Lời dẫn: Internet mênh mông. Khi đăng bài Một
bài khá khách quan trên báo Việt: Vì sao Ucraina ‘càng giãy càng đau’? từ báo Đất Việt của tác giả Lê Ngọc Thống, Google.tienlang chưa biết anh là ai. Sau khi đăng lên, chúng tôi nhận được một tin nhắn qua hộp thư điện tử của chính anh Thống. Hóa ra anh không phải là một nhà báo chuyên nghiệp mà lại là một sĩ quan Quân đội Nhân dân Việt Nam và cũng là một blogger khá nổi tiếng. Là một người lính nên những bài anh viết chủ yếu là những vấn đề về quân sự- lĩnh vực mà chúng tôi mù tịt. Tuy nhiên, đọc những bài viết cùng những lập luận, kiến giải của anh, chúng tôi cũng vỡ vạc được đôi phần. Hôm nay, xin phép anh Thống, chúng tôi xin chép về đây bài viết gần nhất trên blog của anh về Trường Sa, cụ thể là về đảo Gạc Ma- hòn đảo thân thương của chúng ta đang bị Trung Quốc tạm chiếm và đang xây dựng sân bay trên đó.
========
Sân bay Gạc Ma-Trường Sa dưới góc nhìn của lính- Phần 1
Gạc Ma là một “tàu sân bay không thể đánh chìm” nhưng…đáng
tiếc, sân bay xây dựng trên đó lại rất dễ đánh sập, đánh hỏng.
Đã hơn nửa năm nay, Trung Quốc đang bí mật xây dựng
biến đảo đá san hô Gạc Ma trên quần đảo Trường Sa thành một sân bay quân sự có
chiều dài chừng 2000m. Qua ảnh vệ tinh cung cấp thì tình hình có vẻ như vậy,
trên đó đang hình thành một sân bay cùng với hệ thống cầu cảng…Vậy, ý đồ quân
sự của Trung Quốc khi xây dựng sân bay này là gì? Sự lợi hại của sân bay này ra
sao, ở mức độ nào?Phải công nhận
rằng, biến một đảo đá san hô giữa
biển khơi thành một sân bay quân sự là một công việc không phải bất cứ
quốc gia
nào cũng có khả năng làm được. Trung Quốc giàu có về tiền bạc lại “giàu
có” về ý tưởng bành trướng mộng mị nên…Vạn Lý Trường Thành họ làm được,
thì xây dựng
một sân bay ở Gạc Ma là chuyện nhỏ.
Với đường băng dài 2.000 m, Trung Quốc có thể triển
khai các máy bay tân tiến của PLA như Su-30, J-11 và J-10 đến Trường Sa. Điều
này cho phép Trung Quốc tiến hành các hoạt động trên không ở biển Đông và toàn
bộ khu vực vịnh Malacca. Đây sẽ là một mối đe dọa cho Việt Nam cùng những quốc gia có tranh
chấp lãnh thổ với Trung Quốc trong khu vực (theo Kanwa Defense Review).
Nếu là vậy thì sân bay Gạc Ma có vị trí chiến lược
trọng đại, là yếu tố quyết định thành bại “giấc mơ Trung Hoa” trên Biển Đông.
Do đó, có bán Hạm đội Đông Hải đi để đầu tư vào xây dựng sân bay trên Gạc Ma cũng quá rẻ. Tuy nhiên…
Phát triển tàu
sân bay Trung Quốc đã bế tắc?
Rõ ràng, để bảo đảm kỹ thuật cho một máy bay hoặc
một phi đội hoạt động thường trực trên Gạc Ma trong điều kiện thời tiết, khí
hậu rất phức tạp như độ ẩm mặn cao…là không dễ dàng, trong khi xây dựng sân bay
trên đó lại vô cùng tốn kém. Nhưng, một khi TSB Liêu Ninh trực chiến ở Biển
Đông thì sân bay Gạc Ma lại không còn giá trị. Vậy tại sao Trung Quốc lại đang
tập trung vật lực và ý chí, quyết tâm để xây dựng sân bay Gạc Ma?
Cách duy nhất để giải thích cho vấn đề này là, thứ
nhất, Trung Quốc không thể đoán định được thời gian bao lâu thì tàu sân bay
Liêu Ninh đủ khả năng trực chiến tại Biển Đông.
Chỉ riêng trong năm 1954 - đúng 8 năm sau khi chiếc
máy bay chiến đấu đầu tiên hạ cánh trên tàu sân bay USS Franklin D. Roosevelt,
và, bất chấp việc phát triển các khái niệm âm thanh cho máy bay bay từ boong
tàu sân bay, Hải quân và đơn vị Lính thủy đánh bộ Mỹ đã mất 776 máy bay và 535
phi công.
Đây là con số tổn thất không thể tưởng tượng nổi.
Một cái giá sơ sơ phải trả cho việc bá chủ biển cả chứ không phải có hàng ngàn
tàu đánh cá là coi “biển chỉ sâu đến đầu gối”, coi Biển Đông như “ao nhà mình”
dễ dàng như vậy.
Trung Quốc, ngày nay, dù khoa học công nghệ phát
triển hơn, nhưng trình độ công nghệ TSB hiện tại vẫn không thể bằng Mỹ lúc đó.
Vả lại, không ai có thể san sẻ kinh nghiệm này cho Trung Quốc, vì đây là bí mật
quốc gia của họ. Bởi vậy, Trung Quốc dù có tài “copy and paste” cũng không có
nghĩa "miễn nhiễm" với mối nguy hiểm này. Hai phi công huấn luyện tại tàu sân bay Liêu Ninh bị
thiệt mạng mới đây là chỉ mới bắt đầu giai đoạn khó khăn, tổn thất lớn, nếu như
muốn có một tàu sân bay hoạt động như của Mỹ dù trình độ cách đây 60 năm.Thứ hai là, sân bay Gạc Ma thay thế tạm thời cho
nhiệm vụ của tàu sân bay Liêu Ninh…đồng thời khẳng định chủ quyền (phi pháp)
trên quần đảo Trường Sa Việt Nam. Như vậy, vấn đề còn lại là sân bay Gạc Ma trong ý đồ
tác chiến của Trung Quốc như thế nào?
Đòn đánh phủ
đầu chớp nhoáng.
Có thể khẳng định rằng, trong chiến tranh hiện đại,
làm chủ vùng trời tác chiến là giành chiến thắng, do đó, tác chiến của không
quân là yếu tố quyết định thành bại của chiến dịch, chiến tranh.Hiện tại bất kỳ một máy bay nào của Trung Quốc dù
hiện đại như SU-30 thì không thể tác chiến được ở khu vực Trường Sa nếu như
xuất phát tại Hải Nam.
Đây là tử huyệt khó che đậy, là bất lợi lớn của Trung Quốc trong chiến lược bá
chủ Biển Đông. Trong khi đó, hầu như các máy bay của không quân Việt Nam lại chiếm ưu
thế lớn khi thừa thời gian để tác chiến trên Biển Đông. Vì thế, Trung Quốc xây
dựng sân bay trên các hòn đảo chiếm được trên Biển Đông hay đang gấp rút chế
tạo, huấn luyện tàu sân bay, thực chất là hạn chế sự bất lợi thế của mình trong
vấn đề sử dụng không quân tác chiến trên Biển Đông và khu vực Trường Sa. Còn từ
đó, để chiếm ưu thế khi tác chiến hay không lại là không đoán định được, là
chuyện khác.Trước hết, như các chuyên gia nước ngoài đánh giá
rằng, “với đường băng dài 2000 m, Trung Quốc có thể triển khai các máy bay tân
tiến của PLA như Su-30, J-11 và J-10 đến Trường Sa. Điều này cho phép Trung
Quốc tiến hành các hoạt động trên không ở biển Đông và toàn bộ khu vực vịnh
Malacca…” Bỏ qua yếu tố kỹ thuật, thì đây là một đánh giá đúng
của các học giả và nhà chính trị (không phải của nhà quân sự), nhưng chỉ trong
trường hợp không xảy ra tác chiến mà thôi.
Khi đó, Gạc Ma là một “tàu sân bay không thể
đánh chìm” là chính xác, là có thể phát huy vai trò nhiệm vụ như trên. Song,
đáng tiếc, khi tác chiến xảy ra, Gạc Ma lại là một “tàu sân bay” rất dễ bị đánh
hỏng, đánh sập.Trong một vị trí cài răng lược trên quần đảo Trường
Sa; trong khả năng tự vệ cao của lực lượng phòng thủ Việt Nam; trong sự xuất
hiện vũ khí tầm xa, tầm trung hiện đại, uy lực mạnh…thì việc buộc sân bay Gạc
Ma ngừng hoạt động không phải là quá khó và tất nhiên, không nằm ngoài sự tính
toán, dự liệu, của các nhà quân sự Trung Quốc. Vậy tại sao, Trung Quốc vẫn
không tiếc tiền của đổ vào đó để gấp rút hoàn thành sân bay Gạc Ma? Bởi vì,
giới quân sự Trung Quốc đang hy vọng một kết quả khả quan trước một ý đồ tác
chiến mà họ nung nấu, họ có quyền nắm lợi thế: Đòn tấn công phủ đầu.Có thể nói, điều nguy hiểm gây ra từ sân bay Gạc Ma cho
Việt Nam là ở ý đồ tác chiến đánh đòn phủ đầu hay tấn công trước vào các đảo và
đất liền Việt Nam trong phương châm đánh nhanh thắng nhanh của Trung Quốc. Chỉ
có thắng lớn trong đòn đánh phủ đầu thì sân bay Gạc Ma mới không bị đối phương
buộc phải ngừng hoạt động và lúc đó Gạc Ma trở thành một nút chặn khá lợi hại,
cắt đứt sự hỗ trợ của đất liền cho các đảo của Việt Nam. Nếu thất bại trong đòn
đánh phủ đầu thì sân bay Gạc Ma, sứ mệnh, vai trò nhiệm vụ cũng giống như giàn
khoan Hải Dương 981 mà thôi.
Vậy là trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam,
Trung Quốc đã, đang “mài giáo”.
Sự lợi hại của đòn đánh phủ đầu là như thế nào? Tại
sao Trung Quốc lại đặt cược lớn, một canh bạc liều lĩnh, vào đòn đánh phủ đầu
như vậy? Còn Việt Nam?
Sân bay Gạc Ma-Trường Sa dưới góc nhìn của lính - Phần 2
Dù Trung Quốc có biến đảo Gạc Ma thành như đảo Hải Nam thì không
quân Việt Nam vẫn làm chủ vùng trời quần đảo Trường Sa. Đây là một thực
tế rất khó tiêu hóa của giới quân sự Trung Quốc
Đòn đánh phủ
đầu trên quần đảo Trường Sa?
Thần chiến tranh luôn ban cho kẻ gây chiến một miếng
võ lợi hại, đó là đòn đánh phủ đầu hay là đòn đánh đầu tiên mở đầu cuộc chiến. Khi
một quốc gia nhỏ, yếu, bảo vệ chủ quyền của mình theo tinh thần tự vệ…thì hiếm
khi sử dụng đòn đánh phủ đầu và tất nhiên luôn bất lợi, bị động trước thế lực
gây chiến. Ngay như Nhật Bản, một quốc gia có một hiến pháp hòa bình duy nhất
trên thế giới, trong tình thế căng thẳng với Trung Quốc, khi khôi phục lại
quyền “tự vệ tập thể” vẫn không loại trừ đòn đánh phủ đầu này…mới thấy sự nguy
hiểm, lợi hại, của đòn đánh phủ đầu như thế nào.
Có thể nói, bất ngờ là lợi thế chủ yếu của đòn đánh
phủ đầu. Đó là bất ngờ về thời gian, bất ngờ về quy mô, bất ngờ về hướng tấn
công, sẽ khiến cho đối phương bị động về chiến lược, bị động về chiến thuật và
tất yếu bị thiệt hại lớn. Tấn công phủ đầu là tiền đề cho phương châm tác chiến
“đánh nhanh thắng nhanh” hay chiến tranh hiện đại dồn nén thời gian mà một quốc
gia nhỏ, yếu thường bị choáng váng, suy sụp từ trận đầu kéo theo sự sụp đổ dây
chuyền khó tránh khỏi.
Nhật Bản tấn công phủ đầu Mỹ trận Trân Châu cảng,
Đức tấn công phủ đầu Liên Xô, đem đến những thiệt hại khủng khiếp cho cả hai mà
nếu như nội lực kém thì sẽ sụp đổ. Còn mới đây Irac, Lybia, Nam
Tư…đã không gượng dậy nổi khi ăn đòn đánh phủ đầu.
Nguy hiểm nhất của “miếng võ” này là về thời gian.
Tấn công lúc nào hoàn toàn do bên gây chiến nắm quyền. Đương nhiên, đó là lúc
mà đối phương ít phòng bị, lực lượng mỏng, sơ hở; những lúc tình hình đất nước
như kinh tế, chính trị gặp nhiều khó khăn…thì kẻ gây chiến sẽ ra tay. Năm 1979,
Trung Quốc tấn công trên toàn tuyến biên giới Việt Nam; năm 1988, Trung Quốc
đánh chiếm một số đảo trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam…là những minh chứng
sinh động nhất mà chúng ta đã thấy.
Vậy, liệu
trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam, Trung Quốc sẽ tấn công phủ đầu
hay không?
Sẽ không bao giờ Trung Quốc cho quân đổ bộ đánh
chiếm đảo Senkaku/Điếu Ngư. Trung Quốc không dại đưa quân mình đến đó để Nhật
Bản biến quần đảo Senkaku thành cái “cối xay thịt” lính Trung Quốc, ngược lại,
Nhật Bản, tuy quản lý quần đảo, song cũng không dại đưa lính của mình ra giữ mà
chỉ tiến hành các cuộc tập trận với nội dung “Đánh chiếm lại đảo” mà thôi. Cuộc
chiến Trung-Nhật chỉ có thể xảy ra trên vùng biển lân cận Senkaku/Điếu Ngư chứ
không bao giờ xảy ra kiểu “bên thủ, bên công” trên quần đảo tranh chấp này.
Trên quần đảo Trường Sa, rõ ràng, điểm đứng chân của
Trung Quốc rất mong manh với 7 cái đảo đá nửa nổi nửa chìm lại rất xa căn cứ
khiến cho không quân của họ không thể tác chiến trên vùng trời Trường Sa. Trong
khi đó, Việt Nam
làm chủ nhiều đảo lớn, có cả đường băng, có quân đội đồn trú…lại đều nằm trong
tầm tác chiến của không quân. Vì thế Trung Quốc đổ tiền của vào, biến các dãy
ngầm san hô thành đảo và đặc biệt biến Gạc Ma thành một căn cứ quân sự Hải
quân-Không quân là bắt buộc (Lưu ý là, bài viết chỉ nêu góc nhìn quân sự chứ
không bàn đến góc nhìn khác), nhưng đừng vội cho là tạo ra “thế thượng phong” với
Việt Nam…
Về quy mô, đừng đánh giá quá cao “căn cứ quân sự
Hải-Không quân” Gạc Ma vì trước biển cả đại dương, sức lực con người vẫn rất là
nhỏ bé. Chừng nào lực lượng không quân của Trung Quốc trên sân bay Gạc Ma hoàn
toàn đè bẹp lực lượng không quân Việt Nam, nghĩa là, khi không quân Việt Nam
bay lên bầu trời khu vực Trường Sa đều bị lực lượng không quân Gạc Ma khống
chế, tiêu diệt, thì lúc đó, các đảo trên quần đảo Trường Sa của Việt Nam mới
xuất hiện nguy cơ lớn. Nhưng, ngay cả khi Gạc Ma như đảo Hải Nam thì điều đó
cũng không thể, huống chi... Vậy vấn đề quân sự của Gạc Ma ở đây là gì?
Nếu hoàn thành như đồn đoán và công nhận của chính
quyền Trung Quốc thì Gạc Ma là một căn cứ không-hải quân, nói cách khác Gạc Ma
là một đảo có cầu cảng cho tàu hải quân Trung Quốc neo đậu, tiếp tế; có đường
băng cho máy bay cất hạ cánh. Đây là căn cứ xuất phát tấn công khá mạnh trong
khu vực quần đảo Trường Sa. Trung Quốc có thể đổ bộ đánh chiếm đảo bằng tàu đổ
bộ cỡ lớn với máy bay trong quãng đường và thời gian ngắn nhất có thể thay vì
phải điều lực lượng từ Hải Nam
xuống. Với vận tốc trung bình (khi chưa tăng tốc) của SU-27 Việt Nam là
1.300km/h thì trong 15 phút đầu, không quân Trung Quốc cất cánh từ Gạc Ma có
thể sẽ làm mưa làm gió trên vùng trời quần đảo Trường Sa trước khi SU-27 Việt
Nam xuất hiện (không phải SU-30).
15 phút trong chiến tranh hiện đại không phải là ít,
nó giải quyết rất nhiều vấn đề, tuy nhiên, đòn phủ đầu mà không gây thiệt hại
lớn, làm suy sụp hệ thống phòng thủ thì 15 phút quả là quá ít, nó được coi như
là sự đáp trả “ngay và luôn” của đối phương.
Trong khi bảo đảm kỹ thuật sẽ gặp rất nhiều khó
khăn, số lượng máy bay thường trực trên đảo ít thì sẽ không đủ sức giải quyết
nhiệm vụ theo phương châm “đánh nhanh thắng nhanh”. Vì vậy, nhờ vào sự tiếp tế
hậu cần, kỹ thuật từ các đảo mà Trung Quốc đang xây dựng; nhờ vào lực lượng
không quân trên Gạc Ma… là cho rằng, Trung Quốc có thể nhanh chóng chiếm trọn
Trường Sa của Việt Nam chỉ bằng đòn đánh phủ đầu, đồng thời ngăn chặn, cắt đứt
sự chi viện từ đất liền Việt Nam, là quá coi thường sức mạnh Việt Nam là ý
tưởng ngông cuồng.
Gạc Ma chưa thể và không thể thay thế được vai trò
nhiệm vụ của một hạm đội tàu sân bay, cho nên, Gạc Ma nó có ý nghĩa nhiều về
chính trị hơn là là quân sự.
Tuy nhiên,
coi thường sức mạnh đối thủ, phô trương thanh thế, hống hách, kiêu ngạo…của kẻ
xâm lược luôn tạo ra những hành động liều lĩnh mà những cái đầu lạnh, tỉnh táo,
không bao giờ làm.
Việt Nam rất tự tin nhưng không ngồi nhìn.
Báo Hoàn Cầu đã vênh váo khẳng định rằng, Gạc Ma là “ tàu
sân bay không thể đánh chìm của Bắc Kinh” ở Biển Đông; nhiều học giả hiếu chiến
ở Trung Quốc thì hoan hỉ ra mặt, cho rằng đây là “nước cờ quá đẹp” bởi viễn
cảnh sẽ có những phi đoàn máy bay J-10 cho đến J-11 của họ cất cánh, hạ cánh như
mắc cửi trên căn cứ Gạc Ma để khống chế Biển Đông và eo biển Malacca…Rằng, chỉ
có Trung Quốc mới làm được đảo nhân tạo, còn Nhật Bản, Mỹ thì không có chỗ ở
Trường Sa và bắt đầu từ đây quần đảo Trường Sa đã nằm trong tay Trung Quốc…
Điều lạ là hình như các nhà phân tích, học giả Trung
Quốc như Thạch Tề Bình, Lâm Vĩ Tiệp…rất giống với AQ, tâng bốc cái sân bay Gạc
Ma lên tận mây xanh, trong khi lại quên mất tàu sân bay Liêu Ninh và nghe đâu
còn 3 chiếc khác đang đóng. “Chuông khánh còn chẳng ăn ai, nữa là mãnh chỉnh
vứt ngoài bụi tre”. Cái đường băng trên Gạc Ma là cái gì so với tàu sân bay
Liêu Ninh nếu như nó trực chiến trên Biển Đông? Hay là họ coi như Liêu Ninh là
đồ bỏ rồi chắc? Càng thổi phồng vai trò chiến thuật của Gạc Ma lên bao nhiêu
thì chứng tỏ Trung Quốc càng phơi bày tử huyệt và khả năng hạn chế trong tham
vọng lớn bấy nhiêu.
Đúng là không thể đánh chìm, nhưng đánh sập thì
không quá khó khăn. Việc làm cho sân bay Gạc Ma tê liệt dù công nghệ không thể
thì chiến thuật vẫn có thể, huống chi, cả công nghệ và chiến thuật đều có thể, thì
sân bay quân sự Gạc Ma chỉ là con ngáo ộp.
Hãy tưởng tượng khi dăm bảy chiếc J-10 hay J-11 cất
cánh lên rồi…không còn nơi để hạ cánh thì sẽ ra sao trước khi nghĩ đến khống
chế toàn Biển Đông và eo biển Malacca.
Vậy, về ý nghĩa quân sự thì chẳng có gì khiến Việt
Nam hoảng hốt khi Trung Quốc xây dựng đường băng trên Gạc Ma và biến các
đảo
chìm thành đảo nổi cả. Tuy nhiên, âm mưu đánh chiếm Trường Sa của Bắc
Kinh là không bao giờ ngừng nghỉ mà càng ngày càng biểu hiện hung hăng,
bất chấp trắng trợn hơn. Bởi vậy, Việt Nam không thể không cảnh giác,
không thể không chuẩn bị mọi thứ cần thiết đối phó với kẻ thù trong cả trường hợp chúng
hành động liều lĩnh.
Nguồn: Lê Ngọc Thống
Chỉ cần nhìn bản đồ quần đảo Trường Sa với các chi tiết tương đối được phổ biến này thì người đọc cũng biết nhà nước ta cũng quan tâm nhiều đến lãnh hải của Việt Nam chúng ta.Mọi góc nhìn trước mắt ,lâu dài đều được đặt ra.Người dân chúng ta cứ tin tưởng và yên tâm vào mọi đường lối ứng xử ,hành động của nhà nước VN.
Trả lờiXóaTôi cho rằng đó chỉ là cảm tính của 1 người lính. Họ xây đảo thì cũng tính khả năng bảo vệ nó. Giống như tàu sân bay vậy, để bảo vệ tàu sân bay có nhiều lớp cảnh báo sớm chống bị tấn công. Quan trọng là thái độ của chúng ta khi họ xây đảo thôi.
Trả lờiXóa1.Trung Quốc xây sân bay ở Gạc Ma trước hết là để ngăn chặn hệ thống trinh sát bằng máy bay không người lái và hải quân mà Mỹ sẽ đặt ở Philippine theo thỏa thuận đóng quân mới ký cách đây không lâu.
Trả lờiXóa2.Trung Quốc sẽ không dùng sân bay ở Gạc Ma độc lập mà sẽ kết hợp nó với tàu sân bay và hạm đội, có thể là cả tàu ngầm nữa.
3. Ý đồ của Trung Quốc đã rất rõ ràng, đó là xây dựng dần các đảo lớn, biến chúng thành các đảo có thể cư trú và đưa dân ra định cư, sau đó đòi lãnh hải 200 hải lý. Họ hoàn toàn làm được điều đó với tiềm lực kinh tế hiện nay.
Tức là trước khi nghĩ đến đòn tập kích phủ đầu bằng quân sự thì cần phải đối phó với đòn phủ đầu dân sự đã.
Bác Cu Nỡm viết hay lắm.
Trả lờiXóaĐối phó vụ mở rộng đảo cực khó luôn
Bọn xâm lược đế quốc Mỹ không chiếm đảo nào à các đồng chí ?
Trả lờiXóaMỹ ko chiếm đảo mà định chiếm toàn bộ nước VN con chó ạ
Trả lờiXóaCon chó khôn ơi: Cho hỏi Mỹ nó mạnh hơn cả TQ, thế nó sát nhập được về Mỹ lãnh thổ hay hòn đảo nào chưa ?
Trả lờiXóaBạn hãy học lịch sử đi, Philipin là thuộc địa của Mỹ, Guam, Hawaii, Irag ... không thấy à.
Xóa