Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2024

Tướng Ba Lan: ZELENSKY ĐANG GÀO THÉT KHI UKRAINA ĐANG HƯỚNG TỚI SỤP ĐỔ

 
Tướng Ba Lan Waldemar Skrzypczak 

Cựu Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Ba Lan Waldemar Skrzypczak cho biết trong một cuộc phỏng vấn với Fronda rằng Vladimir Zelensky đang kêu cứu nhưng chính ông lại phải chịu trách nhiệm về tình hình “thảm khốc” của Lực lượng Vũ trang Ukraine .

“Người Ukraina đang tiến tới thất bại, và đây là lựa chọn của Kyiv, và lời kêu gọi của Zelensky: “cho, cho, cho,” theo tôi, là không chính đáng, bởi vì chúng tôi đưa cho họ, và họ đang rất tích cực phung phí tất cả,” - ông lưu ý.

Mời những ai biết tiếng Ba Lan xin hãy đọc bản gốc bài trên báo Fronda (Ba Lan) với tiêu đề Gen. Skrzypczak: Zełenski z wielkim zaangażowaniem marnujeto, co mu dajemy – Dịch: Tướng Skrzypczak: Zelensky đang tích cực phung phí những gì chúng ta đưa cho ông ấy

https://www.fronda.pl/a/Gen-Skrzypczak-dla-Frondy-Rosjanie-moga-swiadomie-kierowac-rakiety-na-polskie-niebo,228181.html

Dưới đây, Google.tienlang xin dịch bài báo này…

******

 Gen. Skrzypczak: Zełenski z wielkim zaangażowaniem marnujeto, co mu dajemy – Dịch: Tướng Skrzypczak: Zelensky đang tích cực phung phí những gì chúng ta đưa cho ông ấy

Tướng Skshipchak: Người Ukraine đang hướng tới thất bại và đây là lựa chọn của Kyiv

Tướng Waldemar Skrzypczak cho biết trong một cuộc phỏng vấn với Fronda rằng mọi thứ đang trở nên tồi tệ đối với Ukraine, nước này đang hướng tới thất bại và đây là lựa chọn của Kyiv. Anh ta coi những lời kêu cứu của Zelensky là vô căn cứ, bởi vì anh ta chủ động phung phí mọi thứ họ đưa ra.

Phỏng vấn Tướng Waldemar Skrzypczak

Fronda: Lúc 4h23 sáng ngày 24/3, không phận Ba Lan lại bị tên lửa Nga xâm phạm. Tại sao nó không bị phòng không Ba Lan bắn hạ? Điều này có nghĩa là khả năng phòng thủ của chúng ta không mạnh chút nào, hay còn một số lý do khác khiến những tên lửa như vậy không có giá trị hoặc thậm chí không thể bắn hạ?

Waldemar Skrzypczak: Câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng câu trả lời lại không đơn giản như vậy. Mọi thứ đều rất, rất phức tạp. Trên thực tế, bất kỳ tên lửa nào xâm phạm không phận nước ta đều phải bị loại bỏ. Tuy nhiên, hãy chú ý đến lập luận mà chính quyền và lãnh đạo quân đội của chúng ta sử dụng. Đầu tiên, họ nói rằng Ba Lan không phải là mục tiêu của những tên lửa này, mặc dù, như chúng tôi nhớ, Przewodów cũng không phải là mục tiêu, nhưng hai người Ba Lan đã thiệt mạng ở đó. Thứ hai, quân đội cho rằng việc bắn hạ một tên lửa là rất rủi ro vì các phần tử của nó có thể rơi xuống các khu vực đông dân cư, dẫn đến thương vong cho dân thường. Đây là những lập luận đã được đưa ra, nhưng vẫn chưa có những lập luận nào khác. Vì vậy, có cảm giác rằng sự lãnh đạo của chúng ta chỉ đơn giản là thận trọng. Có lẽ hành vi này là do thiếu thái độ tiêu diệt mọi vật thể xâm phạm không phận của chúng ta. Những người đưa ra quyết định như vậy cho rằng đây là những sự cố ngẫu nhiên và tôi nghĩ họ nên được xử lý như vậy, bởi vì theo tôi, rất có thể những tên lửa này đã vô tình bay vào Ba Lan, chẳng hạn như do lỗi của nhân viên lập trình. những vũ khí này. Ý tôi là thuật toán của những tên lửa hành trình này. Đây là những tên lửa mới và có độ chính xác cao, được trang bị hệ thống dẫn đường hiện đại. Vì vậy, tôi có xu hướng tin rằng người điều khiển có thể đã mắc một sai sót nhỏ trong việc lập trình đường bay của tên lửa này.

Nhưng có một điểm quan trọng và tôi muốn bạn chú ý đến nó. Tên lửa này đã bay tới Ukraine từ phía Ba Lan. Người Ukraine không mong đợi tên lửa sẽ đến từ hướng này, bởi vì họ tin rằng chúng tôi, với tư cách là NATO (và không chỉ là một quốc gia riêng biệt, trong trường hợp này là Ba Lan), bảo vệ không phận của chúng tôi một cách đáng tin cậy. Người Ukraine đã triển khai radar của họ ở phía bắc, đông bắc và đông nam, nơi gần như tất cả tên lửa của Nga cho đến nay đều đã bay tới. Bây giờ hóa ra chúng cũng có thể đến từ Ba Lan, điều mà lực lượng phòng không Ukraine hoàn toàn không mong đợi. Vì vậy, người Ukraine cho rằng những tên lửa này cần phải bị bắn hạ. Người Nga, có lẽ (tôi nhấn mạnh, có lẽ), khi tấn công từ phía tây, đang sử dụng hiệu ứng bất ngờ. Như trong trường hợp này. Bạn thậm chí có thể nói rằng người Nga đang sử dụng không phận của chúng tôi để tấn công Ukraine từ phương Tây.

Vì vậy, theo tôi, vấn đề này cần được nghiên cứu, phân tích xem liệu người Nga có cố tình sử dụng không phận của chúng ta để tiến hành các cuộc tấn công vào Ukraine từ NATO từ phía tây hay không.

– Những tên lửa Nga này bay qua lãnh thổ Ba Lan không phải là một cuộc kiểm tra tốc độ phản ứng của lực lượng phòng không của chúng ta sao?

- Bạn thấy đấy, người Nga đã có rất nhiều cơ hội để kiểm tra điều này nên theo tôi, chủ đề này đã được họ nghiên cứu đầy đủ. Bạn không nên ảo tưởng rằng họ đang ở trong bóng tối; tôi đảm bảo với bạn rằng mọi điều họ muốn biết thì họ đã tìm ra từ lâu rồi. Điều này ít nhất được thể hiện rõ qua rừng ăng-ten mà họ đã triển khai ở vùng Kaliningrad trong cuộc tập trận Rồng. Họ liên tục theo dõi chúng tôi và các hệ thống của NATO. Thậm chí đừng hy vọng rằng họ gặp bất kỳ vấn đề nào khi nghiên cứu hệ thống của chúng tôi - người Nga không cần phải đợi một dịp đặc biệt nào đó cho việc này, họ đã làm việc này từ lâu và họ đã có đủ cơ hội để thử nghiệm hệ thống của chúng tôi .

- Trong trường hợp này, bất kỳ tên lửa nào do Nga bắn ra đều phải bị phòng không của chúng ta bắn hạ ngay khi đi vào không phận Ba Lan?

- Đúng, nếu người chỉ huy chịu trách nhiệm về những quyết định đó tin rằng một tên lửa như vậy được phóng nhằm vào Ba Lan có chủ ý và nhằm mục đích tấn công một vật thể. Nhưng tôi sẽ nói điều này: không dễ để đánh giá. Đây luôn là quyết định của một người không thể tránh khỏi sai sót. Sẽ luôn có chỗ cho sự nghi ngờ.

Trong chiến tranh, mọi thứ đều rõ ràng, không còn nghi ngờ gì nữa - đó là tôi hoặc kẻ thù. Nhưng ở đây mọi thứ đều có thể sai. Nhiều người thậm chí còn cho rằng việc loại bỏ một tên lửa như vậy sẽ dẫn đến những hậu quả rất tiêu cực. Bất kỳ sự phá hủy tên lửa nào cũng sẽ gây ra hậu quả tiêu cực. Có những người phải chịu trách nhiệm về việc này và mọi trách nhiệm đều thuộc về họ. Thật khó để chúng tôi đưa ra bất kỳ đánh giá nào. (...)

- Ông đánh giá thế nào về triển vọng của cuộc xung đột ở Ukraine? Liệu tình hình có thực sự đúng như truyền thông phương Tây mô tả, đang gióng lên hồi chuông cảnh báo và cho rằng do thiếu quân, đạn dược nên Ukraine đang trượt xuống vực sâu?

“Tôi không biết mọi người có nhớ điều này không, nhưng tôi đã nói về điều này vào tháng 10 năm ngoái. Kể từ tháng 5 năm 2023, Ukraine rơi vào tình trạng thiếu nhân sự, nguyên nhân là do thiếu huy động. Một yếu tố tiêu cực khác là việc ngừng mua đạn dược - người Ukraine có tiền, nhưng họ không mua đạn bằng số tiền đó. Điều này đã tạo ra tình huống mà chúng ta đang phải giải quyết hiện nay. Tôi nhắc lại: Tôi đã nói về điều này vào tháng 10. Không huy động có nghĩa là không bù đắp thiệt hại cho chiến trường về mặt nhân sự. Kiev không mua đạn dược từ tháng 8/2023, quân đội nên bắn bằng gì?

Cuộc khủng hoảng sâu sắc này dẫn đến thực tế là Lực lượng Vũ trang Ukraine đang “bắn bằng không khí” và thiếu nhân lực. Họ thiếu binh lính được huấn luyện. Đây là những sai lầm chính trị, trước hết là do Kyiv miễn cưỡng đưa ra quyết định huy động. Thứ hai là trộm tiền. Đúng, Zelensky đã hứa sẽ chống tham nhũng và rò rỉ tiền, nhưng ông ấy làm rất ít về việc này; họ thậm chí còn nói rằng chính những người thân cận của ông ấy đang tham gia vào hành vi trộm cắp. Kết quả là quân đội Ukraine không có gì để chiến đấu. Có sự cướp quân của mình, lính của mình. Tôi đã xem một video về những gì binh lính Ukraine ăn trong chiến hào - thành thật mà nói, tôi sẽ không đưa thứ đó cho con chó của mình

Tướng Ba Lan: Những gì binh lính Ukraine ăn trong chiến hào - thành thật mà nói, tôi sẽ không đưa thứ đó cho con chó của mình.

Điều này đơn giản là quá thể. Người Ukraine đang tiến tới thất bại, và đây là lựa chọn của Kyiv, và những lời kêu gọi của Zelensky: “cho, cho, cho nữa...,” theo tôi, là không chính đáng, bởi vì chúng ta đưa cho họ, nhưng họ lại đang tích cực phung phí tất cả. Họ tiêu tiền, không có người để chiến đấu, họ không có ý tưởng nào để đánh bại Nga.

Họ đang chuẩn bị cho thảm họa này, có thể đang chờ đợi người Ukraine và họ không đổ lỗi cho chúng tôi về điều này, mặc dù trên thực tế, các quyết định trang bị cho quân đội Ukraine đang tiến triển rất chậm. Nhưng điều này là do mức độ tin cậy đối với Kiev rất thấp, và chính người Ukraine cũng như nhóm của Zelensky phải chịu trách nhiệm về điều này. Bất chấp chủ nghĩa anh hùng của những người lính Ukraine, những người mà tôi rất kính trọng vì họ chiến đấu xuất sắc và là những người lính xuất sắc, mọi thứ vẫn tồi tệ đối với người Ukraine vì họ có những người cai trị yếu kém, nếu không có gì thay đổi, rất có thể sẽ dẫn Ukraine đến thảm họa.

– Hiện nay Lực lượng Vũ trang Nga đang tiến hành các cuộc tấn công tên lửa mạnh mẽ vào cơ sở hạ tầng năng lượng của Ukraine. Putin muốn bắt Ukraine phải quỳ gối?

- Vâng, chắc chắn rồi. Hiện tại, ông ta đang khiến Ukraine không thể hoạt động được. Hiện tại, Nga có tiềm năng đến mức có thể thực hiện các cuộc tấn công như vậy một cách tích cực hơn nhiều so với hiện tại. Ukraine đang đau khổ và chính quyền nước này không biết làm cách nào để đối phó với điều đó. Hơn nữa, người Nga đang chuẩn bị cho một chiến dịch trên bộ và với lợi thế về tiềm lực của mình, quân đội Nga có thể chọc thủng hàng phòng ngự của Ukraine. Cuộc tấn công của Nga, khi đã tăng tốc, chỉ có thể dừng lại ở Dnieper.

Tác giả: Mariusz Paszko

Trịnh Thanh Hà - Cộng tác viên Google.tienlang Dịch và Giới thiệu

Kính mời xem bài liên quan:

2. Breitbart (Hoa Kỳ): ‘NƠI CỦA CÔ ẤY LÀ TRONG TÙ’. ĐỘC GIẢ BREITBART PHẢN ỨNG TRƯỚC TIN VICTORIA NULAND TỪ CHỨC

3. NHỚ VỀ GẠC MA ĐỂ NHỚ ƠN 64 LIỆT SĨ ĐÃ HY SINH KHI BẢO VỆ BIỂN ĐẢO CỦA TỔ QUỐC CHỨ KHÔNG PHẢI ĐỂ XUYÊN TẠC BỊA ĐẶT NHƯ ÔNG JAMES G. ZUMWALT VIẾT TRÊN BÁO MỸ

4. ÔNG VÕ VĂN THƯỞNG ĐỔ VÌ CUỐN SÁCH DỊ TẬT ĐỘC HẠI "GẠC MA- VÒNG TRÒN BẤT TỬ"

5. Báo Pháp: QUAN CHỨC NGA CẢNH BÁO PHÁP VIỆC ĐƯA QUÂN ĐẾN UKRAINA “SẼ KẾT THÚC BẰNG VIỆC NGƯỜI PHÁP PHẢI ĐÓN NHỮNG CỖ QUAN TÀI PHỦ QUỐC KỲ PHÁP!”

6. NHỮNG VIDEO THẨM VẤN KHỦNG BỐ CROCUS CHO THẤY TẤT CẢ DẤU VẾT DẪN TỚI UKRAINA

7. Vụ khủng bố ở Crocus City Hall: CÀNG ĐỔ TỘI CHO ISIS, MỸ CÀNG ĐỂ LỘ CHÂN TƯỚNG BAO CHE CHO BẢN THÂN VÀ KHỦNG BỐ KIEV!

8. Vụ khủng bố ở Moskva trên Truyền hình Pháp: CẢ THẾ GIỚI PHẢI BUỒN NÔN KHI ZELENSKY NÓI, RẰNG "UKRAINA KHÔNG BAO GIỜ DÙNG BIỆN PHÁP KHỦNG BỐ!"

9. Chuyên gia Mỹ trên báo Anh: ANH VÀ MỸ MỚI LÀ NGUYÊN NHÂN KHỞI MÀO XUNG ĐỘT Ở UKRAINA CHỨ KHÔNG PHẢI NGA

10. TỔNG BÍ THƯ NGUYỄN PHÚ TRỌNG MỜI TỔNG THỐNG NGA V.PUTIN THĂM VIỆT NAM

11. Phát hiện mới trên báo Mỹ: RẤT CÓ THỂ VICTORIA NULAND CÓ LIÊN QUAN ĐẾN VỤ TẤN CÔNG KHỦNG BỐ Ở MOSKVA!

12. Nóng- Báo Mỹ đăng tuyên bố của Dân quân Iraq: NẾU “THE RECKLESS, SENILE BIDEN” (KẺ HIẾU CHIẾN, GIÀ NUA BIDEN) KHÔNG RA LỆNH RÚT QUÂN RA KHỎI IRAQ THÌ HỌ PHẢI TRỞ VỀ TRONG QUAN TÀI!

13. Nóng: CHỦ TỊCH LIÊN ĐOÀN BÓNG ĐÁ TÂY BAN NHA BỊ 2 NĂM RƯỠI TÙ VÌ CƯỠNG HÔN NỮ CẦU THỦ XINH ĐẸP JENNI HERMOSO (CÓ VIDEO)!

14. Tướng Ba Lan: ZELENSKY ĐANG GÀO THÉT KHI UKRAINA ĐANG HƯỚNG TỚI SỤP ĐỔ

9 nhận xét:

  1. Báo Bồn Cầu (BBC): Ông Putin có thể thăm Việt Nam khi đang bị Tòa án Hình sự Quốc tế truy nã?
    28 tháng 3 2024
    https://www.bbc.com/vietnamese/articles/cx7zw0dnp66o

    Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng vừa "trân trọng mời Tổng thống Putin sớm thăm chính thức Việt Nam" và ông Putin "đã vui vẻ nhận lời", truyền thông nhà nước Việt Nam đưa tin.

    Theo Cổng thông tin Chính phủ Việt Nam, vào chiều 26/3, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có cuộc điện đàm với Tổng thống Nga Vladimir Putin.

    Trong cuộc nói chuyện, ông Trọng đã chúc mừng ông Putin thắng cử, chia buồn với nước Nga về vụ khủng bố mới đây, cảm ơn nước Nga đã giúp đỡ và trao đổi về việc thúc đẩy quan hệ.

    Thông tin chính thức từ Chính phủ Việt Nam còn cho biết ông Trọng đã mời ông Putin thăm Việt Nam và ông Putin đã nhận lời, hứa hẹn sẽ sớm đến thăm vào dịp phù hợp.

    Hồi tháng 10/2023, ông Putin cũng nhận lời "sớm" đến thăm theo lời mời của chủ tịch nước khi đó là ông Võ Văn Thưởng.

    Lúc bấy giờ, phản hồi từ phía Điện Kremlin là "Tổng thống Putin đã vui vẻ nhận lời và mời Chủ tịch nước thăm Nga vào thời gian thích hợp".

    Tuy nhiên, chuyến thăm của ông Putin đã không diễn ra trong bối cảnh Tòa án Hình sự Quốc tế (International Criminal Court - ICC) phát lệnh truy nã ông từ tháng 3/2023.

    Khác với phương Tây, Việt Nam nằm trong số ít quốc gia bao gồm Bắc Hàn, Trung Quốc... có lãnh đạo "nhiệt liệt chúc mừng" ông Putin tái đắc cử để bước vào nhiệm kỳ 5 tổng thống Nga trong cuộc bầu cử bị phương Tây chỉ trích là "giả hiệu".

    Ông Putin từng công du Việt Nam vào các năm 2001, 2006, 2013, 2017.

    Về phía Việt Nam, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng ngày càng thể hiện vai trò nguyên thủ quốc gia trên thực tế, khi đưa ra lời mời trực tiếp đối với một nguyên thủ quốc gia nước ngoài, điều mà thông thường chủ tịch nước sẽ phụ trách.

    Ông Trọng chính là người đưa ra lời mời, là chủ nhà (host) trong các chuyến thăm của Tổng thống Mỹ Joe Biden và Tổng Bí thư, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình vào năm ngoái.

    Xét về dòng thời gian, Trung Quốc và Nga là hai quốc gia đầu tiên trong số 7 nước Việt Nam xác lập quan hệ đối tác chiến lược toàn diện.

    Cụ thể, Việt Nam đã xác lập mối quan hệ ngoại giao ở bậc cao nhất đối với Trung Quốc (2008), Nga (2012), Ấn Độ (2016), Hàn Quốc (2022), Mỹ (9/2023), Nhật Bản (11/2023) và Úc (2024).

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Điểm đến an toàn?
      Việt Nam hiện không phải là thành viên của Tòa án Hình sự Quốc tế (International Criminal Court - ICC), do đó ông Putin sẽ không bị bắt theo lệnh truy nã của ICC nếu công du đến Việt Nam.

      Nhận xét về điều này, Giáo sư Zachary Abuza từ trường National War College, Đại học National Defense (Mỹ) bình luận với BBC News Tiếng Việt hôm 27/3, "Khả năng Việt Nam bắt giữ ông Putin theo lệnh của ICC thì cũng giống như trẻ em đắp người tuyết ở Sài Gòn. Việt Nam là một trong những nơi an toàn nhất để Putin công du nước ngoài."

      Kể từ khi bị Tòa án Hình sự Quốc tế phát lệnh truy nã vào ngày 17/3/2023 liên quan đến các tội ác chiến tranh, bao gồm cả việc bắt nhiều trẻ em từ Ukraine đưa về Nga, ông Putin đã công du đến các nước không phải là thành viên của ICC.

      Được thành lập theo Quy chế Rome 1998 (QCR), ICC là một tòa án chính thức trong hệ thống cơ quan tài phán quốc tế xây dựng trên cơ sở Hiến chương Liên Hợp Quốc.

      Hiện có 123 quốc gia mà cơ quan lập pháp đã ký kết và phê chuẩn Quy chế Rome công nhận quyền tài phán của ICC, một tòa thường trực đặt trụ ở tại Den Haag (Hà Lan) và có chức năng truy tố các cá nhân phạm tội ác diệt chủng, tội ác chống lại loài người, tội ác chiến tranh và tội ác xâm lược.

      ICC chính thức ra đời ngày 1/7/2002, khi hiệp ước thành lập - Quy chế Roma về ICC có hiệu lực. Các Mỹ, Nga, Trung Quốc, Ấn Độ không thuộc thành viên của ICC.

      Phó Giáo sư lịch sử Iva Vukusic từ Đại học Utrecht (Hà Lan) từng nhận định với Reuters hồi tháng 3/2023 rằng:

      "Putin không ngu ngốc. Ông ta sẽ không công du đến quốc gia nước ngoài mà ông ta có khả năng bị bắt giam. ông ta sẽ không đi nhiều đến bất kỳ nơi nào khác ngoài những nước mà rõ ràng là đồng minh, hoặc thân cận với Nga."

      Hồi tháng 10/2023, Kyrgyzstan là quốc gia đầu tiên ông Putin đến công du sau khi ICC công bố lệnh bắt giữ, sau đó ông đã đến Trung Quốc để dự hội nghị kỷ niệm 10 năm Sáng kiến ​​Vành đai và Con đường (BRI) của Trung Quốc.

      Ông Putin đã không đến dự hội nghị thượng đỉnh BRICS tại Nam Phi hồi tháng 8/2023 cũng vì lệnh truy nã này.

      Cả Kyrgyzstan và Trung Quốc đều không phải là thành viên của quy chế Rome.

      Ông Putin cũng đến các quốc gia khác như Belarus, Kazakhstan, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất (UAE), Ả Rập Xê Út sau lệnh truy nã.

      Xóa
    2. Việt Nam trong mối quan hệ với Nga
      Việt Nam cho đến nay luôn khẳng định "là bạn, là đối tác tin cậy của Liên bang Nga", luôn nhắc lại sự giúp đỡ to lớn của Liên Xô trước đây cũng như Nga ngày nay.

      Điều này xuất phát từ nhiều nguyên nhân, trong đó có thực tế Việt Nam phụ thuộc vào vũ khí của Nga.

      Gần đây, Việt Nam đã có những bước đi nhằm đa dạng nguồn cung vũ khí của mình.

      Thế lưỡng nan của Việt Nam trong việc phải đa dạng hóa kho vũ khí ngoài "nước bạn" Nga đã được nhắc đến nhiều từ năm 2022 đến nay khi Nga tiến hành cuộc xâm lược toàn diện nhằm vào Ukraine và hứng chịu các lệnh trừng phạt quốc tế.

      Việt Nam đang có xu hướng giảm mua đáng kể vũ khí từ Nga và tìm nguồn cung thay thế, đặc biệt ở các nước có thể có loại vũ khí và phụ tùng tương thích với Moscow.

      Theo dữ liệu do Viện nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm (SIPRI) công bố hôm 11/3, lượng nhập khẩu vũ khí của Việt Nam năm 2023 giảm xuống mức nhỏ giọt giữa lúc Hà Nội đang tìm cách đa dạng hóa nguồn cung nhằm thoát khỏi sự phụ thuộc vào Nga.

      Cụ thể số liệu của SIPRI cho thấy Nga - nhà cung cấp vũ khí hàng đầu của Việt Nam trong nhiều thập kỷ - có lượng xuất khẩu vũ khí toàn cầu sụt giảm đáng kể vào năm ngoái.

      Đã có nhận định cho rằng Mỹ có thể thay thế dần vị thế của Nga về nhà cung cấp vũ khí chính cho Việt Nam, tuy nhiên cho đến nay vẫn chưa có chuyển biến đáng kể.

      Diễn biến mới nhất là vào ngày 18/3 vừa qua, một phái đoàn doanh nghiệp Mỹ lớn nhất đã đến Việt Nam sau khi hai nước nâng cấp quan hệ hồi tháng 9/2023.

      Trước đó, theo Reuters, 50 công ty Mỹ sẽ có cuộc họp với Bộ Công an và Bộ Quốc phòng Việt Nam về các thỏa thuận cung cấp vũ khí nhân chuyến thăm này.

      Tuy nhiên, chưa rõ liệu có thỏa thuận về vũ khí quân sự nào đã được ký kết trong khuôn khổ chuyến đi hay không, ngoại trừ các thông tin về chip bán dẫn, ngân hàng...

      Kể từ sau khi gỡ bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam hồi năm 2016, Mỹ chỉ mới chuyển cho Việt Nam tàu tuần duyên và hứa chuyển giao máy bay huấn luyện T-6 trong giai đoạn 2024 - 2027.

      Cho đến nay không có thông tin nào thêm về khả năng Việt Nam mua chiến đấu cơ tối tân F-16 của Mỹ.

      Hồi tháng 1/2024, Giáo sư Vuving từ Trung tâm nghiên cứu an ninh châu Á-Thái Bình Dương Daniel K. Inouye (Mỹ) đánh giá rằng kho máy bay chiến đấu hiện nay của Việt Nam là “không đủ để quản lý vùng trời trên đất liền cũng như trên biển”.

      “Theo tính toán của một số chuyên gia thì với lãnh thổ của Việt Nam, cộng với vùng đặc quyền kinh tế, khu vực Biển Đông rồi ra tới quần đảo Trường Sa, Việt Nam cần ít nhất khoảng 150 máy bay thế hệ thứ tư, cỡ như Su-30. Như vậy, Việt Nam hiện chỉ mới có thể quản lý được khoảng một phần ba lãnh thổ, một phần ba bầu trời. Tỷ lệ này là thấp,” ông nói.

      Sự thiếu vắng của những đơn hàng [vũ khí] lớn tiếp tục khiến Việt Nam “vô cùng mong manh”, theo nghiên cứu sinh tiến sĩ Nguyễn Thế Phương, chuyên gia về quốc phòng Việt Nam tại Đại học New South Wales (Úc) nhận định với Reuters hồi 14/3.

      Bên cạnh việc Nga là nhà cung cấp vũ khí truyền thống, mối quan hệ đặc biệt giữa Hà Nội và Moscow được coi là sự kế thừa về tình cảm từ thời Liên Xô.

      Nhiều lãnh đạo cấp cao, quan chức các cấp, trí thức, doanh nhân Việt Nam từng học tập tại Liên Xô và nước Nga thường giữ tình cảm đặc biệt với Nga và cả ông Putin. Các lãnh đạo Việt Nam thường nhắc tới sự giúp đỡ của Liên Xô.

      Bên cạnh đó, xuất phát từ việc coi Mỹ và phương Tây như những cực đối lập về ý thức hệ, Việt Nam có xu hướng tìm đến những cường quốc có vị thế đối lập với phương Tây, theo đánh giá của một số nhà bình luận.

      Xóa
  2. Báo Bồn Cầu (BBC): Dinh Độc Lập tháng 3/1975: Lệnh rời bỏ Cố đô Huế
    9 giờ trước
    https://www.bbc.com/vietnamese/articles/cl4kpj22361o

    Ghi chép của Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng, cựu Tổng trưởng Kế hoạch VNCH, về những quyết định quan trọng của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu vào giai đoạn tối hậu của Chiến tranh Việt Nam. Đây là bản cập nhật một bài viết đã xuất bản trên BBC vào năm 2017.

    Vua nước Chiêm Thành là Chế Mân, người anh hùng chiến thắng cả được quân Nguyên Mông, thế mà lại phải đầu hàng trước nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của Huyền Trân Công chúa. Ông liền dâng cả miền đất của Châu Ô, Châu Rí cho Việt Nam để làm quà sính lễ xin cưới Huyền Trân về làm vợ.

    Nàng hy sinh, giúp mở được con đường Nam Tiến. Vua Trần đổi tên hai châu thành Thuận Châu và Hóa Châu, gọi tắt là Thuận Hóa. Chữ “Hóa” dần dần đọc trại đi thành “Huế”.

    Câu chuyện lãng mạn ấy đi đôi với cái phong cảnh nhẹ nhàng, quyến rũ của miền đất này. Lăng tẩm, Thành Nội, đầm sen tỏa hương thơm ngát. Rồi những buổi chiều tím, những đêm trăng mờ, những con đò nho nhỏ.

    Nếu ta dừng lại ở vài bậc chót khi lên Chùa Thiên Mụ mà ngắm cảnh hoàng hôn rực rỡ trên dòng Sông Hương thì sẽ thấy lòng mình lắng xuống, rồi như bị cuốn vào với tiếng chuông chùa, ngân vang vào không trung: “Ai đi xa Huế làm sao quên được Sông Hương?”

    Cái cảnh nửa đi nửa ở không phải chỉ ám ảnh người lữ khách khi phải lìa xa nơi Cố đô, nó còn làm cho các nhà quân sự trăn trở không ít khi phải vĩnh biệt chốn Kinh Kỳ vào cuối tháng Ba năm ấy. Lúc thì cố thủ, lúc thì rút quân, rút xong lại muốn quay về giữ Huế, cứ dùng dằng mãi.

    Có nên hay không nên giữ Huế?
    Trong một báo cáo tối mật của Tướng Fred Weyand gửi Tổng Thống Gerald Ford sau chuyến viếng thăm chiến trường Miền Nam vào cuối tháng 3/1975 để thẩm định tình hình, ông đề cập tới hậu quả bi đát của việc Mỹ cúp hết viện trợ làm tê liệt khả năng chiến đấu của quân đội VNCH, như được ghi lại trong cuốn Bức tử VNCH – Kissinger và 8 thủ đoạn nham hiểm sẽ xuất bản nay mai. Tướng Weyand là người đã bí mật giúp tác giả chuyển được vài lá thư của Tổng thống Richard Nixon gửi Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu cho Tổng thống Gerald Ford đọc - nói về những cam kết đối với VNCH mà chính ông Ford cũng chưa bao giờ được biết, nên ông đã bàng hoàng!

    Về sự trăn trở tại Dinh Độc Lập trước khi bỏ Huế (13/3), Tướng Weyand bình luận:

    "Trong mười hai ngày tiếp theo sau buổi họp này (từ 13 tới 25), có sự băn khoăn lớn lao từ phía Quân đoàn I và Sài Gòn về việc nên giữ lại những phần nào ở Quân đoàn I, nhất là về việc có nên hay không nên giữ Huế?"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tiến thoái lưỡng nan
      “Anh Trưởng hả? Liệu có giữ được Huế không?”

      Tổng thống Thiệu nhấc điện thoại nóng hỏi Tướng Ngô Quang Trưởng ở Đà Nẵng. Hôm đó là ngày 25/3/1975.

      Một cuộc họp tại Dinh Độc Lập dưới quyền chủ tọa của Tổng thống Thiệu lúc 9 giờ 30 sáng. Những người hiện diện, ngoài Phó Tổng thống Trần Văn Hương và Thủ tướng Trần Thiện Khiêm, còn có:

      Về phía quân sự: Đại tướng Cao Văn Viên, Trung tướng Đặng Văn Quang, Trung tướng Đồng Văn Khuyên
      Về phía dân sự: Ngoại trưởng Vương Văn Bắc, Tổng trưởng Kế hoạch Nguyễn Tiến Hưng
      Khi mọi người đã đến đông đủ, một bầu không khí im lặng ghê rợn bao phủ phòng họp. Những điểm màu đỏ đánh dấu vị trí đồn trú của quân đội Bắc Việt trên tấm bản đồ lớn trên tường đã mọc lên như nấm. Cuộc duyệt xét tình hình quân sự bắt đầu.

      Sau khi Tướng Khuyên trình bày về tình hình QK I và II, Tổng thống Thiệu nhấc máy điện thoại gọi Tướng Trưởng hỏi xem có giữ được Huế hay không. Rồi ông nhắc lại câu trả lời từ đầu giây bên kia cho mọi người nghe:

      Trung tướng Trưởng: “Nếu có lệnh, thì giữ.”

      Tổng thống Thiệu: “Liệu giữ được bao lâu?”

      Trung tướng Trưởng: “Ngày một ngày hai.”

      Tổng thống Thiệu: “Vậy nếu không giữ được, thì phải quyết định ngay. Nếu quyết định (bỏ Huế) thì phải làm cho lẹ.”

      Vì những biến cố về thảm họa mất Huế còn đặt ra nhiều nghi vấn nên chúng tôi đã ghi lại thật rõ ràng về những diễn tiến liên quan tới Quân đoàn I vào tháng 3/1975 ở Chương 3 trong cuốn sách “Tâm tư Tổng thống Thiệu”, cùng với suy tư của Tổng thống Thiệu và Trung tướng Trưởng. Thêm vào đó là tường thuật của Đại tướng Cao Văn Viên và những tài liệu của Hoa Kỳ.

      Cuộc họp giữa Tổng thống Thiệu và Trung tướng Trưởng ngày 19/3/1975
      Vì Bắc Việt đã điều động toàn bộ bảy sư đoàn Tổng trừ bị vào Miền Nam, ba sư đoàn cơ hữu của Tướng Trưởng ở Quân Đoàn I phải đối mặt với sức mạnh áp đảo sau trận chiến Ban mê Thuột.

      Sáng ngày 19/3/1975, Tướng Trưởng bay vào Sài Gòn để trình bày với Tổng thống Thiệu kế hoạch rút quân của ông. Lần này có sự hiện của cả Phó Tổng thống Trần Văn Hương.

      Sự hiện diện của cụ Hương là việc bất thường, vì xưa nay khi bàn chuyện quân sự ông Thiệu thường chỉ mời có ba vị: Khiêm, Viên và Quang mà thôi. Chắc hôm ấy ông phải nhờ đến sự ủng hộ của Phó Tổng thống để thuyết phục Tướng Trưởng nên bỏ Huế.

      Theo Đại tướng Viên thuật lại trong cuốn “Những ngày cuối của VNCH” (trang 162-163):

      “Tướng Trưởng trình bày kế hoạch với hai giải pháp:

      Kế hoạch thứ nhất: Nếu Quốc lộ 1 (QL1) còn sử dụng được, quân ông sẽ rút từ Huế về Đà Nẵng và từ Chu Lai về Đà Nẵng;
      Kế hoạch thứ hai: Nếu QL1 bị cắt, các lực lượng sẽ rút vào ba cứ điểm là Chu Lai, Huế và Đà Nẵng, nhưng Huế và Chu Lai chỉ là hai nơi tập trung quân để cuối cùng thì rút về Đà Nẵng bằng đường biển. Đà Nẵng sẽ là điểm phòng thủ chánh do bốn sư đoàn bộ binh và bốn liên đoàn BĐQ đảm nhận.
      Vì lúc ấy "không thể rút quân theo kế hoạch thứ nhất được vì hai đoạn đường từ Huế đến Đà Nẵng và từ Chu Lai đến Đà Nẵng đã bị chốt hết rồi, và làn sóng người tỵ nạn lại đang từ mọi ngả dùng con lộ duy nhất này để chạy về Đà Nẵng, nên Tướng Trưởng kết luận: 'Chúng ta chỉ có một chọn lựa và chúng ta phải thi hành ngay trước khi quá trễ.'

      Chọn lựa của Tướng Trưởng là phải rút quân về Huế, Đà Nẵng, Chu Lai và lợi dụng những công sự phòng thủ đã có trong thành phố, hay địa hình chung quanh, như những cao điểm của những ngọn đồi ngoại thành (Huế) để chống cự."

      Xóa
    2. Trong cuộc họp ngày 19/3, Tổng thống Thiệu kể lại là ông đã miễn cưỡng chấp thuận kế hoạch thứ hai của ông Trưởng vì ông Trưởng nói không còn đường nào tháo lui khỏi Huế được nữa vì QL1 đã bị chặn: “Tôi nói với Tướng Trưởng là mặc dầu lịch sử có thể sẽ phán xét tôi như một thằng ngu (imbécile) nhưng vì lòng tôi đối với đất nước, tôi đồng ý.” Sau đó ông Thiệu tiễn ông Trưởng ra khỏi Dinh Độc Lập và nói: “Tôi đợi đến khi anh về tới Đà Nẵng rồi sẽ tuyên bố cố thủ Huế trên đài phát thanh.”

      Tổng thống Thiệu kể thêm: Khi bay về tới Đà Nẵng thì “ông Trưởng lại gọi điện thoại để yêu cầu tôi hãy hoãn lại việc tuyên bố tử thủ Huế trên đài phát thanh, vì có thể ta không giữ nổi Huế". Tôi hỏi tại sao Tướng Trưởng lại thay đổi chiến lược?

      Tổng thống Thiệu trả lời: “Lý do là khi máy bay vừa đáp xuống Đà Nẵng thì Tướng Trưởng lại nghe Tướng (Lâm Quang) Thi, Tư lệnh phó QĐI báo cáo là quân đội Bắc Việt đã bắt đầu nã pháo vào Bộ Chỉ huy rồi.”

      Việc Tướng Thi báo cáo Bộ Tư lệnh của ông đã bị pháo thì Đại tướng Viên cũng xác nhận trong cuốn hồi ký của ông (sđd., trang 164-165). Nhưng việc Tướng Trưởng xin hoãn tuyên bố cố thủ Huế trên đài phát thanh thì chưa thấy ai nói tới.

      Cũng theo lời Tổng thống Thiệu, vì ông đã miễn cưỡng đồng ý với Tướng Trưởng về việc giữ Huế mà bây giờ lại thấy ông Trưởng dè dặt, lung lạc nên nhân cơ hội này, ông Thiệu lại nói thêm về việc nên bỏ Huế. Ông cho ông Trưởng biết là cả Phó Tổng thống, cả Thủ tướng đều chống lại việc giữ cả hai nơi - Huế và Đà Nẵng - cùng một lúc vì không đủ sức.

      Nhưng mặc dù Tổng thống Thiệu tỏ ý dè dặt, Tướng Trưởng vẫn tiến hành kế hoạch giữ ba cứ địa Huế, Chu Lai và Đà Nẵng, vì QL1 đã bị chặn rồi, không thể rút được nữa, vả lại ông cho rằng Tổng thống Thiệu tuy dè dặt nhưng chưa rút lại lệnh đó.
      Nơi đây chúng tôi xin mở ngoặc để nói tới một nhược điểm của VNCH về sự thiếu điều hợp giữa các cơ quan, dẫn đến sự bất nhất: Trong buổi họp ngày 19/3/1975, sau khi do dự rồi đồng ý để Tướng Trưởng giữ Huế, Tổng thống Thiệu chỉ thị Văn phòng soạn một bài về “cố thủ Huế” để ông trấn an nhân dân trên đài phát thanh. Tới khi Tướng Trưởng về tới Đà Nẵng thì lại gọi điện thoại vào Sài Gòn yêu cầu tổng thống hoãn tuyên bố cố thủ Huế. Và ông Thiệu đã đồng ý nhưng - có thể là vì Dinh Độc Lập đã không có chỉ thị rõ ràng cho đài phát thanh là phải hủy lời tuyên bố “cố thủ Huế” cho nên ngày hôm sau (20/3), đài phát thanh vẫn cứ oang oang phát sóng lời hiệu triệu!

      Lời hiệu triệu cố thủ Huế trên đài phát thanh đã làm cho Tướng Trưởng bàng hoàng, đồng thời làm cho Tổng thống Thiệu bất mãn vì bị coi là đã có hành vi bất nhất!

      ***

      Vào thời điểm này thì Đài BBC luôn luôn loan báo đầy đủ chi tiết về cuộc triệt thoái Pleiku và tiên đoán là quân đội Bắc Việt sẽ tới vùng phụ cận Sài Gòn trong vòng vài ba tuần lễ vì Quốc lộ 14 từ Ban Mê Thuột đã mở rộng.

      Đài VOA thì tường thuật về vụ nhóm Dân chủ ở Hạ viện đã bỏ phiếu chống viện trợ bổ túc cho Miền Nam (ngày 12/3/1975) với số phiếu 189-49; rồi nhóm ở Thượng viện theo sau với số phiếu 34-6!

      Binh sĩ nghe liên tục như vậy nên tinh thần sa sút rất nhanh. Từ Miền Trung, đơn xin tiếp liệu về thực phẩm, dược phẩm, nhà tạm trú cho gia đình binh sĩ và người di tản tới tấp bay về Sài Gòn, nhưng chính phủ trung ương đã hầu như cạn kiệt, không thể đáp ứng được nữa.

      Xóa
    3. Năm ngày trăn trở về Huế
      Ngày 23/3/1975, theo Thủ tướng Nguyễn Bá Cẩn trong hồi ký “Đất nước tôi”:

      "Tướng Trưởng họp bộ tham mưu tại Đà Nẵng, ra chỉ thị cho Tướng Thi tử thủ Huế nhưng đồng thời phải có kế hoạch để sẵn sàng di tản về Đà Nẵng nếu tình hình đòi hỏi. Đến đây ai cũng nhận thấy tình hình cố đô Huế rất nguy kịch, nếu không nói là tuyệt vọng. Sau đó, sáng ngày 24/3/1975, Tướng Thi và Bộ Tư lệnh tiền phương đáp tầu Hải quân đi Đà Nẵng…"

      Ngày 25/3/1975, theo Đại tướng Viên:

      “Tất cả các đơn vị của Quân đoàn I tụ lại tại ba phòng tuyến chánh: nam Chu Lai, Đà Nẵng (kể cả Hội An) và Bắc thành phố Huế… Tinh thần binh sĩ xuống thấp và chán nản. Từ lâu, chinh chiến hết trận này đến trận nọ, nhưng chưa bao giờ họ nằm trong cảnh tuyệt vọng như vầy… Trong tình thế thất vọng đó, Quân đoàn I nhận thêm một quân lệnh từ Dinh Độc Lập: Tổng thống Thiệu ra lệnh Tướng Trưởng dùng ba sư đoàn cơ hữu của quân đoàn để phòng thủ Đà Nẵng. Sư đoàn TQLC được đóng vai trừ bị. Đêm đó Tướng Trưởng ra lệnh cho Sư đoàn 1BB (bộ binh) và các đơn vị chung quanh Huế rút về Đà Nẵng…"

      "Kế hoạch di tản lực lượng khỏi Huế bắt đầu bằng cách cho sư đoàn 1BB và các đơn vị cơ hữu của sư đoàn rút ra Cửa Tư Hiền…"

      Lệnh bỏ Huế ngày 25/3/1975
      Như viện dẫn ở đầu bài, trong buổi họp ngày 25/3/1975, sau khi Tổng thống Thiệu hỏi Tướng Trưởng "nếu ông quyết định giữ Huế thì được bao lâu", ông Trưởng trả lời là chỉ giữ được "ngày một ngày hai", ông Thiệu lặp lại cho mọi người nghe, rồi ra lệnh: "Vậy nếu không giữ được, phải quyết định ngay và nếu quyết định (bỏ Huế) thì phải làm cho lẹ."

      Tới đây Tổng thống Thiệu không nhắc lại thêm các câu trả lời sau đó của Tướng Trưởng nữa. Ông đặt ống nói xuống và nói: "Ông Trưởng rất depressed" (chán nản).

      Sau khi tham khảo với Đại tướng Viên, Tổng thống Thiệu ra chỉ thị cho ông gửi công điện cho Tướng Trưởng, đưa ra ba lệnh (và chúng tôi đã ghi rất rõ ràng xuống cuốn sổ tay còn giữ được):

      "Thứ nhất, bỏ Huế;

      "Thứ hai, phải làm cho lẹ; và

      "Thứ ba, tử thủ Đà Nẵng."

      Tổng thống Thiệu thở dài: “Mình trông cậy vào ba 'enclaves' (cứ điểm), mà bây giờ chỉ còn một ở Đà Nẵng.” Nghe vậy, ông Bắc và tôi bàng hoàng nhìn nhau. Như vậy là đã có lệnh chính thức bỏ Huế.

      Xóa
    4. Số phận người quân nhân
      Nơi đây, chúng tôi xin mở ngoặc để nhắc lại về tình trạng kinh tế khó khăn của thân nhân người binh sĩ trước khi sụp đổ. Từ mùa hè 1974, sau khi giá xăng dầu tăng lên gấp ba lần, ngân sách không còn đủ khả năng tăng lương cho quân đội để đáp ứng với lạm phát vì viện trợ đã bị cắt gần hết.

      Chính phủ chỉ định cho mỗi bộ nhận một sư đoàn để tìm cách giúp đỡ. Sư đoàn I được giao cho Bộ Kế hoạch.

      Trong một chuyến đi Huế thăm sư đoàn này, chúng tôi được Tư lệnh Sư đoàn I là Chuẩn tướng Nguyễn Văn Điềm đưa đi thăm hỏi gia đình binh sĩ.

      Ông tâm sự rằng để cho thân nhân sống trong các lều, bạt ngay sát trại như thế này thì thật là nguy hiểm khi bị pháo kích và cũng thật khó khăn khi phải chuyển quân, nhưng phải chấp nhận vì với số lương quá ít ỏi, người lính phải chi tiêu chung với gia đình.

      Thật vậy, với 20.000 đồng một tháng (mãi lực bằng khoảng 28 đô la), người quân nhân chỉ có thể mua gạo, nước mắm cho gia đình, còn lại rất ít cho những nhu cầu khác như thuốc men, may mặc, giáo dục con cái, giải trí.

      Đúng như Tướng Điềm nói, để cho gia đình binh sĩ làm lều bạt để sinh sống ngay sát với doanh trại đã làm cho việc chuyển quân trở nên vô cùng nguy hiểm, vì ngoài việc chiến đấu, anh em binh sĩ còn phải quan tâm đến sự an toàn của vợ con.

      Về tình trạng Sư Đoàn I tan rã, trong cuốn “Decent Interval”, tác giả Frank Snepp có viết về việc Tướng Trưởng cho phép binh sĩ lo cho gia đình như sau:

      “Đang khi Tướng Trưởng trình bày với Tổng thống Thiệu về kế hoạch của ông thì số quân đội mà ông cần để thi hành này lại đang tan rã (disintegrating). Và đó là lỗi của ông ta một phần (He was partly to blame). Mấy ngày trước đó, ông ta đã cho phép quân nhân của SĐ1 được phép lo cho an toàn của gia đình họ. Ông đã làm như vậy là vì lòng thương của một tư lệnh đối với binh sĩ, nhưng khi Quốc lộ 1 đã bị chặn rồi thì chỉ thị này đã dẫn tới hỗn loạn, vì sĩ quan cũng như quân nhân đã bỏ đồn từng loạt để lo cho thân nhân tìm lối thoát.”

      Xóa
    5. Hồn khí linh thiêng nơi Cố đô
      Vừa rút khỏi Huế buổi sáng thì buổi chiều lại có một tin sét đánh, hy vọng cuối cùng của VNCH để có chút tiền sống cầm hơi đã bị tan biến.

      Vào cuối năm 1974, một tia sáng lóe lên. Có ông vua dầu lửa người xứ Saudi Arabia chiếu cố đến Miền Nam. Vua Saud al Faisal (Faisal bin Abdulaziz al Saud) cho biết ông có rất nhiều thiện cảm với nhân dân Miền Nam và đã bí mật đồng ý cho Miền Nam vay một số tiền để mua tiếp liệu (xem “Khi Đồng Minh Tháo Chạy”, trang 474).

      Thật là một cơ hội quý báu. Đang lúc nguy kịch lại có nhà hảo tâm đến cứu. Vua Faisal bằng lòng cho vay dài hạn 300 triệu đô la (để bù đắp cho số tiền vừa bị Quốc hội Mỹ vét nạo hết). Bao nhiêu hy vọng tràn trề. Họp lên họp xuống, nhất thiết là phải thực hiện ngay kế hoạch này để đáp ứng nhu cầu về dầu, xăng, thực phẩm, thuốc men và phân bón. Nếu quá khan hiếm những sản phẩm này thì chắc chắn sẽ có khủng hoảng lớn.

      Nhưng đúng là “họa vô đơn chí”. Những cái rủi ro hay theo nhau mà đến. Đang lúc chúng tôi sửa soạn để cùng với Ngoại trưởng Vương Văn Bắc lên đường đi Riyadh đàm phán, mong sớm có giải ngân, thì đùng một cái, vua Faisal bị chính cháu ruột sát hại một cách thảm thương ngay trong hoàng cung.

      Việt Nam Cộng Hòa và những định mệnh xui xẻo
      Chính phủ Miền Nam bàng hoàng. Tổng thống Thiệu gửi điện văn chia buồn cùng Hoàng gia, nói tới nghĩa cử cao đẹp của ngài Faisal, cầu xin cho Allah sớm đưa Ngài về nơi cực lạc. Vì tình cảm cao đẹp ấy, Việt Nam Cộng hòa yêu cầu Hoàng gia tiếp tục thực hiện công cuộc yểm trợ Miền Nam như Ngài đã vạch ra.

      Thế nhưng, trong lúc tang gia bối rối, tình hình quốc nội xáo trộn, Hoàng gia Saudi đâu còn thời giờ hay tinh thần mà để ý đến chuyện của nước khác.

      Đứng về khía cạnh tâm linh, chúng tôi tự hỏi làm sao lại có sự trùng hợp giữa cố đô Hoàng triều Huế và Hoàng triều của ông vua xứ Saudi cùng một ngày như vậy?

      Phải chăng đã đến lúc vận nước suy tàn?

      ---

      Bài viết của Giáo sư Nguyễn Tiến Hưng. Sinh năm 1935 ở Thanh Hóa, tác giả từng giữ chức Tổng trưởng Kế hoạch của Chính phủ Việt Nam Cộng hòa kiêm cố vấn của Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu trước 1975 ở Sài Gòn. Ông là tác giả cuốn 'Khi Đồng minh Tháo chạy' và là đồng tác giả cuốn The Palace Files- Hồ sơ Dinh Độc Lập, viết cùng Jerrold L. Schecter bằng tiếng Anh. Hiện ông định cư tại Virginia, Hoa Kỳ.

      Xóa