-2009012111210727.htm

    Ảnh minh họa, trích "Sàn kịch Tết: Rộn tiếng cười" của nld.com.vn
    Nghệ sĩ Hữu Châu và Vũ Đình Toàn trong vở "Quan thích... làm quan"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cũng phải đồng ý, là người Tầu tha phương cầu thực rất chịu khó kiếm sống, và họ buôn bán ở khắp nước Việt, thượng vàng hạ cám, cái gì làm để sống được là họ làm. Ngược lại người Việt vốn coi thường chuyên buôn bán, do tâm trạng thích làm quan (để cả họ được nhờ!), nhiều nhất là làm công chức, quan quyền, và nắm những chức vụ như thế, rất dễ cho người Tầu mua chuộc. Nên không ngạc nhiên gì khi thấy người Tầu mua chuộc được từ cao xuống thấp. Vì họ làm ra tiền, lấy tiền mua chuộc, rồi lại trả cho họ những số tiền phải đóng hụi chết ... Chẳng qua do luật pháp của nước ta, nhất là miền Nam nhiều sơ hở và lỏng lẻo, nên có người bán đương nhiên có người mua. Là định luật cung cầu mà thôi.Hơn nữa ai không dám bảo có tiền mua tiên cũng được? Nhưng cũng nên trở lại chính sách thực dân của người Pháp ở VN. Trừ nước Lào mà số dân chúng không đáng kể, còn Việt Nam và Campuchia có số dân đông phải cảnh giác. Nên Pháp khuyến khích vùng Chợ Lớn phát triền, mạnh trong khi ở Pnom Penh (?) Pháp để một cộng đồng Việt Nam cũng chẳng khác gì Chợ lớn. Tuy cùng là hai sắc tộc thiểu số, nhưng cùng sinh tồn giữa những người khác giống, nên phải cộng tác với Pháp và cần sự bảo đảm cho đời sống của họ, khi biết trông cậy ai ngoài Pháp.

      Đa số dân Tầu sang Việt Nam tha phương cầu thực phải làm ăn lam lũ, vì mưu sinh, họ chấp nhận gian lao, và muốn vào làm công nhân viên chính quyền, nếu có một số rất ít, còn phần nhiều phải tự lực cánh sinh. Từ căn bản đó họ vùng lên và trở thành đoanh nhân, dần dần năm giữ hết những nguồn kinh tế của Việt Nam (như VNCH) là các đặc quyền về lúa gạo. Dịch vụ buôn bán từ trên xuống dưới hay ngược lại, bởi vì chằng có cách nào khác. Mấy ai trong họ trở thành Phan Thanh Giản hay Trần Tiến Thành? Dù sau này có ông Trần Thành, một bang trưởng (?) chợ lớn, khai thác đối nghich giữa tướng Kỳ và tướng Thiêu đã công khai bỉ mặt tướng Kỳ bằng cách ủng hộ tường Thiệu. Một bằng chứng rõ ràng của một cách "chia để trị" trong chính trường miền Nam. Mà cũng do ông Kỳ bốc quá, như vụ Tạ Vinh, mà hai ông bà xuất hiện tại toà án để làm áp lực trước cho bản án tử hình. Bản án bị phản đối của Giáo hoàng La mã, Đài loan và cộng đồng Tầu khắp thế giới, và đó cũng là một thất bại của ông Kỳ khi bị tẩy chay của quá nhiều nơi, mà công luận lên án việc tử hình có sắp đặt, nhưng không có kết quả.

      Cách hành xử như vậy là một hình thức bài Hoa tiêu cực, đến sau này khi các thủ hạ của ông Kỳ bị trực thăng bắn lầm ở trường Tiểu Học Chợ Lớn, số phận chính phủ của dân nghèo đã chấm hết từ đó. Ông Kỳ cũng như ông Thiệu hay các chính quyền trước đều không có căn bản (Đầu phiếu) của quốc dân, nên sự sắp đặt của CIA là chủ yếu, khi không còn nữa, các chính phủ do CIA bầu đều không trụ, nhất là chính quyền Nguyễn văn Thiệu, còn ai hơn phó đại sứ trùm CIA ở Saigon la Thomas Polgar, triệt để ủng hộ, nhưng chính sách Mỹ thay đổi, Polgar chỉ còn một cách là khuyên tướng Thiệu từ chức. Điều nổi bật nhất của bài viết là người Tầu không chia phe nhóm của Tầu CS hay Tầu quốc gia, mà chỉ có một loại người Tầu rất hãnh diện về một nước Trung Hoa tuyệt vời của họ.

      Xóa
    2. Trong khi đó người Việt Nam ở hải ngoại nhất định cố chấp chống Cộng "chết bỏ" .Bất cứ cái gì của VN ngày nay còn CS là xấu phải huỷ diệt đi (bằng cách nào, triệt để chống Cộng như bà SGN sao?) Người Việt hải ngoại nhất là ở Mỹ chia rẽ cùng cực. Nhân lực không có, quân lực không có, tài lực cũng không có luôn. Nên chỉ còn bài quốc ca và quốc kỳ, chỉ là nhiều khi bám chặt lấy, chẳng qua, chỉ là chiến thắng rỗng (hollow victory). Chưa đánh đã thua, nên chỉ còn ồn ào bốc đồng, mà vu cáo chụp mũ của bà HDT cho tờ NV đã đánh dấu một biến chuyển lớn, nghĩa là đến lúc, dù đã chậm, phải thay đổi con bài chụp mũ, mà cũng đồng hành với đồng bào đông đảo về thăm quê hương cũng như gởi đô-la về nữa. Đó chính là sự tiếp sức nuôi dưỡng tổ quốc Việt Nam hữu ích nhất, thiết thực nhất, hơn là chống Cộng bằng mồm. Khi ngay cả bà KHG/DNA dậy bảo phải bảo vệ chính nghĩa quốc gia, mà có lẽ bà cũng chẳng biết chính nghĩa quốc gia là gì? Nên kêu gọi của bà cũng chỉ là tiếng loãng đi trong sa mạc của sự thờ ơ lãnh đạm!

      caohuutam1939@g,ail.com

      2. ___________________________

      Subject: Góp ý với bài Ba Tầu tự sự - 40 năm nữa cũng không khác gì đâu
      From: "Tam Cao"
      Date: 2/23/15 9:45 pm


      Đầu bài tác giả Arjen Nguyễn đã viết về sự kỳ thị người Tầu" của người VN băng cách gọi miệt thị nào là "thằng Chệt" hay "ba Tầu". Đúng vậy, sự kỳ thị đã có từ lâu, ngày từ khi các người VN đã kêu gọi đả đảo hàng hoá Tầu, không biết rõ từ bao lâu, nhưng trước thế chiến II. Đương nhiên là do sự ghen ghét và ghen tức so với sự thành công của người Tầu (nhất là đối với Chợ lớn), hoặc các nơi nào khác. Thật vậy, người Tầu không làm quan chức hay các công chức, nên đường quen thuộc của họ là kinh doanh. Vì thế chúng ta thường nghe nói phi thương bất phú.

      Vấn đề là chống Tầu không phân biệt Cộng sản hay Quốc gia, và điều đó như ngấm vào xương tuỷ người Việt. Vì khi nói đến họ liên tưởng đến thời thuộc Tầu cả ngàn năm. Hơn nữa, có thể cùng chung nền văn hoá Á Đông, cùng chung đạo ông bà tổ tiên, rất kiêng kỵ việc giết người, đứng đầu trong ngũ gới của Phật giáo, nên chúng ta không có nạn diệt chủng như cáp duồn của Cam-bốt.

      Đương nhiên người Tầu biết thứ tự công dân hạng hai của họ, vì hiển nhiên họ không phải là đa số VN. Những lý do của sự tập trung Hoa kiều ở Chợ lớn có nguyên nhân là thực dân Pháp muốn đặt một số đông dân Tầu trước cổ họng Saigon. Chẳng khác gì họ đã để một cộng đồng người Việt ở Phnom Penh (Cam-bốt). Trong thời Pháp hay Ngô đình Diệm, người Tầu Chợ lớn mua hết tất cả độc quyền, và khi họ hối lộ cho các tham quan VN, các quan chức VN biết chắc họ không bao giờ bị lộ ra. Coi như ăn hối lộ rất an toàn, thiệt hại là dân VN, vì người Tầu cộng số tiền hối lộ với tổng số tiền kinh doanh và dân VN chia số tiền hối lộ đó tính trên đầu người. Ngay cả khi ông Ngô đình Diệm ký sắc lệnh cấm 11 nghề người Tầu cũng không được làm. Họ vẫn làm vì căn cước mang tên VN của họ, không làm thay đổi máu Tầu của họ, và mãi đến sau này, người Tầu ở VN nổi tiếng là mua chuộc được từ dưới lên trên. Đúng ra là mua bên trên, chứ bên dưới chẳng có gì phải mua.

      So sánh khắc biết một trời một vực là người Tầu sang VN phải lam lũ lao động, đi nhặt ve cai hay buôn bán vặt. Trong khi người VN sang Mỹ, là con số lớn nhất từ trước đến nay, được nước Mỹ giầu có với chế độ an sinh rộng rãi trợ cấp, nên số người Việt không đi làm mà ăn trợ cấp thoải mái hơn.

      Xóa
    3. http://sachhiem.net/THOISU_CT/Hinh/CCCB/ChongketnghiaNhatrang.jpg
      Một nhóm người Việt biểu tình phản đối kết nghiã với TP Nha Trang. Ảnh diendancuachungta.com
      http://diendancuachungta.com/2014/04/11/cong-dong-nguoi-viet-hai-ngoai-bieu-tinh-phan-doi-ket-nghia-voi-tp-nha-trang-vi-vi-pham-nhan-quyen/

      Vì vô công rỗi nghề, không vất vả đổ mồ hôi nên họ đâm ra chống đối nhau. Và lá bài thấp nhất là chụp mũ CS, hay chê bai nước VN đủ các thứ tội, nghĩa là dù họ thấy thế nào khi về nước, nhưng ở ngoài họ vẫn phải chống đối và không gì dễ hơn là vu khống VC, như nhà báo nối tiếng HDT vu khống ls Phan H. Đ., là có tiền của VC để đúng tên tờ báo Người Việt. Cũng thế, bà mang đời tình ái của bà Hoàng V., ra bới móc, dù điều đó chẳng ăn nhằm gì với việc bà chống Cộng, mà lại chống triệt để đồng hành với 30 hội đoàn, mà chính bà cũng không biết thực lực, thực chất và khả năng tụ tập hay tài chánh, cho nên bà chỉ cần số nhiều càng đông càng vui (the more the merrier).

      Đúng như bài viết của Arjen Nguyễn, hình như người Việt chỉ muốn vùi dập tổ quốc của họ, trong khi người Tầu không có. Thậm chí các thương buôn về kinh doanh tại các thủ hú khác nhau bên Tầu đã được bảo đảm: "hãy yên tâm, nếu chính phủ quịt, chúng tôi vẫn chịu trả như thường." Một việc người Việt hải ngoại không có, bất cứ ai về VN hay làm ăn buôn bán đều bị chụp mũ CS và dùng mọi ngôn ngữ tồi tệ bệ rạc nhất để chửi, vì vốn liếng của họ không có, nên con đường cùng là chụp mũ thôi. Khi nói đến các tiệm Tầu so với tiệm VN, thì tiệm Tầu sống còn, còn tiệm VN bị dẹp tiệm. Vì không có thống kê chính xác, nên không biết biết bí ẩn bên trong. Sự thật thì người Tầu có vốn hơn, hay họ có những thủ đoạn nào của giới con buôn, mà chúng ta không biết. Nhưng chỉ có tiệm Tầu là lấn đất và tiệm Việt Nam bỏ chạy.

      Còn nói về mối thù chung, thì dân Tầu Chợ lớn hay dân ta đều gánh chung số phận, hoặc người Tầu chịu khổ hơn vì họ là mục tiêu trước mắt và họ có tiền mua chuộc. Chung chung với mấy đời ở VN, người Tàu đã bám rễ, những kêu than khi có nạn trục xuất người Hoa, người Hoa về nước đã bị mang đi làm còn lam lũ hơn khi ở lại VN. Họ bị tung đi các miền hẻo lánh như Tân Cương, Tây tạng, Mông Cổ vv... vì dân Tầu ở chính quốc cũng vấp phải cạnh tranh, còn dân mới hồi cư về tổ quốc họ cũng chẳng khác gì người ngoại quốc trên quê hương họ, hay còn tệ hơn! Người Việt chưa bao giờ di cư ra ngoài nhiều như sau 1975, mà đa số lại ở nước Mỹ. Còn như ở Pháp, Úc hay Âu châu mực sống kinh tế đều cao, và cứu trợ gia đình nhiều người, có thể không muốn đi làm, hay dành dụm đủ tiến vốn ra mở tiệm buôn v.v. ... khác xa với người Tầu sang VN phải lao động lam lũ.

      Thật ra không biết chính quyền VN hiện nay đối phó với Trung quốc ra sao, nhưng dòng máu bài Tầu có cả ngàn năm, không dễ phai nhạt trong huyết quản.. Chính quyền có thể làm luật cấm đoán, ngăn chặn, nhưng tình cảm yêu ghét không làm thành luật được.

      Năm 1979, Đặng Tiểu Bình gây chiến dậy cho VN một bài học, hai bên đều kịch liệt giết nhau, mỗi bên đều mất ngang nhau 60,000 lính chưa kể nạn nhân chiến cuộc hai bên, chậm chân bị kẹt giữa hai làn đạn. Có một điều là về ngôn ngữ, miền Nam và miền Bắc khác nhau rất xa. Nếu miền Nam còn dùng chữ Hán việt thì miền Bắc đã dùng tiếng Việt chay. Tỷ như miền Nam dùng "quốc gia", miền Bắc dùng chữ "nhà nước" hay "nhu liệu" là "phần mềm" của Hanoi.vv ... Dù sao cũng là làm giầu cho ngôn ngữ VN. Dần dần đường ranh sẽ mất đi, mà chúng ta có thêm từ ngữ mới cho tiếng Việt!

      Đã bốn mươi năm qua, chúng tôi thấy người CS hay người quốc gia không còn nữa, mà chỉ còn người Việt Nam thôi. Đó mới là thống nhất và hoà bình.

      Thẹn non sông rửa sạch lầu lầu!

      caohuutam1939@gmail.com

      Xóa
    4. 3. ______________________

      Subject: Kính gởi cụ Góp gió - ý nghĩ "lá rụng về cội" linh thiêng lắm cụ ơi!
      From: "Tam Cao"
      Date: 3/24/15 10:27 pm

      To: "Gop gio"

      Khi viết cái thư vừa rồi, tôi biết sẽ có nhiều phản ứng khó chịu. Tuy nhiên tôi chỉ có một tâm tư là sự thật, không chối cãi, là đất nước đã có hoà bình và thống nhất. Tôi đã về nước nhiều lần và rõ ràng là trăm nghe không bằng một thấy. Nhiều người vẫn còn hận CS, vì coi như họ xâm lăng miền Nam. Nhưng người trong một nước không thể xâm lăng nhau được, và bên nào được, bên nào thua, hoàn toàn ở ngoài tầm tay hay phản ứng của mỗi cá nhân chúng ta, như trường hợp của cụ và của tôi.

      Tình trạng đất nước có thể còn nhiều điều mà người ta không vừa lòng, nhưng không thể đi hia bẩy dậm được. Ít ra 40 năm qua, chúng ta không còn nội chiến nữa, đồng bào cùng máu mủ không còn gây chiến với nhau và nhất là không còn nạn đói nữa.

      Ở bên Mỹ, chúng ta được sống đầy đủ dư thừa, nên rất dễ buộc tội chế độ hiện nay. Nhưng một câu hỏi là nếu ở trong tay chúng ta, chúng ta đã làm được gì? Nhất là lúc này đều mang thân phận của những kẻ lưu đầy xa xứ! Vì thế chẳng biết nói sao để vui lòng cụ, nhưng chỉ xin bầy tỏ tấm lòng là mỗi cá nhân chúng ta quá nhỏ bé trước thời cuộc. Người hải ngoại hay người trong nước cũng đều chung một tâm trạng là không làm được gì khác hơn. Vì vậy tôi bỏ qua việc trách mắng chế độ, vì chẳng những vượt khỏi tầm tay của chúng ta.

      Hiện nay chúng ta đều cùng xa quê hương đất nước, suy tư thật như bão tố, nhưng bình tâm thật sự chúng ta đều bất lực trước thời cuộc. Bốn mươi năm qua, biết bao bạn hữu của tôi đều nói lời vọng động, song trên thực tế, họ đều là những kẻ xa quê hương tổ quốc.

      Văn hào Chateaubriand nói, mỗi người xa quê hương đều mang theo đôi chân mình tình yệu thương tổ quốc, nhưng đó chỉ là cảm tình lưu luyến theo mỗi bước chân lưu vong thôi, mà thực tế không làm được nên chuyện gì hết.

      Không lẽ đã 40 năm mà chúng ta chỉ nghe những hô hào lật đổ chính quyền, và tôi dám nói 40 năm nữa cũng không khác gì đâu, vì tình trạng của chúng ta là "năm cha ba mẹ". Cụ có thấy đã tụ họp được bao nhiêu nhân lực chưa? Có quyên góp được bao nhiêu tiền chưa hay lại vào túi riêng của mặt trân như đã xẩy ra. Trong khi đồng bào gởi tiền vầ cho thân nhân bằng cón số chóang váng, Vê thăm bằng con số chóng mặt. Vậy phải hỏi bằng cách nào chúng ta động viên được con số kỳ diệu như thế! Cụ biết là không làm được. Tôi biết là không làm được, Vì vậy tại sao chúng ta cứ buông thả cho giấc mộng Nồi Kê Chưa Chín?

      Hẳn cụ cũng thấy như thế rồi! Để nói chắc, như đinh đóng cột, là cụ tôi và đa số lưu vong không làm gì nên chuyện đâu. Nếu không về thì chôn thân nơi đất khách, dù gọi là đất tạm dung. Nếu về, ở tuổi già, là lá rụng về cội, còn hạnh phúc nào hơn lúc cuối đời được chôn thân nơi quê cha đất tổ. Ý nghĩa của lá rụng về cội linh thiêng lắm cụ ơi!

      Tôi xin xác nhận dẫu tôi có ủng hộ chế độ này, chắc gì họ đã cần tôi. Còn nếu tôi âm mưu đánh phá chế độ, (như thế nào?) tôi sẽ làm được gì? Cụ biết câu trả lời rồi phải không thưa cụ!

      Kính chào cụ, và kính chúc khoẻ mạnh luôn.

      caohuutam1939@gmail.com

      ______________________

      Phụ đính:

      Ba Tàu Tự Sự

      40 Năm Hải Ngoại Được Mất Những Gì?

      Arjen Nguyen

      http://sachhiem.net/index.php?content=showrecipe&id=6283

      Xóa
  20. CHIẾN TRANH ĐÃ ĐI QUA RỒI TÍNH RA CŨNG ĐÃ 40 NĂM . THẾ MÀ MẤY CỤ CỨ MANG TRONG LÒNG MỌT GIẤC MƠ HÃO HUYỀN THẬT LÀ HẾT CHIỆU NỔI ! KHÔNG BIẾT MẤY CỤ NGHĨ GÌ CHO THẾ HỆ CON CHÁU SINH RA TRÊN ĐẤT MỸ ! CHIM ĐI XA CÒN THƯƠNG RỪNG NHỚ CỘI - THẾ CÒN CÁC CỤ RA ĐI LẠI MUỐN ĐƯA CON CHÁU THEO CỤ XUỐNG MỒ SAO ! THẬT LÀ ĂN Ở THẤT ĐỨC QUÁ - CÁC CỤ HÃY TỈNH LẠI ĐI CHO CON CHÁU NÓ NHỜ - ĐÂY CŨNG LÀ LỜI KÊU GỌI CHÂN THÀNH CỦA TÔI - MỘT NGƯỜI DÂN VN .

    Trả lờiXóa
  21. Hiện nay, được sự ủng hộ nhiệt tình của nhiều người dân, VNCH đã và đang ngày càng lớn mạnh. Hầu như ở bất cứ nơi đâu trên mảnh đất thân yêu hình chữ S này cũng có mặt của VNCH, từ trẻ đến già, từ trai đến gái đều biết đến chiếc lá cờ vàng 3 sọc đỏ thiêng liêng, đáng tự hào và đầy ý nghĩa. Và tôi cũng thế, tôi đã biết đến VNCH với 2 chữ "phản động" mà cs nhồi nhét vào đầu làm cho bản thân khi nghĩ đến tổ chức này với 1 sự thù hận, điều đó biến tôi từ 1 cô gái hiền lành, thuỵ mỵ, nết na, chịu thương chịu khó, là 1 học sinh giỏi nhất nước, đạt được nhiều huy chương vàng trong học tập thành 1 con ma nữ người không ra người, ngợm không ra ngợm. Sau khi tìm hiểu về VNCH, tôi đã nhận ra mình đã sai, mình nên ủng hộ VNCH mới đúng. Từ cổ chí kim, bằng sự kiên cường và đầy nghị lực, VNCH đã được thành lập và bao phủ toàn quốc với sự giúp đỡ của Pháp. Năm xưa, khi Pháp dẫn quân tiến vào Việt Nam nhằm đưa nền văn minh hiện đại vào nước ta, những sự tiêu cực và dối trá đã nhanh chóng biến mất, những cây cầu nhanh chóng được xây dựng và người dân dần được ấm no hạnh phúc. Thật hạnh phúc và biết ơn khi Pháp đã tới Việt Nam. Vậy mà tụi cs vì ghen ghét đã đánh đuổi Pháp đi. Sau đó, Mỹ lại kéo tới Việt Nam, đem nhân quyền và phồn vinh tới khiến cho Việt Nam trở nên giàu có thứ 2 thế giới càng làm cs thêm tức tối nên đã xâm lược VN. Bằng sự quả cảm và ý chí bất diệt, những anh hùng chién sĩ cờ vàng đã đánh thắng cs, nhưng thật không may do hết đạn nên cờ vàng chịu thua trận nên rút sang mỹ chờ ngày phục thù. Nhưng không sao, cờ vàng đang ngày 1 lớn mạnh, mọi người hãy mau quay về với chính nghĩa dân tộc VNCH đi ợ

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=415227608658115&id=100005126388109

      Xóa
    2. "Năm xưa, khi Pháp dẫn quân tiến vào Việt Nam nhằm đưa nền văn minh hiện đại vào nước ta, những sự tiêu cực và dối trá đã nhanh chóng biến mất"

      Đọc đến đây hết biết nói gì.

      Xóa
    3. Ông Nguyễn Gia rất chí lí. Dân Việt phải mang ơn người Pháp rất nhiều. Nhờ Pháp đến khai hóa mà dân ta mới văn minh, đất nước ta mới mở mang phát triển. Người Pháp giúp ta mở mang đường xá, giao thông, xây dựng nhà cửa,vv... Các công trình kiến trúc của Pháp đã trăm năm mà vẫn giữ nguyên giá trị nghệ thuật và kiến trúc. Như phủ chủ tịch ở Thủ đô HN hiện nay đang sử dụng cũng là do Pháp xây. Quan trọng nhất là nhờ Pháp mà VN ta có hệ thống chữ viết theo mẫu tự Latin, có nền hành chánh khoa học, có đạo Kịtô thờ Chúa cùng các nhà thờ nguy nga,vv... Bác Hồ cũng từng qua Pháp học hỏi kinh nghiệm làm cách mạng, được kết nạp vào Đàng cs Pháp và giành được độc lập nước nhà. VN mình hưởng lợi từ Pháp rất nhiều. Ngay như Tàu đô hộ ta ngàn năm mà ta vẫn tiếp thu được những ưu điểm của Tàu và quan hệ hữu nghị với họ được. Thế nên có một số bạn đầu óc cạn cợt, suy nghĩ hẹp hòi tỏ ra căm thù Pháp mà quên hết những điểm tốt của họ là rất sai lầm, cần đọc kỹ lại lịch sử.

      Xóa
    4. Anh Nặc danh 02:42 cần nên biết cái mà người Mỹ gọi là "opportunity cost", cái giá mà người Việt phải trả khi bị Pháp xâm chiếm. Hãy xem trường hợp ở bên Nhật năm 1852, khi ông Matthew Perry đem hạm đội Mỹ vào Edo (Tokyo ngày nay) dọa chính phủ Nhật đòi mở cửa buôn bán. Thời đó Nhật chỉ mở một cảng để buôn bán với thế giới, nhưng người Hà Lan gần như độc quyền. Sau hòa ước năm 1854, Nhật phải mở hai cảng cho Mỹ buôn bán. Sau đó Anh, Nga, Pháp đều ép Nhật phải nhượng đất và mở cửa thông thương. Chính quyền lãnh chúa (shogun) Tokugawa Nhật bị nhục nhã nên chẳng mấy chốc bị sụp đổ, mở đường cho cải cách mà ta thường gọi là của Minh Trị Thiên Hoàng. Nhưng vì các nước phương tây thế chân vạc nên Nhật có cơ hội cải cách. Sau 50 năm thì đủ mạnh để đánh bại Nga ở trận Tsushima.

      Còn tương phản với Việt Nam thì sao? Năm 1858 Pháp tấn công Đà Nẵng. Năm sau Gia Định thất thủ. Năm 1862, bị ép phải nhượng Pháp 3 tỉnh miền Đông, và đến năm 1867, thì hoàn toàn mất miền Nam, và phải nhượng đất miền Trung và Bắc cho Pháp buôn bán. Vua Tự Đức gửi sứ thần đi Pháp, Anh để tìm giải pháp, nhưng Pháp chia Đông Nam Á với Anh (Xiêm là phần của Anh), nên nước này không can thiệp. Phe chủ chiến của Pháp mượn cớ "mission civilisatrice" nhằm chiếm cả Việt Nam. Việt Nam hoàn toàn cô lập, chỉ có nhà Thanh ở Trung Quốc giúp đỡ nhưng chế độ đó cũng đang tàn nên chỉ dùng quân cờ đen ô hợp trên chiến trường miền Bắc. Chưa đầy 30 năm sau ngày khởi chiến thì mất nước. Một đất nước đã nghèo mà bị chiến tranh dai dẳng với một cường quốc thì làm gì có khả năng?

      Từ lúc chiếm miền Nam kể đến 1940 nước Pháp thống trị Việt Nam 80 năm trời, làm được đường xe lửa, một số tòa nhà thì kể công làm gì? Pháp xây dựng một nền kinh tế dựa nhiều vào công nghiệp của Pháp, không có một kỹ nghệ hiện đại đáng kể. Chữ Quốc Ngữ dễ học, nhưng Hàn Quốc và Nhật dùng chữ của họ phát minh mà họ có chậm tiến đâu? Nên nhớ là trước khi chết, tổng thống Mỹ Roosevelt viết như sau: "France has had the country-thirty million inhabitants for nearly one hundred years, and the people are worse off than they were at the beginning." (Pháp đã cai trị nước với 30 triệu dân này đã gần 100 năm, mà nay họ còn khổ hơn lúc đầu).

      Tôi thích văn hóa Pháp, nhưng nền đô hộ của Pháp là thảm họa của Việt Nam. Nếu Việt Nam có cơ hội tự phát triển từ thời đó, chắc chắn đất nước khá hơn bây giờ nhiều.

      Xóa
  22. Lịch sử đã sang trang từ quá lâu tận nửa thế kỷ trước. Nhắc lại cái xác chết vnch làm gì. Không ca ngợi cũng không cần bôi bác. Thật sự cũng không đáng để bôi bác. Còn lũ tâm thần ngày nay vẫn tơ tưởng vnch thì kệ họ, bọn tâm thần ở đâu chả có.

    Trả lờiXóa
  23. Kháng chiến chống Mỹ cần nên nói về Mỹ thôi. Không cần nói về vnch làm gì, nhạy cảm hòa hợp dân tộc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://www.facebook.com/hoighetphandong?fref=nflúc 03:08 12 tháng 4, 2015

      Cậu Tuấn Hùng vớ vẩn thật.
      Bọn tay sai bán nước sao lại không nói?
      Chính người Mỹ ra lệnh cấm cờ vàng trên đất Mỹ chứ bọn tớ đâu có quyền cấm?
      Mà hòa hợp không có nghĩa là chấp nhận cờ vàng ba que xỏ lá- Cái lũ vong nô.!
      Cậu đi hỏi 4 triệu Việt kiều xem có ai không ghê tởm cái lũ cờ vàng chống cộng cực đoan ngày ngày chém gió "chuyển lửa về quê"?
      Đừng nhầm! Hòa hợp là hòa hợp với những người thực lòng với quê hương.
      Còn lũ chống cộng cờ vàng này thì ...

      Xóa
    2. Tuấn Hùng rất đúng. Kẻ thù của dân ta là Mẽo, mà Mẽo lại dùng VNCH để cho người Việt đánh người Việt. Bây giờ người Việt nam trong nước cứ ôm mối hận thù với VNCH thì chỉ làm lợi cho Mẽo thôi.

      Xóa
  24. đấy chỉ là nhũng tấm mặt nạ ....chiếc bẩy sập đang khép dần ....chiến lược trăm năm lùi một bước tiến ngàn dậm của ông tổ ma fia cs trung cộng ....

    Trả lờiXóa
  25. Việt tân, cờ vàng, rận,... hết thời rồilúc 09:45 12 tháng 4, 2015

    Mỹ từ xưa đến giờ trong bụng vẫn coi bọn vnch là tay sai là chó, nay Mỹ chính thức cấm cờ vàng & quốc ca vnch thì Mỹ đã chính thức coi vnch là chó rồi!
    Nhìn mấy thằng cnch lưu vong khóc lóc mà thấy" tội nghiệp", quân phục chắc sang Mỹ mới may lại chứ năm 75 đã tụt quần hết còn đâu.

    Trả lờiXóa
  26. VÌ sao Mỹ cấm cờ vàng?
    Vì Mỹ muốn quên đi nỗi nhục thua trận tại chiến tranh VN, mỗi lần nhìn thấy cờ vàng Mỹ như nhìn thấy con dao hoen rỉ cứa vào tim mình.

    Trả lờiXóa
  27. Việt tân, cờ vàng, rận,... hết thời rồilúc 10:17 12 tháng 4, 2015

    CỜ VÀNG BIỂU TƯỢNG CHO CÁI GÌ?
    Tổng thống vnch Dương Văn Minh đã nói: "...Trong đời tôi, tôi từng làm tay sai cho Pháp, rồi tay sai cho Mỹ..."
    Thế đấy, cơ vàng là biểu tượng của những kẻ "làm tay sai cho Pháp, rồi tay sai cho Mỹ".
    Quá rõ rồi!

    Trả lờiXóa
  28. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thằng này chắc sắp lên cơn huyết áp mà chết.

      Xóa
  29. Hãy lắng nghe câu này: Chấp gì với loại vô danh, tiểu tốt!

    Trả lờiXóa
  30. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  31. HẬN CỜ VÀNG


    Ngày 30 tháng 4, 1975 không phải là kết thúc cuối cùng của CC mà họ đã phải chết thêm không biết bao nhiêu lần nữa vì cứ tiếp tục CC và tiếp tục ôm hận.

    Sau 1975, VN bị Mỹ cấm vận trả thù, coi như tiếp tục chiến tranh kinh tế với VN, thì CC mừng rơn và mơ ngay một ngày chính quyền VN chống không nổi phải sụp đổ và mình sẽ được trở về xin ăn viện trợ Mỹ tiếp. CC nghĩ: 'Mình 'khôn' như thế, 'giàu' nhất châu Á như thế mà ngày xưa Mỹ chỉ cần cúp viện trợ thôi, không cần cấm vận, thì cũng đã phơi bụng rồi. Bây giờ CS đã ngu hơn mình còn chịu cấm vận kiểu này cộng thêm chiến tranh Tây Nam, biên giới phía Bắc thì chết là cái chắc'. Nhưng trời già cay nghiệt lại giúp CS trở mình dẹp yên Pol Pot, dạy lại cho Bắc Kinh bài học cũ ngàn năm và cuối cùng cay nhất lại cũng là 'đồng minh phản bội' dỡ bỏ cấm vận chơi lại với CSVN, mặc cho CC kêu gào chống đối, van xin nài nỉ, giận lẫy ăn vạ. Thế là lại tan nát tim gan, chết lịm linh hồn!

    Nhưng rồi chẳng biết làm gi hơn, CC lại gượng dậy tiếp tục chống theo quán tính, chống theo bản năng loài chó săn đã được huấn luyện từ gần nửa thế kỷ trước để cắn xé một mục tiêu. Nhưng càng chống thì VN lại tiếp tục gia nhập hết tổ chức quốc tế này đến cơ quan nọ, lập quan hệ buôn bán bình thường thường xuyên với các nước trên TG trong đó có Mỹ. Kêu gào mãi Mỹ không nghe, CC lại quay sang vận động đồng hương bóp cổ VN 'không gởi tiền về nuôi CS'. Lạ cái là càng vận động thì kiều hối càng tăng theo năm tháng!

    Lại một dịp kỷ niệm 'Quốc Hận' sắp đến. Lần này tròn chẵn 40 năm nên CC mơ làm một cái gì đó hoành tráng hơn để phô trương thanh thế thay vì cứ quanh quẩn cối xay ở một cái xóm CC tự sướng nội bộ với nhau. Đề nghị xin/cho được cắm cờ vàng ở Căn cứ Pendleton/San Diego của Thủy quân lục chiến Mỹ, viện cớ căn cứ này là trại tiếp nhận/tạm trú người Việt đến Mỹ đợt đầu sau khi 'mất nước', đã được đưa ra và bị người phát ngôn của căn cứ tạt cả xô nước lạnh vào mặt một cách phũ phàng:

    'Luật Mỹ không cho phép treo cờ của một nước không được công nhận trên đất liên bang.'

    http://www.latimes.com/local/lanow/la-me-ln-event-to-mark-40th-anniversary-of-fall-of-saigon--20150410-story.html

    'Lá cờ đó không thể được treo ở cơ quan liên bang vì chính quyền Mỹ chỉ có thể công nhận chính quyền hiện tại ở VN.'

    'Chúng tôi ở Căn cứ Pendleton hiểu rõ quan tâm của họ, nhưng trên hết chúng tôi phải dựa vào luật lệ.'

    http://www.mercurynews.com/california/ci_27888602/vietnamese-move-commemoration-after-flag-barred-from-marine?source=infinite

    Ban tổ chức CC đã nhận được 'chỉ đạo không thể thương lượng' từ Bộ quốc phòng và Bộ ngoại giao Mỹ. Thế là CC lại thêm một phen chết điếng trước một ngày 30 tháng 4. Cứ tưởng bở tự do luật rừng không cần xin/cho hay xin là phải cho! :v

    Có mấy chuyện phải công nhận là CC rất giỏi, không ai bằng cả. Đó là dựa hơi, ăn vạ, hoang tưởng và mặt dày. :v

    >>M<<
    http://dontbullshit.blogspot.com/2015/04/han-co-vang.html

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuẩn không cần chỉnh!

      Xóa
    2. Quá chính xác , bạn Ngân Hương có thể cho share được không ạ . cảm ơn nhé.

      Xóa
    3. Theo tôi thấy thì phía Mỹ chỉ làm bộ để lấy lòng VN mình thôi. VN bị TQ chèn ép nên phải nhờ vả vào Mỹ. Mỹ bây giờ đã khống chế được VN nên cấm cờ vàng chỉ là hư chiêu để vui lòng lãnh đạo vn thôi vì VNCH và các tổ chức phản động là do mỹ nuôi và đang do mỹ chứa chấp, cung cấp tiền bạc để đánh phá, kích động lật đổ chính quyền VN ta đó thôi.

      Xóa
  32. hê hê...ê lủ chó não phân âm binh ma fia cs chúng mày gặp bố thì chỉ có nước đứt gân máu lên cơn xung huyết nảo mà chết thôi lủ chó à .....nhục như chó ..nhưng không biết trong cái đầuchó chứa đầy phân mà bác và đảng đã nhồi nhét vào nó có còn sợi giây thần kinh liếmsỉ nào đẻ lên cơn tai biến ..nửa .. không .....kệ cha lủ súcvật không nảo vô tim chúng mày

    Trả lờiXóa
  33. Tại sao cô chủ đã xóa mà không xóa hết các còm của lũ chống Cộng điên khùng vào đây chửi bậy, nói tục hả cô chủ? Bọn này mà gặp tôi tôi cam đoan không có súng thì có dao. có mã tấu cho mỗi đứa một nhát. Giết hết chúng nó đi cho hành tinh này trong sạch.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thủ lĩnh IS và thuộc cấp có lẽ rất thích và ủng hộ ý tưởng của bạn. Bạn là người quyết đoán và có bản lĩnh. Chúng mừng bạn, mong bạn thăng tiến trên con đường hoạn lộ để VN có một lãnh đạo giỏi, TG có một thiên tài , hành tinh sẽ trong sạch hơn vì sẽ chỉ còn những người tốt như bạn.

      Xóa
  34. Để thế cho mọi người biêt tư cách vô lêm sỉ của tụi rận chứ.Thường những kể vô văn hóa,khùng chập mạnh thì chỉ biết ăn nói tục tĩu chứ có lý luận đâu mà cãi !

    Trả lờiXóa
  35. Ối giời,khổ thân "đứa con" bị bỏ rơi. Người ta chính thức cấm được hát quốc ca thì còn đâu là chính quyền nữa chứ. Nhục chưa con, các con dám phản bội là cha mẹ đẻ của mình thì "cha mẹ" nuôi cũng không có dám chứa chấp đâu, sáng mắt ra mà ngẫm.

    Trả lờiXóa
  36. Ối giời,khổ thân "đứa con" bị bỏ rơi. Người ta chính thức cấm được hát quốc ca thì còn đâu là chính quyền nữa chứ. Nhục chưa con, các con dám phản bội là cha mẹ đẻ của mình thì "cha mẹ" nuôi cũng không có dám chứa chấp đâu, sáng mắt ra mà ngẫm.

    Trả lờiXóa
  37. -Điều không thể tranh biện nữa là từ khi ra đời đến nay, hàng ngũ Việt Cộng không có thành viên ôm chân Pháp, Mỹ, Tàu. Lực lượng của họ không chấp nhận bất cứ cường quốc nào, dù mệnh danh những gì tốt đẹp, đến dày xéo tổ quốc, đày đọa nhân dân Việt Nam.
    -Ngược lại, cái gọi là lực lượng Quốc Gia, nhiều thế hệ, ôm chân Pháp Mỹ, sùng bái ngoại bang, làm tay sai cho thực dân, xâm lược.
    -Việt Cộng khi tiến hành kháng Mỹ thì dĩ nhiên phải tiêu diệt tay sai để hiệu quả chiến thắng nhanh hơn, tròn vẹn hơn. Xem việc đập tan tay sai Việt gian là cuộc nội chiến là trò đánh tráo khái niệm một cách trẻ con.
    -Người"Quốc gia" phải cay đắng, ngậm ngùi về ông chủ Mỹ. Hướng sự căm hận đó đến đúng đối tượng thì người Quốc gia dần dần sẽ thấm ơn Việt Cộng. Một đằng thù thằng chủ láo toét bỏ con giữa chợ. Một đằng thù thằng xâm lược đã gieo không biết bao nhiêu tang thương chết chóc trên đất nước này. Cùng thù một kẻ thù, may ra công cuộc hòa giải hòa hợp dân tộc sẽ hy vọng thực hiện được. Mà thực hiện được thì người" Quốc gia" có lợi hơn phía Việt Cộng.
    -Ai cũng muốn chứng tỏ mình tồn tại. Nhưng chọn cách ăn mặc quân phục, quấn cờ ba que, hát "quốc ca" VNCH, la lối chống Việt Cộng...Làm thế, không có kết quả gì. Thế hệ cùng lứa có thể thông cảm về mặt tâm lý. Thế hệ 8X, 9X...chúng qui cho sức khỏe tâm thần có vấn đề.
    -Riêng người Việt Cộng cũng không nên hả hê chọc giận, thóa mạ. Cố làm cho xã hội bớt tham nhũng, bất công. Sự thiếu công bằng trong việc trao cơ hội cho các thành viên xã hội là
    bất công nhức nhối nhất hiện nay. Riêng chống Tàu, tuyệt vời khôn khéo, khỏi phải bàn!

    Trả lờiXóa
  38. Lớp trẻ chúng tôi không rõ Mỹ có coi VNCH ngày xưa là tay sai không nhưng ta có thể so sánh quan hệ đó như quan hệ giữa Mỹ với Nhật và Hàn Quốc. VNCH nhận viện trợ từ Mỹ thì rõ ràng không thể tránh khỏi phụ thuộc, có khác gì miền Bắc phụ thuộc Trung Quốc và LX lúc đó vậy. Vấn đề là ở cho dù đều phụ thuộc Mỹ nhưng ca VNCH, Nhat , Han đều không bán nước cho Mỹ và Mỹ nó cũng chẳng mua hay cưỡng chiếm sát nhập lãnh thổ gì cả. VHCH đã không còn, Mỹ Nhật thì đã dẫn chấn hưng đất nước để có thể giảm bớt phụ thuộc để độc lập tự chủ hơn. Vấn đề của chúng ta hiện nay là chính sách nhất quán chiếm dần lãnh thổ của TQ là không thay đổi. Mà chúng ta vẫn mang ơn sâu nghĩa nặng, vẫn tay bắt mặt mừng. Mất lãnh thổ mà vẫn gắng gượng tươi cười, vẫn phải hợp tác toàn diện, phụ thuộc rất sâu và rất rộng ở mọi mặt. Đó là điều khiến cho bất cứ ai có tấm lòng rất lo lắng cho vận mệnh của đất nước. VNCH đã không còn và ai cũng biết nó sẽ chẳng thể lật đổ chính quyền nếu nhân dân không ủng hộ. Thay vì bôi đen VNCh thì các vị hãy nhìn lại những nguy cơ lớn hơn đến từ nội bộ, đến từ lòng dân, đến từ nguy cơ bị đồng hóa. Nếu vì hận thù thì có thể lôi VNCH ra để bêu rếu, nhưng nếu muốn tuyên truyền thì e sẽ phản tác dụng, tự bêu xấu mình.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không phải tranh cãi nhiều. Người ta càng bêu rếu, chửi bới chính thể VNCH thì càng chứng tỏ người ta đang rất lo sợ Mỹ sẽ phục hồi lại chính thể VNCH ở việt nam, và càng chứng tỏ chính thể VNCH đang ngày càng lớn mạnh được sự ủng hộ của nhân dân trong nước chứ không phải đã giãy chết như tuyên truyền.

      Xóa
    2. Bạn Nặc 22:57 có thể nói là đại diện đúng đắn nhất của lớp trẻ VN hiện nay. Những suy nghĩ của bạn đáng để cho chủ trang GT suy nghĩ trong việc post bài trên blog. Những bài như trên rất là vô ích, vui mừng trước việc Mỹ cấm cờ vàng hoạt động chỉ thể hiện sự trẻ con của GT.
      Mạng XH đang làm những việc có ích hơn, chẳng hạn như việc thành lập phong trào mua dưa cứu nông dân.
      Những suy nghĩ chủ quan không biết có được GT chấp nhận hay không ? Cũng đành chịu thôi !

      Xóa
    3. Ở miền nam thì những người ủng hộ VNCh có thể nhiều hơn nhưng ở miền bắc thì không thay đổi, ít người biết và hiểu về VNCH và ít người ủng hộ. Điều nhận thấy gần đây là khát khao tự do dân chủ từ lớp trẻ ngày một tăng và đó là sự tiến bộ xh. Một XH mà người dân chưa thực sự có những quyền của mình thì nó sẽ còn mâu thuẫn tiềm tàng nguy cơ bất ổn hận thù. Con người phải tiến đến suy nghĩ rằng đất nước là trường tồn tối thượng nhưng chính quyền chỉ được xem như ban huấn luyện của một đội bóng. Kết quả thi đấu kém thì lập tức nó phải được thay đổi để có ban huấn luyện tốt hơn.Thay đổi chính trị bằng lá phiếu bầu cử tín nhiệm, thay đổi không đổ máu không hận thù, thay đổi vì sự tiến bộ.

      Xóa
    4. Bạn Nặc 22:57 nói: " Lớp trẻ chúng tôi không rõ Mỹ có coi VNCH ngày xưa là tay sai không"
      Vậy gửi cho bạn vài thông tin:
      - Tổng thống Kennedy nói về chính quyền vnch: “Đồ cái bọn chó đẻ đáng nguyền rủa”.
      - Tổng thống Nixon nói với Kissinger về vnch : "Không thể để có cái đuôi chó phản lại cái đầu con chó được”.
      - Tổng thống Johnson nói: "Diệm là thằng con trai duy nhất mà chúng ta có ở đó”
      - Tổng thống vnch Dương Văn Minh: " cả đời tôi đã làm tay sai cho Pháp, rồi tay sai cho Mỹ"

      Xóa
  39. https://www.facebook.com/hoighetphandong?fref=nflúc 17:27 13 tháng 4, 2015

    Tớ đề nghị các bạn, cả phe DLV lẫn phe Cờ vàng nô u no iếc chúng ta cùng nhau tổ chức một cuộc tuần hành trên toàn thế giới để phản đối quyết định của Mẽo, vì sợ chính quyền HN mà một lần nữa, phản bội "lý tưởng cuốc ra" của các cụ cờ vàng!
    Từ Cali phọt, đến Tesax, đến Béc lin, đến Pari, đến Hà Nội....
    Chúng ta đồng lòng đứng lên!
    Chủ nhật tới nhé?
    Nếu không, chúng ta cùng ủng hộ các cụ Cali ly khai khỏi Mẽo, thành lập Nước CH Nhân dân Cali Phọt!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. https://www.facebook.com/VietNamThoiBao?fref=photolúc 20:30 13 tháng 4, 2015

      Ông này sáng kiến!
      Tui ủng hộ!
      Đả đảo anh O bá mà vì sơ, CS VN mà nỡ dứt tình với các cụ cờ vàng Ca li phọt!

      Xóa
    2. Thay đổi cách nói năng để lời nói có tác dụng hơn. Khó lọt tai lắm. Chán bỏ mẹ.

      Xóa
  40. Cuối cùng nước Mỹ cũng có hành động rõ ràng và cụ thể. Hiện giờ mối quan hệ giữa Mỹ và Việt Nam đủ để Mỹ cấm treo cờ vàng và hát quốc ca Việt Nam Cộng hòa. Như vậy là hiện tại Mỹ đã phủ nhận hoàn toàn sự tồn tại của cái chế độ mà nó đã chết từ lâu.

    Trả lờiXóa
  41. Người Việt từ Hoa Kỳlúc 09:17 15 tháng 4, 2015

    Chi Tiết Về Việc Hủy Bỏ Tổ Chức Tưởng Niệm 40 Năm Tại Camp Pendlenton
    (VienDongDaily.Com - 10/04/2015)
    Bài THANH PHONG

    LITTLE SAIGON - Ngày 9 tháng 4, 2015 ban tổ chức Chương Trình Tưởng Niệm 40 Năm Ngày 30 tháng Tư, 1975, chủ đề “Hành Trình Đến Tự Do Và Vươn Tới” có gửi ra một Thông Cáo Báo Chí cho biết quyết định hủy bỏ việc tổ chức buổi lễ trên tại Camp Pendlenton vì lý do không được treo cờ VNCH tại địa điểm tổ chức. Để làm sáng tỏ vấn đề này, chúng tôi đã tiếp xúc với ông Khanh Nguyễn, một người trong ban tổ chức, được ông cho biết về vấn đề này như sau:
    -Trong suốt quá trình làm việc với Camp Pendlenton từ một năm nay, chưa bao giờ Camp Pendlenton nói gì liên quan đến nghi thức tổ chức buổi lễ của ban tổ chức chúng tôi. Ban tổ chức cũng đã đưa chương trình dự thảo, trong đó có mục ban quân nhạc của Camp Pendlenton trình diễn và toán hầu kỳ của Camps Pendlenton sẽ rước Quốc Kỳ Hoa Kỳ và toán hầu kỳ của các cựu quân nhân QL/VNCH sẽ rước Quốc Kỳ VNCH ra địa điểm hành lễ để chào cờ. Chúng tôi cũng đã đưa bản vẽ chi tiết về sân khấu, trong đó bên tay trái sân khấu sẽ có hình cờ Hoa Kỳ, bên tay phải có cờ VNCH, chính giữa có hình người Thủy Quân Lục Chiến Mỹ tay đắt một em bé VN tỵ nạn vừa đến trại tạm cư Pendlenton. Nhưng vào lúc 10 giờ sáng ngày 9.4.2015, khi chúng tôi đến họp với Ban Chỉ Huy trại Camps Pendlenton thì họ cho biết, họ mới nhận được lệnh từ cấp cao không đồng ý việc treo cờ VNCH cũng như chào cờ VNCH trong khuôn viên Camps Pendlenton vì lý do Camps Pendlenton là căn cứ quân sự thuộc thẩm quyền của chính phủ liên bang.

    http://viendongdaily.com/res/fckfolder/Image/NewEditor/2015/4/10-Apr-2015/camps%20Pendelenton.jpg
    Ban Tổ Chức viếng Camp Pendleton

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người Việt từ Hoa Kỳlúc 09:18 15 tháng 4, 2015

      Ông Nguyễn Khanh có hỏi cấp cao là ai vì theo ông biết, vị Đại Tá Chỉ Huy Trưởng căn cứ Camp Pendlenton đã tiếp xúc với phái đoàn VN và cho biết rất muốn cộng đồng Việt Nam chúng ta tổ chức tại đây. Người có trách nhiệm trả lời rằng, lệnh đó Camp Pendlenton nhận từ Ngũ Giác Đài và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Phái đoàn Việt Nam gồm trên 10 người đã đưa ra những Nghị Quyết công nhận cờ vàng tại Tiểu Bang California cũng như nhiều địa phương tại Hoa Kỳ, phái đoàn cũng nêu vấn đề lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của người Việt yêu chuộng tự do, dân chủ, lá cờ đã thấm máu của hàng trăm nghìn Quân, Dân, Cán, Chính VNCH và hơn 58 ngàn quân nhân Hoa Kỳ, nhưng đều bị khước từ. Phái đoàn Việt Nam sau đó đề nghị rằng, chúng tôi sẽ tổ chức chào cờ VNCH riêng cho người Việt họ cũng không đồng ý và cho biết, nếu muốn chào cờ VNCH phải tổ chức ngoài phạm vi trại 10 mét.
      Sau khi nghe tất cả những đề nghị, phái đoàn ban chỉ huy trại Camps Pendlenton rất tiếc không thể chấp thuận vì họ phải tuân thủ chỉ thị của Ngũ Giác Đài và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Theo tin báo Register thì lý do Ngũ Giác Đài không cho chào cờ VNCH vì VNCH không phải là một quốc gia đuợc công nhận.
      Sau đó, phái đoàn Việt Nam đã hội ý và quyết định không tổ chức tại Camp Pendlenton nữa mà sẽ tìm địa điểm khác. Ông Khanh Nguyễn có đề nghị tổ chức tại Garden Grove Park vừa ngay trung tâm Little Saigon, vừa có nhiều chỗ đậu xe, nhưng ban tổ chức chưa quyết định và sẽ thông báo ngày giờ, địa điểm tổ chức sau

      http://viendongdaily.com/chi-tiet-ve-viec-huy-bo-to-chuc-tuong-niem-40-nam-tai-camp-pendlenton-NJ6UclMo.html

      Xóa
    2. Người Việt từ Hoa Kỳlúc 09:20 15 tháng 4, 2015

      Linh Nguyen
      căn cứ hải quân hoa kỳ tống cổ cờ vàng ra khỏi Camp Pendleton với ĐỖ DZŨNG thế vẫn còn mai lắm đấy
      trong khi căn cứ Camp Pendleton đuổi thẳng tay lá cờ vàng ra khỏi căn cứ thì tàu chiến MỸ lại hiên ngang treo cờ đỏ sao vàng vậy mà những kẻ vô liêm sĩ vẩn xem mình là ta đây và với tính cách ĐỂU CÁN của mình ĐỖ DZŨNG phán cho một câu THẾ VẪN CÒN MAI vì nước MỸ chưa tống cổ các bác ra khỏi nước mỹ , vì chưa tống cổ ra khỏi nước mỹ thì vui rồi còn gì các bác hỉ
      ĐỖ DZŨNG đưa ra một câu nói của một vị trưởng thượng cờ vàng rằng NẾU KHÔNG ĐƯỢC TREO CỜ VÀNG KHÔNG HÁT QUỐC CA VNCH THÌ CHẾT CÒN SƯỚNG HƠN nhưng cái khó là có ai đủ dũng khí để CHẾT CÒN SƯỚNG HƠN ấy không? đừng nói đến dũng khí CHẾT CÒN SƯỚNG HƠN đến cái việc đủ liêm sĩ bỏ nước MỸ để chứng tỏ dũng khí cờ vàng các bác còn không làm được thì cái câu CHẾT CÒN SƯỚNG HƠN chỉ làm trò cười cho ĐỖ DZŨNG ấy nhỉ
      cuộc đời lên voi xuống chó là chuyện thường nhưng để ĐỖ DZŨNG dùng câu CHẾT CÒN SƯỚNG HƠN ấy để dạy các bác chống cộng xem ra cũng đúng vì tìm trong đám cờ vàng nếu có dũng khí thì chết từ 40 năm trước rồi chứ đâu phải bây giờ chết còn sướng hơn bây giờ sống ngày nào gặm được bánh mì thì may ngày đó chứ CHẾT CÒN SƯỚNG HƠN thì làm sao gặm bánh mì làm gì các bác nói phải không hỉ
      xem ra cái danh giá làm người của những bác cờ vàng chỉ là BÚNG DÂY THUN .khi những bác vỗ ngực xưng danh ở hải ngoại giống như trẻ nhỏ BÚNG DÂY THUN thì phải. khi các bác vô ngực xưng danh hùng hổ thế mà bị người MỸ ĐUỔI RA KHỎI Camp Pendleton thì các bác chỉ có câu câu THẾ CÒN MAI LẮM ĐẤY vậy có bác nào cảm thấy nhục không.
      http://www.viendongdaily.com/chi-tiet-ve-viec-huy-bo-to-chuc-tuong-niem-40-nam-tai-camp-pendlenton-NJ6UclMo.html?fb_comment_id=fbc_1105550002804322_1106797889346200_1106797889346200

      Xóa
  42. Trăm năm trong cõi người ta
    Thua rồi, vẫn tưởng ta là thua oan
    Nào là tướng tá "khôn càn"
    Triệu quân súng đạn đứng hàng "thứ hai"
    Cộng quân chưa đánh đã bai
    Hỏi rằng...

    Trả lờiXóa
  43. Qua việc Bộ chỉ huy Thủy quân lục chiến Camp Pendleton không cho người Việt tị nạn CS tại Hoa Kỳ treo cờ vàng và hát quốc ca VNCH và nói rõ: “Từ năm 1995 Hoa Kỳ đã mở lại quan hệ ngoại giao với Việt Nam, cụ thể là với Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Do vậy, theo quy tắc ngoại giao của Chính Phủ Hoa Kỳ, cũng như quân pháp của Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ thì chỉ có Cờ đỏ sao vàng và Quốc ca của Nước CHXHCN Việt Nam mới được phép sử dụng tại các cơ sở chính thức do chính quyền liên bang Hoa Kỳ quản lý”, qua đó chứng tỏ:
    1/ Mỹ tiếp tục phản bội đồng minh VNCH và những quân cán chính của chế độ VNCH sống tại Hoa Kỳ một lần nữa, sau lần thứ nhất khi ký hòa đàm Ba Lê để rút quân Mỹ về nước nhưng vẫn để cho quân Bắc Việt ở lại trên lãnh thổ VNCH, và sau đó là cúp viện trợ, dẫn đến chỉ 2 năm sau VNCH bại trận, đầu hàng không điều kiện CSVN.
    2/ Mỹ thừa nhận tính chính danh của chính quyền, quốc kỳ, quốc ca của chế độ CSVN đối với nước Mỹ và thế giới và Mỹ không thừa nhận tính chính danh của người Việt tị nạn CS tại Mỹ, cờ vàng 3 sọc đỏ và quốc ca VNCH là đại diện cho Việt Nam.
    3/ Hệ lụy của điều thứ nhất và điều thứ hai nói trên là: những cá nhân, tổ chức đòi lật đổ chính quyền CSVN, xúc phạm cờ đỏ sao vàng và quốc ca nước CHXHCNVN là vi phạm luật pháp Mỹ, vì Mỹ đã thừa nhân chính quyền CSVN, cờ đỏ sao vàng và quốc ca nước CHXHCNVN.

    Trả lờiXóa
  44. Các cụ Cali còn cố làm gì nữa, mọi thứ đã là lịch sử, là quá khứ rồi


    gold season

    Trả lờiXóa
  45. mọt lũ điên.tàn dư bỏ chay

    Trả lờiXóa
  46. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa