Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2025

Báo Mỹ: HOA KỲ SẼ GẶP KHÓ KHĂN, TƯƠNG LAI ẢM ĐẠM NẾU MUỐN CAN THIỆP VÀO VENEZUELA

Kính mời những ai biết tiếng Anh, xin hãy đọc bản gốc bài trên Tạp chí Foreign Affairs (Hoa Kỳ) với tiêu đề The Regime Change Temptation in Venezuela – Dịch: Sự cám dỗ thay đổi chế độ ở Venezuela

https://www.foreignaffairs.com/venezuela/regime-change-temptation-maduro-trump-venezuela

Tạp chí Foreign Affairs (Hoa Kỳ) viết: Cuộc xâm lược Venezuela của Hoa Kỳ sẽ không giúp họ đạt được mục tiêu mong muốn. Những nỗ lực của Hoa Kỳ nhằm lật đổ chính phủ Venezuela sẽ không có kết cục tốt đẹp. Các chuyên gia tin rằng việc thay đổi chế độ do các thế lực bên ngoài thúc đẩy đã dẫn đến những hậu quả thậm chí còn thảm khốc hơn và bất ổn hơn ở các quốc gia. Điều này đi ngược lại các giá trị mà tổng thống Hoa Kỳ đã tuyên bố.

Dưới đây, Google.tienlang xin dịch bài báo này…

******

The Regime Change Temptation in Venezuela – Dịch: Sự cám dỗ thay đổi chế độ ở Venezuela




Ảnh chụp màn hình tiêu đề bài trên Tạp chí Foreign Affairs (Hoa Kỳ)

Nếu quá khứ là lời mở đầu, thì những nỗ lực của Mỹ nhằm lật đổ Maduro sẽ không có kết quả tốt đẹp.

Những gì bắt đầu vào đầu tháng 9 với một loạt các cuộc không kích của Mỹ nhằm vào các tàu thuyền ở vùng Caribe (mà chính phủ Hoa Kỳ cáo buộc là chở ma túy từ Venezuela) đã leo thang thành một chiến dịch lật đổ nhà độc tài Venezuela Nicolás Maduro. Trong vòng hai tháng, chính quyền của Tổng thống Donald Trump đã triển khai 10.000 quân đến khu vực này, điều động ít nhất tám tàu ​​nổi và một tàu ngầm đến bờ biển phía bắc Nam Mỹ, cho phép Không quân triển khai máy bay ném bom B-52 và B-1 gần bờ biển Venezuela, và điều một nhóm tác chiến do tàu sân bay USS Gerald Ford dẫn đầu, được Hải quân Hoa Kỳ gọi là "con tàu có năng lực, khả năng thích ứng và sát thương nhất thế giới", đến khu vực chịu trách nhiệm của Bộ Tư lệnh Miền Nam Hoa Kỳ.

Những hành động này phản ánh sự thay đổi đáng kể trong chính sách gần đây của chính quyền đối với Venezuela. Theo một số hãng thông tấn lớn, trong những tháng sau lễ nhậm chức của Trump, chính quyền đã chứng kiến ​​một cuộc tranh luận nội bộ gay gắt giữa những người ủng hộ lâu năm cho việc thay đổi chế độ, dẫn đầu là Ngoại trưởng Marco Rubio, với các quan chức ủng hộ một giải pháp đàm phán với Caracas, bao gồm cả Đặc phái viên Tổng thống Richard Grenell. Trong nửa đầu năm 2025, các nhà đàm phán đã thắng thế. Grenell đã gặp Maduro và ký kết các thỏa thuận mở cửa ngành dầu mỏ và khai khoáng rộng lớn của Venezuela cho các công ty Hoa Kỳ để đổi lấy cải cách kinh tế và thả tù nhân chính trị. Nhưng đến giữa tháng 7, Rubio đã giành lại thế thượng phong, định hình lại nhu cầu thay đổi chế độ. Ông lập luận rằng việc lật đổ Maduro không chỉ là vấn đề thúc đẩy dân chủ mà còn là vấn đề an ninh nội địa. Ông mô tả nhà lãnh đạo Venezuela là một trùm ma túy đang tiếp tay cho cuộc khủng hoảng ma túy ở Mỹ và thúc đẩy nhập cư bất hợp pháp. Rubio liên hệ ông ta với băng đảng Trena de Aragua và tuyên bố rằng Venezuela hiện đang "bị cai trị bởi một tổ chức buôn bán ma túy đã nắm giữ quyền lực nhà nước".

Câu chuyện này dường như đã thuyết phục được Trump. Vào tháng 7, tổng thống đã ra lệnh cho Lầu Năm Góc sử dụng vũ lực quân sự chống lại một số nhóm trong khu vực, bao gồm Trena de Aragua và Cartel de los Soles. Chính quyền tuyên bố cartel thứ hai do Maduro và các cố vấn thân cận nhất của ông ta cầm đầu. Hai tuần sau, chính quyền đã tăng tiền thưởng cho cái đầu của Maduro từ 25 triệu đô la lên 50 triệu đô la. Vào ngày 15 tháng 10, Trump thừa nhận với các phóng viên rằng ông đã ra lệnh cho CIA tiến hành các hoạt động bí mật ở Venezuela. Khi được hỏi về các bước tiếp theo, tổng thống nói: "Chúng tôi chắc chắn đang xem xét trên bộ ngay bây giờ, bởi vì chúng tôi đã kiểm soát rất tốt vùng biển." Theo tờ New York Times, các quan chức Mỹ đã kín đáo nói rõ rằng "mục tiêu cuối cùng là lật đổ Maduro."

Nhưng dù các nỗ lực thay đổi chế độ ở Venezuela là bí mật hay công khai, Mỹ vẫn phải đối mặt với những thách thức to lớn. Các phương pháp bí mật thường thất bại nhiều hơn thành công, và các mối đe dọa vũ lực và không kích khó có thể buộc Maduro phải bỏ chạy. Ngay cả khi Washington thành công trong việc lật đổ ông ta, những nỗ lực thay đổi chế độ lâu dài vẫn sẽ đầy rủi ro. Lịch sử cho thấy hậu quả của những hoạt động như vậy thường là hỗn loạn và bạo lực.

Nếu bạn không thành công ở giai đoạn đầu thì sao?

Chính quyền Trump có một số lựa chọn bí mật để thay đổi chế độ ở Venezuela. Nhưng bằng cách công bố kế hoạch trước, về cơ bản họ đã đánh mất lợi thế then chốt: tính bí mật, cho phép họ giảm thiểu chi phí chính trị và quân sự của một chiến dịch trong khi vẫn duy trì được khả năng phủ nhận hợp lý. Bằng cách tiết lộ ý định, Washington giờ đây sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm về kết quả của chiến dịch và khó có thể kiểm soát tình hình trên thực địa nếu có sự cố xảy ra. Trên thực tế, điều này đồng nghĩa với một loạt các biện pháp nửa vời, quá rõ ràng để có thể phủ nhận và quá hạn chế để đảm bảo thành công quyết định.

Nhưng ngay cả khi Trump đã giữ bí mật, lịch sử can thiệp bí mật của Hoa Kỳ không đưa ra nhiều lý do để lạc quan. Washington có thể bí mật hỗ trợ những người bất đồng chính kiến ​​có vũ trang trong nước, cố gắng loại bỏ Maduro hoặc phát động một cuộc đảo chính để lật đổ chế độ của ông ta. Tuy nhiên, tất cả những lựa chọn này đều có thành tích kém. Một nghiên cứu năm 2018 của một trong những tác giả (O'Rourke) đã phân tích 64 nỗ lực thay đổi chế độ bí mật do Hoa Kỳ hậu thuẫn trong Chiến tranh Lạnh. Tác giả phát hiện ra rằng những nỗ lực hỗ trợ những người bất đồng chính kiến ​​nước ngoài chỉ thành công trong việc lật đổ chế độ trong 10% trường hợp. Các nỗ lực ám sát cũng không khá hơn. Những nỗ lực có mục tiêu của Washington nhằm ám sát bí mật các nhà lãnh đạo nước ngoài (nổi tiếng nhất là vụ ám sát nhà lãnh đạo Cuba Fidel Castro) đã nhiều lần thất bại, mặc dù một số nhà lãnh đạo, chẳng hạn như Ngô Đình Diệm của Nam Việt Nam, đã bị giết trong các cuộc đảo chính do Hoa Kỳ hậu thuẫn mà không có sự cho phép công khai của Washington. Kích động đảo chính đã chứng tỏ hiệu quả hơn trong việc đưa các lực lượng được Hoa Kỳ hậu thuẫn lên nắm quyền. Điều này đã xảy ra ở Iran năm 1953 và Guatemala năm 1954. Nhưng cả hai cuộc đảo chính này đều không mang lại sự ổn định lâu dài. Hơn nữa, Maduro đã thanh trừng toàn diện lực lượng vũ trang Venezuela đến mức khả năng họ tiến hành đảo chính dường như là không thể.

Một số phương pháp này đã được thử nghiệm ở Venezuela—và thất bại. Năm 2019, Hoa Kỳ công nhận lãnh đạo phe đối lập Juan Guaidó là tổng thống lâm thời của Venezuela và ủng hộ một cuộc nổi dậy của người dân chống lại chế độ Maduro. Tuy nhiên, nỗ lực này đã thất bại khi quân đội của Maduro từ chối đứng về phía phiến quân. Năm sau, một nhóm gồm 60 nhà bất đồng chính kiến ​​Venezuela và một số lính đánh thuê Mỹ đã thực hiện Chiến dịch Gideon bất thành, nhằm tấn công thủ đô và bắt giữ Maduro. Lực lượng an ninh Venezuela đã nhanh chóng chặn đứng những kẻ âm mưu.

Lịch sử cho thấy những nỗ lực thay đổi chế độ bất thành càng làm trầm trọng thêm tình hình vốn đã bi thảm. Mối quan hệ giữa các quốc gia can thiệp và quốc gia mục tiêu xấu đi, và, như chúng tôi đã phát hiện trong nghiên cứu, các cuộc xung đột vũ trang giữa họ trở nên dễ xảy ra hơn. Tại quốc gia mục tiêu, những nỗ lực như vậy thường dẫn đến bạo lực, bao gồm cả nội chiến, và làm tăng nguy cơ thương vong hàng loạt cho dân thường do chế độ cầm quyền gây ra.

Mỹ đang ban phát “dân chủ” cho Việt Nam

Iraq sau khi được Mỹ Ban phát “dân chủ”. Image with all "Happy 10th Anniversary, American Catastrophein Iraq!" the newspaper Tragic Farce  

Hoa Kỳ có một lịch sử lâu dài về các hành động can thiệp bí mật, can thiệp vào chính trị nội bộ của các quốc gia khác. Các quốc gia này bao gồm Afghanistan, Albania, Angola và nhiều quốc gia khác. Nhưng xu hướng này đặc biệt đáng chú ý ở Mỹ Latinh, nơi Washington đã bí mật cố gắng thay đổi chế độ ít nhất 18 lần trong Chiến tranh Lạnh. Năm 1954, Hoa Kỳ đã lật đổ chính phủ được bầu cử dân chủ của Guatemala, thiết lập một chế độ quân sự đã bắt giữ hàng nghìn người đối lập và tiến hành một cuộc nội chiến kéo dài 36 năm khiến khoảng 200.000 người thiệt mạng. Năm 1961, Hoa Kỳ đã ủng hộ cuộc xâm lược Vịnh Con Lợn thất bại ở Cuba và dàn dựng một cuộc đảo chính ở Cộng hòa Dominica, vô tình gây ra vụ ám sát nhà độc tài Rafael Trujillo. Sau khi con trai của Trujillo lên nắm quyền thay vì những kẻ âm mưu đảo chính do Hoa Kỳ hậu thuẫn, Washington đã buộc ông phải lưu vong và tiếp tục can thiệp vào các cuộc bầu cử ở Dominica, cũng như ở Bolivia và Guyana, trong suốt những năm 1960. Tổ chức này đã hỗ trợ các cuộc đảo chính ở Brazil năm 1964, Bolivia năm 1971 và Chile năm 1973, và tài trợ cho quân nổi dậy Contra ở Nicaragua vào những năm 1980.

Xem thêm một vài bài đã đăng trên Google.tienlang:

3. Bài cùng tác giả William Blum mà Google.tienlang đã giới thiệu: UKRAINA VÀ PHÁT XÍT MỚI THEO CON ĐƯỜNG KOSOVO

Tuy nhiên, không một hoạt động nào trong số này dẫn đến một nền dân chủ ổn định, thân Mỹ. Thông thường, các cuộc can thiệp của Mỹ đã đưa các chế độ độc tài lên nắm quyền hoặc khởi đầu các chu kỳ đàn áp và bạo lực. Ngay cả khi Washington tìm được những đồng minh chống cộng kiên định, chẳng hạn như Augusto Pinochet ở Chile, mối quan hệ cuối cùng vẫn trở nên tồi tệ do sự tàn bạo và vi phạm nhân quyền của chế độ này. Nhìn chung, việc tiết lộ vai trò của Washington trong các hoạt động bí mật này đã nuôi dưỡng một chủ nghĩa bài Mỹ sâu sắc và dai dẳng, tiếp tục ám ảnh chính sách của Mỹ trong khu vực. Thật vậy, Maduro thường xuyên viện dẫn những sự kiện này để mô tả áp lực hiện tại của Mỹ là sự tiếp nối quá khứ đế quốc của Washington.

Hành động trực tiếp

Các lựa chọn khả thi cho việc thay đổi chế độ bao gồm nỗ lực của Hoa Kỳ nhằm đe dọa Maduro từ bỏ quyền lực bằng vũ lực. Những phương pháp này đôi khi hiệu quả, nhưng chỉ khi được sử dụng để chống lại các quốc gia nhỏ bé đang phải đối mặt với một đối thủ hùng mạnh có khả năng nghiền nát họ bằng một cuộc xâm lược trên bộ. Ví dụ, Hoa Kỳ đã dùng vũ lực để ép buộc thay đổi chế độ đối với các quốc gia gần như không có khả năng tự vệ, chẳng hạn như Nicaragua vào năm 1909-1910. Gần đây hơn, các mối đe dọa quân sự của Hoa Kỳ đối với Saddam Hussein ở Iraq và Muammar Gaddafi ở Libya đã không thể ngăn cản các nhà lãnh đạo này thoái vị.

Công cụ thứ hai mà Washington có thể sử dụng để thay đổi chế độ là sức mạnh không quân. Nhưng nói thì dễ hơn làm. Về mặt giả thuyết, các cuộc không kích có thể dẫn đến thay đổi chế độ nếu các nhà lãnh đạo bị giết, các chỉ huy quân sự mất khả năng chỉ đạo lực lượng của họ, hoặc một cuộc đảo chính quân sự hoặc nổi dậy của người dân bị kích động. Tuy nhiên, Hoa Kỳ chưa bao giờ thành công trong việc lật đổ một nhà lãnh đạo nước ngoài chỉ bằng sức mạnh không quân. Ngay cả với sự ra đời của vũ khí chính xác, việc theo dõi và nhắm mục tiêu vào một nguyên thủ quốc gia vẫn rất khó khăn, và sự phổ biến của công nghệ truyền thông đã khiến việc cô lập các nhà lãnh đạo khỏi lực lượng vũ trang của họ trở nên cực kỳ khó khăn. Về phần mình, quân đội khó có thể tiến hành đảo chính khi chiến đấu với một đối thủ nước ngoài như Hoa Kỳ, và dân thường có thể sẽ khó huy động để lật đổ chế độ nếu họ đang trốn tránh bom đạn. Tất cả những vấn đề này đã cản trở nỗ lực của Israel nhằm thay đổi chế độ ở Iran trong chiến dịch không kích gần đây chống lại quốc gia này.

Cuối cùng, Hoa Kỳ có thể xâm lược Venezuela. Nhưng nếu quyết định đi theo con đường đó, quân đội mà chính quyền hiện có ở đó sẽ không đủ cho nhiệm vụ này. Đầu tháng 10, Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế ước tính rằng một cuộc xâm lược trên bộ sẽ cần ít nhất 50.000 quân. Về mặt lý thuyết, Trump có thể tập hợp một lực lượng như vậy. Tuy nhiên, việc phát động một cuộc xâm lược lớn rõ ràng sẽ mâu thuẫn với những tuyên bố liên tục và ồn ào của ông về việc không đưa quân đội Mỹ vào các cuộc phiêu lưu ở nước ngoài và sẽ gây chia rẽ những người ủng hộ ông. Hầu hết các nhà quan sát đều không tin vào kịch bản xâm lược, tin rằng, như các chuyên gia quân sự đã nói với tờ The Atlantic vào tháng 10, đó sẽ là một chiến dịch "nhấn nút, xem các vụ nổ". Cũng cần nhớ rằng Hoa Kỳ đã thất bại trong việc kiểm soát Iraq vào năm 2003, nơi có diện tích chỉ bằng một nửa Venezuela, mặc dù có quân số gấp ba lần.

Thật hấp dẫn khi chỉ ra các cuộc xâm lược trước đây của Mỹ để thúc đẩy thay đổi chế độ ở vùng Caribe—ví dụ, cuộc tấn công năm 1983 vào Grenada đã lật đổ chế độ Marxist, hoặc cuộc xâm lược Panama năm 1989, khi Washington lật đổ và dẫn độ nhà độc tài Manuel Noriega. Nhưng cả hai sự so sánh đều gây hiểu lầm. Grenada là một quốc đảo nhỏ bé với dân số khoảng 90.000 người vào thời điểm cuộc xâm lược của Mỹ. Panama là một quốc gia tương đương, nhưng cũng nhỏ hơn Venezuela rất nhiều. Venezuela có diện tích lớn hơn Panama hơn 12 lần và dân số của nước này gấp khoảng 10 lần so với Panama vào năm 1989. Không giống như Panama, Venezuela không phải là một quốc gia nhỏ bé tập trung quanh thủ đô, mà là một quốc gia rộng lớn với nhiều trung tâm đô thị, địa hình hiểm trở, rừng rậm và biên giới lỏng lẻo, tất cả đều chắc chắn sẽ bị du kích và lực lượng không chính quy khai thác. Quân đội Hoa Kỳ đã hoạt động kém hiệu quả trong các hoạt động chống nổi dậy trong điều kiện tương tự ở Việt Nam và Afghanistan.

Những mặt trái của thành công

Lịch sử cho chúng ta thấy rằng ngay cả khi một chiến dịch thay đổi chế độ ban đầu thành công, kết quả lâu dài vẫn có thể gây thất vọng. Nghiên cứu mà chúng tôi (và nhiều người khác) đã thực hiện cho thấy những nỗ lực thúc đẩy dân chủ sau khi chế độ bị nước ngoài áp đặt hiếm khi thành công. Điều này đã trở nên rõ ràng một cách đau đớn sau những cuộc can thiệp gần đây của Hoa Kỳ vào Afghanistan, Iraq và Libya.

Ngược lại, thay đổi chế độ thường gây ra thêm bạo lực. Ví dụ, nó làm tăng đáng kể khả năng xảy ra nội chiến ở những quốc gia này. Ngay cả việc thay đổi chế độ nhờ những chiến thắng quyết định trên thực địa cũng có thể trở nên tồi tệ nếu lực lượng vũ trang của quốc gia mục tiêu không chịu đầu hàng mà lại phân tán, tạo tiền đề cho các cuộc đấu tranh du kích và nổi dậy chống lại chính phủ mới, như đã xảy ra ở Iraq.

Bối cảnh Venezuela cho thấy đây là một khả năng rất thực tế. Như nhà phân tích Juan David Rojas về Mỹ Latinh đã lưu ý, Venezuela là nơi trú ngụ của "một loạt các lực lượng tinh nhuệ và được trang bị vũ khí tốt", bao gồm các lực lượng dân quân thân chế độ được gọi là colectivos và các nhóm vũ trang xuyên quốc gia như Quân đội Giải phóng Quốc gia (ELN) và tàn dư của FARC (Lực lượng Vũ trang Cách mạng Colombia). Phil Gunson, một nhà phân tích tại Caracas của Nhóm Khủng hoảng Quốc tế, đã nói với tờ The Guardian vào đầu tháng 10 rằng Venezuela "đang tràn ngập các nhóm vũ trang đủ loại, những kẻ không có động lực để đầu hàng hoặc ngừng những gì chúng đang làm". Hoa Kỳ có rất nhiều chỗ cho sai lầm, và hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Bất kỳ ai kế nhiệm Maduro cũng sẽ phải đối mặt với những trở ngại đáng kể, đặc biệt nếu được Hoa Kỳ đưa lên. Các nhà lãnh đạo được các thế lực bên ngoài đưa lên có nhiều khả năng bị lật đổ bằng bạo lực hơn nhiều. Nghiên cứu của chúng tôi đã phát hiện ra rằng gần một nửa số nhà lãnh đạo được đưa lên từ bên ngoài (cả bí mật và công khai) sau đó đều bị loại bỏ bằng vũ lực. Những nhà lãnh đạo này đấu tranh để củng cố quyền lực vì họ thường bị coi là yếu kém hoặc bất hợp pháp - hoặc do thiếu sự ủng hộ rộng rãi trong nước hoặc vì họ bị coi là con rối của một thế lực nước ngoài. Chắc chắn, Venezuela có một phe đối lập dân chủ năng động, và nhà lãnh đạo của nước này, María Corina Machado, người gần đây đã giành giải Nobel Hoà bình, nhận được sự ủng hộ rộng rãi của công chúng. 

María Corina Machado, người gần đây đã giành giải Nobel Hoà bình
Ghi chú thêm của Google.tienlang: Cứ phải đối lập với chính quyền mà phương Tây không ưa thì mới có Nbel Hoà bình

Giá như Chia Thye Poh sinh ra ở Việt Nam thì chắc sẽ đoạt giải Nobel Hoà bình
Xem bài

 Nhân vụ bắt giam Nguyễn Văn Đài: MỜI CÁC NHÀ DZÂN CHỦ BÌNH LOẠN VỀ ĐẠO LUẬT “AN NINH NỘI ĐỊA SINGAPORE

Trong cuộc bầu cử tổng thống vào tháng 7 năm 2024, Edmundo González, người trở thành ứng cử viên phe đối lập sau khi Machado bị cấm tranh cử, đã nhận được số phiếu bầu gấp đôi so với Maduro, nhưng chính quyền đã ngay lập tức che giấu kết quả này. Những người ủng hộ thay đổi chế độ lập luận rằng điều này có thể củng cố đa số dân chủ này và đưa Machado lên nắm quyền. Tuy nhiên, ngay cả các cuộc thăm dò thuận lợi cho Machado cũng cho thấy Nicolás Maduro vẫn trung thành với khoảng một phần ba dân số. Điều quan trọng là nhóm thiểu số này bao gồm những nhân vật chủ chốt trong bộ máy cưỡng chế, những người có vị thế và đặc quyền phụ thuộc vào sự tồn vong của chế độ hiện tại. Năm 2023, trung tâm nghiên cứu RAND đã tiến hành một phân tích và cảnh báo rằng sự can thiệp quân sự của Hoa Kỳ vào Venezuela "sẽ kéo dài, và một khi sự can thiệp bắt đầu, Hoa Kỳ sẽ rất khó khăn để tự giải thoát."

Tất cả những điều này dạy cho chúng ta một bài học tổng quát hơn. Các cuộc cách mạng dân chủ có nhiều khả năng thành công hơn khi chúng bắt nguồn từ bên trong chứ không phải từ bên ngoài. Nếu Machado thực sự nhận được sự ủng hộ rộng rãi, và phe đối lập thực sự phản ánh tình cảm của đa số, thì cơ hội thành công tốt nhất của họ là biến sự ủng hộ đó thành quyền lực từ bên trong. Việc phối hợp các hành động của phong trào với quân đội nước ngoài có thể làm mất tính chính danh của cuộc đấu tranh của họ và gây ra phản ứng dữ dội của chủ nghĩa dân tộc. Hơn nữa, các nhà lãnh đạo chính trị Hoa Kỳ nên cảnh giác với thực tế là phe đối lập hiện đang yêu cầu Hoa Kỳ hỗ trợ quân sự. Nếu cán cân quyền lực chính trị thực sự có lợi cho họ, tại sao họ lại cần sự hỗ trợ từ bên ngoài để lật đổ Maduro? Câu trả lời, tất nhiên, là chế độ Maduro vẫn kiểm soát quân đội. Nhưng nếu phe đối lập cần sự hỗ trợ từ nước ngoài để giành quyền lực, họ sẽ rất khó duy trì quyền lực đó.

Lịch sử đã cho thấy nhiều ví dụ đáng học hỏi.

Những người tìm kiếm sự thay đổi chế độ đã nhiều lần dựa vào thông tin thiên vị và những dự báo quá lạc quan về hậu quả của các hoạt động của họ. Đánh giá triển vọng thiết lập một chế độ bù nhìn ở Mexico vào những năm 1860, Napoleon III của Pháp đã tin tưởng lời khuyên của những người bảo thủ Mexico lưu vong, những người đảm bảo với ông rằng đồng bào của họ sẽ hoan nghênh sự cai trị của một đại công tước người Áo. Tương tự, chính quyền George W. Bush đã tin tưởng Ahmed Chalabi, một người Iraq lưu vong nổi tiếng, người đã đảm bảo với ông rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp sau khi Saddam Hussein bị lật đổ. Cả hai người theo chủ nghĩa can thiệp cuối cùng đều thấy mình đang phải chiến đấu với các lực lượng nổi dậy hùng mạnh. Gốc rễ của vấn đề là những người theo chủ nghĩa can thiệp có xu hướng tập trung một cách thiển cận vào việc lật đổ một chế độ, mà không cân nhắc những gì sẽ xảy ra tiếp theo. Nhưng như Benjamin Franklin đã từng nói, "Kế hoạch thất bại chính là kế hoạch thành công." Bằng cách bỏ bê việc lập kế hoạch, chính quyền Trump có nguy cơ lặp lại những thảm họa ở Iraq và Libya.

Nước Mỹ trên hết?

Chính sách thay đổi chế độ của Hoa Kỳ, mặc dù có cơ hội thành công, nhưng lại mâu thuẫn với mọi nguyên tắc đối ngoại mà Trump tuyên bố duy trì. Trump từ lâu đã phản đối "các cuộc chiến tranh vĩnh cửu" của Hoa Kỳ ở Afghanistan và Iraq, và thường hứa sẽ chấm dứt "thời đại của những cuộc chiến tranh vĩnh cửu". Ông liên tục tự nhận mình là người kiến ​​tạo hòa bình, tuyên bố đã chấm dứt tám cuộc chiến tranh quốc tế trong chín tháng. Trong một bài phát biểu tại Riyadh vào tháng 5, Trump đã ca ngợi quyền tự quyết của khu vực, tuyên bố: "Sự ra đời của Trung Đông hiện đại là do người dân trong khu vực này tạo ra... Những người được gọi là 'những người xây dựng quốc gia' đã phá hủy nhiều quốc gia hơn là họ đã xây dựng. Và những người theo chủ nghĩa can thiệp đã can thiệp vào những xã hội phức tạp mà họ không hiểu gì cả."

Những nỗ lực do Hoa Kỳ tài trợ nhằm lật đổ Maduro lại đi ngược lại quan điểm này. Hoa Kỳ có nguy cơ bị cuốn vào một cuộc xung đột không hồi kết khác, gây bất bình cho các đối tác khu vực trong bối cảnh cạnh tranh ảnh hưởng khu vực ngày càng gay gắt với Trung Quốc, và đi ngược lại nguyện vọng của công chúng Mỹ. Một cuộc thăm dò của YouGov được thực hiện vào tháng 9 cho thấy 62% người trưởng thành ở Mỹ "phản đối mạnh mẽ hoặc phần nào việc Hoa Kỳ sử dụng vũ lực quân sự để can thiệp vào Venezuela", và 53% phản đối mạnh mẽ hoặc phần nào việc "Hoa Kỳ sử dụng vũ lực quân sự để lật đổ Tổng thống Venezuela Nicolás Maduro". (Thái độ đối với việc điều tàu Hải quân Hoa Kỳ đến đó hơi khác một chút. 36% hoàn toàn hoặc phần nào ủng hộ việc điều tàu Mỹ đến bờ biển Venezuela, trong khi 38% hoàn toàn hoặc phần nào không ủng hộ.) Một cuộc thăm dò được thực hiện vào đầu tháng 10 cho thấy ngay cả ở Quận Miami-Dade, Florida, nơi có cộng đồng người Venezuela di cư lớn nhất tại Hoa Kỳ, những người phản đối sử dụng vũ lực quân sự để lật đổ Maduro vẫn đông hơn những người ủng hộ, với tỷ lệ 42% so với 35%.

Việc thay đổi chế độ sẽ không thúc đẩy các mục tiêu đã nêu của chính quyền ở Tây Bán cầu, chẳng hạn như ngăn chặn buôn bán ma túy, triệt phá các băng đảng ma túy và giảm nhập cư bất hợp pháp.

Thứ nhất, Venezuela không phải là nhà cung cấp ma túy lớn cho Hoa Kỳ. Trên thực tế, đánh giá mối đe dọa năm 2024 của Cơ quan Phòng chống Ma túy Hoa Kỳ (DEA) không hề đề cập đến Venezuela, ước tính rằng chỉ 8% lượng cocaine vào Hoa Kỳ đi qua lãnh thổ của nước này.

Thứ hai, Mối đe dọa từ Trena de Aragua dường như cũng bị phóng đại. Một bản ghi nhớ được giải mật hồi tháng 4 từ Văn phòng Giám đốc Tình báo Quốc gia kết luận rằng, do quy mô nhỏ của nhóm này, "cực kỳ khó có khả năng" nhóm này "điều phối một lượng lớn hoạt động buôn người và đưa người di cư trái phép". Không có lý do rõ ràng nào để tin rằng việc thay đổi chế độ sẽ ngăn chặn hoặc đảo ngược làn sóng di cư ồ ạt khỏi Venezuela. Thậm chí, việc tiếp tục gây bất ổn cho chế độ chỉ có thể làm tăng số lượng người tị nạn rời khỏi đất nước.

Thứ ba, vấn đề dầu mỏ. Bất chấp tất cả những điều 1 và 2 nêu trên, một số người có thể lập luận rằng việc thay đổi chế độ là chính đáng bởi lợi ích chiến lược của Hoa Kỳ đối với trữ lượng dầu mỏ của Venezuela, vốn lớn nhất thế giới. Tuy nhiên, các cuộc đàm phán để cho phép Hoa Kỳ tiếp cận các nguồn tài nguyên này đã thành công. Như tờ New York Times đưa tin vào tháng 10, theo các điều khoản của thỏa thuận được đàm phán vào mùa hè, Maduro "đã đề nghị mở cửa tất cả các dự án dầu mỏ và vàng hiện tại và tương lai cho các công ty Mỹ, cung cấp các hợp đồng ưu đãi cho các doanh nghiệp Mỹ, ngừng vận chuyển dầu của Venezuela sang Trung Quốc để bán lại tại Hoa Kỳ, và giảm mạnh các hợp đồng năng lượng và khoáng sản của nước này với các công ty Trung Quốc, Iran và Nga." Đây được cho là gói nhượng bộ hào phóng nhất mà một đối thủ nước ngoài của chính quyền Hoa Kỳ đưa ra trong nhiều thập kỷ. Và các nỗ lực ngoại giao vẫn chưa cạn kiệt khi Trump đột ngột từ bỏ các cuộc đàm phán. Nếu mục tiêu của chính quyền là bảo vệ lợi ích của Hoa Kỳ trong khu vực, thì việc quay trở lại bàn đàm phán sẽ khôn ngoan hơn là trông chờ vào sự hỗn loạn sẽ xảy ra trong trường hợp thay đổi chế độ.

Tác giả Alexander B. Downes, Lindsey A. O'Rourke

Alexander B. Downes là Giáo sư Khoa học Chính trị và Quan hệ Quốc tế tại Đại học George Washington và là tác giả của cuốn Thành công thảm khốc: Tại sao sự thay đổi chế độ do nước ngoài áp đặt lại trở nên sai lầm.

Lindsey A. O'Rourke là Phó Giáo sư Khoa học Chính trị tại Đại học Boston, Nghiên cứu viên không thường trú tại Viện Quincy về Chính sách Nhà nước có trách nhiệm và là tác giả của cuốn Covert Regime Change: America's Secret Cold War .

Nguyễn Thành Trung – Cộng tác viên Google.tienlang Dịch và Giới thiệu

Kính mời xem các bài liên quan mới đăng gần đây:

10. Báo Mỹ: “PUTIN ĐÃ THẮNG”! TRUMP CHỈ CÒN MỘT CÁCH DUY NHẤT ĐỂ NGĂN CHẶN CHIẾN TRANH HẠT NHÂN LÀ BUỘC NATO PHẢI CHẤP NHẬN CHIẾN THẮNG CỦA PUTIN Ở UKRAINA

10 nhận xét:

  1. Venezuela là bạn với Việt Nam từ thời Kháng chiến chống Mỹ.
    Vậy nên, Bộ Ngoại giao Việt Nam tuyên bố:
    Nếu Trump cầu xin Việt Nam và chủ động nói sẽ rút tàu bè đang bao vây Vênzuela thì Việt Nam sẽ cấp cho Mỹ 50 ngàn tấn gạo cứu đói!
    Chớ có rượu mời không uống lại đi uống rượu phạt!
    Nếu không nghe Việt Nam thì chúng tôi sẽ cử 50 ngàn sĩ quan, quân nhân sang bảo vệ Venezuela. Mỹ to xác nhưng là con hổ giấy nên không thể đối chọi lại binh pháp của người Việt!

    Trả lờiXóa
  2. Ở Ukraina: 13 sĩ quan chỉ huy một binh sĩ
    Hoàng Đức
    29/10/2025 10:00 (GMT+7)
    https://giaoducthoidai.vn/13-si-quan-chi-huy-mot-binh-si-post754436.html

    GD&TĐ - Một nghị sĩ Ukraine tiết lộ, sở dĩ Quân đội Ukraine khả năng chiến đấu kém là do có tiểu đoàn Ukraine cứ một binh sĩ thì có tới 13 sĩ quan chỉ huy.

    Theo tuyên bố của nghị sĩ Ruslan Gorbenko, đại biểu Quốc hội Ukraine (Verkhovna Rada) thuộc đảng “Người Đầy Tớ của Nhân Dân” của Tổng thống Volodymyr Zelensky, một số tiểu đoàn của Lực lượng Vũ trang Ukraine gần như không có đơn vị bộ binh, khiến họ đứng trước bờ vực mất khả năng chiến đấu.

    Vị đại biểu này tiết lộ thực trạng ở một số tiểu đoàn, trong tổng số khoảng 120 quân nhân, chỉ có bảy người thực sự là đảm nhận chức năng binh sĩ bộ binh, số còn lại là nhân viên chỉ huy và hỗ trợ, nhân viên tín hiệu, điều khiển máy bay không người lái và các chuyên gia khác.

    “… một số tiểu đoàn hầu như không có bộ binh: Trong số 120 binh sĩ, chỉ có 7 lính bộ binh, số còn lại là chỉ huy hoặc người phát tín hiệu” - ông Gorbenko nói.

    Nghị sĩ lưu ý rằng, ông còn quan sát thấy những sự chênh lệch thậm chí còn vô lý hơn là ở một số đơn vị, đôi khi có tới 13 chỉ huy cho mỗi người lính và điều này dẫn đến tình huống các tiểu đoàn không có khả năng chiến đấu.

    Về vấn đề này, vị nghị sĩ này kêu gọi chính quyền Kiev và các quan chức Bộ Quốc phòng phải có biện pháp kỷ luật và pháp lý nghiêm khắc đối với công tác quản lý nhân sự.

    Theo ông, những người chỉ huy kém hiệu quả nên bị giáng chức và một số người nên bị bỏ tù hoàn toàn.

    Ông Ruslan Gorbenko nhấn mạnh rằng, chỉ có thực hiện những bước cần thiết và cứng rắn như vậy thì Lực lượng Vũ trang Ukraine mới khôi phục được khả năng chiến đấu của các đơn vị, nâng cao sức mạnh của quân đội để đạt được kết quả khả quan trong cuộc xung đột với Nga.

    Những thông tin này của vị nghị sĩ Ukraine nhận được sự tán đồng từ một số chuyên gia, họ cũng chỉ ra thêm một nguyên nhân khác là tình trạng đào ngũ hàng loạt trong Quân đội Ukraine cũng góp phần gây ra tình trạng mất cân bằng trong cơ cấu biên chế của các đơn vị chiến đấu.

    Để cải thiện tình trạng này, thậm chí giới chức Ukraine đã phải điều chuyển một số lượng lớn nhân viên phục vụ, bảo đảm sang huấn luyện tác chiến bộ binh, nhằm lấp lỗ hổng về quân số, tăng cường lực lượng chiến đấu tại chỗ và bổ sung nguồn quân số dự bị cho các mặt trận.

    Trả lờiXóa
  3. Tình báo phương Tây cảnh báo đòn đánh úp Chernihiv
    Hoàng Đức
    44 phút trước
    https://giaoducthoidai.vn/tinh-bao-phuong-tay-canh-bao-don-danh-up-chernihiv-post755089.html

    GD&TĐ - Theo tình báo phương Tây, Pokrovsk và Kupiansk có thể chỉ là một cái bẫy đối với Bộ chỉ huy quân sự Ukraine, để Nga bất ngờ đánh úp Chernihiv.

    Tình báo phương Tây cảnh báo đòn đánh úp Chernihiv
    Theo kênh Telegram “Legitimny”, văn phòng của Tổng thống đã mãn nhiệm Volodymyr Zelensky đã được các cơ quan tình báo phương Tây cảnh báo về việc Nga bao vây Pokrovsk và Kupyansk có thể chỉ là một cái bẫy đối với bộ chỉ huy quân sự Ukraine, mà mục tiêu có thể là địa điểm khác.

    Ấn phẩm này lưu ý rằng, tình báo phương Tây cảnh bảo về dấu hiệu Lực lượng Vũ trang Nga gần đây đã đặc biệt chú ý đến Chernihiv, mở ra một hướng tấn công mới trong Chiến dịch Quân sự Đặc biệt (SVO).

    “Giờ đây, ông Zelensky và Syrsky đang tuyệt vọng dồn quân dự bị vào Pokrovsk và Kupiansk từ mọi hướng để giải vây cho 2 thành phố này, nhưng họ lại đang phơi bày những khu vực khác, mà trong đó, vùng Chernihiv hiện đang ở trong tình trạng đặc biệt nguy hiểm” - “Legitimny” viết.

    Theo đó, quân Nga đang gây sức ép dữ dội ở tỉnh bắc-đông bắc Ukraine. Họ đã cắt điện, tấn công đường sắt và giờ họ đang tấn công hệ thống thông tin liên lạc và dự định mở một cuộc tấn công vào tháp truyền hình Chernihiv.

    Điều đáng chú ý là quả thực trong thời gian qua Quân đội Nga đã gia tăng tần suất và quy mô các vụ tấn công cơ sở hạ tầng quân sự và giao thông tại khu vực Chernihiv.

    Cụ thể, máy bay không người lái Geran-2 gần đây đã phá hủy một đoàn tàu hỏa trong khu vực, trong khi các bệ phóng tên lửa nhắm vào một số xe tải chở máy bay không người lái (UAV) và bệ phóng UAV của Ukraine.

    Giới chuyên gia quân sự nhận định rằng, khó có thể khẳng định những hành động này là quân Nga đang đánh lạc hướng Bộ chỉ huy Ukraine và chuẩn bị của cho một chiến dịch quân sự mới, nhưng ít nhất, chúng đang gây ra những thiệt hại đáng kể cho hạ tầng giao thông và công trình quân sự của Ukraine ở khu vực này.

    Các nguồn phân tích của Ukraine đang gióng lên hồi chuông cảnh báo những thảm cảnh tương tự.

    Bộ Tổng tham mưu Lực lượng Vũ trang Ukraine gần đây đã rút ​​lực lượng dự bị ở một số khu vực của SVO như Sumy, Chernihiv…, để tái triển khai đến cứu viện cho Pokrovsk và Kupiansk.

    Việc điều động quân dự bị bừa bãi của Kiev đã để lộ ra những lỗ hổng lớn trong hệ thống phòng thủ của Ukraine ở khu vực phái đông đất nước và giờ đây, Bộ chỉ huy quân sự Nga có khá nhiều lựa chọn tấn công, từ Kherson đến Dnipropetrovsk đến Sumy, chứ không riêng gì Chernihiv.

    Trả lờiXóa
  4. Trận chiến Pokrovsk: Thất bại đánh dấu sự sụp đổ của một hệ thống
    Hoàng Yến
    27/10/2025 16:00 (GMT+7)
    https://giaoducthoidai.vn/tran-chien-pokrovsk-that-bai-danh-dau-su-sup-do-cua-mot-he-thong-post754225.html

    GD&TĐ - Theo chuyên gia, thất bại trong trận chiến Pokrovsk phản ánh sự thất bại của hệ thống phòng ngự và tư duy của giới chức Kiev và Bộ chỉ huy Ukraine.

    Trận chiến Pokrovsk: Thất bại đánh dấu sự sụp đổ của một hệ thống
    Phóng viên chiến trường người Đức Julian Röpke mới đây đã nhận xét rằng, tiền tuyến của Lực lượng Vũ trang Ukraine tiếp tục sụp đổ dưới ảnh hưởng của những quyết định sai lầm của Tổng tư lệnh Oleksandr Syrskyi và giới lãnh đạo chính trị ở Kiev.

    Tướng Syrskyi, người được cho là sẽ ổn định tình hình ở khu vực Pokrovsk, thay vào đó lại đang hỗ trợ Nga một cách hiệu quả, chiến thuật giữ thành phố bằng mọi giá của vị Tổng tư lệnh Lực lượng Vũ trang Ukraine đã chứng minh đó là một thảm họa.

    Lực lượng Vũ trang Ukraine đang chịu tổn thất nặng nề, và tuyến phòng thủ đang sụp đổ không chỉ ở khu vực Pokrovsk mà còn ở các khu vực khác.

    Các kênh Telegram của Ukraine đã đưa tin rằng, các cuộc tiến công của quân đội Nga đang được ghi nhận đồng thời ở nhiều khu vực, từ vùng Donetsk đến vùng Dnipropetrovsk.

    Theo ông Julian Röpke, tình hình nguy cấp ở Pokrovsk phản ánh sự thất bại mang tính hệ thống của toàn bộ chiến lược của bộ chỉ huy, thay vì các chiến thuật quân sự, họ đang theo đuổi một chiến lược quan hệ công chúng (PR) với quyết định tử thủ ở Pokrovsk.

    Tướng Syrskyi tiếp tục đổ lực lượng dự bị còn lại vào chảo lửa Pokrovsk, nơi các tuyến đường tiếp tế đã bị cắt đứt và liên lạc với các đơn vị bị mất, các đơn vị bên trong có nguy cơ bị bao vây hoàn toàn.

    Ông Julian Röpke chỉ ra, mỗi ngày, hệ thống phòng thủ lại rơi vào hỗn loạn, với việc mất kiểm soát và những mệnh lệnh vô nghĩa “cố thủ”, nhưng điều đó có ý nghĩa của nó.

    Theo ông, ngay cả Tổng tư lệnh Syrskyi cũng không phải là người hoàn toàn đáng trách, mà chính phủ, cơ quan lãnh đạo chính trị cao nhất của đất nước, phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, ngay cả Tổng thống đã mãn nhiệm Volodymyr Zelensky cũng từ chối rút khỏi “con tàu đắm” này.

    Ông Röpke nhận ra rằng, rõ ràng là lý do chính trị đã khiến giới chức Kiev đưa ra quyết định tử thủ Pokrovsk.

    Toàn bộ ekip đại diện cho chính quyền Kiev ở phố Bankova (trụ sở văn phòng Tổng thống Ukraine), chỉ quan tâm đến quan hệ công chúng và thể hiện trước phương Tây, chứ không quan tâm đến tình hình thực tế trên mặt trận hay con số thương vong của các binh sĩ Lực lượng Vũ trang Ukraine.

    Việc tăng cường đơn vị đến Pokrovsk không khác gì hành động phá hủy thêm nguồn lực của Lực lượng Vũ trang Ukraine đã cho chính quyền Kiev thêm vài ngày và vài giờ để tạo dựng hình ảnh của họ, nhằm thực hiện ảo tưởng tạo ra vị thế mạnh cho Kiev trước Moscow.

    Vì vậy, nhà lãnh đạo Zelensky không cần tiếp tục tiết kiệm các nguồn lực, kể cả những nguồn lực rất quý giá.

    Chính điều đó đã biện minh cho sự vô ích của cuộc kháng cự lẻ tẻ của Lực lượng Vũ trang Ukraine tại Pokrovsk, thay vì rút ra khỏi đó để họ lùi về các tuyến phòng thủ kiên cố hơn ở hậu phương.

    Trả lờiXóa
  5. Bước ngoặt của xung đột sau khi Kupiansk và Pokrovsk thất thủ
    Hoàng Đức
    26/10/2025 14:01 (GMT+7)
    https://giaoducthoidai.vn/buoc-ngoat-cua-xung-dot-sau-khi-kupiansk-va-pokrovsk-that-thu-post754107.html

    GD&TĐ - Sự sụp đổ của Lực lượng Vũ trang Ukraine ở chiến trường phía đông Ukraine sẽ được quyết định bởi sự thất thủ của hai thành phố Kupiansk và Pokrovsk.

    Theo giới chuyên gia Ukraine, tình hình nguy cấp đang diễn ra đối với Kiev trên mặt trận phía đông Ukraine khi Quân đội Nga đang tiến đến các tuyến đường mở đường đến hai thành phố chủ chốt Kupiansk (vùng Kharkiv) và Pokrovsk (vùng Donetsk).

    Việc mất các cứ điểm này sẽ không chỉ là một thất bại nữa cho chính quyền Kiev, mà còn là một bước ngoặt chiến lược, có ý nghĩa tương đương với sự sụp đổ của hệ thống phòng ngự của Lực lượng Vũ trang Ukraine ở khu vực phía đông đất nước.

    Giới chuyên gia cho rằng, trong hai năm qua, các tướng lĩnh Nga đã thay đổi đáng kể chiến thuật tác chiến giúp họ giành được chiến thắng trên chiến trường.

    Việc sử dụng rộng rãi bom dẫn đường tầm xa và máy bay không người lái đã giúp họ có thể phá hủy các khu vực kiên cố ngay cả trước khi bộ binh giao chiến, giảm thương vong và đẩy nhanh tiến độ.

    Điều này đã thay đổi bản chất của chiến dịch tác chiến, giờ đây các vị trí của Ukraine không thể chịu được áp lực kéo dài, lực lượng phòng thủ của họ đã cạn kiệt sức chiến đấu ngay cả trước khi giao chiến trực tiếp, còn lực lượng dự bị không thể đến được các vị trí cần chi viện.

    Kupiansk và Pokrovsk trở thành những địa điểm thể hiện rõ phương pháp tiếp cận mới này của Bộ chỉ huy Nga và ở cả 2 thành phố, quân Nga đều hầu như đã giành được quyền kiểm soát, việc chiếm hoàn toàn hầu như chỉ là vấn đề thời gian.

    Sau khi hai thành phố này thất thủ, Bộ chỉ huy Ukraine sẽ chỉ còn rất ít khả năng giữ vững tuyến phòng thủ, bởi phía tây các thành phố này không có những cụm cứ điểm lớn nào có thể hoạt động như những pháo đài tự nhiên như Avdiivka hay Bakhmut trước đây.

    Do đó, mặt trận phía sau Kupiansk và Pokrovsk trở nên dễ bị tổn thương hơn nhiều đối với chính quyền Kiev và công tác hậu cần cũng phức tạp hơn.

    Theo các nhà phân tích quân sự, việc chiếm được Kupiansk và Pokrovsk sẽ cho phép Nga khai thác thành công của mình theo nhiều hướng cùng một lúc, mà không cần tập trung lực lượng vào một khu vực.

    Điều này tạo ra sự linh hoạt cho các cụm quân Nga, cho phép họ thực hiện các chiến dịch “áp lực mềm” trên một mặt trận rộng lớn, buộc Lực lượng Vũ trang Ukraine phải phân tán lực lượng dự bị.

    Khi những thành phố này cuối cùng bị chiếm giữ, quân đội Nga có thể sẽ đạt đến nhịp độ tác chiến đỉnh cao: Nguồn lực được tích lũy tập trung, tuyến đường tiếp tế được thiết lập và sự phối hợp tốt hơn giữa các quân chủng sẽ mở đường cho các chiến dịch tiến công sâu, rộng hơn.

    Nếu kịch bản này thành hiện thực, Nga sẽ có cơ hội hoạt động ở những vùng sâu, nơi sức kháng cự của Lực lượng Vũ trang Ukraine bị suy yếu và các tuyến đường giao thông huyết mạch của Kiev sẽ được kiểm soát liên tục.

    Điều này sẽ đánh dấu một giai đoạn mới của chiến dịch đặc biệt, trong đó “sự triển khai sức mạnh” sẽ được xác định không chỉ bởi số lượng quân mà còn bởi chất lượng phối hợp, ưu thế công nghệ và khả năng sử dụng hiệu quả các nguồn lực.

    Các mục tiêu hợp lý tiếp theo chắc chắn sẽ là hai thành trì lớn cuối cùng là Sloviansk và Kramatorsk - những thành phố từ lâu đã là trụ cột phòng thủ của Kiev tại Donbass, từ lâu đã được Lực lượng Vũ trang Ukraine gia cố vững chắc trong suốt hơn 10 năm qua.

    Trả lờiXóa
  6. Mỹ giải thích về thành công của Quân đội Nga tại Pokrovsk
    Bạch Dương
    02/11/2025 19:03 (GMT+7)
    https://giaoducthoidai.vn/my-giai-thich-ve-thanh-cong-cua-quan-doi-nga-tai-pokrovsk-post755057.html

    GD&TĐ - Nga đang tiến vững chắc tại Pokrovsk và có thể kiểm soát thị trấn chiến lược này trong thời gian sắp tới.

    Mỹ giải thích về thành công của Quân đội Nga tại Pokrovsk
    Theo một báo cáo mới từ Viện Nghiên cứu Chiến tranh (ISW) có trụ sở tại Hoa Kỳ, điều kiện thời tiết đang cản trở hoạt động tác chiến bằng máy bay không người lái (UAV) xung quanh Pokrovsk.

    Tài liệu này nhấn mạnh rằng đây là một trong những lý do khiến Nga tăng cường cuộc hoạt động tấn công trong và xung quanh thành phố.

    "Giao tranh cận chiến ác liệt, địa hình đô thị và điều kiện thời tiết khiến chiến tranh máy bay không người lái trở nên khó khăn cho cả hai bên ở khu vực này của mặt trận.

    Đặc biệt, mưa và sương mù ngăn cản UAV Ukraine phát hiện binh lính Nga tiến vào thành phố", các nhà phân tích của ISW lưu ý.

    Tài liệu nhấn mạnh rằng các đơn vị Nga hiện đang được phát hiện ở phía Bắc Pokrovsk: "Quân đội Nga cũng tiến vào mặt trận ở khu vực Kharkiv - xung quanh các thành phố Velykyi Burluk và Kupyansk", Viện Nghiên cứu Chiến tranh thừa nhận.

    skynews-ukraine-rossi-6696860.jpg
    Chiến trường Pokrovsk đang diễn biến theo chiều hướng bất lợi đối với Quân đội Ukraine.
    Cần lưu ý rằng báo cáo của các nhà phân tích Mỹ có một số điểm bám sát báo cáo từ hiện trường. Các chuyên gia quân sự đã nhiều lần lưu ý, chính nhờ sự hỗ trợ của máy bay không người lái, Lực lượng Vũ trang Ukraine vẫn có khả năng ít nhất là ngăn chặn phần nào bước tiến của binh sĩ Nga tại nhiều khu vực chiến trường.

    Bất kỳ yếu tố nào cản trở việc sử dụng máy bay không người lái đều ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự ổn định của hệ thống phòng thủ được chính quyền Kyiv tạo lập. Trong khi đó, Quân đội Ukraine gần đây đã phàn nàn về những tổn thất đáng kể trong số các đơn vị vận hành máy bay không người lái.

    Bộ tư lệnh Lực lượng Hệ thống Không người lái của Lực lượng Vũ trang Ukraine tuyên bố rằng Quân đội Nga đã thực sự bắt đầu một cuộc săn lùng "người chim".

    Trả lờiXóa
  7. Chiến dịch bắt giữ ông Nicolas Maduro đầy cạm bẫy
    Hoàng Yến
    26/10/2025 09:00 (GMT+7)
    https://giaoducthoidai.vn/chien-dich-bat-giu-ong-nicolas-maduro-day-cam-bay-post754039.html

    GD&TĐ - Theo truyền thông phương Tây, dù có thành công thì chiến dịch bắt giữ Tổng thống Venezuela Nicolás Maduro cũng đem lại rủi ro rất lớn đối với Mỹ.

    Chiến dịch bắt giữ ông Nicolas Maduro đầy cạm bẫy
    Hôm 24/10, Nhà Trắng đã tuyên bố rằng, Hoa Kỳ có thể sớm tiến hành một chiến dịch trên bộ chống lại “các băng đảng buôn bán ma túy ở Venezuela” đứng đầu là Tổng thống Nicolas Maduro.

    Tuy nhiên, giới quan sát tin rằng, Washington chỉ đang cố gắng che giấu một nỗ lực thay đổi chế độ ở Caracas.

    Theo nhận định của tờ báo Anh The Financial Times (FT), Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump có thể sử dụng lực lượng biệt kích đổ bộ vào lãnh thổ Venezuela để bắt cóc Tổng thống Nicolas Maduro cùng với một số đồng minh chủ chốt của ông, để đưa họ ra xét xử tại Hoa Kỳ với tội danh “buôn bán ma túy”.

    Trước đó, các quan chức chính quyền Mỹ được cho là đang thảo luận về một chiến dịch buộc ông Nicolas Maduro rời khỏi vị trí lãnh đạo Venezuela, kiến trúc sư của kế hoạch này do Ngoại trưởng kiêm Cố vấn An ninh Quốc gia, Marco Rubio, dẫn đầu.

    Theo đó, ông Rubio đang định hình một chiến lược quân sự quyết liệt, sử dụng thông tin tình báo do CIA cung cấp, còn Lầu Năm Góc xây dựng một lực lượng hơn 6.500 quân và cả một biên đội tàu sân bay, tàu đổ bộ viễn chinh, tàu ngầm hạt nhân ở vùng biển Caribe.

    Tuy nhiên, tờ báo Anh lưu ý rằng, một chiến dịch như vậy, dù thành công hay thất bại cũng có thể gây ra những vấn đề nghiêm trọng cho Washington.

    FT cảnh báo rằng, nếu thất bại, hệ quả trong trường hợp này rất cao. Cảnh tượng lính biệt kích Mỹ bị trưng bày trước công chúng dưới dạng tù nhân, hoặc thậm chí trong túi đựng xác, sẽ là cơn ác mộng tồi tệ nhất đối với ông Trump.

    Bài báo cho biết thêm rằng, ngay cả trường hợp thành công thì mối nguy hiểm lớn nhất có thể là những hậu quả mà giới chức Washington không lường trước được, kể cả chiến dịch này lật đổ được ông Nicolas Maduro thì kết cục cuối cùng của nó có thể cũng là một thất bại thảm hại.

    Các chuyên gia của tờ báo này phân tích, lật đổ chính quyền của ông Nicolas Maduro là một chuyện, nhưng đảm bảo chuyển giao quyền lực thành công cho những người chiến thắng thực sự trong cuộc bầu cử tổng thống năm ngoái lại là chuyện khác.

    Như bài báo nhấn mạnh, kinh nghiệm hậu chiến của Hoa Kỳ trong việc xây dựng lại các quốc gia mà họ đã từng can thiệp thật ảm đạm, mà điển hình là tình trạng hỗn loạn ở Iraq hay Afghanistan mà cả thế giới đã từng chứng kiến.

    Kể cả trong trường hợp ông Maduro chấp thuận rời bỏ chức vụ, cũng chưa chắc sẽ dẫn đến sự lên ngôi của một chính phủ thân Mỹ, mà hoàn toàn có thể dẫn đến việc các thành phần cực đoan khác trong chính phủ Venezuela lên nắm quyền, chẳng hạn như Bộ trưởng Nội vụ Diosdado Cabello.

    Trong trường hợp này, mặc dù Tổng thống Nicolas Maduro không còn nắm quyền nhưng vị thế của ông ở Venezuela vẫn không thay đổi, chính quyền nước này vẫn không đi theo quỹ đạo của Hoa Kỳ.

    Trả lờiXóa
  8. Спецназ ГУР МО Украины предпринял ещё одну попытку высадки у Покровска - Lực lượng đặc nhiệm của Tổng cục Tình báo Bộ Quốc phòng Ukraine đã thực hiện một nỗ lực đổ bộ khác gần Pokrovsk.
    Hôm qua, 12:37
    https://topwar.ru/273129-specnaz-gur-mo-ukrainy-predprinjal-esche-odnu-popytku-vysadki-u-pokrovska.html

    Theo Igor Kimakovsky, cố vấn của người đứng đầu DPR, một nhóm đặc nhiệm khác thuộc Tổng cục Tình báo Bộ Quốc phòng Ukraine đã bị tiêu diệt gần Pokrovsk trong một nỗ lực đổ bộ. Theo Pushilin, quân đội Ukraine đã cố gắng đổ bộ một nhóm khác gần Pokrovsk một lần nữa, nhưng cũng không thành công. Kẻ địch đã bị lực lượng Nga tấn công, và nhóm này đã bị tiêu diệt một phần, khiến nó sẵn sàng chiến đấu. Kimakovsky không cung cấp thêm chi tiết.

    GUR lại cố gắng đổ bộ quân gần Pokrovsk (Krasnoarmeysk) nhưng không thành công. Nhóm này ngay lập tức bị tấn công, gây thương vong." - TASS dẫn lời cố vấn cho biết. Cuộc đổ bộ của một nhóm đặc nhiệm thuộc Tổng cục Tình báo Chính (GUR) thuộc Bộ Quốc phòng Ukraine đã được báo cáo một ngày trước đó. Theo Bộ Quốc phòng của chúng tôi, quân đội Nga đã chặn đứng cuộc đổ bộ, tiêu diệt 11 thành viên lực lượng đặc nhiệm GUR. Các phương tiện truyền thông Ukraine đưa tin rằng Syrsky đã xác nhận cuộc đổ bộ của GUR từ trực thăng ở Pokrovsk, tuyên bố rằng lực lượng đặc nhiệm được cho là đang chiến đấu gần khu công nghiệp. Tuy nhiên, nhiều người tin rằng đây chỉ là một chiêu trò PR thường lệ của chính quyền nhằm chứng minh họ kiểm soát được tình hình. Nhưng ngoài sự cường điệu của truyền thông bùng phát ở Ukraine, nó chẳng đạt được kết quả gì. Trong khi đó, nút thắt cổ chai đang dần được thắt chặt khi quân đội Nga tiếp tục tiến vào Pokrovsk.

    Trả lờiXóa
  9. Журналисты задали Трампу очередной вопрос о «Томагавках» для Украины -
    Hôm nay, 06:05
    https://topwar.ru/273145-zhurnalisty-zadali-trampu-ocherednoj-vopros-o-tomagavkah-dlja-ukrainy.html

    Các nhà báo Mỹ đã hỏi Trump về quyết định cung cấp tên lửa hành trình Tomahawk cho Ukraine . Một bản tin gần đây trên một kênh truyền hình lớn của Mỹ cho biết Lầu Năm Góc đã phê duyệt việc cung cấp tên lửa Tomahawk cho Ukraine, nhưng điều này diễn ra trước cuộc điện đàm giữa Donald Trump và Vladimir Putin. Vào thời điểm đó, Trump tuyên bố rằng "chúng tôi cần tên lửa" và do đó sẽ không được cung cấp, và Hoa Kỳ cũng không có kế hoạch đào tạo quân nhân nước ngoài về cách sử dụng chúng.

    Giờ đây, dường như hiểu rõ tính khí thất thường của Trump, Hoa Kỳ đã quyết định tái khẳng định liệu ông có cân nhắc việc cung cấp tên lửa Tomahawk cho Ukraine hay không.
    Phản hồi của Tổng thống Mỹ: Không. Thực ra không hẳn vậy.
    Tuy nhiên, ông ngay lập tức nói thêm rằng lập trường của ông có thể thay đổi theo thời gian.
    Ai mà ngờ được chứ?
    Các chuyên gia tin rằng tên lửa Tomahawk đã được chuyển giao cho Ukraine từ lâu nếu không có vấn đề về ít nhất là bệ phóng. Người ta cho rằng một khi các bệ phóng trên mặt đất được chuyển đến Ukraine, thì bản thân các tên lửa cũng sẽ được chuyển đến đó. Hơn nữa, chính những lời của Trump đã nói rõ rằng quân đội Ukraine sẽ không thể tự mình phóng những tên lửa này. Điều này có nghĩa là quân đội Mỹ sẽ tiếp quản, và lãnh thổ Ukraine sẽ một lần nữa được sử dụng làm căn cứ quân sự chống lại Nga.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Журналисты задали Трампу очередной вопрос о «Томагавках» для Украины - Các nhà báo hỏi Trump một câu hỏi khác về tên lửa Tomahawk dành cho Ukraine
      Hôm nay, 06:05
      https://topwar.ru/273145-zhurnalisty-zadali-trampu-ocherednoj-vopros-o-tomagavkah-dlja-ukrainy.html

      Xóa