Về Đài tưởng niệm liệt sĩ 14/3/1988
Kính
gửi ông Đặng Ngọc Tùng, Chủ tịch Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam
Thưa ông, tôi là Nguyễn Đình Quân, phóng viên báo Tiền Phong, đang sinh sống và
làm việc tại tỉnh Khánh Hòa. Tôi vừa được UBND tỉnh Khánh Hòa cho biết, sáng
ngày 4/7, ông đã làm việc với ông Nguyễn Chiến Thắng, Chủ tịch UBND tỉnh Khánh
Hòa về việc xây dựng Đài tưởng niệm 64 chiến sĩ Hải quân nhân dân Việt Nam hy
sinh tại đảo Gạc Ma, quần đảo Trường Sa ngày 14/3/1988. Ông và Thường trực UBND
tỉnh Khánh Hòa đã thống nhất địa điểm xây dựng Đài tưởng niệm liệt sĩ Gạc Ma
tại khu vực dự kiến xây công viên, bãi đỗ xe ở khu K5 – K6, Khu du lịch Bắc bán
đảo Cam Ranh, xã Cam Hải Đông, huyện Cam Lâm, tỉnh Khánh Hòa. Về việc này, tôi
có nhiều điều muốn thưa với ông.
Tôi được biết, việc xây dựng Đài tưởng niệm liệt sĩ Gạc Ma nằm trong chương
trình “Nghĩa tình Hoàng Sa, Trường Sa”, do Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam
phát động từ ngày 13/3/2014. Trả lời báo chí về chương trình này, ông nói rằng,
trước hết việc xây đài tưởng niệm giúp gia đình các liệt sĩ hy sinh ở đảo Gạc
Ma có nơi thắp hương tưởng nhớ người thân vào dịp 14/3, vì họ không thể ra
ngoài đảo được. Đài tưởng niệm cũng là sự ghi nhận công lao những anh hùng đã
hy sinh bảo vệ chủ quyền Việt Nam tại quần đảo Trường Sa, là nơi giáo dục
truyền thống yêu nước, bảo vệ tổ quốc cho thế hệ trẻ. Là công dân Việt Nam , tôi ủng hộ chương trình này.
Thưa ông, viết đến đây tôi lại nhớ đến hình
ảnh cụ Phan Thị Đay ở xã Ninh Ích, thị xã Ninh Hòa, tỉnh Khánh Hòa ngồi bất
động rất lâu trước bia ghi tên liệt sĩ tại Tượng đài Cam Ranh, ánh mắt cụ như
hướng đến một nơi xa, rất xa. Con trai cụ Phan Thị Đay, anh Võ Đình Tuấn đã hy
sinh trên đảo Gạc Ma ngày 14/3/1988, khi chưa đầy 20 tuổi. Tôi nhớ đến hình ảnh
người yêu của anh Võ Đình Tuấn là chị Nguyễn Thị Dung, chị cũng đã đứng yên
lặng thật lâu, trước Tượng đài Cam Ranh. Tôi nhớ đến sự lặng lẽ, âm thầm của
chị Đỗ Thị Hà, vợ của Trung úy liệt sĩ Đinh Ngọc Doanh, trong những buổi chúng
tôi cùng chị viếng Tượng đài Cam Ranh. Tôi nhớ đến lời cựu chiến binh Nguyễn
Văn Tuấn, người trông coi Tượng đài Cam Ranh kể về ngày 17/2/2012, nhằm ngày 26
tháng Giêng năm Nhâm Thìn, một ngày trước ngày giỗ của 64 liệt sĩ hy sinh ngày
14/3/1988. Ngày đó, anh Phan Văn Dân, anh trai của liệt sĩ Phan Văn Sự từ Đà
Nẵng vào viếng Tượng đài Cam Ranh, cùng một phụ nữ. Suốt buổi viếng, chị ấy cứ
lặng lẽ bày hoa trái, lặng lẽ thắp hương rồi ngồi nhìn vào dòng tên liệt sĩ
Phan Văn Sự trên bia, lặng lẽ khóc. Anh Dân cho biết, đó là người yêu của liệt
sĩ Phan Văn Sự, đến nay chị vẫn không lấy chồng... Tôi nhớ lời dặn của Nguyễn
Quang Lăng, người bạn cùng nhập ngũ với tôi ngày 23/7/1979 “khi nào có dịp ra
Trường Sa, qua vùng biển Gạc Ma, Len Đao, Cô Lin, hãy thắp hộ mình nén hương
tưởng nhớ anh Doan, anh Hoàng, tưởng nhớ anh em đồng đội của mình, Quân nhé”.
Anh Nguyễn Quang Lăng có 2 người bạn thân cùng học tại Học viện Hải quân Varna,
Bulgaria là Trung úy Phan Hữu Doan, Thuyền phó tàu HQ-605 và Trung úy Lê Đức
Hoàng, Thuyền phó tàu HQ-604, hai anh đã hy sinh ngày 14/3/1988...
Cụ
Võ Ta, cha liệt sĩ Võ Đình Tuấn tìm tên con ở Tượng đài Cam Ranh
Thưa ông Đặng Ngọc Tùng
Tôi
rất trân trọng tấm lòng của ông, của những người đề xuất ý tưởng xây dựng Đài
tưởng niệm liệt sĩ Gạc Ma. Và với tất cả sự trân trọng, tôi mong các ông cân
nhắc, xem xét lại việc lựa chọn vị trí xây dựng đài tưởng niệm, xem xét lại tên
gọi của đài tưởng niệm.
Theo ông, vị trí mà ông thống nhất với Thường trực UBND tỉnh Khánh Hòa để xây
dựng Đài tưởng niệm là vị trí đẹp, cạnh đại lộ Nguyễn Tất Thành nối thành phố
Nha Trang với Cảng Hàng không quốc tế Cam Ranh, thuận lợi cho người dân khắp
mọi miền đất nước đến chiêm bái và tưởng niệm. Nhưng theo tôi, chỉ cần xét theo
mục đích giúp gia đình các liệt sĩ hy sinh ngày 14/3/1988 có nơi thắp hương
tưởng nhớ người thân vào dịp 14/3 hàng năm, đã thấy vị trí đó không phù hợp.
Tôi hiểu rằng, các ông muốn xây dựng đài tưởng niệm ở tỉnh Khánh Hòa, vì đảo
Gạc Ma thuộc huyện đảo Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa. Nhưng Trường Sa không phải
của riêng tỉnh Khánh Hòa, mà là máu thịt của Tổ quốc Việt Nam , nỗi đau ngày 14/3/1988 không phải là nỗi đau riêng
của người Khánh Hòa, mà là nỗi đau chung của mọi người Việt Nam . Khi xây dựng đài tưởng niệm, cần thấu hiểu điều đó.
Thưa ông
Ở tỉnh Khánh Hòa, hiện nay đã có ít nhất 4 nơi thường xuyên có hương khói tưởng
nhớ những người con đất Việt đã hy sinh vì nước ngày 14/3/1988. Đầu tiên, là
bàn thờ trên đảo Cô Lin, chỉ cách nơi anh em hy sinh ở đảo Gạc Ma khoảng 3 hải
lý. Nơi thứ hai, là chùa đảo Sinh Tồn, huyện Trường Sa, tại đây có bàn thờ và
bia phương danh anh linh 64 liệt sĩ.
Bia
phương danh 64 liệt sĩ ở chùa đảo Sinh Tồn
Nơi
thứ ba là Đài Liệt sĩ ở đảo Trường Sa, thị trấn Trường Sa.
Đài
Liệt sĩ ở đảo Trường Sa
Nơi
thứ tư ở đất liền, là Tượng đài Cam Ranh cạnh Cảng hàng không Quốc tế Cam Ranh,
thuộc địa phận thành phố Cam Ranh, tỉnh Khánh Hòa. Tại Tượng đài Cam Ranh có
bia ghi tên 172 liệt sĩ hy sinh ở khu vực quần đảo Trường Sa và Nhà giàn DK1 từ
năm 1975 trở lại đây, trong đó có tên của 64 Anh hùng, liệt sĩ hy sinh ngày
14/3/1988.
Tượng
đài Cam Ranh
Bây
giờ, cũng trên đại lộ Nguyễn Tất Thành, chỉ cách Tượng đài Cam Ranh dăm cây số,
các ông định xây dựng một đài tưởng niệm nữa, có trùng lắp không, có làm loãng
không gian tưởng niệm không? Hơn nữa, địa điểm đó ở xã Cam Hải Đông, huyện Cam
Lâm, tuy thuộc tỉnh Khánh Hòa nhưng không có mối liên hệ trực tiếp, gần gũi nào
với sự kiện ngày 14/3/1988.
Trong số 64 liệt sĩ hy sinh ngày 14/3/1988, chỉ có hai liệt sĩ có người ruột
thịt đang sống ở tỉnh Khánh Hòa, là liệt sĩ Võ Đình Tuấn và liệt sĩ Đinh Ngọc
Doanh. Có hai liệt sĩ quê ở tỉnh Phú Yên cạnh tỉnh Khánh Hòa, là liệt sĩ Phan
Tấn Dư và liệt sĩ Trương Văn Thịnh. Hầu hết các liệt sĩ quê ở các tỉnh, thành
phố từ Đà Nẵng trở ra, như Đà Nẵng (9 liệt sĩ, trong đó riêng phường Hòa Cường
có 7 liệt sĩ), Quảng Bình (13 liệt sĩ), Nghệ An (7 liệt sĩ), Thanh Hóa (6 liệt
sĩ), Thái Bình (9 liệt sĩ)… Như vậy, nếu xây Đài tưởng niệm liệt sĩ hy sinh
ngày 14/3/1988 tại xã Cam Hải Đông, huyện Cam Lâm, tỉnh Khánh Hòa, sẽ không
thuận tiện cho việc đến thắp hương của phần đông thân nhân liệt sĩ, còn với
thân nhân các liệt sĩ ở tỉnh Khánh Hòa và tỉnh Phú Yên, lâu nay họ đã có Tượng
đài Cam Ranh để lui tới, tưởng nhớ người thân của họ.
Chị Đỗ Thị
Hà, vợ Trung úy liệt sĩ Đinh Ngọc Doanh thắp hương cho chồng ở Tượng đài Cam
Ranh
Thưa ông, tại sao không chọn địa điểm xây dựng Đài tưởng niệm liệt sĩ hy
sinh ngày 14/3/1988 tại thành phố Đà Nẵng, vừa thuận tiện cho thân nhân liệt sĩ
ở các tỉnh lân cận đến viếng, vừa thuận tiện kết nối với các hoạt động tưởng
nhớ những người đã xác lập, bảo vệ chủ quyền của Việt Nam ở quần đảo Hoàng Sa?
Một điều nữa tôi muốn nói, ngày 14/3/1988, súng đã nổ, đạn địch đã bắn
vào bộ đội ta không chỉ ở đảo Gạc Ma, mà cả ở đảo Len Đao, đảo Cô Lin. Những
người lính Việt Nam gan dạ, anh hùng đã bảo vệ được đảo Len Đao và đảo Cô Lin,
quân Trung Quốc chỉ chiếm được đảo Gạc Ma. Trong ngày 14/3/1988, không phải tất
cả 64 Anh hùng, liệt sĩ đều ngã xuống ở đảo Gạc Ma. Có hai người đã hy sinh
trên tàu HQ-605 ở đảo Len Đao, đó là Trung úy Phan Hữu Doan, Thuyền phó tàu
HQ-605 và Trung sĩ Bùi Duy Hiển, nhân viên báo vụ tàu HQ-605. Do vậy, gọi sự
kiện xảy ra ngày 14/3/1988 là “hải chiến Gạc Ma” là không đúng, nếu đặt tên đài
tưởng niệm 64 liệt sĩ là Đài tưởng niệm liệt sĩ Gạc Ma, đó là điều không đúng.
Không chỉ không đúng về tên gọi, việc gọi như vậy còn dễ làm sai lệch nhận
thức, hiểu biết của nhiều người về sự kiện ngày 14/3/1988, về mặt nào đó là có
lỗi với những người đã hy sinh xương máu để bảo vệ chủ quyền của Tổ
quốc.
Thưa ông Đặng Ngọc Tùng
Để bảo vệ Trường Sa, hàng trăm liệt sĩ đã hy sinh, không riêng tại đảo Gạc Ma
và đảo Len Đao ngày 14/3/1988. Tại sao chương trình “Nghĩa tình Hoàng Sa,
Trường Sa” hỗ trợ cả thân nhân của 74 quân nhân Việt Nam Cộng hòa ngã xuống
trong trận hải chiến Hoàng Sa tháng 1/1974 (tôi ủng hộ việc làm này), mà không
hỗ trợ thân nhân của hàng trăm liệt sĩ khác đã hy sinh ở Trường Sa trước và sau
ngày 14/3/1988? Đó là điều cuối cùng tôi muốn thắc mắc với ông. Tôi thắc mắc
thôi, không có ý gì khác.
Trân trọng
Nguyễn
Đình Quân
Tái bút:
Tôi chân
thành cảm ơn ông Lê Xuân Thân, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa đã đồng cảm với
tôi, khi tôi phát biểu tại cuộc họp báo do UBND tỉnh Khánh Hòa tổ chức ngày
11/7, và gợi ý tôi viết thư ngỏ này.
Nguồn: Thiềm Thừ
Nguồn: Thiềm Thừ
Phải xây, nếu không xây thì con tôi làm sao đi du học được
Trả lờiXóa
Trả lờiXóađồng ý xây.nếu không xây thì ông TÙNG cùng bộ hạ của ổng làm sao có tiền ăn nhậu và cho con RU học cám ơn nguyễn đình quân với bài viết.